[Đồng Nhân Boku No Hīrō Akademia] Ánh Dương Rực Rỡ Của Tôi
Chương 3: Phân tổ đấu đối kháng
Xích Sắc
18/07/2021
Edit: Sore.
-oOo-
Khoa Anh hùng của Cao trung Yuei không giống với các học viện bình thường khác. Ngoại trừ buổi sáng phải học các tiết phổ thông, buổi chiều nơi đây còn có chương trình rất đặc sắc - giờ học Anh hùng chiến đấu. Tất cả giáo viên do Yuei mời tới vốn là Anh hùng, hơn nữa họ đều có danh tiếng nhất định trong giới. Nhưng những thứ trên là do Anh hùng về hưu dạy cho vào ngày hôm qua. Vậy mà trong giờ học hôm nay, nháy mắt đã bị bóp nát thành mảnh vụn.
"Ta tới rồi—!" Lời thoại mang tính thương hiệu cao, cùng với vóc dáng đầy khôi ngô. Bước vào phòng học chính là vị Anh hùng đứng số một thế giới - All Might.
"Ta đang đi vào lớp một cách thật bình thường!"
Muteiko Lizy nhìn thấy Konjiki* to con ấy, tuy là nét mặt không rõ biểu cảm, nhưng cây bút trong tay đã bị bẻ gãy trong nháy mắt. Ngay cả ngón tay của mình bị mảnh vỡ đâm rách, cô vẫn hồn nhiên tựa không biết gì. Mắt cô đỏ rực liếc người đàn ông trên bục, ánh nhìn rất nóng bỏng.
*Bạn đọc có thể đại khái hiểu từ này là "một kẻ toàn thân màu vàng".
Nếu như mỗi người đều có một lý do để trở thành Anh hùng, thì nguyên nhân của Muteiko Lizy chính là All Might. Ông ấy là mục tiêu mà cô suốt đời theo đuổi.
Bởi vì Anh hùng số một xuất hiện, phòng học nhất thời ồn ào cả lên. All Might là người sống vượt thời đại, một tay Kosei của ông đã dùng để dẹp loạn xã hội. Số người có tâm trạng giống Lizy cũng không phải số ít. Ở thời đại này, nội tâm mỗi người gần như đều có giấc mơ Anh hùng. Hầu hết kẻ trong mộng của hơn nửa đám người là All Might.
"Tay, chảy máu." Bỗng nhiên, một thanh giọng trầm thấp khẽ vang bên tai Lizy. Đồng thời, một chiếc khăn tay màu trắng được đẩy từ bàn học tới tay cô.
Lizy ngẩn người, liếc mắt nhìn kẻ ngồi bên cạnh. Cô không thích ngồi gần giáo viên (cũng lo quan sát gần All Might dẫn đến si mê). Vậy nên, Lizy trực tiếp đổi chỗ với bạn học Sato Rikido để ngồi hàng cuối. Bởi vì luôn nghĩ đến All Might, cô căn bản đã không xem người ngồi cạnh là ai. Lúc này, cô mới để ý bạn bàn kế của mình là Todoroki Shoto - cái người hôm qua đã áp sát cô trong bài khảo sát.
Lizy cúi đầu giây lát để nhìn ngón tay bị đâm một lỗ, rồi trầm mặc cầm chiếc khăn tay trắng đang im lặng bên cạnh mình, tuỳ ý bọc nó vào tay. Nhìn khăn bị thấm ướt bởi một màu đỏ tươi, tay Lizy cong cong với Todoroki Shoto.
"Cảm ơn, sẽ trả cậu chiếc khăn tay mới."
Todoroki Shoto nhàn nhạt nói:
"Không cần." Xong, anh liền hết sức chăm chú, nhìn chằm chằm vào All Might trên bục giảng.
Lizy cười một tiếng, cũng đổi hướng ánh mắt.
"... Cho nên, chương trình học vào buổi chiều của chúng ta đã được sắp xếp, phân tổ đấu đối kháng!" All Might tuyên bố, "Hai mươi bạn học chia làm mười tổ, hai - hai đấu nhau, một tổ bạn học là Anh hùng, một tổ làm Tội phạm. Bởi vì hiện tại tỉ lệ Tội phạm cao, chi bằng lần này chúng ta cũng mô phỏng cảnh ở trong phòng tiến hành. Tổ Tội phạm tiến vào trước sẽ chuẩn bị trong sân, các em cần ở thời điểm nhất định bảo vệ được đạo cụ đạn hạt nhân hoặc là bắt lại Anh hùng, mà Anh hùng bên tổ còn lại phải phụ trách thu đạn hạt nhân về."
