Quyển 4 - Chương 27: Cổ Ma Luyện Huyết Đỉnh
Trường An
30/04/2024
Khu vực thứ sáu, Đoan Dương Thành.
Giờ khắc này, toàn bộ trưởng lão của phủ Đại Tướng Quân đều hội tụ ở đây, mỗi người sắc mặt trầm trọng.
Trong đó có hai gã cấp sáu trung kỳ quỷ vật càng là từng cái nơm nớp lo sợ, chỉ lo Đại Tướng Quân tức giận, đem bọn mình bóp chết.
“Thời gian ba ngày đã hết, hai người các ngươi đã điều tra ra hung thủ chưa?”
Ngồi trên chủ vị mặc áo giáp vàng Đinh Công Tiễn, lạnh lùng hỏi:
“Bẩm tướng quân…” Một tên quỷ vật trẻ tuổi run rẩy chắp tay.
“Bẩm tướng quân…thuộc hạ mặc dù chưa xác minh được hung thủ giết chết Lý trưởng lão mấy người là ai, nhưng cũng phát hiện ra chút manh mối” Bên cạnh lão quỷ vội chen lời.
“Manh mối gì?”
“Mấy hôm nay thuộc hạ âm thầm thám thính tình hình Đại Lý Phủ. vừa vặn nghe đến một tin tức động trời” Lão quỷ cao giọng nói.
“Ồ” Bên trong đại sảnh mười mấy gã quỷ vật đều ghé mắt.
“Nghe nói hôm qua có kẻ to gan xông vào Đại Lý Phủ giết chết bốn tên trưởng lão, rồi cuỗm sạch bảo khố chạy mất. Hiện tại toàn bộ Đại Lý Phủ đang nhao nhác tìm kiếm kẻ này, thậm chí Đoàn Minh lão quỷ còn vận dụng cả Quỷ Vương Tru Sát Lệnh. Hơn nữa, tên quỷ vật kia sử dụng một loại kiếm niệm công kích, rất giống với vết tích lưu lại ở hiện trường nơi mấy vị Lý trưởng lão thiệt mạng. Cho nên thuộc hạ mạo muội suy đoán, kẻ giết đám Lý trưởng lão, cùng với kẻ làm loạn ở Đại Lý Phủ chính là một quỷ!”
“A…thế nó tên là gì?”Đinh Công TIễn ánh mắt lóe lên, trầm giọng hỏi.
“Bẩm tướng quân..tên của hắn tựa hồ là Đoàn Ly” Lão quỷ vội nói.
“Đoàn Ly…tốt một cái Đoàn Ly..truyền lệnh của ta, toàn bộ Đoan Dương Thành quỷ vật, toàn lực vây bắt Đoàn Ly này. Nhất định phải trước Đại Lý Phủ một bước bắt được đối phương, đoạt lấy Đại Lý Phủ bảo khố”
Đinh Công Tiễn nghe nói Khương Ly trộm mất bảo khố của Đại Lý Phủ, đúng là đem chuyện của bọn Lý Thường quên mất, vội vàng hạ lệnh.
….
Sau khi rời khỏi Đại Lý Phủ, Khương Ly một đường chạy thẳng đến khu vực thứ sáu biên giới, rồi chui xuống khu vực thứ năm.
Hắn dù sao cũng là người sống, có thể tự do di chuyển giữa các khu vực, mà không cần lo lắng bị Âm Nhãn Cốc đại trận cưỡng chế.
Hiện tại, toàn bộ Đại Lý Phủ đang gấp rút truy sát hắn khắp nơi, nhưng nhất định sẽ không ngờ được, Khương Ly đã chạy xuống khu vực thứ năm.
Hắn bay thật lâu, tới rồi một nơi hẻo lánh, tìm một tòa sơn động, bố trí ẩn nấp trận pháp, tạm thời nghỉ ngơi, hồi phục thương thế, cũng như kiểm kê chiến lợi phẩm.
Lần vào Âm Nhãn Cốc này, thu hoạch của hắn được xưng là khá khẩm.
Dù sao Đại Lý Phủ cũng là một cái thế lực đã tồn tại trên vạn năm, các loại Linh Dược, bảo vật, quỷ khí chồng chất như núi là điều bình thường.
