Quyển 3 - Chương 52: Tây Việt Hắc Vận Tông
Trường An
14/05/2021
Bị mấy ngàn con mắt nhìn chằm chằm, vốn đang định bỏ trốn Ô Tiểu Bát âm
thầm hô xui xẻo, đành phải thành thật quay trở về lôi đài, đối với mọi
người cười làm lành.
“Họ Ô, nhà ngươi định bụng ôm tiền bỏ trốn ư?” Hạ Tuyết Đình đứng bên cạnh Khương Ly, chống nạnh quát lớn.
“Khổ quá, khổ quá…cô nương hiểu nhầm ta rồi, bần đạo lúc nãy đau bụng đi ngoài, nên mới vội vã tìm chỗ giải quyết, chứ Ô mỗ trước nay làm ăn uy tín, trên không lừa dưới không gạt nha”
Xì! Không ít võ giả đều lắc đầu khinh bỉ, nhìn Ô Tiểu Bát mặt mày đầu trộm đuôi cướp, uy tín ở đâu ra.
Hạ Tuyết Đình cũng trợn trắng mắt, mạnh miệng quát: “Đã vậy, mau đem Nguyên thạch mà ta thắng được ra đây”
“Có liền có liền” Ô Tiểu Bát một mặt cười tủm tỉm, từ trong ngực lấy ra bốn cái túi trữ vật, ước lượng đôi chút rồi bảo. “Lúc nãy cô nương cùng hai vị đạo hữu đây mỗi người cược thắng một vạn Nguyên Thạch, Tô phu nhân cược thắng mười vạn Nguyên Thạch, Ô mỗ đã chuẩn bị sẵn sàng từ lâu, mời chư vị kiểm chứng”
Nói rồi, gã cười híp mắt đẩy túi trữ vật ra, Hạ Tuyết Đình cũng hớn hở vươn tay, nhưng chưa kịp bắt được đã bị Khương Ly ngăn cản.
“Khoan đã”
“Ừm” Hạ Tuyết Đình vội vã thu tay nhỏ, mà Ô Tiểu Bát hai bàn nâng túi trữ vật sững sờ giữa không trung.
“Khương thúc thúc có chuyện gì sao?”
“Chớ nên đụng vào chúng?” Khương Ly điềm nhiên trả lời, cũng không giải thích. Hắn sở dĩ bảo Hạ Tuyết Đình không nên chạm lấy túi trữ vật, là bởi vì cảm nhận được bên ngoài túi ẩn chứa một tia như có như không đạo vận kỳ lạ. Loại đạo vận này, để Khương Ly bản năng cảm thấy chán ghét, kiêng dè.
“Khương đạo hữu nói đúng, Nguyên Thạch này không cần lấy rồi” Từ trên thạch đài cũng vang lên tiếng nói kiều nhuyễn. Người lên tiếng là Tô Phu Nhân.
Chỉ thấy nàng dáng vẻ yểu điệu, nhẹ nhàng đáp xuống bên cạnh Khương Ly, cười lả lướt nói:
“Ô Tông Chủ thật xấu, chút tiền mọn của tiểu nữ mà ngươi cũng đi động tay chân”
“Tô phu nhân biết ta” Ô Tiểu Bát thần sắc biến đổi, thu hồi túi trữ vật, chợt hỏi.
“Hắc Vận lão nhân đồ nhi, tiểu nữ sao lại không biết” Tô phu nhân thở dài.
“Hắc Vận lão nhân đồ nhi…kia chẳng phải là Hắc Vận Tông Tông Chủ Ô Thiên Phong ư?”
"Cái gì…Ô Tiểu Bát là Ô Thiên Phong?”
“Cái này…cái này…”
Rất nhiều võ giả, khi nghe Tô phu nhân tiết lộ thân phận của Ô Tiểu Bát, không khỏi hít vào một hơi khí lạnh, sắc mặt cũng theo đó biến thành xấu xí. Bọn hắn lúc nãy vậy mà còn đến cược tiền tại sòng của họ Ô, còn phân người nhìn chằm chằm gã. Mẹ nó, thua thiệt lớn, thua thiệt lớn rồi.
Đồ của Ô Thiên Phong ai dám cầm.
