Chương 90: Lợi Kỳ quyết tâm chữa bệnh.
BurNIng
06/02/2020
Chỉ Nhược thở dài: “ Rốt cuộc, anh là một hiệp sĩ, chúng em chỉ là những người bình thường. “
Cô nhìn côn thịt của Lợi Kỳ đang nhếch lên, cõi lòng đầy đau buồn: “ em biết rằng anh không thể tận hứng, anh thậm chí có thể không có cảm giác thích thú. Thành thật mà nói, em hy vọng rằng mình có thể cho anh một sự hài lòng, Tạ Tranh cũng nghĩ vậy, vì vậy cô ấy sẽ rất điên rồ, nhưng tiếc là chúng em có cố gắng như nào thì cũng vô dụng. “
Ngay khi nghe được một lý do như vậy, trái tim Lợi Kỳ đã ấm áp, anh nhẹ nhàng vuốt ve âm hộ sưng tím của Tạ Tranh: “ Thật ra, anh rất hài lòng. “
“ Anh không cần phải an ủi chúng em, em biết chúng em không thể làm anh hài lòng, anh không bao giờ xuất tinh. “
Chỉ Nhược nói những từ cuối cùng, mặt cô đỏ bừng.
Lần này Lợi Kỳ không có gì để nói, anh không thể giải thích rằng đó là lý do của việc tu luyện.
Sự cố này vẫn luôn là một nỗi lo trong lòng anh.
Hoặc Chỉ Nhược đã tìm thấy một lời giải thích cho chính mình: “ em biết, anh đã thông cảm cho chúng em. Em đã nghe nói rằng những người bình thường và hiệp sĩ không thể kết hợp với nhau, bởi vì những người bình thường không thể sinh con của hiệp sĩ, ngay cả khi họ đã mang thai. Đứa trẻ sẽ không thể chịu đựng được dòng máu của Hiệp sĩ và sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng. Anh lo lắng rằng chúng em có thể sẽ mang thai, vì vậy mới cố tình giữ lại ... Thực tế, anh không phải lo lắng, tất cả chúng em đều có biện pháp tránh thai. “
Chỉ Nhược càng nói, thì trái tim của Lợi Kỳ càng phiền muộn, anh đã quyết định rồi, điều đầu tiên sau khi trở lại là để Lan Đế giúp đỡ, giúp anh tìm ra giải pháp.
Ngay cả khi nó không phải dành cho Chỉ Nhược, nhưng vì tương lai của Lợi Kỳ, vấn đề này phải sớm được giải quyết. Ước mơ trước đây của anh là có thể tham gia vào một nghề nghiệp có lãi, sau đó cưới một cô vợ xinh đẹp và sinh rất nhiều con.
Bây giờ hai điều ước đầu tiên rất dễ đạt được, điều ước cuối cùng lại. ... ...
Đội trưởng Ngọc Sương chỉ cho Lợi Kỳ một kỳ nghỉ hai ngày, sau khi cùng các cô gái lẫn lộn vào buổi tối, Lợi Kỳ đã dành thời gian để trở về nhà.
Lợi Kỳ đã nghĩ về những lời dối trá mà anh có thể xử lý, nhưng anh không nghĩ đến sẽ ngửi thấy một mùi lạ khi anh bước vào cửa.
Không có ai trong phòng, cánh cửa của căn gác bị đóng lại, Lợi Kỳ hét lên một lúc lâu. Mẹ, dì Vũ Tích và Hà Nguyệt hoảng loạn bước xuống gác mái. Cả hai người phụ nữ đều đỏ ửng và mặt mũi của họ bị vấy bẩn, mũi dính đầy những giọt sương.
Ngay cả khi Lợi Kỳ là một thằng ngốc, thì anh cũng biết những gì đang xảy ra.
Cơn giận dữ như lôi đình trong tưởng tượng không xuất hiện. Ba người phụ nữ giống như những tên trộm bị bắt tại chỗ. Họ thậm chí không dám nhìn Lợi Kỳ, chào anh bằng một vài lời chào, liền giống như không có gì làm, đi nấu ăn cho Lợi Kỳ.
