Quyển 2 - Chương 88: Nổ Đế Con Mắt
Trường An
25/03/2021
Trong lúc Khương Ly đột phá, Ngưu Ma Tôn Giả cùng sáu vị cường giả vẫn đại chiến kịch liệt.
Ngưu Ma Tôn Giả quả thật mạnh mẽ dị thường, lọt vào vây công lại vẫn thành thạo điêu luyện chưa từng rơi vào hạ phong.
Mà phía bên Nguyệt Mị Kiếp Tôn dẫn dắt tám vạn Kiếp quân thì cũng bị ngăn chặn gắt gao, không thể tiến sát tế đàn.
Trên tế đàn, Lạc Dân, Ấu Thú đã được chuyển dời gần hết chỉ còn chừng ba vạn người, chỉ cần đợi thêm chút thời gian là có thể di chuyển tất cả, khép kín thông đạo liền coi như hoàn thành nhiệm vụ.
“Ừm”
Khương Ly nhíu mày, dùng thần niệm đem thân thể nâng lên cao, đưa mắt nhìn về phía xa Vân Mộng Trạch trung tâm, nhìn thấy ngập trời sắc hồng.
“Kiếp dân viện quân đến rồi!”
Nhìn phía xa xa chen chúc trăm vạn đại quân, đội quân bên trên lấp lóe từng đạo khủng bố khí cơ, để lòng hắn khẽ run lên.
Không chút do dự hai tay thành kiếm, hướng về phía dưới Kiếp dân đại quân điểm mấy chỉ.
Kiếm Tụ Ma Giao
Ngao Ngao Ngao Ngao Ngao Ngao Ngao
Từ bàn tay hắn kiếm khí rung động mà tuôn ra, dần dần hình thành bảy đạo cốt giao ngửa đầu gào thét, che kín thương khung. Tiếp theo kiếm khí cốt giao nối đuôi nhau hướng tám vạn Kiếp quân đổ ập xuống.
Tựa như vẫn thạch va chạm mặt đất, kiếm khí cốt giao vừa đến nơi liền nổ tung, hóa thành ngàn vạn đạo sắc bén kiếm khí bắn phá ra xung quanh.
Mỗi chỗ cốt giao đâm xuống, đến mấy trăm tên Kiếp Dân, mặc kệ tu vi cao thấp, đều vô thanh vô tức bốc hơi, mất mạng tại chỗ. Dư uy kiếm khí bắn ra xung quanh cũng tiếp tục thu gặt Kiếp tộc đầu người.
Đến khi bụi mù tiêu tán, mỗi đạo cốt giao trực tiếp gạt bỏ gần ngàn tính mạng, đem Kiếp tộc đại quân đánh thành bảy khu vực chân không, kinh khủng bố.
“Cái gì?” Đang cùng các vị cao thủ triền đấu Ngưu Ma Tôn Giả giật mình, khẽ nhìn qua lơ lửng trên tầng trời Khương Ly, thật không rõ, kẻ này lúc nãy bị mình đánh cho thoi thóp, làm sao hiện tại đã sinh long hoạt hổ, thậm chí đột phá cảnh giới rồi.
Nhưng hắn cũng không kịp suy tư, vì sáu vị cường giả đã chớp lấy cơ hội lúc hắn thất thần, toàn lực tấn công, để Ngưu ma Tôn Giả lần đầu tiên trọng thương.
Cường xuất một chiêu Kiếm Tụ Ma Giao, nửa khắc thời gian đã hết, một cảm giác mê muội trống rỗng truyền khắp cơ thể, để hắn suýt rơi xuống đất. Đốt cháy hoàn toàn ba giọt Chân Huyết, mặc dù không trực tiếp khiến hắn mất mạng, nhưng di chứng cực kỳ lợi hại, hiện tại nhục thân tu vi của hắn so với phàm nhân còn yếu ớt hơn.
Bên ngoài cơ thể máu tươi vẫn đang không ngừng rỉ ra, bờ môi của hắn đã trắng bệch nhợt nhạt.
Tinh huyết là bản nguyên của võ giả, chân huyết tiêu hao sẽ giảm bớt tuổi thọ, suy yếu căn cơ, nếu tinh huyết đốt sạch, thì sinh cơ cũng lụi tàn.