"Trước khi tiến hành huấn luyện, các học sinh xem trước nơi đây!" All Might chỉ vào một bên tường phòng học. Từ trong vách tường đang chậm rãi toát ra năm ngăn tủ đứng dọc, nói rằng, "Đồng phục chiến đấu này là thiết kế dựa theo Kosei của các em cùng nhu cầu ăn mặc. Trước khi tiến hành huấn luyện, hãy thay nó! Sau đó toàn thể đến khu B của trường tập hợp!"
Mười phút sau, rốt cuộc All Might cũng nghe được một trận tiếng bước chân ầm ĩ truyền tới từ lối đi. Hai mươi học sinh đã đổi xong bộ đồ Anh hùng, hiện đang cùng đi ra từ thông đạo.
"Không tồi, tất cả mọi người đều rất tuấn tú!" Ánh mắt All Might sượt qua từng thiếu niên thiếu nữ, giơ ngón tay cái lên với họ.
Đồng phục chiến đấu của Anh hùng vô cùng thoải mái, thiết kế thành dạng gì cũng sẽ không khiến người ta cảm thấy ngạc nhiên. Ngay cả All Might mặc bộ đồ liền thân cũng được mọi người tiếp nhận rồi.
"Muteiko mặc bộ đồ này siêu đẹp trai!" Kirishima Eijiro liếc mắt nhìn đám người thì thấy Lizy, dáng người đẹp đẽ có thể nổi bật ở bất cứ nơi đâu, "Cơ mà nói đi nói lại, mặc quần áo như này là thế nào? Quân trang của quốc gia nào sao?"
Đồng phục chiến đấu của Lizy là một thân quân trang màu đen. Ở bên eo cô có một cái đai lưng đen, trên đai lưng treo một bả bụi gai hình dạng đao. Dưới chân cô đi đôi giày lính chiến đấu quá đầu gối. Nản thân Lizy liền từ 1m65 mà nhờ đôi giày này đã đột phá thêm thành 1m7, chiều cao đánh thắng một nửa nam sinh của lớp.
Lizy cài chắc ống tay áo của mình, lúc này mới lên tiếng nói:
"Mô phỏng theo các loại quân phục của Đức vào Chiến tranh thế giới lần thứ Hai."
Kirishima vẻ mặt ngơ ngác nhìn Lizy, các loại? Chờ đã, đây là lịch sử khi nào? Nó hoàn toàn không được trí não cậu ghi chú.
Lizy vỗ vai cậu một cái, nhấn mạnh từng chữ:
"Tuy là sức chiến đấu rất quan trọng, nhưng chỉ số IQ cũng quan trọng không kém." Nói xong, cô không một biểu cảm mà tiến về phía trước.
Kirishima kéo Tokoyami Fumikage đứng bên cạnh mình lại:
"Cậu ấy là đang chê cười lịch sử của tôi không tốt sao?"
"Không phải." Tokoyami hất tay cậu ra, "Cậu ấy đang chế giễu việc cậu không có IQ. "
Kirishima: "... "
"Được rồi, cùng xuống dưới chuẩn bị phân tổ." All Might lấy danh sách tổ đội đã được chuẩn bị từ sớm, chiếu nó lên. Lizy nhìn màn hình một lúc, phát hiện mình bị phân ở tổ I cùng một bạn học tên Ojiro Mashirao.
"Phân tổ mọi người đều nhớ chưa? Như vậy, bắt đầu công bố danh sách tổ thứ nhất được huấn luyện." Hai bên thân thể của All Might, mỗi bên bày một cái cặp. Một cái trên đó viết 'Anh hùng', mà cái khác thì ghi 'Tội phạm'. Ông phân biệt từ trong hai thùng rút ra một viên cầu ghi rõ chữ cái, "Đội đầu tiên, Anh hùng tổ B đối với Tội phạm tổ I. "
Người thứ nhất lên sàn sao? Lizy hoạt động cơ thể một lúc, con mắt đỏ rực quét về phía Todoroki Shoto và Shoji Mezo đứng đối diện cô. Đây là đối thủ của cô và bạn học Ojiro.
"Như này đi, mời hai tổ đội đến địa điểm chỉ định. Những học sinh còn lại theo ta tới phòng quan sát."