Lợi Kỳ bối rối và nhìn lên căn gác, tìm một cơ hội để chạy lên.
Không có ai bên trong, sau đó nhìn ra cửa sổ, không có dấu hiệu bị dẫm lên.
Lợi Kỳ thở phào nhẹ nhõm, ít nhất thì đầu của cha cũng không biến thành màu xanh. Có vẻ như ba người phụ nữ đang trốn trên gác mái để làm trò Giả Phượng Hư Hoàng. (theo thuật ngữ hiện đại thì là les đó)
“ nhìn gì vậy? “
Hà Nguyệt có chút không vui: “ Chúng ta không làm gì cả. “
Cô liếc qua phía đối diện và nói với vẻ bất bình: “ không biết từ nơi nào, con đường bên cạnh đã chuyển đến một bầy Hồ Ly Tinh không biết xấu hổ. Ta không biết đã có bao nhiêu người đàn ông bị quyến rũ. Tối qua, khi mới bắt đầu ăn liền làm chuyện đó, la hét hàng giờ liền, khiến chúng ta ngứa ngáy, vì vậy chúng ta đã lên đây để trút lửa. “
Trên mặt Hà Nguyệt đột nhiên xuất hiện một nụ cười: “ Thật đáng tiếc, nếu anh đến sớm, thì có lẽ nó sẽ rất tuyệt. “
Lợi Kỳ không nói nên lời. Anh nghiêng qua Hà Nguyệt và nghĩ thầm: Ta cũng không có thuật Phân Thân. Làm sao có thể ở hai nơi cùng một lúc?
Tuy nhiên, trái tim Lợi Kỳ cũng dao động. Anh để các cô gái sống gần như vậy, ban đầu Lợi Kỳ hy vọng sẽ có thể dễ quan sát tình hình, nhưng không nghĩ đến lại có một hiệu ứng như vậy.
Rồi Lợi Kỳ hơi lo lắng. Về sau, nếu anh, em họ và dì Vũ Tích làm điều tương tự, liệu các cô gái có nghe thấy không?
Loại chuyện này cũng không thể được giải thích.
Cả một đêm, Lợi Kỳ không nghĩ ra một cách hay, nên với khuôn mặt phiền muộn, Lợi Kỳ đã đến doanh trại vào sáng sớm.
Ngay khi đến doanh trại, Lợi Kỳ không vào bếp hay phòng của Lam Linh như trước, mà thay vào đó là vào phòng thiết bị.
Hầu hết thời gian, Lan Đế đều ở đó, có một chiếc giường ở góc phòng thiết bị.
Khi Lợi Kỳ đến, Lan Đế vẫn còn ngủ. Mọi người đều có thói quen riêng khi ngủ. Lam Linh thích ngủ khỏa thân. Hồng Lăng thích ôm gối như một cô bé. Thói quen của Lan Đế là mặc quần áo nằm trên giường, chỉ cần đặt một chiếc chăn mỏng lên người, để cô ấy có thể thức dậy bất cứ lúc nào.
Khi Lợi Kỳ bước vào, cô ấy thực sự đã thức dậy. Cảm giác của Mục Sư không thể so sánh với Hiệp sĩ. Ngay cả người có cảm giác mạnh nhất như Chỉ Tình cũng phải dựa vào đạo cụ thì mới có thể so sánh với Lan Đế.