Khương Ly đốt cháy ba giọt Chân Huyết, tương đương với thiêu cháy một phần ba sinh mệnh lực, hơn nữa đốt huyết di chứng vẫn kéo dài, nếu không lập tức chữa trị hồi phục, hắn cũng sẽ dần dần mất hết sinh cơ mà chết. Chỉ là hiện tại hắn nào có thời gian.
Thân thể tu vi không còn, hắn liền dùng tinh thần lực, đem mình nâng tới bên cạnh Vũ Ninh Hầu.
Nhìn lão hầu gia già nua dáng vẻ, Khương Ly nở nụ cười cay đắng, một tay đặt lên vai lão, tiếp theo mênh mông thần niệm tràn ra nhập vào dòng thần niệm của lão.
Khương Ly cùng Vũ Ninh Hầu đều tu luyện Vũ Ninh Thần Niệm Quyết, tinh thần lực là đồng nguyên, hơn nữa hắn vừa rồi cũng đã nắm bắt một chút yếu quyết của Không Niệm Quyết.
Hơi chút tìm tòi, liền nhanh chóng đồng hóa thần niệm của mình.
×— QUẢNG CÁO —
Rào
Thần niệm của Khương Ly dọc theo thần niệm của Lão Hầu gia, lúc chạm vào giới đạo lập tức cảm nhận được lực cản kinh người, khiến đầu óc của hắn gần nổ tung, không nhịn được mà phun ra một ngụm máu tươi.
Mở cho ta!
Khương Ly cắn chặt răng, tập trung ý chí không để thần niệm của mình bị đánh bật.
Vốn rộng hai mươi trượng giới đạo, vì có Khương Ly tham gia mà chậm rãi mở rộng thêm hai trượng. Vũ Ninh Hầu đang tập trung tinh thần, cảm giác đến có người giáp đỡ, ánh mắt mờ mịt nhìn sang huyết nhân Khương Ly, hơi chút tán thưởng, hướng hắn nở nụ cười hèn mọn.
Khương Ly cũng cười nham nhở, hai sư đồ bọn họ lần đầu tiên kề vai chiến đấu.
Thời gian từng chút trôi qua.
Lạc dân bên ngoài cũng dần vãn bớt, tưởng chừng sắp thành công thì đúng lúc này, từ trên bầu trời cuồn cuộn mây đen lóe lên hồng quang. Mây mù run rẩy dữ dội, nhô ra một khuôn mặt, hai mắt một trắng một đen trợn ngược, hai hàng lông mày dựng thẳng, giữa trán sáu viên ngôi sao sáng lấp lánh.
Kẻ này to lớn vô cùng, tính riêng khuôn mặt liền rộng chừng hai mươi trượng. Dưới mặt đất bất kể là Kiếp dân, Lạc dân hay Lạc thú tất cả trong lòng đồng thời dâng lên nổi e ngại, cảm xúc sợ hãi, giống như động vật nhỏ sợ sấm mùa xuân, phủ phục phát run.
Khương Ly đang tập trung giữ vững giới đạo, bị đạo uy áp này quét qua, cảm thấy như vô tận thiên uy đè xuống, kinh hãi nhìn lên trời, trông thấy khuôn mặt to lớn dữ tợn.
Cảnh tượng này, hắn cả đời chưa từng thấy qua, tựa hồ Thần Ma buông xuống, từ trên đám mây quan sát nhân gian.
Nơi mặt đất chiến tranh ngay lúc này dừng lại, bởi vì Tôn cảnh, Tướng cảnh phía dưới, tất cả đều không ngoại lệ nằm rạp trên mặt đất, khó lòng chống cự luồng kinh thiên uy áp đó.
Đang chiến đấu các vị cường giả cũng dừng tay, kinh hãi nhìn lên bầu trời, tâm tình khác biệt.
“Là Kiếp Đế pháp tướng”
Phía nhân tộc các vị cường giả đều sắc mặt tái mét, biết rõ nguy cơ. Mà Ngưu Ma Tôn Giả nhìn thấy trương khuôn mặt to lớn, ban đầu vui vẻ sau đó lo lắng run rẩy.
“Phế vật vô dụng”
Lúc này, pháp tướng hai mắt trắng đen quét qua Ngưu Ma Tôn Giả vị trí, hừ nhẹ, tiếng hừ lạnh vang vọng khắp trăm dặm, như lôi đình nổ vang, quanh quẩn bầu trời.