Là tổ Tội phạm, Lizy cùng Ojiro được quyền lợi vào sân huấn luyện và bố trí hiện trường trước. Đạn hạt nhân bị an trí tại năm tầng, Lizy cùng Ojiro một trước một sau đi tới chỗ đạn hạt nhân trong phòng.
"Kosei của Todoroki-san là Nửa nóng nửa lạnh, cảm giác nghe thật mạnh mẽ." Ojiro giơ tay sờ sờ lựu đạn hạt nhân cao hơn hai mét trước mặt, "Đến lúc đó nếu chống lại lời bọn họ..."
"Cậu ta rất mạnh." Lizy ngắt lời Ojiro. Cô rút vũ khí của mình từ hông ra, nắm chặt nó trong tay, "Nhưng tôi mạnh hơn cậu ta."
Khí thế của Lizy khi cầm vũ khí trên tay toàn bộ bùng nổ, cơ mà cảm giác cuồng vọng ấy không khiến Ojiro khó chịu chút nào. Chỗ chết người nhất chính là, vào giờ khắc này, từ trong nội tâm cậu tin tưởng lời nói của Lizy.
"Vậy kế hoạch tác chiến của chúng ta là gì?" Theo bản năng, Ojiro đã coi Lizy thành người chỉ huy.
"Trận chiến này bị động, không thể di chuyển cũng chẳng đáng kể. Chỉ cần bọn họ bước chân vào phạm vi công kích của tôi, vậy thì cùng cá trên thớt không khác gì nhau cả. Cơ mà phiền toái là, chúng ta cũng không biết rõ phạm vi cùng khoảng cách công kích của Todoroki. Nếu như Kosei của cậu ta mà có thể tác chiến trong khoảng cách xa thì tương đối phiền phức." Lizy nghiêng đầu nhìn Ojiro một lát, bỗng nhiên nói rằng: "Đuôi, cậu có thể dùng đuôi làm đạn hạt nhân đứng lên không?"
"... Oya? Chắc là có thể, cơ mà cậu làm như vậy...?"
Lizy nghiêng đầu chỉ chỉ đạn hạt nhân phía sau mình. Cô cười với Ojiro, nói:
"Bọn họ khẳng định đã đoán được phạm vi Kosei của tôi. Nếu như vậy, chúng ta cũng đánh cược một lần phạm vi Kosei của Todoroki bao lớn là ổn rồi."
Todoroki cùng Shoji đi vào toà nhà. Kosei của Shoji là Phục chế cổ tay, lập tức dùng Phục chế cổ tay mô phỏng hai lỗ tai của mình. Sau khi xác định được địa phương, Shoji nói với Todoroki đang đứng cạnh cậu:
"Hai người kia đều ở tầng năm."
Todoroki gật đầu. Anh chậm rì rì đi vào trong hai bước, tiếp đến lấy tay phải dán lên tường của toà cao ốc.
"Cậu đi ra ngoài trước đi, tiếp theo nơi này sẽ rất nguy hiểm."
Shoji còn chưa hiểu Todoroki nói nguy hiểm là có ý gì, thế nhưng rất nhanh, cậu liền kịp phản ứng. Bằng mắt thường có thể nhìn thấy, vách tường đang bị bao trùm bởi một lớp băng mỏng. Sau đó, tầng băng này bắt đầu khuyếch tán bằng tốc độ kinh người. Bên trong cả toà nhà nháy mắt bị đông lại, Shoji theo bản năng lui về sau hai bước. Xong cậu cũng không quay đầu lại, rời khỏi toà cao ốc đã có nhiệt độ dưới không độ từ lâu. Từ bên ngoài xem, chỉ thấy cả cao ốc đều bị lớp băng bao phủ.
Sau khi đông lại tòa cao ốc, Todoroki Shoto đi lên lầu. So với Ojiro, Kosei của Muteiko Lizy mới là phiền toái nhất. Cho nên Todoroki không có khống chế uy lực lớp băng, dựa theo dự tính của anh, hai người này và đạn hạt nhân hẳn đã hoàn toàn bị đông cứng trong tầng băng. Chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ nhanh hơn một chút, sau đó vây khốn bọn họ trong lớp băng cường hóa — Todoroki xoay người đi vào gian phòng an trí bom nguyên tử. Nhưng cảnh tượng xuất hiện ở trước mắt lại ngoài dự liệu của anh.