“ Anh đã đến sớm. “
Lan Đế khẽ thở dài, khuôn mặt cô bỗng lộ vẻ ngại ngùng: “ vào ban ngày phải làm việc, đợi đến tối.... “
Lợi Kỳ bối rối, anh mở miệng và co người lại. Sau một lúc lâu, anh nói yếu ớt: “ Tôi chỉ muốn hỏi, cô đã có một giải pháp như đã đề cập trước đây chưa? “
Lan Đế thở dài, rồi cô cười, nhưng với một chút mỏi nhừ chát trong tiếng cười: “ Tôi nghe người ta nói, anh đã gặp một cô gái xinh đẹp bằng tuổi anh. Khi anh theo đuổi, anh phải giữ thật chặt! Nếu không, đến lúc anh thương tâm, cô gái ấy cũng rất đau khổ, điều đó không đáng. “
Trái tim của Lợi Kỳ khẽ cảm động. Anh biết rằng Lan Đế chắc chắn sẽ có ý gì đó, nhưng anh phải giải thích một vài từ về nó.
“ Thật ra, tôi và cô gái kia ... “
Lợi Kỳ đã bị gián đoạn trước khi anh kết thúc.
“ Quên đi, anh không cần phải giải thích nó. Rất nhiều điều khó nói. Ngay cả khi bây giờ anh không quan tâm đến cô gái đó, nhưng chưa chắc sau này anh cũng sẽ không quan tâm. “
Lan Đế uể oải đứng dậy khỏi giường và đi đến một cái ghế trong góc.
“ Tôi không chắc liệu điều này có thành công hay không. X23 là chất tăng cường cơ bắp, H3 thì là sự tăng cường toàn diện của cơ bắp, mạch máu, mô nội tạng, cũng như kích thích não bộ và kích thích sức mạnh tinh thần. Có đủ loại thuốc tăng cường, một số là đặc trưng cho tuyến trong cơ thể. “
Khi Lợi Kỳ nghe thấy một mũi tiêm, ngay lập tức anh cảm thấy hơi lớn, nhưng sau khi nghĩ lại, anh không quan tâm.
Trong trí nhớ của anh, mọi mũi tiêm dường như chỉ có những điều tốt, không có điều gì xấu.
“ vậy thử một chút. “
Lợi Kỳ ngay lập tức ngồi vào ghế. Chiếc ghế này giống như chiếc giường y tế mà anh đang nằm ở chiến trường. Tất cả đều dựa vào sức mạnh của Tinh thần lực để giữ cho thuốc hoạt động.
Cô nhìn côn thịt của Lợi Kỳ đang nhếch lên, cõi lòng đầy đau buồn: “ em biết rằng anh không thể tận hứng, anh thậm chí có thể không có cảm giác thích thú. Thành thật mà nói, em hy vọng rằng mình có thể cho anh một sự hài lòng, Tạ Tranh cũng nghĩ vậy, vì vậy cô ấy sẽ rất điên rồ, nhưng tiếc là chúng em có cố gắng như nào thì cũng vô dụng. “
Ngay khi nghe được một lý do như vậy, trái tim Lợi Kỳ đã ấm áp, anh nhẹ nhàng vuốt ve âm hộ sưng tím của Tạ Tranh: “ Thật ra, anh rất hài lòng. “
“ Anh không cần phải an ủi chúng em, em biết chúng em không thể làm anh hài lòng, anh không bao giờ xuất tinh. “
Chỉ Nhược nói những từ cuối cùng, mặt cô đỏ bừng.
Lần này Lợi Kỳ không có gì để nói, anh không thể giải thích rằng đó là lý do của việc tu luyện.
Sự cố này vẫn luôn là một nỗi lo trong lòng anh.
Hoặc Chỉ Nhược đã tìm thấy một lời giải thích cho chính mình: “ em biết, anh đã thông cảm cho chúng em. Em đã nghe nói rằng những người bình thường và hiệp sĩ không thể kết hợp với nhau, bởi vì những người bình thường không thể sinh con của hiệp sĩ, ngay cả khi họ đã mang thai. Đứa trẻ sẽ không thể chịu đựng được dòng máu của Hiệp sĩ và sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng. Anh lo lắng rằng chúng em có thể sẽ mang thai, vì vậy mới cố tình giữ lại ... Thực tế, anh không phải lo lắng, tất cả chúng em đều có biện pháp tránh thai. “
Chỉ Nhược càng nói, thì trái tim của Lợi Kỳ càng phiền muộn, anh đã quyết định rồi, điều đầu tiên sau khi trở lại là để Lan Đế giúp đỡ, giúp anh tìm ra giải pháp.
