Quyển 3 - Chương 3: Xuất Cốc
Trường An
25/03/2021
Khương Ly một người tuổi trẻ lại được mười lăm bộ trưởng lão nhiệt liệt chào đón để rất nhiều Lạc dân ánh mắt đều nhìn thẳng.
“Người kia là ai? Trông thật trẻ tuổi, chẳng lẽ là trong truyền thuyết ngoại tông sứ giả?”
“Ngoại tông sứ giả. Mọi năm không phải Kim Thân cảnh tiền bối sao? Năm nay ngoại tông chỉ cử đến một gã thanh niên rồi rồi?”
Vây xem thi đấu Lạc dân dồn dập xì xào bàn tán, ánh mắt hàm hậu hiếu kỳ nhìn về phía Khương Ly. Mà chuẩn bị tham gia thi đấu đám thiếu niên, khi thấy Khương Ly bóng dáng đều hâm mộ thổn thức. Nghe nói ngoại giới rất rộng lớn, có nhiều điều thú vị, bọn hắn từ bé sinh sống ở Lạc Thần Cốc, vòng đi vòng lại cũng chỉ có mười lăm bộ lạc, cùng một đám ngu ngốc Lạc thú. Tộc nhân bình thường sẽ không để ý, nhưng đối với đám thiếu niên trẻ tuổi, tự nhiên không muốn cả đời bị giam cầm tại nơi nhỏ bé này rồi.
Vì vậy, mười năm thi đấu giống như một lần cá vượt long môn để bọn họ có cơ hội chứng kiến thế giới bên ngoài đặc sắc phồn hoa. Ai cũng nô nức mong chờ.
Khương Ly theo mười lăm vị trưởng lão lên đài cao ngồi xuống, mà bồi tiếp bên cạnh hắn chính là Vũ Ninh Bộ đại trưởng lão Lạc Điền.
“Hôm nay là đại bỉ vòng chung kết, người tham dự bao gồm một trăm thiếu niên tài tuấn được lựa chọn từ các thành trấn khắp nội vực. Khương tiểu hữu có thể thấy, phía dưới thao trường đài gỗ kia chính là nơi thi đấu. Vòng chung kết chia thành mười lượt, mỗi lượt có mười tên thí sinh cùng giao đấu, lựa chọn ra một người chiến thắng cuối cùng. Mười người chiến thắng sẽ theo ngươi đi ra ngoại giới”
“Hiểu rõ” Khương Ly thần sắc bất động, đối với thi đấu không quá để tâm, dù sao lấy hắn Chân Nhân cảnh ánh mắt, đối với một đám Luyện Huyết cảnh tiểu bối đánh nhau quả thật không có hứng thú.
Ánh mắt tùy ý đảo qua hội trường, toàn bộ hội trường gộp lại có ít nhất hai mươi tên Kim Thân cao thủ, Ngân Cốt cảnh hơn trăm, Luyện Huyết cảnh thì không cần nói, Lạc Thần Cốc Lạc dân nội tình cũng tính là mạnh mẽ, nếu tính thêm Lạc Thần Tông các cao thủ thì hoàn toàn không yếu so với các Chân Nhân thế lực khác. Tuy nhiên, đem cùng thượng cổ thời kỳ, thì hoàn toàn không thể so sánh rồi.
Thần niệm nhẹ cảm ứng, hắn vậy mà phát hiện ra một vài người có Lạc Sư tiềm chất, trong lòng không khỏi vui mừng. Lạc dân dời đến Đông Hoang thật lâu, vì thiên địa phép tắc khác biệt, cộng thêm truyền thừa mai một. Thành ra, các tộc nhân chuyển hẳn sang tu luyện võ đạo, không còn một Chiến Sĩ, Lạc Sư thuần túy nào.
Khương Ly mặc dù không tu luyện Lạc Thuật, nhưng cũng đọc lướt qua, hơn nữa sống ở Lạc Thần giới mấy năm, hắn xem như am hiểu Lạc Thuật cách vận dụng. Hiện tại phát hiện một vài Lạc Sư mầm mống tốt, tự nhiên có lòng muốn bồi dưỡng.
Lúc này, vòng thi đấu trận đầu tiên đã bắt đầu, mười tên thí sinh đầu tiên lên đài.
