Quyển 2 - Chương 50: Truyền Hỏa Bia
Trường An
25/03/2021
Ba ngày trôi qua thật nhanh.
Hôm nay sẽ diễn ra vòng thi đấu thứ ba, cũng là vòng thi đấu cuối cùng của tế tự đầu xuân.
Hôm nay, Đổng Thiên Hầu bốn thức niệm thuật, làm cho một tòa tế đàn ngủ say dưới nội thành nền đất, trồi lên thật cao.
Tế đàn này, là năm đó mới lập Lạc Thần Điện, chư vị Lạc Vương hợp lực kiến tạo tại 15 bộ chủ thành, đường kính rộng chừng ba mươi trượng, nền lát đá cẩm thạch.
Tế đàn xung quanh dựng 15 cột đá, điêu khắc đủ loại hoa văn, tượng trưng cho Lạc Thần Tộc 15 bộ lạc đồ đằng.
Mà tế đàn chính giữa, đứng thẳng một tấm bia đá cực lớn, cao chừng mười trượng trượng, bên trên che kín phù văn cổ lão.
Bia đá này gọi là Truyền Hỏa Bia, là một trong những thánh vật của Lạc Tộc.
Tế đàn hai bên lần nữa được lắp đặt đài cao, làm chỗ ngồi cho các phương cường giả.
Chỗ đài cao nhất, ngồi ngang hàng với Đổng Thiên Hầu, hôm nay có thêm một người lạ mặt.
Đây là một người đàn ông trung niên, dáng hình thon nhỏ, cùng Khương Ly tương đương. Người đàn ông này mặt trắng da mịn, mái tóc bạc phơ, trên thân mặc áo choàng màu vàng, tay cầm quải trượng, trông cực kỳ xuất trần.
Kẻ này không ai khác chính là Lạc Thần Điện thần sứ, là một vị Lạc Hầu, được cử đến đây tham dự Truyền Hỏa nghi thức.
Bên dưới tế đàn, tham gia thi đấu bảy tên thiếu niên, cầm đầu là Khương Ly nghiêm trang đứng thẳng.
Vòng thư ba thi đấu khảo nghiệm ngộ tính cùng vận khí.
Ngộ tính là năng lực của từng người, là thiên phú. Còn như vận khí là thứ hư vô mờ mịt, khó lòng định lượng.
Trong quá trình khảo nghiệm, mỗi người tham gia thi đấu, sẽ leo lên tế đàn, sờ tay vào Truyền Hỏa Bia, rồi từ trong bia đá cảm ngộ ảo diệu.
Nếu may mắn có thể cảm ngộ ra được hô hấp pháp, tuyệt kỹ thậm chí niệm quyết. Nhưng trong quá trình cảm ngộ này, các thí sinh sẽ chịu đựng lấy vài lần thử thách, những người tâm lý yếu ớt rất có khả năng bị phản phệ trọng thương tinh thần.
Mặc dù có một xíu nguy cơ, nhưng so với việc đạt được bia đá to lớn cơ duyên, thì lại không đáng kể chút nào.
Dù sao Truyền Hỏa Bia chính là các vị Lạc Vương hợp lực chế tạo, bên trong ẩn giấu các vị ấy cả đời tuyệt học, ai không thèm nhỏ dãi.
Nhưng, muốn mở Truyền Hỏa Tế Đàn chẳng phải chuyện dễ dàng, cần lượng năng lượng khổng lồ không nói, còn phải được Lạc Thần Điện chấp thuận mới được.
Truyền Hỏa Tế Đàn lần khai mở gần nhất đã hơn 300 năm trước rồi.
“Đổng Thiên Hầu thật bạo tay, chỉ vì một lần tế tự thi đấu mà mở ra Truyền Hỏa Tế Đàn”
“Trước thì Đăng Thiên Tháp, nay thì Truyền Hỏa Tế Đàn. Đổng Thiên Hầu tựa hồ đối với năm nay thí sinh cực kỳ coi trọng”
“Cũng khó trách Đổng Thiên Hầu coi trọng như vậy, dù sao giới thi đấu này thí sinh, xuất hiện một cái Lạc Ly”
Chút ít cường giả đang thấp giọng nghị luận, chợt một tiếng ho nhẹ truyền đến.
Bọn người vội vàng theo phương hướng âm thanh quan sát, dồn dập biến sắc.
×— QUẢNG CÁO —
Người vừa ho nhẹ, chính là Đổng Thiên Hầu.