Trong chớp mắt, vốn đông đúc hội trường, lập tức tan tác chim muông. Một đám võ giả đều hận mình không mọc thêm vài cái chân, để có thể chạy nhanh hơn một chút.
“Phần tiền lời này, muội muội không cần lấy đâu” Tô phu nhân đối với Hạ Tuyết Đình nhẹ giọng nói “Nếu kẻ đánh cuộc là người khác, dù là Nhị phẩm Chân Nhân, tỷ tỷ ta cũng có cách cầm đến Nguyên Thạch. Nhưng nếu tiền cược rơi vào tay hắn, mặc dù hắn chắp tay đưa tiễn, ta cũng không dám lấy”
Hạ Tuyết Đình đầu óc mơ hồ, không biết Tô phu nhân đang nói cái gì bí hiểm.
Tiền cược nếu rơi vào tay Ô Thiên Phong, Ô Thiên Phong đồng ý chắp tay đưa tiễn, tại sao ngay cả Tô phu nhân cũng không dám muốn? Nàng nhíu mũi, ánh mắt vô tội nhìn Khương Ly, chờ hắn trả lời.
Mà Khương Ly thì không để ý nàng, híp mắt đánh giá họ Ô.
“Nếu chư vị đã không muốn lấy Nguyên Thạch, bần đạo đành phải giữ lại tự dùng rồi, khổ vậy, khổ vậy, Ô mỗ xưa nay luôn muốn giữ chữ tín, mà thói đời không cho phép”
Phảng phất sớm dự liệu được kết quả, Ô Thiên Phong trên mặt giả vờ giả vịt thở dài, nhưng nội tâm thì cười đắc ý. Gã không dám đắc tội Tô phu nhân, dù sao sau lưng nàng ta Hắc Diệu Thương Hội còn toạ trấn một vị Hắc Diệu Đế Quân đấy. Nhưng gã cầm tiền của nàng, dù chắp tay hoàn trả, nàng cũng không dám nhận.
Ô Thiên Phong là Tây Việt Hắc Vận Tông đương đại Tông chủ, là Hắc Vận lão nhân đệ tử đích truyền, một thân Hắc Vận Kinh từ lâu đã tu luyện đến xuất thần nhập hóa.
Đồ vật mà gã chạm qua, dù là Chân Vương đại tu giả cũng không dám tùy tiện chạm đến.
Con đường mà gã đi qua, dù là Chân Vương đại tu giả cũng không dám tùy tiện đi vào.
Tất cả những thứ này, đều có quan hệ với số mệnh của gã, gã là đệ tử Hắc Vận Tông, tu là vận đen.
Ở trên thế gian này, số mệnh càng tốt, vận may liền càng tốt. Số mệnh càng kém, thì vận may cũng càng kém.
Mà đem Hắc Vận Kinh tu luyện đến đỉnh cao, thì cũng chính là người đen đủi nhất trong thiên hạ. Mà không chỉ tự thân gã đen đủi, càng có thể đem vận xui lan truyền cho người khác. Cùng người như gã tiếp xúc nhiều lần, dù tu vi lại cao đi nữa, cũng có thể chết tức tưởi.
Sư phụ của Ô Thiên Phong, Hắc Vận lão nhân, truyền thuyết là một vị hiếm có Hắc Vận Thể, lúc toàn thịnh chỉ là Nhị phẩm Chân Nhân, nhưng dù là Chân Đế cũng phải khách khí với hắn ba phần.
Truyền thuyết, từng có một vị Tam phẩm Chân Vương muốn ra tay với Hắc Vận lão nhân, một đường vượt qua mấy ngàn dặm truy sát, kết quả đuổi tới nửa đường bỗng nhiên gặp phải một con Cấp tám Yêu Vương âm thầm đánh lén. Suýt nữa mạng tang miệng thú.
Truyền thuyết, từng có một vị Tứ phẩm Chân Vương, mắng Hắc Vận lão nhân một câu, kết quả lúc độ Ngũ Cửu Thiên Kiếp, uy lực dĩ nhiên tăng mạnh mấy lần, suýt nữa chết ở dưới thiên kiếp.