Đám thí sinh này độ tuổi phổ biến mười bốn mười lăm tuổi, tu vi cao thấp không đều, cao nhất là Luyện Huyết Thất tầng bảy, thấp nhất cũng có Luyện Huyết tầng năm. Nhưng phương thức chiến đấu để Khương Ly không biết nói gì cho phải.
Dã man, thô cuồng!
Bọn thiếu niên này rõ ràng tu luyện võ kỹ, nhưng chẳng ai sử dụng, vừa lên đài liền cắm đầu bem nhau. Ngươi đấm ta một đấm, ta đá ngươi một đá, rồi cả đoàn ôm nhau vật lộn nháo nhác chả ra thể thống gì.
Ngồi bên cạnh Lạc Điền nhìn thấy Khương Ly sắc mặt cổ quái, cũng ngượng ngùng ho nhẹ giải thích.
“Lạc dân từ nhỏ đều cùng Lạc thú vật lộn, phương thức chiến đấu hơi khác người”
“Ừm” Khương Ly gật đầu, tiếp tục quan sát.×— QUẢNG CÁO —
Sau một hồ tranh đấu toán loạn, rốt cuộc tất cả thí sinh đều nằm bẹp trên mặt đất, còn có thể đứng vững là một tên thiếu niên cao lớn tu vi Luyện Huyết tầng bảy là thiên tài đến từ Việt Thường Thành.
Trận thi đấu thứ nhất vừa kết thúc, trận thứ hai nhanh chóng bắt đầu, phương thức chiến đấu vẫn giống như thế, thô cuồng mạnh bạo, đánh nhau đầu rơi máu chảy, để Khương Ly bất đắc dĩ vô cùng.
Khác biệt với Khương Ly, bên dưới hội trường Lạc dân lại thích thú nhiệt tình, nhìn đám thiếu niên như một bầy hung thú con non lao vào bem nhau, mỗi lần đều gây nên một trận náo động, tiếng la hét om sòm.
Trận thứ ba
Trận thứ bốn
Trận thứ năm
Phương thức chiến đấu vẫn như cũ, khiến Khương Ly suýt nữa ngủ gật, nhưng đến trận thi đấu thứ sáu, ánh mắt của hắn bỗng nhiên nhúc nhích.
Lần này trên đài gỗ, có một tên thiếu nữ mặc váy đen tu vi chừng Luyện Huyết Tầng Sáu, nắm một thanh kiếm đồng, liên tục đánh bại ba tên thiếu niên cùng tu vi, uy thế bất phàm.
Mỗi khi đánh bại đối thủ, thiếu nữ áo đen này liền đem đối phương ném xuống đài, vô cùng khí phách. Để Khương Ly khiếp sợ, không phải là thiếu nữ kia chiến lực hơn người mà là dung mạo của nàng. Có chút quen thuộc, lại có chút xa lạ.
Lạc Thanh.
Tay cầm kiếm đồng, cách chiến đấu hung mãnh cuồng dã, vóc dáng hỏa bạo, khuôn mặt cũng giống tám phần, để Khương Ly trong lòng thổn thức.
Ngồi bên cạnh Lạc Điền thấy hắn nhìn chằm chằm thiếu nữ, hơi đắc ý vuốt râu nói.
“Đó là Vũ Ninh Bộ ta năm nay đệ nhất thiên tài Lạc Điệp, tu vi mới Luyện Huyết tầng sáu nhưng lại có thể cùng Luyện Huyết tầng tám so chiêu, Khương tiểu hữu thấy thế nào?”
“Là một hạt giống tốt” Hắn gật đầu thu hồi ánh mắt, giọng nói lão khí hoành thu, tựa hồ khen ngợi tiểu bối.
Lạc Điền mỉm cười híp mắt, cũng không thấy có gì không đúng. Khương Ly này nhìn bề ngoài, tu vi chỉ mới Luyện Huyết cảnh, nhưng trên thân khí thế lại thâm sâu khó dò, để lão chẳng dám khinh thường. Không chỉ lão, mười bốn bộ khác trưởng lão cũng nhìn ra điều này, nên đối với hắn khách khí có thừa. Dù sao bọn họ sống quá nửa đời người đều là kẻ tinh minh, điểm ấy ánh mắt vẫn phải có.
