Chương 117: Bị phát hiện.
BurNIng
03/03/2020
Đặc điểm nổi bật của hiệp sĩ vinh dự là có “ Lĩnh Vực “ miễn là nằm
trong phạm vi của “ Lĩnh Vực “ của hắn, thì mọi thứ đều không thể qua
được mắt hắn, mà ở cấp độ cao hơn, “ Lĩnh Vực “ không phải là chuyện lạ, giống như bây giờ, chỉ cần ai đó chú ý đến hắn, thì hắn sẽ cảm thấy.
Tuy nhiên, hắn chưa thực sự bước vào một cấp độ cao hơn, nên khả năng mới này vẫn chưa hoàn hảo.
Giống như, hắn mới phát hiện ra Ngọc Sương, nhưng không tìm thấy Chỉ Tình.
Chỉ Tình cũng đang theo dõi căn lều của hắn, người đầu tiên phát hiện ra vị trí của Lam Linh cũng chính là Chỉ Tình.
Nhưng sự giám sát của cô ấy thật đặc biệt. Cô ấy không nhìn vào mắt mình mà lắng nghe bằng tai. Cô ấy dựa vào khả năng tai hơn người thường, nghe lén chuyển động của mọi căn lều và cuối cùng nghe thấy giọng nói của Lam Linh trong lều của Lam Phong.
Phát hiện ra dấu vết của Lam Linh, cô nói với vị trí của Lam Linh với Ngọc Sương.
Ngọc Sương chịu trách nhiệm cứu người và Chỉ Tình chịu trách nhiệm canh chừng. Đây là một sự phân công rõ ràng.
Thật không may, trước khi Ngọc Sương đến gần, cô chỉ nhìn vào căn lều bằng mắt và đã bị Lam Phong phát hiện.
Lam Phong chỉ có thể cảm nhận được ánh mắt, nên anh không biết đến sự tồn tại của Chỉ Tình. Sau khi hắn phát hiện được Ngọc Sương, hắn ngay lập tức cảm thấy có ai đó đang theo dõi mình.
Lần này đã phát hiện ra Chỉ Tình chịu trách nhiệm canh chừng.
Nhưng hắn không biết rằng đó không phải là hai người lẻn vào, mà là ba người.
Công việc của Lợi Kỳ là giữ vững đường lui. Vị trí của anh cách căn lều nơi Lam Linh bị giam giữ hai hoặc ba km, cách Chỉ Tình hai km.
Con đường rút lui là một con đường dẫn đến hậu phương của kẻ địch. Con đường này có thể được coi là động mạch chính của kẻ địch. Các con đường được bảo vệ ở cả hai bên, cứ hai trăm mét lại có tiếng còi báo động. Bất kỳ đoạn đường nào cũng bị giám sát.
Bởi vì con đường được bảo vệ nghiêm ngặt, vì vậy rất dễ dàng để vào và rời trại từ đây. Mặc dù có kiểm tra, nhưng nó lỏng lẻo hơn nhiều so với những nơi khác.
Ngoài ra còn có rất nhiều phương tiện ra vào. Khi thời điểm bận rộn nhất, những chiếc xe này nối tiếp nhau. Ngay cả trong thời gian nhàn rỗi nhất, thì cứ sau bảy hoặc tám phút cũng sẽ có một chiếc xe lớn xuất hiện.
Trái phải đều không nghe thấy bất kỳ chuyển động nào, Lợi Kỳ không thể không cảm thấy lo lắng, vì vậy anh đã đến nơi Chỉ Tình trốn.
Khi Lợi Kỳ đến đó, Chỉ Tình đã không còn ở đó nữa.
Lợi Kỳ ngay lập tức cảm thấy một chút không ổn.
Lợi Kỳ cũng có một chút tâm nhìn, anh không đi thẳng vào căn lều nơi đang giữ Lam Linh, mà đi theo một hướng khác.
Cách lều vải rất gần, Lợi Kỳ thấy một vòng tròn những người lính đứng bên ngoài lều, đồng phục bên dưới áo mưa của họ có màu trắng dễ thấy.
Khuôn mặt Lợi Kỳ đột nhiên trở nên khó nhìn, người mặc đồng phục màu này nếu không phải là một quân cảnh thì cũng là một bộ phận đặc biệt.
Lợi Kỳ có thể chắc chắn rằng, một trong hai người đội trưởng Ngọc Sương hoặc Chỉ Tình đã bị lộ.