Truyền thuyết, từng có tám cái tông môn liên hợp lại, đối phó Hắc Vận lão nhân, đã ước định ngày xuất binh, kết quả là trước ngày xuất binh một ngày, các tông các phái lần lượt xuất hiện thiên tai nhân họa, cuối cùng không cách nào xuất binh thảo phạt Hắc Vận tông.
Truyền thuyết, Hắc Vận lão nhân từng cần gấp một loại vật liệu luyện khí nào đó, tìm mãi không thấy, liền vượt qua mấy cái võ vực, chạy đến trước cửa một cái Đế tộc nào đó yêu cầu vật liệu này, nếu không cho, sẽ ngồi ì ở đó không đi. Đế tộc kia sợ hắn rước lấy tai họa, đành phải xuất ra vật liệu, đuổi hắn rời đi.
Truyền thuyết, Hắc Vận lão nhân từng hùng hồn giúp tiền, bố thí cho một cái gia tộc nào đó, kết quả giả tộc thu được tiền, trong vòng ba năm toàn gia chết sạch.
Hắc Vận lão nhân đủ loại truyền thuyết, thực sự quá nhiều, nhưng bởi vì hắn là một cái tai tinh, nên dù nhắc đến tên hắn đều có khả năng đưa tới tai họa. Vì vậy, toàn bộ thập quốc võ giới, rất ít người đàm luận về hắn.
Sau khi Hắc Vận lão nhân tọa hóa, Thập quốc võ giả âm thầm thở dài một hơi. Cuối cùng cũng thoát khỏi cái tai tinh này, lại không nghĩ Hắc Vận Tông lần nữa xuất hiện một cái Ô Thiên Phong.
Càng thêm đáng chết là, Ô Thiên Phong này cũng thân mang Hắc Vận Thể.
Nghe nói, kẻ này lúc đột phá Ngân Cốt cảnh thất bại 23 lần, đột phá Kim Thân cảnh thất bại 66 lần, đột phá Ngọc Mệnh cảnh thất bại 143 lần, đột phá Chân Nhân cảnh thất bại 347 lần. Chân Nhân về sau, mỗi tiểu cảnh giới, số lần thất bại càng gia tăng, một đường tu luyện đến Nhất phẩm hậu kỳ. Có thể nói, Ô Thiên Phong đã trải qua muôn vàn nhấp nhô hiểm trở.
“Họ Ô, nhà ngươi định bụng ôm tiền bỏ trốn ư?” Hạ Tuyết Đình đứng bên cạnh Khương Ly, chống nạnh quát lớn.
“Khổ quá, khổ quá…cô nương hiểu nhầm ta rồi, bần đạo lúc nãy đau bụng đi ngoài, nên mới vội vã tìm chỗ giải quyết, chứ Ô mỗ trước nay làm ăn uy tín, trên không lừa dưới không gạt nha”
Xì! Không ít võ giả đều lắc đầu khinh bỉ, nhìn Ô Tiểu Bát mặt mày đầu trộm đuôi cướp, uy tín ở đâu ra.
Hạ Tuyết Đình cũng trợn trắng mắt, mạnh miệng quát: “Đã vậy, mau đem Nguyên thạch mà ta thắng được ra đây”
“Có liền có liền” Ô Tiểu Bát một mặt cười tủm tỉm, từ trong ngực lấy ra bốn cái túi trữ vật, ước lượng đôi chút rồi bảo. “Lúc nãy cô nương cùng hai vị đạo hữu đây mỗi người cược thắng một vạn Nguyên Thạch, Tô phu nhân cược thắng mười vạn Nguyên Thạch, Ô mỗ đã chuẩn bị sẵn sàng từ lâu, mời chư vị kiểm chứng”
Nói rồi, gã cười híp mắt đẩy túi trữ vật ra, Hạ Tuyết Đình cũng hớn hở vươn tay, nhưng chưa kịp bắt được đã bị Khương Ly ngăn cản.
“Khoan đã”
“Ừm” Hạ Tuyết Đình vội vã thu tay nhỏ, mà Ô Tiểu Bát hai bàn nâng túi trữ vật sững sờ giữa không trung.
“Khương thúc thúc có chuyện gì sao?”