Tại ngay phía trước anh, viên đạn hạt nhân nhiệm vụ đang trôi ở giữa không trung. Ojiro dùng đuôi của mình treo bom nguyên tử lên, cũng tương tự mà lơ lửng trên không trung. Muteiko Lizy co chân, ngồi trên đỉnh cao nhất của bom nguyên tử. Cô nhìn thấy Todoroki, sau đó nở nụ cười.
"Quả nhiên cậu sở hữu Kosei có thể đông lạnh hoặc thiêu cháy cả toà nhà." Lizy từ trên đỉnh nhảy xuống. Nhưng mà cô không bị rơi xuống đất, mà là lơ lửng giữa bầu không gian.
Cô đã dùng sức trở lực cực lớn để điều chỉnh lòng bàn chân và không khí, nên lúc này đối với cô, không khí cùng mặt đất đều giống nhau. Mà Ojiro và đạn hạt nhân cũng như vậy.
"Ngày hôm qua tôi đã quan sát Kosei cậu một lúc, băng của cậu bắt đầu lan tràn từ thân thể cậu tới bộ phận tiếp xúc. Dưới chân của cậu vẫn có một tầng băng, khẳng định cậu không dùng toàn lực. Nhưng tôi cũng có phỏng đoán, nếu như cậu không toàn lực ứng phó, thì cậu sẽ không có cách nào công kích nếu bọn tôi nổi bồng bềnh giữa không trung. Bởi những gì Kosei cậu có thể công kích, cậu cũng tự phụ với Kosei của mình giống vậy. Nếu như cậu dùng toàn lực làm cả tòa cao ốc đều đông lạnh, coi như tôi ở trên không trung cũng không có một chút tác dụng nào. Đáng tiếc, cậu không có làm như vậy."
Todoroki muốn thi triển Kosei, lại phát hiện bản thân đến di chuyển ngón tay một xăng-ti-mét cũng không nổi. Không khí xung quanh anh đặc sệt đến khó tin, ngoại trừ hô hấp, dường như anh không thể làm gì. Đây chính là Kosei của Muteiko Lizy - Thao túng trở lực.
-oOo-
Khoa Anh hùng của Cao trung Yuei không giống với các học viện bình thường khác. Ngoại trừ buổi sáng phải học các tiết phổ thông, buổi chiều nơi đây còn có chương trình rất đặc sắc - giờ học Anh hùng chiến đấu. Tất cả giáo viên do Yuei mời tới vốn là Anh hùng, hơn nữa họ đều có danh tiếng nhất định trong giới. Nhưng những thứ trên là do Anh hùng về hưu dạy cho vào ngày hôm qua. Vậy mà trong giờ học hôm nay, nháy mắt đã bị bóp nát thành mảnh vụn.
"Ta tới rồi—!" Lời thoại mang tính thương hiệu cao, cùng với vóc dáng đầy khôi ngô. Bước vào phòng học chính là vị Anh hùng đứng số một thế giới - All Might.
"Ta đang đi vào lớp một cách thật bình thường!"
Muteiko Lizy nhìn thấy Konjiki* to con ấy, tuy là nét mặt không rõ biểu cảm, nhưng cây bút trong tay đã bị bẻ gãy trong nháy mắt. Ngay cả ngón tay của mình bị mảnh vỡ đâm rách, cô vẫn hồn nhiên tựa không biết gì. Mắt cô đỏ rực liếc người đàn ông trên bục, ánh nhìn rất nóng bỏng.
*
Nếu như mỗi người đều có một lý do để trở thành Anh hùng, thì nguyên nhân của Muteiko Lizy chính là All Might. Ông ấy là mục tiêu mà cô suốt đời theo đuổi.
Bởi vì Anh hùng số một xuất hiện, phòng học nhất thời ồn ào cả lên. All Might là người sống vượt thời đại, một tay Kosei của ông đã dùng để dẹp loạn xã hội. Số người có tâm trạng giống Lizy cũng không phải số ít. Ở thời đại này, nội tâm mỗi người gần như đều có giấc mơ Anh hùng. Hầu hết kẻ trong mộng của hơn nửa đám người là All Might.
"Tay, chảy máu." Bỗng nhiên, một thanh giọng trầm thấp khẽ vang bên tai Lizy. Đồng thời, một chiếc khăn tay màu trắng được đẩy từ bàn học tới tay cô.