“ Ngươi đang lạm dụng thẩm quyền của mình. “
“ Ta có lạm dụng thẩm quyền của mình hay không thì cũng không phải để ngươi phán xét. Nếu ngươi nghĩ rằng ta đang lạm dụng quyền lực của mình, thì ngươi có thể kiện ta lên trên, nhưng trước đó, ta vẫn phải đưa ba tù nhân này đi. “
“ Họ là những tù nhân của ta, hẳn là nên để ta xử lý. “
“ Nhưng ta nghi ngờ rằng chúng có một nhiệm vụ đặc biệt. Là người đứng đầu bộ phận tình báo, ta có quyền hỏi bất cứ ai, kể cả ngươi - Lam Phong. Tất nhiên, ta tin rằng ngươi sẽ không có bất kỳ khả năng nào để phản bội đế chế. “
“ ngươi đang nói đùa, ta sẽ nói những lời của ngươi với ngài Lam Tiêu. “
“ Thật không may, Lam Tiêu không có ở đây. “
“ Vì vậy, ngươi dám làm bất cứ điều gì ngươi muốn? “
“ ta luôn luôn làm những gì ta muốn trong trách nhiệm của mình. Ngài Lam Tiêu là người thấu tình đạt lý. Nói tới sự việc lần này, lý do của ta đã được đưa ra, ngài ấy cũng không thể làm gì ra cả. “
“ ... “
Trong căn lều lớn, Hiệp sĩ vinh dự Lam Phong đang cãi nhau với một người đàn ông béo.
Người đàn ông béo được gọi là Lạp Đức, là người đứng đầu Cơ quan Tình báo Quân đội. Người này có khuôn mặt tươi cười rạng rỡ, nhưng thực chất đó là một người hèn hạ nhỏ mọn.
Hầu hết những người trong doanh trại đều hận sao hắn không chết sớm. Nếu thích thì hắn thì cũng chỉ có thủ hạ của hắn.
Năng lực của người này không được tốt lắm. Kể từ khi hắn tiếp quản, văn phòng tình báo tiền tuyến đã mù mịt, nhiều thứ đã bị rối tung.
Nhiều người muốn kéo hắn xuống từ vị trí này, nhưng tiếc là họ đã thất bại.
Sau đó, mọi người dần nhận ra rằng hậu trường của tên này rất cứng rắn, hắn đã kết giao được với một số nhân vật có mặt mũi bằng nhiều cách khác nhau, vì vậy không thể dễ dàng động vào hắn.
Tên béo này còn rất háo sắc. Miễn là phụ nữ hắn ta để ý, thì mặc kệ là sĩ quan hay hiệp sĩ, hắn ta sẽ làm mọi thứ có thể để thu vào tay, vì hắn ta là người đứng đầu bộ phận tình báo, vì vậy hắn ta có thể sử dụng quyền lực của mình theo ý muốn, cũng có thể chụp mũ người muốn kéo hắn xuống.
Lam Phong cũng biết điều này. Tên béo này có thể không cố kỵ như vậy. Thực sự có một nhóm ở phía sau để bảo vệ cho hắn. Nhóm này được tạo thành từ một nhóm những quan lớn cấp cao. Những người phụ nữ bị tên béo đùa giỡn, cuối cùng sẽ được dành riêng cho quan lớn cấp cao này.
Lam Phong rõ ràng về những điều bẩn thỉu ở đế chế thượng lưu. Tất cả những gì hắn có thể làm là bảo vệ những người xung quanh mình. May mắn thay, tên béo này và những người đứng sau hắn cũng biết nơi nào không thể chạm tới.
Lam Phong không muốn đắc tội những tên tiểu nhân này, nhưng lần này hắn chắc chắn không cho phép tên béo gây rối.
“ Một trong ba tù nhân rất khác biệt, thân phận không giống người bình thường. Ngươi nên cẩn thận. Nếu có gì đó không ổn, ta tin rằng Bệ Hạ sẽ rất vui khi lấy đầu của ngươi để làm dịu cơn giận của một số người. “
Giọng điệu của Lam Phong trở nên rất dày đặc, có một dấu hiệu giết chóc trong sự dày đặc này.
Người đàn ông béo nheo mắt và nhìn chằm chằm vào Lam Phong. Hắn không thích người khác nói chuyện với mình như thế này, nhưng hắn cũng biết rằng người này hiếm khi nói như thế này. Nếu hắn đã nói điều này, thì nó chứng minh rằng người này đang thực sự tức giận.
Hắn thực sự hạ lưu, nhưng hắn cũng rất thận trọng.
Ngồi vào vị trí của hắn, hắn có thể biết những bí mật mà nhiều người không biết. Những người hắn kết giao mặc dù họ có địa vị và quyền lực lớn, nhưng thực ra chỉ biết dọa người. Sức mạnh thực sự chỉ tập trung trong tay một số người có thủ hạ. Mỗi người trong số này đều sẽ bảo vệ một vài người có giá trị, sẽ không bao giờ để cho bên kia tự ý làm loạn, trừ những người đó ra thì đều được sử dụng làm vật hi sinh.