“Chớ nên đụng vào chúng?” Khương Ly điềm nhiên trả lời, cũng không giải thích. Hắn sở dĩ bảo Hạ Tuyết Đình không nên chạm lấy túi trữ vật, là bởi vì cảm nhận được bên ngoài túi ẩn chứa một tia như có như không đạo vận kỳ lạ. Loại đạo vận này, để Khương Ly bản năng cảm thấy chán ghét, kiêng dè.
“Khương đạo hữu nói đúng, Nguyên Thạch này không cần lấy rồi” Từ trên thạch đài cũng vang lên tiếng nói kiều nhuyễn. Người lên tiếng là Tô Phu Nhân.
Chỉ thấy nàng dáng vẻ yểu điệu, nhẹ nhàng đáp xuống bên cạnh Khương Ly, cười lả lướt nói:
“Ô Tông Chủ thật xấu, chút tiền mọn của tiểu nữ mà ngươi cũng đi động tay chân”
“Tô phu nhân biết ta” Ô Tiểu Bát thần sắc biến đổi, thu hồi túi trữ vật, chợt hỏi.
“Hắc Vận lão nhân đồ nhi, tiểu nữ sao lại không biết” Tô phu nhân thở dài.
“Hắc Vận lão nhân đồ nhi…kia chẳng phải là Hắc Vận Tông Tông Chủ Ô Thiên Phong ư?”
"Cái gì…Ô Tiểu Bát là Ô Thiên Phong?”
“Cái này…cái này…”
Rất nhiều võ giả, khi nghe Tô phu nhân tiết lộ thân phận của Ô Tiểu Bát, không khỏi hít vào một hơi khí lạnh, sắc mặt cũng theo đó biến thành xấu xí. Bọn hắn lúc nãy vậy mà còn đến cược tiền tại sòng của họ Ô, còn phân người nhìn chằm chằm gã. Mẹ nó, thua thiệt lớn, thua thiệt lớn rồi.
Đồ của Ô Thiên Phong ai dám cầm.
Trong chớp mắt, vốn đông đúc hội trường, lập tức tan tác chim muông. Một đám võ giả đều hận mình không mọc thêm vài cái chân, để có thể chạy nhanh hơn một chút.
“Phần tiền lời này, muội muội không cần lấy đâu” Tô phu nhân đối với Hạ Tuyết Đình nhẹ giọng nói “Nếu kẻ đánh cuộc là người khác, dù là Nhị phẩm Chân Nhân, tỷ tỷ ta cũng có cách cầm đến Nguyên Thạch. Nhưng nếu tiền cược rơi vào tay hắn, mặc dù hắn chắp tay đưa tiễn, ta cũng không dám lấy”
Hạ Tuyết Đình đầu óc mơ hồ, không biết Tô phu nhân đang nói cái gì bí hiểm.
Tiền cược nếu rơi vào tay Ô Thiên Phong, Ô Thiên Phong đồng ý chắp tay đưa tiễn, tại sao ngay cả Tô phu nhân cũng không dám muốn? Nàng nhíu mũi, ánh mắt vô tội nhìn Khương Ly, chờ hắn trả lời.
Mà Khương Ly thì không để ý nàng, híp mắt đánh giá họ Ô.
“Nếu chư vị đã không muốn lấy Nguyên Thạch, bần đạo đành phải giữ lại tự dùng rồi, khổ vậy, khổ vậy, Ô mỗ xưa nay luôn muốn giữ chữ tín, mà thói đời không cho phép”
Phảng phất sớm dự liệu được kết quả, Ô Thiên Phong trên mặt giả vờ giả vịt thở dài, nhưng nội tâm thì cười đắc ý. Gã không dám đắc tội Tô phu nhân, dù sao sau lưng nàng ta Hắc Diệu Thương Hội còn toạ trấn một vị Hắc Diệu Đế Quân đấy. Nhưng gã cầm tiền của nàng, dù chắp tay hoàn trả, nàng cũng không dám nhận.
Ô Thiên Phong là Tây Việt Hắc Vận Tông đương đại Tông chủ, là Hắc Vận lão nhân đệ tử đích truyền, một thân Hắc Vận Kinh từ lâu đã tu luyện đến xuất thần nhập hóa.