Ngưu Ma Tôn Giả sắc mặt tái nhợt, chịu đựng lấy cường đại uy áp hướng lên bầu trời chắp tay.
“Ngưu Tất gặp qua Âm Dương Lý Đế”
Lý Đế liếc hắn một mắt, tiếp theo đưa mắt nhìn về phía thế giới thông đạo.
“Hoang Cổ giới hơi thở, haha đúng là đi mòn gót sắt tìm không thấy, gặp được lại chẳng tốn chút công phu”
“Một lũ kiến hôi, còn muốn chạy?” Âm Dương Lý Đế cười khinh miệt, từ trong đám mây vươn ra một bàn tay lớn, hướng phía dưới đất Lạc dân điểm nhẹ một điểm.
Lập tức một luồng cực quang theo ngón tay bắn ra, quét xuống khu vực phía trước tế đàn, chớp mắt đem còn lại vài vạn Lạc dân, Ấu thú quét thành tro bụi, ngay cả mấy tên Lạc Tướng, Thú Tướng cũng không chịu nổi vận rủi.
“Đáng chết” Khương Ly rách cả mí mắt, một luồng tức giận kinh thiên tràn ngập tinh thần.
×— QUẢNG CÁO —
Mà mặt khác nhân tộc, thú tộc cường giả đều cắn nát răng ngà, nhìn hằm hằm trên trời cao pháp tướng, vừa giận vừa kinh hãi.
“Chết cho ta”
Khương Ly bứt lui tinh thần lực, chịu đựng vô biên áp lực, vọt lên không trung, xung quanh hắn hình thành chín đạo kiếm niệm, hướng Kiếp đế khuôn mặt bắn tới.
Chín đạo kiếm niệm bay nhanh, lấy tốc độ kinh người, cuối cùng hợp thành một thanh kiếm lớn dài ba trượng, muốn đâm thủng mây đen.
Chỉ là ba trượng kiếm niệm chống đỡ Đế uy, cách pháp tướng mười lăm trượng thì dừng lại không thể tiến thêm nửa bước, theo một tiếng hừ nhẹ mà nát tan. Khương Ly cũng bị tinh thần phản phệ phun ra từng ngụm máu tươi, rơi ngược xuống mặt đất.
Đế cảnh quá mạnh không thể nào chống lại.
Khương Ly lần nữa đứng lên, quanh thần lần nữa bốc lên khí thế ngập trời.
“Đốt huyết”
Lần này hắn một lúc đốt cháy ba giọt Chân Huyết.
Bất Diệt Chân Ý
Bất Diệt Kim Thân
Khương Ly vận dụng chân ý, lại lần nữa mở ra Kim Thân, quanh người chân ý bao trùm, chín lớp màu vàng kim thân giữ vững cho thân thể hắn không bị nổ tung.
Đốt huyết
Đốt huyết
Đốt huyết
Hắn tiếp tục đốt cháy Chân Huyết, trong cơ thể còn lại sáu giọt Nhị Đoạn Chân Huyết bị hắn đột sạch, cả người hắn giống như một thùng thuốc nổ, chỉ cần chạm nhẹ liền nổ tung. Tu vị của hắn hiện giờ không thể phân biệt, hắn chỉ biết mình hiện tại, mạnh, rất mạnh.
Hắn nhìn về phía Vũ Ninh Hầu, nhìn ngắm giữa tế đàn tấm quan tài bằng đá, nở nụ cười nhẹ nhàng.
“Sư tôn, ta đi trước…ngươi mau chóng dẫn mọi người vào giới đạo, rồi đem nó phá hủy. Phải nhanh”
Lão Hầu Gia chăm chú xem hắn một chút, gật đầu, vung tay túm lấy quan tài bằng đá, tung người xông vào thông đạo.
Cùng lúc đó, Khương Ly đốt cháy hết sáu giọt chân huyết, quanh thân bao bọc chín lớp kim giáp, vận dụng Túng Địa Kim Quang đệ nhị thiên thê chớp nhoáng bay lên trời.
“Oanh”
Một tiếng nổ vang lên, trời đất đều rung động, kèm theo là tiếng gầm lên giận dữ.