Trận thi đấu thứ sáu chỉ diễn ra chừng nửa khắc thì kết thúc, thiếu nữ Lạc Điệp một người một kiếm quét ngang đối thủ, để rất nhiều người ghé mắt.
Mà vui vẻ nhất hiển nhiên là Lạc Điền. Lão đã cười suýt rớt cả hàm. Vũ Ninh Bộ mấy chục năm nay nhân tài suy vi liên tục ba lần đại bỉ xếp hạng chót, để lão cực kỳ đau đầu.×— QUẢNG CÁO —
Thậm chí có lời đồn, Vũ Ninh Bộ là nội vực yếu nhất bộ lạc, để cho Vũ Ninh Bộ thiếu niên ra ngoài không tài nào ngóc đầu lên. Cũng may năm nay ra một cái Lạc Điệp, lão cũng mở mày mở mặt.
Đại bỉ tiếp tục diễn ra, sau đó mấy trận lại xuất hiện thêm vài tên thiên tài đáng chú ý. Trong đó có hai tên thiếu niên thực lực bất phàm, quét ngang đồng lứa.
Hai tên thiếu niên này không ngoại lệ đều có Lạc Sư tiềm chất, gây nên sự hứng thú của Khương Ly.
Đại bỉ diễn ra cả ngày, cho đến khi mặt trời sắp xuống núi mới kết thúc.
Mà mười tên thiếu niên thiên tài cuối cùng đã được lựa chọn ra. Các bộ có thiên tài xếp đầu thì vui mừng, mà những bộ không có ai xếp trong mười vị trí đầu thì bất đắc dĩ nhìn nhau.
Theo lệ cũ, những bộ nào không có đệ tử lọt vào top mười sẽ cử ra một người cùng bộ lạc khác thi đấu. Ai xếp hạng chót sẽ phải canh giữ Thánh Bia mười năm.
Những chuyện này Khương Ly không quá để ý, thi đấu vừa kết thúc, hắn liền trở về nghỉ ngơi, chờ đợi một tháng kỳ hạn kết thúc.
Hắn luyện hóa thạch lệnh, trở thành Lạc Thần bí cảnh người chưởng khống, muốn dẫn người rời đi lúc nào cũng được. Tuy nhiên, chuyện này hắn còn chưa muốn tuyên dương ra ngoài, nên muốn đợi thêm mấy ngày.
Bảy ngày ở Vũ Ninh Thành, ngoài tiếp xúc với Lạc Điền, mười tên thiếu niên thiên tài cũng thường xuyên đến bái phỏng hắn. Tất cả đều hiếu kỳ về ngoại giới, Khương Ly rảnh rổi sẽ giảng giải mấy câu, tiện đà chỉ điểm bọn hắn tu luyện.
Lấy hắn Chân Nhân đại vũ giả tầm mắt, chỉ điểm Luyện Huyết cảnh tiểu bối tu luyện quả thật dễ như ăn cơm uống nước, để mỗi người đều nhận được to lớn tiến bộ.
Biểu hiện này rơi vào Lạc Điền đám trưởng lão trong mắt, để bọn họ đối với hắn càng nhiệt tình có thừa.
Thời gian bảy ngày trôi qua, ngày hôm nay toàn bộ Lạc Thần Cốc bỗng nhiên nhẹ rung chuyển. Đang tham gia thí luyện ở ngoại vực một đám thiếu nam thiếu nữ lẫn Ngân Cốt Cảnh Chấp sự tất cả bị lực đẩy vô hình đẩy ra ngoài.
Một tháng trước nhập cốc tám mươi tên đệ tử, có thể toàn mạng ra ngoài chỉ chừng ba mươi người. Những người khác, hoặc vong mạng dưới miệng Lạc thú, hoặc có người không chịu nổi áp lực mà xin rút lui.
Ba mươi tên đệ tử thành công trụ đến cuối cùng, tu vi đều có khác biệt tăng cường, không những tu vi, mà tâm tính, kinh nghiệm chiến đấu cũng thành thục hơn nhiều.