Một ít đồ vật cấp thấp, Khương Ly phân ra một chỗ, dự định sau khi rời khỏi Âm Nhãn Cốc sẽ giao cho Lạc Trường Sinh bảo quản. Mà đồ vật cao cấp, Khương Ly giữ lại cho chính mình.
Tam phẩm Linh Dược trở xuống không nói.
Tứ phẩm Linh Dược có 1042 cây
Ngũ phẩm Linh Dược có 238 cây
Lục phẩm Linh Dược có 3 cây
Cộng thêm rất nhiều loại thiên tài địa bảo khác, như Hỏa Châu có 102 viên, Ngọc Tủy 15 miếng, Canh Kim có 116 cân…
Về phần tứ chuyển quỷ khí có 124 món, cùng với tám món Ngũ chuyển quỷ khí, tiếc là không có Lục chuyển Vương khí.
Lúc Khương Ly đem tất cả bảo vật ném ra trước mặt kiểm kê, bên trong hắc nhẫn Nghiệt Long cũng đầu óc choáng váng.
“Khương tiểu tử, ngươi vừa đánh cướp bảo khố nhà người ta à, sao mà lắm đồ như thế!”
Khương Ly không trả lời nó, tiếp tục kiểm kê vật phẩm, khóe miệng cũng hơi nhếch lên. Những vật này, đúng là hắn cướp bảo khố mà lấy được.
Nghiệt Long này thật thông minh.
Chừng hai khắc đồng hồ, Khương Ly mới đem tất cả đồ vật phân loại xong, cất vào trong túi chứa đồ. Trước mắt hắn chỉ còn ba gốc linh dược được chứa trong hộp ngọc cùng với tám món ngũ chuyển quỷ khí.
Ba gốc linh dược theo thứ tự là một nhánh Lục phẩm Tịnh Đế Liên, có tác dụng thanh lọc tinh thần, bồi bổ thần hồn.
Một gốc Lục phẩm Huyết Linh Sâm, có tác dụng tăng cường khí huyết, cố bản bồi nguyên, chính là chủ dược của Lục chuyển Sinh Sinh Đại Hoàn Đan Đan.
Cuối cùng là một bông hoa màu u lục, độc khí ngập trời. Bông hoa này tựa hồ là một loại lục chuyển độc dược Tam Diễm Mạn Đà La
Độc của nó, chỉ cần một giọt có thể giết Chân Nhân, cả cây có thể giết Chân Vương, là Vương cấp độc vật. Ngoài ra, nếu ăn hoa này mà còn sống sót, thì có tỷ lệ tăng cường khả năng kháng độc của võ giả.
Khương Ly ánh mắt lấp lóe, nhưng cũng tự mình biết mình, không dám tùy tiện ăn Tam Diễm Mạn Đà La. Lấy cường độ thân thể của hắn hiện tại, còn chưa đủ để chống cự độc tố trong hoa.
Muốn thử ít nhất cũng phải chờ đến khi hắn Niết Bàn lần thứ hai, hoặc an toàn nhất là Niết Bàn lần thứ ba.
Thu hồi linh dược, Khương Ly quay sang quan sát tám món Ngũ chuyển quỷ khí.
Cầm lên năm thanh kiếm nhỏ, Khương Ly quan sát hồi lâu, nhưng không thấy gì quá đặc biệt, dự định đem cất đi.
Thì đột nhiên cả năm thanh kiếm bỗng nhiên đồng thời duỗi người một cái, tựa hồ đang ngáp ngủ vậy.
“A” Khương Ly khiêu mi, năm thanh kiếm nhỏ tựa hồ ẩn dấu khí linh.
Nhưng khí linh của kiếm, có vẻ đang lâm vào ngủ say thì phải. Khương Ly thử vuốt ve lưỡi kiếm vài lần, mấy thanh kiếm giống như ghét bỏ người khác làm phiền, lóe lên tránh khỏi ma trảo của hắn.
“Có ý tứ!”
Khương Ly nhếch miệng, hứng thú đánh giá năm thanh kiếm nhỏ. Thấy bọn chúng lần nữa không có động tĩnh, hắn mới đem chúng bỏ vào trong hộp kiếm, cất đi.