To lớn pháp tướng, thế mà bị hắn nổ mất một con mắt, mà Khương Ly cũng hóa thành tro bụi tan biến.
Ngưu Ma Tôn Giả quả thật mạnh mẽ dị thường, lọt vào vây công lại vẫn thành thạo điêu luyện chưa từng rơi vào hạ phong.
Mà phía bên Nguyệt Mị Kiếp Tôn dẫn dắt tám vạn Kiếp quân thì cũng bị ngăn chặn gắt gao, không thể tiến sát tế đàn.
Trên tế đàn, Lạc Dân, Ấu Thú đã được chuyển dời gần hết chỉ còn chừng ba vạn người, chỉ cần đợi thêm chút thời gian là có thể di chuyển tất cả, khép kín thông đạo liền coi như hoàn thành nhiệm vụ.
“Ừm”
Khương Ly nhíu mày, dùng thần niệm đem thân thể nâng lên cao, đưa mắt nhìn về phía xa Vân Mộng Trạch trung tâm, nhìn thấy ngập trời sắc hồng.
“Kiếp dân viện quân đến rồi!”
Nhìn phía xa xa chen chúc trăm vạn đại quân, đội quân bên trên lấp lóe từng đạo khủng bố khí cơ, để lòng hắn khẽ run lên.
Không chút do dự hai tay thành kiếm, hướng về phía dưới Kiếp dân đại quân điểm mấy chỉ.
Kiếm Tụ Ma Giao
Ngao Ngao Ngao Ngao Ngao Ngao Ngao
Từ bàn tay hắn kiếm khí rung động mà tuôn ra, dần dần hình thành bảy đạo cốt giao ngửa đầu gào thét, che kín thương khung. Tiếp theo kiếm khí cốt giao nối đuôi nhau hướng tám vạn Kiếp quân đổ ập xuống.
Tựa như vẫn thạch va chạm mặt đất, kiếm khí cốt giao vừa đến nơi liền nổ tung, hóa thành ngàn vạn đạo sắc bén kiếm khí bắn phá ra xung quanh.
Mỗi chỗ cốt giao đâm xuống, đến mấy trăm tên Kiếp Dân, mặc kệ tu vi cao thấp, đều vô thanh vô tức bốc hơi, mất mạng tại chỗ. Dư uy kiếm khí bắn ra xung quanh cũng tiếp tục thu gặt Kiếp tộc đầu người.
Đến khi bụi mù tiêu tán, mỗi đạo cốt giao trực tiếp gạt bỏ gần ngàn tính mạng, đem Kiếp tộc đại quân đánh thành bảy khu vực chân không, kinh khủng bố.
“Cái gì?” Đang cùng các vị cao thủ triền đấu Ngưu Ma Tôn Giả giật mình, khẽ nhìn qua lơ lửng trên tầng trời Khương Ly, thật không rõ, kẻ này lúc nãy bị mình đánh cho thoi thóp, làm sao hiện tại đã sinh long hoạt hổ, thậm chí đột phá cảnh giới rồi.
Nhưng hắn cũng không kịp suy tư, vì sáu vị cường giả đã chớp lấy cơ hội lúc hắn thất thần, toàn lực tấn công, để Ngưu ma Tôn Giả lần đầu tiên trọng thương.
Cường xuất một chiêu Kiếm Tụ Ma Giao, nửa khắc thời gian đã hết, một cảm giác mê muội trống rỗng truyền khắp cơ thể, để hắn suýt rơi xuống đất. Đốt cháy hoàn toàn ba giọt Chân Huyết, mặc dù không trực tiếp khiến hắn mất mạng, nhưng di chứng cực kỳ lợi hại, hiện tại nhục thân tu vi của hắn so với phàm nhân còn yếu ớt hơn.
Bên ngoài cơ thể máu tươi vẫn đang không ngừng rỉ ra, bờ môi của hắn đã trắng bệch nhợt nhạt.
Tinh huyết là bản nguyên của võ giả, chân huyết tiêu hao sẽ giảm bớt tuổi thọ, suy yếu căn cơ, nếu tinh huyết đốt sạch, thì sinh cơ cũng lụi tàn.