Ngay khi đám đệ tử này xuất cốc, chủ trì nhập tông khảo hạch Lý Bại dẫn theo ngoại tông chấp sự đã chờ sẵn tại chỗ.
“Người kia là ai? Trông thật trẻ tuổi, chẳng lẽ là trong truyền thuyết ngoại tông sứ giả?”
“Ngoại tông sứ giả. Mọi năm không phải Kim Thân cảnh tiền bối sao? Năm nay ngoại tông chỉ cử đến một gã thanh niên rồi rồi?”
Vây xem thi đấu Lạc dân dồn dập xì xào bàn tán, ánh mắt hàm hậu hiếu kỳ nhìn về phía Khương Ly. Mà chuẩn bị tham gia thi đấu đám thiếu niên, khi thấy Khương Ly bóng dáng đều hâm mộ thổn thức. Nghe nói ngoại giới rất rộng lớn, có nhiều điều thú vị, bọn hắn từ bé sinh sống ở Lạc Thần Cốc, vòng đi vòng lại cũng chỉ có mười lăm bộ lạc, cùng một đám ngu ngốc Lạc thú. Tộc nhân bình thường sẽ không để ý, nhưng đối với đám thiếu niên trẻ tuổi, tự nhiên không muốn cả đời bị giam cầm tại nơi nhỏ bé này rồi.
Vì vậy, mười năm thi đấu giống như một lần cá vượt long môn để bọn họ có cơ hội chứng kiến thế giới bên ngoài đặc sắc phồn hoa. Ai cũng nô nức mong chờ.
Khương Ly theo mười lăm vị trưởng lão lên đài cao ngồi xuống, mà bồi tiếp bên cạnh hắn chính là Vũ Ninh Bộ đại trưởng lão Lạc Điền.
“Hôm nay là đại bỉ vòng chung kết, người tham dự bao gồm một trăm thiếu niên tài tuấn được lựa chọn từ các thành trấn khắp nội vực. Khương tiểu hữu có thể thấy, phía dưới thao trường đài gỗ kia chính là nơi thi đấu. Vòng chung kết chia thành mười lượt, mỗi lượt có mười tên thí sinh cùng giao đấu, lựa chọn ra một người chiến thắng cuối cùng. Mười người chiến thắng sẽ theo ngươi đi ra ngoại giới”
“Hiểu rõ” Khương Ly thần sắc bất động, đối với thi đấu không quá để tâm, dù sao lấy hắn Chân Nhân cảnh ánh mắt, đối với một đám Luyện Huyết cảnh tiểu bối đánh nhau quả thật không có hứng thú.
Ánh mắt tùy ý đảo qua hội trường, toàn bộ hội trường gộp lại có ít nhất hai mươi tên Kim Thân cao thủ, Ngân Cốt cảnh hơn trăm, Luyện Huyết cảnh thì không cần nói, Lạc Thần Cốc Lạc dân nội tình cũng tính là mạnh mẽ, nếu tính thêm Lạc Thần Tông các cao thủ thì hoàn toàn không yếu so với các Chân Nhân thế lực khác. Tuy nhiên, đem cùng thượng cổ thời kỳ, thì hoàn toàn không thể so sánh rồi.
Thần niệm nhẹ cảm ứng, hắn vậy mà phát hiện ra một vài người có Lạc Sư tiềm chất, trong lòng không khỏi vui mừng. Lạc dân dời đến Đông Hoang thật lâu, vì thiên địa phép tắc khác biệt, cộng thêm truyền thừa mai một. Thành ra, các tộc nhân chuyển hẳn sang tu luyện võ đạo, không còn một Chiến Sĩ, Lạc Sư thuần túy nào.
Khương Ly mặc dù không tu luyện Lạc Thuật, nhưng cũng đọc lướt qua, hơn nữa sống ở Lạc Thần giới mấy năm, hắn xem như am hiểu Lạc Thuật cách vận dụng. Hiện tại phát hiện một vài Lạc Sư mầm mống tốt, tự nhiên có lòng muốn bồi dưỡng.
Lúc này, vòng thi đấu trận đầu tiên đã bắt đầu, mười tên thí sinh đầu tiên lên đài.