Ngay cả khi nó không phải dành cho Chỉ Nhược, nhưng vì tương lai của Lợi Kỳ, vấn đề này phải sớm được giải quyết. Ước mơ trước đây của anh là có thể tham gia vào một nghề nghiệp có lãi, sau đó cưới một cô vợ xinh đẹp và sinh rất nhiều con.
Bây giờ hai điều ước đầu tiên rất dễ đạt được, điều ước cuối cùng lại. ... ...
Đội trưởng Ngọc Sương chỉ cho Lợi Kỳ một kỳ nghỉ hai ngày, sau khi cùng các cô gái lẫn lộn vào buổi tối, Lợi Kỳ đã dành thời gian để trở về nhà.
Lợi Kỳ đã nghĩ về những lời dối trá mà anh có thể xử lý, nhưng anh không nghĩ đến sẽ ngửi thấy một mùi lạ khi anh bước vào cửa.
Không có ai trong phòng, cánh cửa của căn gác bị đóng lại, Lợi Kỳ hét lên một lúc lâu. Mẹ, dì Vũ Tích và Hà Nguyệt hoảng loạn bước xuống gác mái. Cả hai người phụ nữ đều đỏ ửng và mặt mũi của họ bị vấy bẩn, mũi dính đầy những giọt sương.
Ngay cả khi Lợi Kỳ là một thằng ngốc, thì anh cũng biết những gì đang xảy ra.
Cơn giận dữ như lôi đình trong tưởng tượng không xuất hiện. Ba người phụ nữ giống như những tên trộm bị bắt tại chỗ. Họ thậm chí không dám nhìn Lợi Kỳ, chào anh bằng một vài lời chào, liền giống như không có gì làm, đi nấu ăn cho Lợi Kỳ.
Lợi Kỳ bối rối và nhìn lên căn gác, tìm một cơ hội để chạy lên.
Không có ai bên trong, sau đó nhìn ra cửa sổ, không có dấu hiệu bị dẫm lên.
Lợi Kỳ thở phào nhẹ nhõm, ít nhất thì đầu của cha cũng không biến thành màu xanh. Có vẻ như ba người phụ nữ đang trốn trên gác mái để làm trò Giả Phượng Hư Hoàng. (theo thuật ngữ hiện đại thì là les đó)
“ nhìn gì vậy? “
Hà Nguyệt có chút không vui: “ Chúng ta không làm gì cả. “
Cô liếc qua phía đối diện và nói với vẻ bất bình: “ không biết từ nơi nào, con đường bên cạnh đã chuyển đến một bầy Hồ Ly Tinh không biết xấu hổ. Ta không biết đã có bao nhiêu người đàn ông bị quyến rũ. Tối qua, khi mới bắt đầu ăn liền làm chuyện đó, la hét hàng giờ liền, khiến chúng ta ngứa ngáy, vì vậy chúng ta đã lên đây để trút lửa. “
Trên mặt Hà Nguyệt đột nhiên xuất hiện một nụ cười: “ Thật đáng tiếc, nếu anh đến sớm, thì có lẽ nó sẽ rất tuyệt. “
Lợi Kỳ không nói nên lời. Anh nghiêng qua Hà Nguyệt và nghĩ thầm: Ta cũng không có thuật Phân Thân. Làm sao có thể ở hai nơi cùng một lúc?
Tuy nhiên, trái tim Lợi Kỳ cũng dao động. Anh để các cô gái sống gần như vậy, ban đầu Lợi Kỳ hy vọng sẽ có thể dễ quan sát tình hình, nhưng không nghĩ đến lại có một hiệu ứng như vậy.