Khương Ly đốt cháy ba giọt Chân Huyết, tương đương với thiêu cháy một phần ba sinh mệnh lực, hơn nữa đốt huyết di chứng vẫn kéo dài, nếu không lập tức chữa trị hồi phục, hắn cũng sẽ dần dần mất hết sinh cơ mà chết. Chỉ là hiện tại hắn nào có thời gian.
Thân thể tu vi không còn, hắn liền dùng tinh thần lực, đem mình nâng tới bên cạnh Vũ Ninh Hầu.
Nhìn lão hầu gia già nua dáng vẻ, Khương Ly nở nụ cười cay đắng, một tay đặt lên vai lão, tiếp theo mênh mông thần niệm tràn ra nhập vào dòng thần niệm của lão.
Khương Ly cùng Vũ Ninh Hầu đều tu luyện Vũ Ninh Thần Niệm Quyết, tinh thần lực là đồng nguyên, hơn nữa hắn vừa rồi cũng đã nắm bắt một chút yếu quyết của Không Niệm Quyết.
Hơi chút tìm tòi, liền nhanh chóng đồng hóa thần niệm của mình.
×— QUẢNG CÁO —
Rào
Thần niệm của Khương Ly dọc theo thần niệm của Lão Hầu gia, lúc chạm vào giới đạo lập tức cảm nhận được lực cản kinh người, khiến đầu óc của hắn gần nổ tung, không nhịn được mà phun ra một ngụm máu tươi.
Mở cho ta!
Khương Ly cắn chặt răng, tập trung ý chí không để thần niệm của mình bị đánh bật.
Vốn rộng hai mươi trượng giới đạo, vì có Khương Ly tham gia mà chậm rãi mở rộng thêm hai trượng. Vũ Ninh Hầu đang tập trung tinh thần, cảm giác đến có người giáp đỡ, ánh mắt mờ mịt nhìn sang huyết nhân Khương Ly, hơi chút tán thưởng, hướng hắn nở nụ cười hèn mọn.
Khương Ly cũng cười nham nhở, hai sư đồ bọn họ lần đầu tiên kề vai chiến đấu.
Thời gian từng chút trôi qua.
Lạc dân bên ngoài cũng dần vãn bớt, tưởng chừng sắp thành công thì đúng lúc này, từ trên bầu trời cuồn cuộn mây đen lóe lên hồng quang. Mây mù run rẩy dữ dội, nhô ra một khuôn mặt, hai mắt một trắng một đen trợn ngược, hai hàng lông mày dựng thẳng, giữa trán sáu viên ngôi sao sáng lấp lánh.
Kẻ này to lớn vô cùng, tính riêng khuôn mặt liền rộng chừng hai mươi trượng. Dưới mặt đất bất kể là Kiếp dân, Lạc dân hay Lạc thú tất cả trong lòng đồng thời dâng lên nổi e ngại, cảm xúc sợ hãi, giống như động vật nhỏ sợ sấm mùa xuân, phủ phục phát run.
Khương Ly đang tập trung giữ vững giới đạo, bị đạo uy áp này quét qua, cảm thấy như vô tận thiên uy đè xuống, kinh hãi nhìn lên trời, trông thấy khuôn mặt to lớn dữ tợn.
Cảnh tượng này, hắn cả đời chưa từng thấy qua, tựa hồ Thần Ma buông xuống, từ trên đám mây quan sát nhân gian.
Nơi mặt đất chiến tranh ngay lúc này dừng lại, bởi vì Tôn cảnh, Tướng cảnh phía dưới, tất cả đều không ngoại lệ nằm rạp trên mặt đất, khó lòng chống cự luồng kinh thiên uy áp đó.
Đang chiến đấu các vị cường giả cũng dừng tay, kinh hãi nhìn lên bầu trời, tâm tình khác biệt.
“Là Kiếp Đế pháp tướng”
Phía nhân tộc các vị cường giả đều sắc mặt tái mét, biết rõ nguy cơ. Mà Ngưu Ma Tôn Giả nhìn thấy trương khuôn mặt to lớn, ban đầu vui vẻ sau đó lo lắng run rẩy.
“Phế vật vô dụng”
Lúc này, pháp tướng hai mắt trắng đen quét qua Ngưu Ma Tôn Giả vị trí, hừ nhẹ, tiếng hừ lạnh vang vọng khắp trăm dặm, như lôi đình nổ vang, quanh quẩn bầu trời.