Người trước mặt hắn chính là một quân cờ của một trong những ông lớn, hoàn toàn không được phép chạm vào.
Tuy nhiên, hắn chưa thực sự bước vào một cấp độ cao hơn, nên khả năng mới này vẫn chưa hoàn hảo.
Giống như, hắn mới phát hiện ra Ngọc Sương, nhưng không tìm thấy Chỉ Tình.
Chỉ Tình cũng đang theo dõi căn lều của hắn, người đầu tiên phát hiện ra vị trí của Lam Linh cũng chính là Chỉ Tình.
Nhưng sự giám sát của cô ấy thật đặc biệt. Cô ấy không nhìn vào mắt mình mà lắng nghe bằng tai. Cô ấy dựa vào khả năng tai hơn người thường, nghe lén chuyển động của mọi căn lều và cuối cùng nghe thấy giọng nói của Lam Linh trong lều của Lam Phong.
Phát hiện ra dấu vết của Lam Linh, cô nói với vị trí của Lam Linh với Ngọc Sương.
Ngọc Sương chịu trách nhiệm cứu người và Chỉ Tình chịu trách nhiệm canh chừng. Đây là một sự phân công rõ ràng.
Thật không may, trước khi Ngọc Sương đến gần, cô chỉ nhìn vào căn lều bằng mắt và đã bị Lam Phong phát hiện.
Lam Phong chỉ có thể cảm nhận được ánh mắt, nên anh không biết đến sự tồn tại của Chỉ Tình. Sau khi hắn phát hiện được Ngọc Sương, hắn ngay lập tức cảm thấy có ai đó đang theo dõi mình.
Lần này đã phát hiện ra Chỉ Tình chịu trách nhiệm canh chừng.
Nhưng hắn không biết rằng đó không phải là hai người lẻn vào, mà là ba người.
Công việc của Lợi Kỳ là giữ vững đường lui. Vị trí của anh cách căn lều nơi Lam Linh bị giam giữ hai hoặc ba km, cách Chỉ Tình hai km.
Con đường rút lui là một con đường dẫn đến hậu phương của kẻ địch. Con đường này có thể được coi là động mạch chính của kẻ địch. Các con đường được bảo vệ ở cả hai bên, cứ hai trăm mét lại có tiếng còi báo động. Bất kỳ đoạn đường nào cũng bị giám sát.
Bởi vì con đường được bảo vệ nghiêm ngặt, vì vậy rất dễ dàng để vào và rời trại từ đây. Mặc dù có kiểm tra, nhưng nó lỏng lẻo hơn nhiều so với những nơi khác.
Ngoài ra còn có rất nhiều phương tiện ra vào. Khi thời điểm bận rộn nhất, những chiếc xe này nối tiếp nhau. Ngay cả trong thời gian nhàn rỗi nhất, thì cứ sau bảy hoặc tám phút cũng sẽ có một chiếc xe lớn xuất hiện.
Trái phải đều không nghe thấy bất kỳ chuyển động nào, Lợi Kỳ không thể không cảm thấy lo lắng, vì vậy anh đã đến nơi Chỉ Tình trốn.
Khi Lợi Kỳ đến đó, Chỉ Tình đã không còn ở đó nữa.
Lợi Kỳ ngay lập tức cảm thấy một chút không ổn.
Lợi Kỳ cũng có một chút tâm nhìn, anh không đi thẳng vào căn lều nơi đang giữ Lam Linh, mà đi theo một hướng khác.
Cách lều vải rất gần, Lợi Kỳ thấy một vòng tròn những người lính đứng bên ngoài lều, đồng phục bên dưới áo mưa của họ có màu trắng dễ thấy.
Khuôn mặt Lợi Kỳ đột nhiên trở nên khó nhìn, người mặc đồng phục màu này nếu không phải là một quân cảnh thì cũng là một bộ phận đặc biệt.
Lợi Kỳ có thể chắc chắn rằng, một trong hai người đội trưởng Ngọc Sương hoặc Chỉ Tình đã bị lộ.
