Động Lòng 101 Lần: Sủng Vợ Bảo Bối Đáng Yêu
Chương 20: Đổi từ không phải cha con thành cha con, thế nào?
Thập Nguyệt Vị Hàn
01/09/2019
Về đến nhà, Diệp Thiên Lạc còn chưa kịp phân phó làm cơn thì Bánh Bao Nhỏ đã lao thẳng vào phòng mình.
Cậu mở Ipad ra, nhanh chóng đăng nhập tài khoản Tiki, tìm được nick “Chuối” liền click vào, nhập một chuỗi tiếng Trung: Cha tôi chắc chắn sẽ điều tra thân phận của tôi, mà cách điều tra nhanh nhất là xét nghiệm DNA. Mặc kệ các cậu dùng cách gì đều phải giúp mình xóa bỏ kết quả xét nghiệm.”
Chuối: Cha cậu biết về sự tồn tại của cậu rồi á? Ôi chà, tốt mà, cuối cùng cậu cũng không cần làm con hoang nữa. Mình nói này, cậu còn làm mấy chuyện này làm gì, cứ để mặc cho cha cậu dẫn cậu về nhà là được. Nói không chừng cậu còn có thể trở thành thái tử của tập đoàn tài chính Nam Cung ấy chứ. Nếu vậy uy phong biết bao, anh em bọn mình sẽ nghe cậu, sai đâu đánh đó.”
Khay Đựng Hoa Quả: Cút mẹ cậu đi. Chuyện thái tử gì gì đó, nếu cậu thích thì cho cậu đấy.
Chuối: Thật không đó?
Khay Đựng Hoa Quả: Cậu nhanh chóng đi ngăn lại kết quả xét nghiệm DNA cho mình. Cấp dưới của cha mình không phải là loại dễ chơi đâu. Bình thường một xét nghiệm DNA cần ba ngày mới có kết quả nhưng cha mình chỉ cần ba tiếng thôi, đừng xem thường ông chú bác sĩ mặt lạnh bên cạnh cha mình, người ta có bằng tiến sĩ y khoa của Trường Đại học Y Harvard đấy.”
Chuối: Ok… Ừm, nói thật, cậu thực sự không suy nghĩ một chút sao? Thực ra làm thái tử của tập đoàn Nam Cung…
Khay Đựng Trái Cây: Mình cho cậu Phong Hỏa Luân* đấy, cậu cút nhanh đi.
*: Pháp khí của Na Tra.
Hương Tiêu: Một chuỗi icon hình quả mông, có giỏi thì cậu đá mông mình cho mình bay lên trời đi!
…
Lúc Từ Trạch nhận được bản fax kết quả xét nghiệm DNA từ chỗ Tô Cảnh, anh ta hưng phấn rất lâu.
Để bình ổn nỗi kích động như muốn trào ra ngoài, anh ta cố gắng đọc từng chữ từng chữ một.
Nhưng, nhìn dòng cuối kết luận 000001% kia, nụ cười rực rỡ lập tức biến mất.
“Trải qua xét nghiệm, hai người này không có quan hệ huyết thống.”
“Mẹ kiếp!”
Người trợ lý đặc biệt số một luôn tự hào về tính ổn trọng của bản thân không nhịn được mà chửi tục.
Vậy mà… lại không có quan hệ.
Không thể nào.
Từ Trạch móc điện thoại ra, gọi điện thoại cho Tô Cảnh, không đợi đối phương mở miệng thì anh ta đã hỏi luôn, “Này bác sĩ mặt lạnh, cậu có nhầm không đấy? Sao nhìn qua toàn là số 0 thế này?”
Ở đầu dây bên kia, người nào đó trầm mặc một lúc mới lạnh lùng nói, “Cậu đang nghi ngờ y thuật của tôi hay nghi ngờ chỉ số thông minh của tôi?”
Từ Trạch vuốt mũi, “Khụ. Tôi không có ý này. Tại kết quả này ngoài dự liệu quá khiến tôi không vừa lòng, mà tôi cũng tin là tổng giám đốc cũng không hài lòng đâu.”
Bên đầu dây bên kia lại trầm mặc thật lâu, ngay tại lúc Từ Trạch cho rằng người này sẽ không mở miệng nữa thì lại nghe thấy tiếng, “Chuyển lại đi.”
Chuyển lại?
Trong lúc nhất thời, Từ Trạch không phản ứng kịp, “Chuyển lại cái gì?”
“Cậu. Cậu xem xem có thể nhét cả người cậu vào trong máy fax hay không, nếu có thể thì thử xem…”
Khụ khụ…
“Ý cậu là tờ kết quả xét nghiệm trong tay tôi ấy hả? Ha ha ha, Tô Cảnh, tôi biết ngay cậu không đáng tin mà, cậu gửi sai rồi đúng không? Hay là xét nghiệm có vấn đề. Tôi biết mà, hai người này trông giống nhau như vậy…”
Không đợi Từ Trạch nói xong, giọng nói trong trẻo mà lạnh lùng của Tô Cảnh đã vang lên, “Tôi sẽ sửa con số 00001% thành 999999%, đổi từ không phải cha con thành cha con, thế nào?”