Hai món ngũ chuyển trung phẩm, trong đó một lá cờ màu đen tên Quỷ Hồn Phiên, bên trong ẩn chứa hơn mười vạn quỷ hồn. Mà mười vạn quỷ hồn thủ lĩnh, có tới chín tên nhất phẩm và một tên nhị phẩm sơ kỳ. Bình thường quỷ tu, nếu tế luyện xong cờ này, ngay cả Nhị phẩm trung kỳ cao thủ cũng có năng lực đánh một trận.
Về phần cái đầu lâu màu máu kia, tựa hồ là lấy đầu của một gã Nhị phẩm đỉnh cao võ giả luyện chế thành, vận dụng thành thạo, uy lực nhất định sẽ không kém.
Cuối cùng là chiếc đỉnh nhỏ bằng đồng đen.
Khương Ly vươn tay cầm lấy đỉnh nhỏ, lật trái lật phải chăm chú quan sát.
Chỉ thấy trên thân đỉnh ma khí um tùm, mang theo mùi máu tanh nồng nặc cộng thêm xung quanh bề mặt đỉnh được khắc chìm đủ loại minh văn, cho người khác một cảm giác rợn cả tóc gáy.
“Luyện Huyết Đỉnh, sao tiểu tử nhà ngươi lại có vật này” Bên trong hắc nhẫn Nghiệt Long bất chợt hú lên quái dị.
“Ngươi biết nó?” Khương Ly nhíu mày hỏi.
Nghiệt Long chần chờ chốc lát, đáp: “Đây là vật chẳng lành, tiểu tử ngươi tốt nhất đem nó vứt đi, chớ nên sử dụng!”
“A” Nhìn giọng điệu của Nghiệt Long, hiển nhiên là biết đến lai lịch của Hắc Đỉnh. Nghiệt Long muốn khuyên nhủ Khương Ly vứt bỏ Luyện Huyết Đỉnh, nhưng nó càng nói như thế, Khương Ly càng thêm hứng thú.
Sau một hồi thăm dò, nó cuối cùng thở dài kể lể: “Bổn long năm xưa đi theo Kinh Dương Vương, xông xáo Đông Hoang. Cũng từng thăm dò không ít cấm địa, cổ tích, ngay cả một trong Hoang Cổ Thập Tam Cấm: Mai Cốt Táng Địa, chúng ta cũng từng đi vào...'
"Trong một lần thám hiểm như thế, chúng xâm nhập một cái di tích thời cổ đại, nhìn qua đồ đằng ghi chép, mà biết tới một ít thiên địa đại bí”
Nói đến đây, Nghiệt Long hơi ngừng chốc lát, quay sang hỏi hắn.
“Ngươi còn nhớ Sâm La Ma Đế chứ?”
Khương Ly gật đầu, hắn nhớ rất rõ là đằng khác, Sâm La Ma Đế lần trước dự định đoạt xá hắn, may có Lạc Hiền Vương liều mạng cứu giúp, nếu không hắn đã trở thành ma nô rồi.
Hơn nữa, trong đan điền của hắn hiện vẫn còn đang trôi nổi một giọt Cổ Ma tổ huyết, Khương Ly còn chưa dám luyện hóa đây.
Nghiệt Long nói: “Thời đại Thái Cổ, Ma Linh diệt Thần, thống trị Hoang Cổ giới. Cổ Ma biếm vạn tộc làm nô lệ, coi vạn tộc như đồ ăn. Mặc kệ là nhân tộc, yêu tộc, tiên tộc, quỷ tộc… đều cùng chung số phận”
“Trong đó nhân tộc, yêu tộc là thê thảm nhất, bởi vì Cổ Ma rất ưa thích bắt nhân tộc, yêu tộc... đem ra luyện thành Vạn Linh Huyết Đan, phục dụng để tăng cường tu vi”
“Mà Luyện Huyết Đỉnh, chính là món ma khí chuyên môn dùng để luyện chế ra Vạn Linh Huyết Đan kia”
“Thật ư?” Khương Ly sắc mặt khó coi, hỏi nhẹ.
“Tự nhiên là thật, tiểu tử ngươi nhìn xem trên thân đỉnh chằng chịt minh văn, đó chính là văn tự của Cổ Ma, bên trong miệng đỉnh tỏa ra mùi máu tanh, là bởi vì vật này đã luyện giết không biết bao nhiêu nhân mạng, nên mùi vị máu tanh đến giờ vẫn chưa tiêu tan”
“Quả nhiên là hung vật” Khương Ly thì thào, đem Luyện Huyết Đỉnh phong bế, cất vào trong túi chứa đồ.