Đổng Thiên Hầu lông mày hơi nhíu, ánh mắt lộ ra vẻ không vui, rất phản cảm việc bị người sau lưng nghị luận.
Vừa thấy Đổng Thiên Hầu sắc mặt, hết thảy đám cao thủ đều ngoan ngoan câm miệng, từng cái run như cầy sấy. Trong lúc nhất thời, toàn bộ đài cao yên tĩnh như chết, nghe được cả tiếng kim rơi.
Ngồi bên cạnh vị Lạc Thần Điện thần sứ cười mỉm:
“Đổng Thiên huynh bớt giận, mấy lời cảm thán mà thôi, không nên để trong lòng”
Đổng Thiên Hầu gật đầu, nhàn nhạt nói:
“Lạc Kiếm, tuyên bố quy tắc đi”
“Vâng”
Lạc Kiếm chủ sự hướng trên đài cung kính ôm quyền, sau đó quay đầu nhìn về phía bảy tên thí sinh cất cao giọng nói:
“Vòng thứ ba thi đấu rất đơn giản, từng người một leo lên tế đàn, chạm tay vào Truyền Hỏa Bia, cảm ngộ sự vật bên trong”
“Nếu cảm ngộ được coi như thông qua, nếu cảm ngộ không được, bị phản phệ thì coi như bị loại”
“Những người thông qua, sẽ lựa ra ba người đoạt giải"
“Người thứ nhất lên tế đàn, Lạc Tuyết”
Lạc Kiếm chủ sự ra lệnh vừa xong, một thiếu nữ cao gầy đeo cung tiễn, mặt che khăn đi ra trong đám người, từng bước leo lên tế đàn.
Lạc Tuyết dừng bước ở Truyền Hỏa Bia, hít sâu một hơi, bàn tay trắng nõn chạm vào trên bia đá.
Bia đá chợt toát ra từng vòng ánh sáng trắng, đem toàn thân nàng bao phủ bên trong.
Mà sắc mặt Lạc Tuyết biến ảo trăm mối cảm xúc, tựa hồ bị rơi vào ảo cảnh.
Chừng nửa khắc, Lạc Tuyết trên trán thấm đẫm mồ hôi, vội buông tay lùi ra mấy bước rồi nửa quỳ xuống đất ho ra máu, mặt cười trắng bệch.
Lạc Kiếm nhìn nàng ta biểu hiện, lắc lắc đầu, lần nữa hô.
“Người kế tiếp, Lạc Vân”
Lạc Vân đưa mắt e ngại nhìn quỳ trên mặt đất thiếu nữ, cực kỳ thận trọng đưa tay đặt lên bia đá.
Nhưng chưa được một khắc, đã buông tay lùi bước, trán nổi gân xanh toàn thân run lẩy bẩy, tựa hồ từ trong bia đá nhận lấy thứ gì trùng kích.
“Lạc Ngọc”
“Lạc Phương”
Liên tiếp hai người lên đài, nhưng không có ai có thể từ trong Truyền Hỏa Bia cảm ngộ được cái gì, thậm chí bị bia đá phản phệ.×— QUẢNG CÁO —
Người thứ năm lên là thân hình cao lớn Lạc Võ.
Gã liếc qua thất bại đồng bạn, hít sâu một hơi, vứt bỏ tạp niêm, đặt tay lên bia đá.
Theo màn sáng bao trùm, Lạc Võ sắc mặt liên tục biến đổi, lúc cười lúc khóc, lúc gào to.
Ba khắc sau, Lạc Võ khí thế phồng lên, quanh người huyết khí phun trào.
Buông tay khỏi bia đá, tay cầm búa múa máy liên hồi, tạo ra từng đợt sóng gió.
“Rống”
Diễn luyện kết thúc, Lạc Võ chợt ngửa đầu lên trời rống một tiếng to rồi vui mừng mở mắt.
“Rất tốt, Lạc Hi Vương hồi trẻ thành danh tuyệt kỹ Thần Phủ Quyết ngươi có thể học được ba thức đầu, ngộ tính không sai”
Lạc Thần Điện Thần sứ vỗ tay tán thưởng nói, để trên đài cường giả nhao nhao trầm trồ.