“ Ngươi đang lạm dụng thẩm quyền của mình. “
“ Ta có lạm dụng thẩm quyền của mình hay không thì cũng không phải để ngươi phán xét. Nếu ngươi nghĩ rằng ta đang lạm dụng quyền lực của mình, thì ngươi có thể kiện ta lên trên, nhưng trước đó, ta vẫn phải đưa ba tù nhân này đi. “
“ Họ là những tù nhân của ta, hẳn là nên để ta xử lý. “
“ Nhưng ta nghi ngờ rằng chúng có một nhiệm vụ đặc biệt. Là người đứng đầu bộ phận tình báo, ta có quyền hỏi bất cứ ai, kể cả ngươi - Lam Phong. Tất nhiên, ta tin rằng ngươi sẽ không có bất kỳ khả năng nào để phản bội đế chế. “
“ ngươi đang nói đùa, ta sẽ nói những lời của ngươi với ngài Lam Tiêu. “
“ Thật không may, Lam Tiêu không có ở đây. “
“ Vì vậy, ngươi dám làm bất cứ điều gì ngươi muốn? “
“ ta luôn luôn làm những gì ta muốn trong trách nhiệm của mình. Ngài Lam Tiêu là người thấu tình đạt lý. Nói tới sự việc lần này, lý do của ta đã được đưa ra, ngài ấy cũng không thể làm gì ra cả. “
“ ... “
Trong căn lều lớn, Hiệp sĩ vinh dự Lam Phong đang cãi nhau với một người đàn ông béo.
Người đàn ông béo được gọi là Lạp Đức, là người đứng đầu Cơ quan Tình báo Quân đội. Người này có khuôn mặt tươi cười rạng rỡ, nhưng thực chất đó là một người hèn hạ nhỏ mọn.
Hầu hết những người trong doanh trại đều hận sao hắn không chết sớm. Nếu thích thì hắn thì cũng chỉ có thủ hạ của hắn.
Năng lực của người này không được tốt lắm. Kể từ khi hắn tiếp quản, văn phòng tình báo tiền tuyến đã mù mịt, nhiều thứ đã bị rối tung.
Nhiều người muốn kéo hắn xuống từ vị trí này, nhưng tiếc là họ đã thất bại.
Sau đó, mọi người dần nhận ra rằng hậu trường của tên này rất cứng rắn, hắn đã kết giao được với một số nhân vật có mặt mũi bằng nhiều cách khác nhau, vì vậy không thể dễ dàng động vào hắn.
Tên béo này còn rất háo sắc. Miễn là phụ nữ hắn ta để ý, thì mặc kệ là sĩ quan hay hiệp sĩ, hắn ta sẽ làm mọi thứ có thể để thu vào tay, vì hắn ta là người đứng đầu bộ phận tình báo, vì vậy hắn ta có thể sử dụng quyền lực của mình theo ý muốn, cũng có thể chụp mũ người muốn kéo hắn xuống.
Lam Phong cũng biết điều này. Tên béo này có thể không cố kỵ như vậy. Thực sự có một nhóm ở phía sau để bảo vệ cho hắn. Nhóm này được tạo thành từ một nhóm những quan lớn cấp cao. Những người phụ nữ bị tên béo đùa giỡn, cuối cùng sẽ được dành riêng cho quan lớn cấp cao này.
Lam Phong rõ ràng về những điều bẩn thỉu ở đế chế thượng lưu. Tất cả những gì hắn có thể làm là bảo vệ những người xung quanh mình. May mắn thay, tên béo này và những người đứng sau hắn cũng biết nơi nào không thể chạm tới.
Lam Phong không muốn đắc tội những tên tiểu nhân này, nhưng lần này hắn chắc chắn không cho phép tên béo gây rối.
“ Một trong ba tù nhân rất khác biệt, thân phận không giống người bình thường. Ngươi nên cẩn thận. Nếu có gì đó không ổn, ta tin rằng Bệ Hạ sẽ rất vui khi lấy đầu của ngươi để làm dịu cơn giận của một số người. “
Giọng điệu của Lam Phong trở nên rất dày đặc, có một dấu hiệu giết chóc trong sự dày đặc này.
Người đàn ông béo nheo mắt và nhìn chằm chằm vào Lam Phong. Hắn không thích người khác nói chuyện với mình như thế này, nhưng hắn cũng biết rằng người này hiếm khi nói như thế này. Nếu hắn đã nói điều này, thì nó chứng minh rằng người này đang thực sự tức giận.
Hắn thực sự hạ lưu, nhưng hắn cũng rất thận trọng.
Ngồi vào vị trí của hắn, hắn có thể biết những bí mật mà nhiều người không biết. Những người hắn kết giao mặc dù họ có địa vị và quyền lực lớn, nhưng thực ra chỉ biết dọa người. Sức mạnh thực sự chỉ tập trung trong tay một số người có thủ hạ. Mỗi người trong số này đều sẽ bảo vệ một vài người có giá trị, sẽ không bao giờ để cho bên kia tự ý làm loạn, trừ những người đó ra thì đều được sử dụng làm vật hi sinh.
Người trước mặt hắn chính là một quân cờ của một trong những ông lớn, hoàn toàn không được phép chạm vào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.