Ngưu Ma Tôn Giả sắc mặt tái nhợt, chịu đựng lấy cường đại uy áp hướng lên bầu trời chắp tay.
“Ngưu Tất gặp qua Âm Dương Lý Đế”
Lý Đế liếc hắn một mắt, tiếp theo đưa mắt nhìn về phía thế giới thông đạo.
“Hoang Cổ giới hơi thở, haha đúng là đi mòn gót sắt tìm không thấy, gặp được lại chẳng tốn chút công phu”
“Một lũ kiến hôi, còn muốn chạy?” Âm Dương Lý Đế cười khinh miệt, từ trong đám mây vươn ra một bàn tay lớn, hướng phía dưới đất Lạc dân điểm nhẹ một điểm.
Lập tức một luồng cực quang theo ngón tay bắn ra, quét xuống khu vực phía trước tế đàn, chớp mắt đem còn lại vài vạn Lạc dân, Ấu thú quét thành tro bụi, ngay cả mấy tên Lạc Tướng, Thú Tướng cũng không chịu nổi vận rủi.
“Đáng chết” Khương Ly rách cả mí mắt, một luồng tức giận kinh thiên tràn ngập tinh thần.
×— QUẢNG CÁO —
Mà mặt khác nhân tộc, thú tộc cường giả đều cắn nát răng ngà, nhìn hằm hằm trên trời cao pháp tướng, vừa giận vừa kinh hãi.
“Chết cho ta”
Khương Ly bứt lui tinh thần lực, chịu đựng vô biên áp lực, vọt lên không trung, xung quanh hắn hình thành chín đạo kiếm niệm, hướng Kiếp đế khuôn mặt bắn tới.
Chín đạo kiếm niệm bay nhanh, lấy tốc độ kinh người, cuối cùng hợp thành một thanh kiếm lớn dài ba trượng, muốn đâm thủng mây đen.
Chỉ là ba trượng kiếm niệm chống đỡ Đế uy, cách pháp tướng mười lăm trượng thì dừng lại không thể tiến thêm nửa bước, theo một tiếng hừ nhẹ mà nát tan. Khương Ly cũng bị tinh thần phản phệ phun ra từng ngụm máu tươi, rơi ngược xuống mặt đất.
Đế cảnh quá mạnh không thể nào chống lại.
Khương Ly lần nữa đứng lên, quanh thần lần nữa bốc lên khí thế ngập trời.
“Đốt huyết”
Lần này hắn một lúc đốt cháy ba giọt Chân Huyết.
Bất Diệt Chân Ý
Bất Diệt Kim Thân
Khương Ly vận dụng chân ý, lại lần nữa mở ra Kim Thân, quanh người chân ý bao trùm, chín lớp màu vàng kim thân giữ vững cho thân thể hắn không bị nổ tung.
Đốt huyết
Đốt huyết
Đốt huyết
Hắn tiếp tục đốt cháy Chân Huyết, trong cơ thể còn lại sáu giọt Nhị Đoạn Chân Huyết bị hắn đột sạch, cả người hắn giống như một thùng thuốc nổ, chỉ cần chạm nhẹ liền nổ tung. Tu vị của hắn hiện giờ không thể phân biệt, hắn chỉ biết mình hiện tại, mạnh, rất mạnh.
Hắn nhìn về phía Vũ Ninh Hầu, nhìn ngắm giữa tế đàn tấm quan tài bằng đá, nở nụ cười nhẹ nhàng.
“Sư tôn, ta đi trước…ngươi mau chóng dẫn mọi người vào giới đạo, rồi đem nó phá hủy. Phải nhanh”
Lão Hầu Gia chăm chú xem hắn một chút, gật đầu, vung tay túm lấy quan tài bằng đá, tung người xông vào thông đạo.
Cùng lúc đó, Khương Ly đốt cháy hết sáu giọt chân huyết, quanh thân bao bọc chín lớp kim giáp, vận dụng Túng Địa Kim Quang đệ nhị thiên thê chớp nhoáng bay lên trời.
“Oanh”
Một tiếng nổ vang lên, trời đất đều rung động, kèm theo là tiếng gầm lên giận dữ.
To lớn pháp tướng, thế mà bị hắn nổ mất một con mắt, mà Khương Ly cũng hóa thành tro bụi tan biến.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.