“Ghê gớm, lại học được Lạc Vương tuyệt kỹ, Lạc Võ tiểu tử sau này tiền đồ không hạn lượng”
“Vũ Nam Tướng phủ ra kỳ lân nhi”
“Người tiếp theo, Lạc Thiên”
Khương Ly hờ hững nhìn từng người tham gia thi đấu. Nhìn những người lên đài khảo nghiệm thất bại rồi phản phệ, có người đạt được cơ duyên, trong lòng cảm khái các vị Lạc Vương dụng tâm.
Truyền Hỏa Bia cơ duyên là thật, nhưng muốn đến được cơ duyên ngoài ngộ tính cùng vận khí, thì cần có đạo tâm vững vàng. Giống như Lạc Tuyết, Lạc Vân đám người, mặc dù ngộ tính còn được, nhưng tâm tính quá mức yếu kém, vẻn vẹn một khắc, đã bị phản phệ trọng thương.
Người như thế, nếu không rút kinh nghiệm trui rèn tâm tính, muốn đột phá Lạc Tướng, Lạc Hầu khó như lên trời.
Thân là võ giả, ngoài luyện võ còn cần luyện tâm, nếu không có một viên đạo tâm cứng rắn, làm sao tu võ.
Khương Ly trong đầu, hồi tưởng lại từng hình ảnh quá khứ, quên mất thời gian, vừa giật mình tỉnh dậy đã thấy Lạc Kiếm chủ sự gọi tên mình. Mà đứng bên cạnh Lạc Võ, cười khổ nói nhẹ:
“Lạc Thiên từ trong bia đá, đạt được Lạc Triêu Vương sở tu hô hấp pháp, được thần sứ đề cử đến Bạch Hạc Thành tu luyện”
“Ừm” Khương Ly gật đầu, hắn vừa nãy có chút thất thần, không làm sao chú ý tới Lạc Thiên thành tích.
Lạc Võ, Lạc Thiên cả hai người này đều thiên phú ưu dị, mà tâm tính cũng rất kiên định, vượt qua tế đàn khảo nghiệm, đạt được ban thưởng là điều bình thường.
“Lạc Ly huynh, hi vọng ngươi có thể lại lần nữa để chúng ta ngạc nhiên”
Lạc Võ cỗ vũ nói.
“Ừm” Khương Ly lần nữa gật đầu, từng bước chậm đi lên tế đàn, đứng dưới bia lớn, đưa tay áp sát lên mặt bia.
Hôm nay sẽ diễn ra vòng thi đấu thứ ba, cũng là vòng thi đấu cuối cùng của tế tự đầu xuân.
Hôm nay, Đổng Thiên Hầu bốn thức niệm thuật, làm cho một tòa tế đàn ngủ say dưới nội thành nền đất, trồi lên thật cao.
Tế đàn này, là năm đó mới lập Lạc Thần Điện, chư vị Lạc Vương hợp lực kiến tạo tại 15 bộ chủ thành, đường kính rộng chừng ba mươi trượng, nền lát đá cẩm thạch.
Tế đàn xung quanh dựng 15 cột đá, điêu khắc đủ loại hoa văn, tượng trưng cho Lạc Thần Tộc 15 bộ lạc đồ đằng.
Mà tế đàn chính giữa, đứng thẳng một tấm bia đá cực lớn, cao chừng mười trượng trượng, bên trên che kín phù văn cổ lão.
Bia đá này gọi là Truyền Hỏa Bia, là một trong những thánh vật của Lạc Tộc.
Tế đàn hai bên lần nữa được lắp đặt đài cao, làm chỗ ngồi cho các phương cường giả.
Chỗ đài cao nhất, ngồi ngang hàng với Đổng Thiên Hầu, hôm nay có thêm một người lạ mặt.
Đây là một người đàn ông trung niên, dáng hình thon nhỏ, cùng Khương Ly tương đương. Người đàn ông này mặt trắng da mịn, mái tóc bạc phơ, trên thân mặc áo choàng màu vàng, tay cầm quải trượng, trông cực kỳ xuất trần.
Kẻ này không ai khác chính là Lạc Thần Điện thần sứ, là một vị Lạc Hầu, được cử đến đây tham dự Truyền Hỏa nghi thức.
Bên dưới tế đàn, tham gia thi đấu bảy tên thiếu niên, cầm đầu là Khương Ly nghiêm trang đứng thẳng.
Vòng thư ba thi đấu khảo nghiệm ngộ tính cùng vận khí.
Ngộ tính là năng lực của từng người, là thiên phú. Còn như vận khí là thứ hư vô mờ mịt, khó lòng định lượng.