Rồi Lợi Kỳ hơi lo lắng. Về sau, nếu anh, em họ và dì Vũ Tích làm điều tương tự, liệu các cô gái có nghe thấy không?
Loại chuyện này cũng không thể được giải thích.
Cả một đêm, Lợi Kỳ không nghĩ ra một cách hay, nên với khuôn mặt phiền muộn, Lợi Kỳ đã đến doanh trại vào sáng sớm.
Ngay khi đến doanh trại, Lợi Kỳ không vào bếp hay phòng của Lam Linh như trước, mà thay vào đó là vào phòng thiết bị.
Hầu hết thời gian, Lan Đế đều ở đó, có một chiếc giường ở góc phòng thiết bị.
Khi Lợi Kỳ đến, Lan Đế vẫn còn ngủ. Mọi người đều có thói quen riêng khi ngủ. Lam Linh thích ngủ khỏa thân. Hồng Lăng thích ôm gối như một cô bé. Thói quen của Lan Đế là mặc quần áo nằm trên giường, chỉ cần đặt một chiếc chăn mỏng lên người, để cô ấy có thể thức dậy bất cứ lúc nào.
Khi Lợi Kỳ bước vào, cô ấy thực sự đã thức dậy. Cảm giác của Mục Sư không thể so sánh với Hiệp sĩ. Ngay cả người có cảm giác mạnh nhất như Chỉ Tình cũng phải dựa vào đạo cụ thì mới có thể so sánh với Lan Đế.
“ Anh đã đến sớm. “
Lan Đế khẽ thở dài, khuôn mặt cô bỗng lộ vẻ ngại ngùng: “ vào ban ngày phải làm việc, đợi đến tối.... “
Lợi Kỳ bối rối, anh mở miệng và co người lại. Sau một lúc lâu, anh nói yếu ớt: “ Tôi chỉ muốn hỏi, cô đã có một giải pháp như đã đề cập trước đây chưa? “
Lan Đế thở dài, rồi cô cười, nhưng với một chút mỏi nhừ chát trong tiếng cười: “ Tôi nghe người ta nói, anh đã gặp một cô gái xinh đẹp bằng tuổi anh. Khi anh theo đuổi, anh phải giữ thật chặt! Nếu không, đến lúc anh thương tâm, cô gái ấy cũng rất đau khổ, điều đó không đáng. “
Trái tim của Lợi Kỳ khẽ cảm động. Anh biết rằng Lan Đế chắc chắn sẽ có ý gì đó, nhưng anh phải giải thích một vài từ về nó.
“ Thật ra, tôi và cô gái kia ... “
Lợi Kỳ đã bị gián đoạn trước khi anh kết thúc.
“ Quên đi, anh không cần phải giải thích nó. Rất nhiều điều khó nói. Ngay cả khi bây giờ anh không quan tâm đến cô gái đó, nhưng chưa chắc sau này anh cũng sẽ không quan tâm. “
Lan Đế uể oải đứng dậy khỏi giường và đi đến một cái ghế trong góc.
“ Tôi không chắc liệu điều này có thành công hay không. X23 là chất tăng cường cơ bắp, H3 thì là sự tăng cường toàn diện của cơ bắp, mạch máu, mô nội tạng, cũng như kích thích não bộ và kích thích sức mạnh tinh thần. Có đủ loại thuốc tăng cường, một số là đặc trưng cho tuyến trong cơ thể. “
Khi Lợi Kỳ nghe thấy một mũi tiêm, ngay lập tức anh cảm thấy hơi lớn, nhưng sau khi nghĩ lại, anh không quan tâm.
Trong trí nhớ của anh, mọi mũi tiêm dường như chỉ có những điều tốt, không có điều gì xấu.
“ vậy thử một chút. “
Lợi Kỳ ngay lập tức ngồi vào ghế. Chiếc ghế này giống như chiếc giường y tế mà anh đang nằm ở chiến trường. Tất cả đều dựa vào sức mạnh của Tinh thần lực để giữ cho thuốc hoạt động.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.