Giờ khắc này, toàn bộ trưởng lão của phủ Đại Tướng Quân đều hội tụ ở đây, mỗi người sắc mặt trầm trọng.
Trong đó có hai gã cấp sáu trung kỳ quỷ vật càng là từng cái nơm nớp lo sợ, chỉ lo Đại Tướng Quân tức giận, đem bọn mình bóp chết.
“Thời gian ba ngày đã hết, hai người các ngươi đã điều tra ra hung thủ chưa?”
Ngồi trên chủ vị mặc áo giáp vàng Đinh Công Tiễn, lạnh lùng hỏi:
“Bẩm tướng quân…” Một tên quỷ vật trẻ tuổi run rẩy chắp tay.
“Bẩm tướng quân…thuộc hạ mặc dù chưa xác minh được hung thủ giết chết Lý trưởng lão mấy người là ai, nhưng cũng phát hiện ra chút manh mối” Bên cạnh lão quỷ vội chen lời.
“Manh mối gì?”
“Mấy hôm nay thuộc hạ âm thầm thám thính tình hình Đại Lý Phủ. vừa vặn nghe đến một tin tức động trời” Lão quỷ cao giọng nói.
“Ồ” Bên trong đại sảnh mười mấy gã quỷ vật đều ghé mắt.
“Nghe nói hôm qua có kẻ to gan xông vào Đại Lý Phủ giết chết bốn tên trưởng lão, rồi cuỗm sạch bảo khố chạy mất. Hiện tại toàn bộ Đại Lý Phủ đang nhao nhác tìm kiếm kẻ này, thậm chí Đoàn Minh lão quỷ còn vận dụng cả Quỷ Vương Tru Sát Lệnh. Hơn nữa, tên quỷ vật kia sử dụng một loại kiếm niệm công kích, rất giống với vết tích lưu lại ở hiện trường nơi mấy vị Lý trưởng lão thiệt mạng. Cho nên thuộc hạ mạo muội suy đoán, kẻ giết đám Lý trưởng lão, cùng với kẻ làm loạn ở Đại Lý Phủ chính là một quỷ!”
“A…thế nó tên là gì?”Đinh Công TIễn ánh mắt lóe lên, trầm giọng hỏi.
“Bẩm tướng quân..tên của hắn tựa hồ là Đoàn Ly” Lão quỷ vội nói.
“Đoàn Ly…tốt một cái Đoàn Ly..truyền lệnh của ta, toàn bộ Đoan Dương Thành quỷ vật, toàn lực vây bắt Đoàn Ly này. Nhất định phải trước Đại Lý Phủ một bước bắt được đối phương, đoạt lấy Đại Lý Phủ bảo khố”
Đinh Công Tiễn nghe nói Khương Ly trộm mất bảo khố của Đại Lý Phủ, đúng là đem chuyện của bọn Lý Thường quên mất, vội vàng hạ lệnh.
….
Sau khi rời khỏi Đại Lý Phủ, Khương Ly một đường chạy thẳng đến khu vực thứ sáu biên giới, rồi chui xuống khu vực thứ năm.
Hắn dù sao cũng là người sống, có thể tự do di chuyển giữa các khu vực, mà không cần lo lắng bị Âm Nhãn Cốc đại trận cưỡng chế.
Hiện tại, toàn bộ Đại Lý Phủ đang gấp rút truy sát hắn khắp nơi, nhưng nhất định sẽ không ngờ được, Khương Ly đã chạy xuống khu vực thứ năm.
Hắn bay thật lâu, tới rồi một nơi hẻo lánh, tìm một tòa sơn động, bố trí ẩn nấp trận pháp, tạm thời nghỉ ngơi, hồi phục thương thế, cũng như kiểm kê chiến lợi phẩm.
Lần vào Âm Nhãn Cốc này, thu hoạch của hắn được xưng là khá khẩm.
Dù sao Đại Lý Phủ cũng là một cái thế lực đã tồn tại trên vạn năm, các loại Linh Dược, bảo vật, quỷ khí chồng chất như núi là điều bình thường.
Một ít đồ vật cấp thấp, Khương Ly phân ra một chỗ, dự định sau khi rời khỏi Âm Nhãn Cốc sẽ giao cho Lạc Trường Sinh bảo quản. Mà đồ vật cao cấp, Khương Ly giữ lại cho chính mình.