Trên đỉnh đầu có một đàn quạ đen bay qua.
“Thế nào” cái mẹ nhà cậu ấy!
Cậu mở Ipad ra, nhanh chóng đăng nhập tài khoản Tiki, tìm được nick “Chuối” liền click vào, nhập một chuỗi tiếng Trung: Cha tôi chắc chắn sẽ điều tra thân phận của tôi, mà cách điều tra nhanh nhất là xét nghiệm DNA. Mặc kệ các cậu dùng cách gì đều phải giúp mình xóa bỏ kết quả xét nghiệm.”
Chuối: Cha cậu biết về sự tồn tại của cậu rồi á? Ôi chà, tốt mà, cuối cùng cậu cũng không cần làm con hoang nữa. Mình nói này, cậu còn làm mấy chuyện này làm gì, cứ để mặc cho cha cậu dẫn cậu về nhà là được. Nói không chừng cậu còn có thể trở thành thái tử của tập đoàn tài chính Nam Cung ấy chứ. Nếu vậy uy phong biết bao, anh em bọn mình sẽ nghe cậu, sai đâu đánh đó.”
Khay Đựng Hoa Quả: Cút mẹ cậu đi. Chuyện thái tử gì gì đó, nếu cậu thích thì cho cậu đấy.
Chuối: Thật không đó?
Khay Đựng Hoa Quả: Cậu nhanh chóng đi ngăn lại kết quả xét nghiệm DNA cho mình. Cấp dưới của cha mình không phải là loại dễ chơi đâu. Bình thường một xét nghiệm DNA cần ba ngày mới có kết quả nhưng cha mình chỉ cần ba tiếng thôi, đừng xem thường ông chú bác sĩ mặt lạnh bên cạnh cha mình, người ta có bằng tiến sĩ y khoa của Trường Đại học Y Harvard đấy.”
Chuối: Ok… Ừm, nói thật, cậu thực sự không suy nghĩ một chút sao? Thực ra làm thái tử của tập đoàn Nam Cung…
Khay Đựng Trái Cây: Mình cho cậu Phong Hỏa Luân* đấy, cậu cút nhanh đi.
*: Pháp khí của Na Tra.
Hương Tiêu: Một chuỗi icon hình quả mông, có giỏi thì cậu đá mông mình cho mình bay lên trời đi!
…
Lúc Từ Trạch nhận được bản fax kết quả xét nghiệm DNA từ chỗ Tô Cảnh, anh ta hưng phấn rất lâu.
Để bình ổn nỗi kích động như muốn trào ra ngoài, anh ta cố gắng đọc từng chữ từng chữ một.
Nhưng, nhìn dòng cuối kết luận 000001% kia, nụ cười rực rỡ lập tức biến mất.
“Trải qua xét nghiệm, hai người này không có quan hệ huyết thống.”
“Mẹ kiếp!”
Người trợ lý đặc biệt số một luôn tự hào về tính ổn trọng của bản thân không nhịn được mà chửi tục.
Vậy mà… lại không có quan hệ.
Không thể nào.
Từ Trạch móc điện thoại ra, gọi điện thoại cho Tô Cảnh, không đợi đối phương mở miệng thì anh ta đã hỏi luôn, “Này bác sĩ mặt lạnh, cậu có nhầm không đấy? Sao nhìn qua toàn là số 0 thế này?”
Ở đầu dây bên kia, người nào đó trầm mặc một lúc mới lạnh lùng nói, “Cậu đang nghi ngờ y thuật của tôi hay nghi ngờ chỉ số thông minh của tôi?”
Từ Trạch vuốt mũi, “Khụ. Tôi không có ý này. Tại kết quả này ngoài dự liệu quá khiến tôi không vừa lòng, mà tôi cũng tin là tổng giám đốc cũng không hài lòng đâu.”
Bên đầu dây bên kia lại trầm mặc thật lâu, ngay tại lúc Từ Trạch cho rằng người này sẽ không mở miệng nữa thì lại nghe thấy tiếng, “Chuyển lại đi.”
Chuyển lại?
Trong lúc nhất thời, Từ Trạch không phản ứng kịp, “Chuyển lại cái gì?”
“Cậu. Cậu xem xem có thể nhét cả người cậu vào trong máy fax hay không, nếu có thể thì thử xem…”
Khụ khụ…
“Ý cậu là tờ kết quả xét nghiệm trong tay tôi ấy hả? Ha ha ha, Tô Cảnh, tôi biết ngay cậu không đáng tin mà, cậu gửi sai rồi đúng không? Hay là xét nghiệm có vấn đề. Tôi biết mà, hai người này trông giống nhau như vậy…”
Không đợi Từ Trạch nói xong, giọng nói trong trẻo mà lạnh lùng của Tô Cảnh đã vang lên, “Tôi sẽ sửa con số 00001% thành 999999%, đổi từ không phải cha con thành cha con, thế nào?”
Trên đỉnh đầu có một đàn quạ đen bay qua.
“Thế nào” cái mẹ nhà cậu ấy!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.