Đồ vật mà gã chạm qua, dù là Chân Vương đại tu giả cũng không dám tùy tiện chạm đến.
Con đường mà gã đi qua, dù là Chân Vương đại tu giả cũng không dám tùy tiện đi vào.
Tất cả những thứ này, đều có quan hệ với số mệnh của gã, gã là đệ tử Hắc Vận Tông, tu là vận đen.
Ở trên thế gian này, số mệnh càng tốt, vận may liền càng tốt. Số mệnh càng kém, thì vận may cũng càng kém.
Mà đem Hắc Vận Kinh tu luyện đến đỉnh cao, thì cũng chính là người đen đủi nhất trong thiên hạ. Mà không chỉ tự thân gã đen đủi, càng có thể đem vận xui lan truyền cho người khác. Cùng người như gã tiếp xúc nhiều lần, dù tu vi lại cao đi nữa, cũng có thể chết tức tưởi.
Sư phụ của Ô Thiên Phong, Hắc Vận lão nhân, truyền thuyết là một vị hiếm có Hắc Vận Thể, lúc toàn thịnh chỉ là Nhị phẩm Chân Nhân, nhưng dù là Chân Đế cũng phải khách khí với hắn ba phần.
Truyền thuyết, từng có một vị Tam phẩm Chân Vương muốn ra tay với Hắc Vận lão nhân, một đường vượt qua mấy ngàn dặm truy sát, kết quả đuổi tới nửa đường bỗng nhiên gặp phải một con Cấp tám Yêu Vương âm thầm đánh lén. Suýt nữa mạng tang miệng thú.
Truyền thuyết, từng có một vị Tứ phẩm Chân Vương, mắng Hắc Vận lão nhân một câu, kết quả lúc độ Ngũ Cửu Thiên Kiếp, uy lực dĩ nhiên tăng mạnh mấy lần, suýt nữa chết ở dưới thiên kiếp.
Truyền thuyết, từng có tám cái tông môn liên hợp lại, đối phó Hắc Vận lão nhân, đã ước định ngày xuất binh, kết quả là trước ngày xuất binh một ngày, các tông các phái lần lượt xuất hiện thiên tai nhân họa, cuối cùng không cách nào xuất binh thảo phạt Hắc Vận tông.
Truyền thuyết, Hắc Vận lão nhân từng cần gấp một loại vật liệu luyện khí nào đó, tìm mãi không thấy, liền vượt qua mấy cái võ vực, chạy đến trước cửa một cái Đế tộc nào đó yêu cầu vật liệu này, nếu không cho, sẽ ngồi ì ở đó không đi. Đế tộc kia sợ hắn rước lấy tai họa, đành phải xuất ra vật liệu, đuổi hắn rời đi.
Truyền thuyết, Hắc Vận lão nhân từng hùng hồn giúp tiền, bố thí cho một cái gia tộc nào đó, kết quả giả tộc thu được tiền, trong vòng ba năm toàn gia chết sạch.
Hắc Vận lão nhân đủ loại truyền thuyết, thực sự quá nhiều, nhưng bởi vì hắn là một cái tai tinh, nên dù nhắc đến tên hắn đều có khả năng đưa tới tai họa. Vì vậy, toàn bộ thập quốc võ giới, rất ít người đàm luận về hắn.
Sau khi Hắc Vận lão nhân tọa hóa, Thập quốc võ giả âm thầm thở dài một hơi. Cuối cùng cũng thoát khỏi cái tai tinh này, lại không nghĩ Hắc Vận Tông lần nữa xuất hiện một cái Ô Thiên Phong.
Càng thêm đáng chết là, Ô Thiên Phong này cũng thân mang Hắc Vận Thể.
Nghe nói, kẻ này lúc đột phá Ngân Cốt cảnh thất bại 23 lần, đột phá Kim Thân cảnh thất bại 66 lần, đột phá Ngọc Mệnh cảnh thất bại 143 lần, đột phá Chân Nhân cảnh thất bại 347 lần. Chân Nhân về sau, mỗi tiểu cảnh giới, số lần thất bại càng gia tăng, một đường tu luyện đến Nhất phẩm hậu kỳ. Có thể nói, Ô Thiên Phong đã trải qua muôn vàn nhấp nhô hiểm trở.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.