Tam phẩm Linh Dược trở xuống không nói.
Tứ phẩm Linh Dược có 1042 cây
Ngũ phẩm Linh Dược có 238 cây
Lục phẩm Linh Dược có 3 cây
Cộng thêm rất nhiều loại thiên tài địa bảo khác, như Hỏa Châu có 102 viên, Ngọc Tủy 15 miếng, Canh Kim có 116 cân…
Về phần tứ chuyển quỷ khí có 124 món, cùng với tám món Ngũ chuyển quỷ khí, tiếc là không có Lục chuyển Vương khí.
Lúc Khương Ly đem tất cả bảo vật ném ra trước mặt kiểm kê, bên trong hắc nhẫn Nghiệt Long cũng đầu óc choáng váng.
“Khương tiểu tử, ngươi vừa đánh cướp bảo khố nhà người ta à, sao mà lắm đồ như thế!”
Khương Ly không trả lời nó, tiếp tục kiểm kê vật phẩm, khóe miệng cũng hơi nhếch lên. Những vật này, đúng là hắn cướp bảo khố mà lấy được.
Nghiệt Long này thật thông minh.
Chừng hai khắc đồng hồ, Khương Ly mới đem tất cả đồ vật phân loại xong, cất vào trong túi chứa đồ. Trước mắt hắn chỉ còn ba gốc linh dược được chứa trong hộp ngọc cùng với tám món ngũ chuyển quỷ khí.
Ba gốc linh dược theo thứ tự là một nhánh Lục phẩm Tịnh Đế Liên, có tác dụng thanh lọc tinh thần, bồi bổ thần hồn.
Một gốc Lục phẩm Huyết Linh Sâm, có tác dụng tăng cường khí huyết, cố bản bồi nguyên, chính là chủ dược của Lục chuyển Sinh Sinh Đại Hoàn Đan Đan.
Cuối cùng là một bông hoa màu u lục, độc khí ngập trời. Bông hoa này tựa hồ là một loại lục chuyển độc dược Tam Diễm Mạn Đà La
Độc của nó, chỉ cần một giọt có thể giết Chân Nhân, cả cây có thể giết Chân Vương, là Vương cấp độc vật. Ngoài ra, nếu ăn hoa này mà còn sống sót, thì có tỷ lệ tăng cường khả năng kháng độc của võ giả.
Khương Ly ánh mắt lấp lóe, nhưng cũng tự mình biết mình, không dám tùy tiện ăn Tam Diễm Mạn Đà La. Lấy cường độ thân thể của hắn hiện tại, còn chưa đủ để chống cự độc tố trong hoa.
Muốn thử ít nhất cũng phải chờ đến khi hắn Niết Bàn lần thứ hai, hoặc an toàn nhất là Niết Bàn lần thứ ba.
Thu hồi linh dược, Khương Ly quay sang quan sát tám món Ngũ chuyển quỷ khí.
Cầm lên năm thanh kiếm nhỏ, Khương Ly quan sát hồi lâu, nhưng không thấy gì quá đặc biệt, dự định đem cất đi.
Thì đột nhiên cả năm thanh kiếm bỗng nhiên đồng thời duỗi người một cái, tựa hồ đang ngáp ngủ vậy.
“A” Khương Ly khiêu mi, năm thanh kiếm nhỏ tựa hồ ẩn dấu khí linh.
Nhưng khí linh của kiếm, có vẻ đang lâm vào ngủ say thì phải. Khương Ly thử vuốt ve lưỡi kiếm vài lần, mấy thanh kiếm giống như ghét bỏ người khác làm phiền, lóe lên tránh khỏi ma trảo của hắn.
“Có ý tứ!”
Khương Ly nhếch miệng, hứng thú đánh giá năm thanh kiếm nhỏ. Thấy bọn chúng lần nữa không có động tĩnh, hắn mới đem chúng bỏ vào trong hộp kiếm, cất đi.
Hai món ngũ chuyển trung phẩm, trong đó một lá cờ màu đen tên Quỷ Hồn Phiên, bên trong ẩn chứa hơn mười vạn quỷ hồn. Mà mười vạn quỷ hồn thủ lĩnh, có tới chín tên nhất phẩm và một tên nhị phẩm sơ kỳ. Bình thường quỷ tu, nếu tế luyện xong cờ này, ngay cả Nhị phẩm trung kỳ cao thủ cũng có năng lực đánh một trận.