Đám thí sinh này độ tuổi phổ biến mười bốn mười lăm tuổi, tu vi cao thấp không đều, cao nhất là Luyện Huyết Thất tầng bảy, thấp nhất cũng có Luyện Huyết tầng năm. Nhưng phương thức chiến đấu để Khương Ly không biết nói gì cho phải.
Dã man, thô cuồng!
Bọn thiếu niên này rõ ràng tu luyện võ kỹ, nhưng chẳng ai sử dụng, vừa lên đài liền cắm đầu bem nhau. Ngươi đấm ta một đấm, ta đá ngươi một đá, rồi cả đoàn ôm nhau vật lộn nháo nhác chả ra thể thống gì.
Ngồi bên cạnh Lạc Điền nhìn thấy Khương Ly sắc mặt cổ quái, cũng ngượng ngùng ho nhẹ giải thích.
“Lạc dân từ nhỏ đều cùng Lạc thú vật lộn, phương thức chiến đấu hơi khác người”
“Ừm” Khương Ly gật đầu, tiếp tục quan sát.×— QUẢNG CÁO —
Sau một hồ tranh đấu toán loạn, rốt cuộc tất cả thí sinh đều nằm bẹp trên mặt đất, còn có thể đứng vững là một tên thiếu niên cao lớn tu vi Luyện Huyết tầng bảy là thiên tài đến từ Việt Thường Thành.
Trận thi đấu thứ nhất vừa kết thúc, trận thứ hai nhanh chóng bắt đầu, phương thức chiến đấu vẫn giống như thế, thô cuồng mạnh bạo, đánh nhau đầu rơi máu chảy, để Khương Ly bất đắc dĩ vô cùng.
Khác biệt với Khương Ly, bên dưới hội trường Lạc dân lại thích thú nhiệt tình, nhìn đám thiếu niên như một bầy hung thú con non lao vào bem nhau, mỗi lần đều gây nên một trận náo động, tiếng la hét om sòm.
Trận thứ ba
Trận thứ bốn
Trận thứ năm
Phương thức chiến đấu vẫn như cũ, khiến Khương Ly suýt nữa ngủ gật, nhưng đến trận thi đấu thứ sáu, ánh mắt của hắn bỗng nhiên nhúc nhích.
Lần này trên đài gỗ, có một tên thiếu nữ mặc váy đen tu vi chừng Luyện Huyết Tầng Sáu, nắm một thanh kiếm đồng, liên tục đánh bại ba tên thiếu niên cùng tu vi, uy thế bất phàm.
Mỗi khi đánh bại đối thủ, thiếu nữ áo đen này liền đem đối phương ném xuống đài, vô cùng khí phách. Để Khương Ly khiếp sợ, không phải là thiếu nữ kia chiến lực hơn người mà là dung mạo của nàng. Có chút quen thuộc, lại có chút xa lạ.
Lạc Thanh.
Tay cầm kiếm đồng, cách chiến đấu hung mãnh cuồng dã, vóc dáng hỏa bạo, khuôn mặt cũng giống tám phần, để Khương Ly trong lòng thổn thức.
Ngồi bên cạnh Lạc Điền thấy hắn nhìn chằm chằm thiếu nữ, hơi đắc ý vuốt râu nói.
“Đó là Vũ Ninh Bộ ta năm nay đệ nhất thiên tài Lạc Điệp, tu vi mới Luyện Huyết tầng sáu nhưng lại có thể cùng Luyện Huyết tầng tám so chiêu, Khương tiểu hữu thấy thế nào?”
“Là một hạt giống tốt” Hắn gật đầu thu hồi ánh mắt, giọng nói lão khí hoành thu, tựa hồ khen ngợi tiểu bối.
Lạc Điền mỉm cười híp mắt, cũng không thấy có gì không đúng. Khương Ly này nhìn bề ngoài, tu vi chỉ mới Luyện Huyết cảnh, nhưng trên thân khí thế lại thâm sâu khó dò, để lão chẳng dám khinh thường. Không chỉ lão, mười bốn bộ khác trưởng lão cũng nhìn ra điều này, nên đối với hắn khách khí có thừa. Dù sao bọn họ sống quá nửa đời người đều là kẻ tinh minh, điểm ấy ánh mắt vẫn phải có.