Trong quá trình khảo nghiệm, mỗi người tham gia thi đấu, sẽ leo lên tế đàn, sờ tay vào Truyền Hỏa Bia, rồi từ trong bia đá cảm ngộ ảo diệu.
Nếu may mắn có thể cảm ngộ ra được hô hấp pháp, tuyệt kỹ thậm chí niệm quyết. Nhưng trong quá trình cảm ngộ này, các thí sinh sẽ chịu đựng lấy vài lần thử thách, những người tâm lý yếu ớt rất có khả năng bị phản phệ trọng thương tinh thần.
Mặc dù có một xíu nguy cơ, nhưng so với việc đạt được bia đá to lớn cơ duyên, thì lại không đáng kể chút nào.
Dù sao Truyền Hỏa Bia chính là các vị Lạc Vương hợp lực chế tạo, bên trong ẩn giấu các vị ấy cả đời tuyệt học, ai không thèm nhỏ dãi.
Nhưng, muốn mở Truyền Hỏa Tế Đàn chẳng phải chuyện dễ dàng, cần lượng năng lượng khổng lồ không nói, còn phải được Lạc Thần Điện chấp thuận mới được.
Truyền Hỏa Tế Đàn lần khai mở gần nhất đã hơn 300 năm trước rồi.
“Đổng Thiên Hầu thật bạo tay, chỉ vì một lần tế tự thi đấu mà mở ra Truyền Hỏa Tế Đàn”
“Trước thì Đăng Thiên Tháp, nay thì Truyền Hỏa Tế Đàn. Đổng Thiên Hầu tựa hồ đối với năm nay thí sinh cực kỳ coi trọng”
“Cũng khó trách Đổng Thiên Hầu coi trọng như vậy, dù sao giới thi đấu này thí sinh, xuất hiện một cái Lạc Ly”
Chút ít cường giả đang thấp giọng nghị luận, chợt một tiếng ho nhẹ truyền đến.
Bọn người vội vàng theo phương hướng âm thanh quan sát, dồn dập biến sắc.
×— QUẢNG CÁO —
Người vừa ho nhẹ, chính là Đổng Thiên Hầu.
Đổng Thiên Hầu lông mày hơi nhíu, ánh mắt lộ ra vẻ không vui, rất phản cảm việc bị người sau lưng nghị luận.
Vừa thấy Đổng Thiên Hầu sắc mặt, hết thảy đám cao thủ đều ngoan ngoan câm miệng, từng cái run như cầy sấy. Trong lúc nhất thời, toàn bộ đài cao yên tĩnh như chết, nghe được cả tiếng kim rơi.
Ngồi bên cạnh vị Lạc Thần Điện thần sứ cười mỉm:
“Đổng Thiên huynh bớt giận, mấy lời cảm thán mà thôi, không nên để trong lòng”
Đổng Thiên Hầu gật đầu, nhàn nhạt nói:
“Lạc Kiếm, tuyên bố quy tắc đi”
“Vâng”
Lạc Kiếm chủ sự hướng trên đài cung kính ôm quyền, sau đó quay đầu nhìn về phía bảy tên thí sinh cất cao giọng nói:
“Vòng thứ ba thi đấu rất đơn giản, từng người một leo lên tế đàn, chạm tay vào Truyền Hỏa Bia, cảm ngộ sự vật bên trong”
“Nếu cảm ngộ được coi như thông qua, nếu cảm ngộ không được, bị phản phệ thì coi như bị loại”
“Những người thông qua, sẽ lựa ra ba người đoạt giải"
“Người thứ nhất lên tế đàn, Lạc Tuyết”
Lạc Kiếm chủ sự ra lệnh vừa xong, một thiếu nữ cao gầy đeo cung tiễn, mặt che khăn đi ra trong đám người, từng bước leo lên tế đàn.
Lạc Tuyết dừng bước ở Truyền Hỏa Bia, hít sâu một hơi, bàn tay trắng nõn chạm vào trên bia đá.
Bia đá chợt toát ra từng vòng ánh sáng trắng, đem toàn thân nàng bao phủ bên trong.
Mà sắc mặt Lạc Tuyết biến ảo trăm mối cảm xúc, tựa hồ bị rơi vào ảo cảnh.
Chừng nửa khắc, Lạc Tuyết trên trán thấm đẫm mồ hôi, vội buông tay lùi ra mấy bước rồi nửa quỳ xuống đất ho ra máu, mặt cười trắng bệch.