Về phần cái đầu lâu màu máu kia, tựa hồ là lấy đầu của một gã Nhị phẩm đỉnh cao võ giả luyện chế thành, vận dụng thành thạo, uy lực nhất định sẽ không kém.
Cuối cùng là chiếc đỉnh nhỏ bằng đồng đen.
Khương Ly vươn tay cầm lấy đỉnh nhỏ, lật trái lật phải chăm chú quan sát.
Chỉ thấy trên thân đỉnh ma khí um tùm, mang theo mùi máu tanh nồng nặc cộng thêm xung quanh bề mặt đỉnh được khắc chìm đủ loại minh văn, cho người khác một cảm giác rợn cả tóc gáy.
“Luyện Huyết Đỉnh, sao tiểu tử nhà ngươi lại có vật này” Bên trong hắc nhẫn Nghiệt Long bất chợt hú lên quái dị.
“Ngươi biết nó?” Khương Ly nhíu mày hỏi.
Nghiệt Long chần chờ chốc lát, đáp: “Đây là vật chẳng lành, tiểu tử ngươi tốt nhất đem nó vứt đi, chớ nên sử dụng!”
“A” Nhìn giọng điệu của Nghiệt Long, hiển nhiên là biết đến lai lịch của Hắc Đỉnh. Nghiệt Long muốn khuyên nhủ Khương Ly vứt bỏ Luyện Huyết Đỉnh, nhưng nó càng nói như thế, Khương Ly càng thêm hứng thú.
Sau một hồi thăm dò, nó cuối cùng thở dài kể lể: “Bổn long năm xưa đi theo Kinh Dương Vương, xông xáo Đông Hoang. Cũng từng thăm dò không ít cấm địa, cổ tích, ngay cả một trong Hoang Cổ Thập Tam Cấm: Mai Cốt Táng Địa, chúng ta cũng từng đi vào...'
"Trong một lần thám hiểm như thế, chúng xâm nhập một cái di tích thời cổ đại, nhìn qua đồ đằng ghi chép, mà biết tới một ít thiên địa đại bí”
Nói đến đây, Nghiệt Long hơi ngừng chốc lát, quay sang hỏi hắn.
“Ngươi còn nhớ Sâm La Ma Đế chứ?”
Khương Ly gật đầu, hắn nhớ rất rõ là đằng khác, Sâm La Ma Đế lần trước dự định đoạt xá hắn, may có Lạc Hiền Vương liều mạng cứu giúp, nếu không hắn đã trở thành ma nô rồi.
Hơn nữa, trong đan điền của hắn hiện vẫn còn đang trôi nổi một giọt Cổ Ma tổ huyết, Khương Ly còn chưa dám luyện hóa đây.
Nghiệt Long nói: “Thời đại Thái Cổ, Ma Linh diệt Thần, thống trị Hoang Cổ giới. Cổ Ma biếm vạn tộc làm nô lệ, coi vạn tộc như đồ ăn. Mặc kệ là nhân tộc, yêu tộc, tiên tộc, quỷ tộc… đều cùng chung số phận”
“Trong đó nhân tộc, yêu tộc là thê thảm nhất, bởi vì Cổ Ma rất ưa thích bắt nhân tộc, yêu tộc... đem ra luyện thành Vạn Linh Huyết Đan, phục dụng để tăng cường tu vi”
“Mà Luyện Huyết Đỉnh, chính là món ma khí chuyên môn dùng để luyện chế ra Vạn Linh Huyết Đan kia”
“Thật ư?” Khương Ly sắc mặt khó coi, hỏi nhẹ.
“Tự nhiên là thật, tiểu tử ngươi nhìn xem trên thân đỉnh chằng chịt minh văn, đó chính là văn tự của Cổ Ma, bên trong miệng đỉnh tỏa ra mùi máu tanh, là bởi vì vật này đã luyện giết không biết bao nhiêu nhân mạng, nên mùi vị máu tanh đến giờ vẫn chưa tiêu tan”
“Quả nhiên là hung vật” Khương Ly thì thào, đem Luyện Huyết Đỉnh phong bế, cất vào trong túi chứa đồ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.