Trận thi đấu thứ sáu chỉ diễn ra chừng nửa khắc thì kết thúc, thiếu nữ Lạc Điệp một người một kiếm quét ngang đối thủ, để rất nhiều người ghé mắt.
Mà vui vẻ nhất hiển nhiên là Lạc Điền. Lão đã cười suýt rớt cả hàm. Vũ Ninh Bộ mấy chục năm nay nhân tài suy vi liên tục ba lần đại bỉ xếp hạng chót, để lão cực kỳ đau đầu.×— QUẢNG CÁO —
Thậm chí có lời đồn, Vũ Ninh Bộ là nội vực yếu nhất bộ lạc, để cho Vũ Ninh Bộ thiếu niên ra ngoài không tài nào ngóc đầu lên. Cũng may năm nay ra một cái Lạc Điệp, lão cũng mở mày mở mặt.
Đại bỉ tiếp tục diễn ra, sau đó mấy trận lại xuất hiện thêm vài tên thiên tài đáng chú ý. Trong đó có hai tên thiếu niên thực lực bất phàm, quét ngang đồng lứa.
Hai tên thiếu niên này không ngoại lệ đều có Lạc Sư tiềm chất, gây nên sự hứng thú của Khương Ly.
Đại bỉ diễn ra cả ngày, cho đến khi mặt trời sắp xuống núi mới kết thúc.
Mà mười tên thiếu niên thiên tài cuối cùng đã được lựa chọn ra. Các bộ có thiên tài xếp đầu thì vui mừng, mà những bộ không có ai xếp trong mười vị trí đầu thì bất đắc dĩ nhìn nhau.
Theo lệ cũ, những bộ nào không có đệ tử lọt vào top mười sẽ cử ra một người cùng bộ lạc khác thi đấu. Ai xếp hạng chót sẽ phải canh giữ Thánh Bia mười năm.
Những chuyện này Khương Ly không quá để ý, thi đấu vừa kết thúc, hắn liền trở về nghỉ ngơi, chờ đợi một tháng kỳ hạn kết thúc.
Hắn luyện hóa thạch lệnh, trở thành Lạc Thần bí cảnh người chưởng khống, muốn dẫn người rời đi lúc nào cũng được. Tuy nhiên, chuyện này hắn còn chưa muốn tuyên dương ra ngoài, nên muốn đợi thêm mấy ngày.
Bảy ngày ở Vũ Ninh Thành, ngoài tiếp xúc với Lạc Điền, mười tên thiếu niên thiên tài cũng thường xuyên đến bái phỏng hắn. Tất cả đều hiếu kỳ về ngoại giới, Khương Ly rảnh rổi sẽ giảng giải mấy câu, tiện đà chỉ điểm bọn hắn tu luyện.
Lấy hắn Chân Nhân đại vũ giả tầm mắt, chỉ điểm Luyện Huyết cảnh tiểu bối tu luyện quả thật dễ như ăn cơm uống nước, để mỗi người đều nhận được to lớn tiến bộ.
Biểu hiện này rơi vào Lạc Điền đám trưởng lão trong mắt, để bọn họ đối với hắn càng nhiệt tình có thừa.
Thời gian bảy ngày trôi qua, ngày hôm nay toàn bộ Lạc Thần Cốc bỗng nhiên nhẹ rung chuyển. Đang tham gia thí luyện ở ngoại vực một đám thiếu nam thiếu nữ lẫn Ngân Cốt Cảnh Chấp sự tất cả bị lực đẩy vô hình đẩy ra ngoài.
Một tháng trước nhập cốc tám mươi tên đệ tử, có thể toàn mạng ra ngoài chỉ chừng ba mươi người. Những người khác, hoặc vong mạng dưới miệng Lạc thú, hoặc có người không chịu nổi áp lực mà xin rút lui.
Ba mươi tên đệ tử thành công trụ đến cuối cùng, tu vi đều có khác biệt tăng cường, không những tu vi, mà tâm tính, kinh nghiệm chiến đấu cũng thành thục hơn nhiều.
Ngay khi đám đệ tử này xuất cốc, chủ trì nhập tông khảo hạch Lý Bại dẫn theo ngoại tông chấp sự đã chờ sẵn tại chỗ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.