Lạc Kiếm nhìn nàng ta biểu hiện, lắc lắc đầu, lần nữa hô.
“Người kế tiếp, Lạc Vân”
Lạc Vân đưa mắt e ngại nhìn quỳ trên mặt đất thiếu nữ, cực kỳ thận trọng đưa tay đặt lên bia đá.
Nhưng chưa được một khắc, đã buông tay lùi bước, trán nổi gân xanh toàn thân run lẩy bẩy, tựa hồ từ trong bia đá nhận lấy thứ gì trùng kích.
“Lạc Ngọc”
“Lạc Phương”
Liên tiếp hai người lên đài, nhưng không có ai có thể từ trong Truyền Hỏa Bia cảm ngộ được cái gì, thậm chí bị bia đá phản phệ.×— QUẢNG CÁO —
Người thứ năm lên là thân hình cao lớn Lạc Võ.
Gã liếc qua thất bại đồng bạn, hít sâu một hơi, vứt bỏ tạp niêm, đặt tay lên bia đá.
Theo màn sáng bao trùm, Lạc Võ sắc mặt liên tục biến đổi, lúc cười lúc khóc, lúc gào to.
Ba khắc sau, Lạc Võ khí thế phồng lên, quanh người huyết khí phun trào.
Buông tay khỏi bia đá, tay cầm búa múa máy liên hồi, tạo ra từng đợt sóng gió.
“Rống”
Diễn luyện kết thúc, Lạc Võ chợt ngửa đầu lên trời rống một tiếng to rồi vui mừng mở mắt.
“Rất tốt, Lạc Hi Vương hồi trẻ thành danh tuyệt kỹ Thần Phủ Quyết ngươi có thể học được ba thức đầu, ngộ tính không sai”
Lạc Thần Điện Thần sứ vỗ tay tán thưởng nói, để trên đài cường giả nhao nhao trầm trồ.
“Ghê gớm, lại học được Lạc Vương tuyệt kỹ, Lạc Võ tiểu tử sau này tiền đồ không hạn lượng”
“Vũ Nam Tướng phủ ra kỳ lân nhi”
“Người tiếp theo, Lạc Thiên”
Khương Ly hờ hững nhìn từng người tham gia thi đấu. Nhìn những người lên đài khảo nghiệm thất bại rồi phản phệ, có người đạt được cơ duyên, trong lòng cảm khái các vị Lạc Vương dụng tâm.
Truyền Hỏa Bia cơ duyên là thật, nhưng muốn đến được cơ duyên ngoài ngộ tính cùng vận khí, thì cần có đạo tâm vững vàng. Giống như Lạc Tuyết, Lạc Vân đám người, mặc dù ngộ tính còn được, nhưng tâm tính quá mức yếu kém, vẻn vẹn một khắc, đã bị phản phệ trọng thương.
Người như thế, nếu không rút kinh nghiệm trui rèn tâm tính, muốn đột phá Lạc Tướng, Lạc Hầu khó như lên trời.
Thân là võ giả, ngoài luyện võ còn cần luyện tâm, nếu không có một viên đạo tâm cứng rắn, làm sao tu võ.
Khương Ly trong đầu, hồi tưởng lại từng hình ảnh quá khứ, quên mất thời gian, vừa giật mình tỉnh dậy đã thấy Lạc Kiếm chủ sự gọi tên mình. Mà đứng bên cạnh Lạc Võ, cười khổ nói nhẹ:
“Lạc Thiên từ trong bia đá, đạt được Lạc Triêu Vương sở tu hô hấp pháp, được thần sứ đề cử đến Bạch Hạc Thành tu luyện”
“Ừm” Khương Ly gật đầu, hắn vừa nãy có chút thất thần, không làm sao chú ý tới Lạc Thiên thành tích.
Lạc Võ, Lạc Thiên cả hai người này đều thiên phú ưu dị, mà tâm tính cũng rất kiên định, vượt qua tế đàn khảo nghiệm, đạt được ban thưởng là điều bình thường.
“Lạc Ly huynh, hi vọng ngươi có thể lại lần nữa để chúng ta ngạc nhiên”
Lạc Võ cỗ vũ nói.
“Ừm” Khương Ly lần nữa gật đầu, từng bước chậm đi lên tế đàn, đứng dưới bia lớn, đưa tay áp sát lên mặt bia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.