Lizy ngẩn người, liếc mắt nhìn kẻ ngồi bên cạnh. Cô không thích ngồi gần giáo viên (cũng lo quan sát gần All Might dẫn đến si mê). Vậy nên, Lizy trực tiếp đổi chỗ với bạn học Sato Rikido để ngồi hàng cuối. Bởi vì luôn nghĩ đến All Might, cô căn bản đã không xem người ngồi cạnh là ai. Lúc này, cô mới để ý bạn bàn kế của mình là Todoroki Shoto - cái người hôm qua đã áp sát cô trong bài khảo sát.
Lizy cúi đầu giây lát để nhìn ngón tay bị đâm một lỗ, rồi trầm mặc cầm chiếc khăn tay trắng đang im lặng bên cạnh mình, tuỳ ý bọc nó vào tay. Nhìn khăn bị thấm ướt bởi một màu đỏ tươi, tay Lizy cong cong với Todoroki Shoto.
"Cảm ơn, sẽ trả cậu chiếc khăn tay mới."
Todoroki Shoto nhàn nhạt nói:
"Không cần." Xong, anh liền hết sức chăm chú, nhìn chằm chằm vào All Might trên bục giảng.
Lizy cười một tiếng, cũng đổi hướng ánh mắt.
"... Cho nên, chương trình học vào buổi chiều của chúng ta đã được sắp xếp, phân tổ đấu đối kháng!" All Might tuyên bố, "Hai mươi bạn học chia làm mười tổ, hai - hai đấu nhau, một tổ bạn học là Anh hùng, một tổ làm Tội phạm. Bởi vì hiện tại tỉ lệ Tội phạm cao, chi bằng lần này chúng ta cũng mô phỏng cảnh ở trong phòng tiến hành. Tổ Tội phạm tiến vào trước sẽ chuẩn bị trong sân, các em cần ở thời điểm nhất định bảo vệ được đạo cụ đạn hạt nhân hoặc là bắt lại Anh hùng, mà Anh hùng bên tổ còn lại phải phụ trách thu đạn hạt nhân về."
"Trước khi tiến hành huấn luyện, các học sinh xem trước nơi đây!" All Might chỉ vào một bên tường phòng học. Từ trong vách tường đang chậm rãi toát ra năm ngăn tủ đứng dọc, nói rằng, "Đồng phục chiến đấu này là thiết kế dựa theo Kosei của các em cùng nhu cầu ăn mặc. Trước khi tiến hành huấn luyện, hãy thay nó! Sau đó toàn thể đến khu B của trường tập hợp!"
Mười phút sau, rốt cuộc All Might cũng nghe được một trận tiếng bước chân ầm ĩ truyền tới từ lối đi. Hai mươi học sinh đã đổi xong bộ đồ Anh hùng, hiện đang cùng đi ra từ thông đạo.
"Không tồi, tất cả mọi người đều rất tuấn tú!" Ánh mắt All Might sượt qua từng thiếu niên thiếu nữ, giơ ngón tay cái lên với họ.
Đồng phục chiến đấu của Anh hùng vô cùng thoải mái, thiết kế thành dạng gì cũng sẽ không khiến người ta cảm thấy ngạc nhiên. Ngay cả All Might mặc bộ đồ liền thân cũng được mọi người tiếp nhận rồi.
"Muteiko mặc bộ đồ này siêu đẹp trai!" Kirishima Eijiro liếc mắt nhìn đám người thì thấy Lizy, dáng người đẹp đẽ có thể nổi bật ở bất cứ nơi đâu, "Cơ mà nói đi nói lại, mặc quần áo như này là thế nào? Quân trang của quốc gia nào sao?"
Đồng phục chiến đấu của Lizy là một thân quân trang màu đen. Ở bên eo cô có một cái đai lưng đen, trên đai lưng treo một bả bụi gai hình dạng đao. Dưới chân cô đi đôi giày lính chiến đấu quá đầu gối. Nản thân Lizy liền từ 1m65 mà nhờ đôi giày này đã đột phá thêm thành 1m7, chiều cao đánh thắng một nửa nam sinh của lớp.
Lizy cài chắc ống tay áo của mình, lúc này mới lên tiếng nói:
"Mô phỏng theo các loại quân phục của Đức vào Chiến tranh thế giới lần thứ Hai."
Kirishima vẻ mặt ngơ ngác nhìn Lizy, các loại? Chờ đã, đây là lịch sử khi nào? Nó hoàn toàn không được trí não cậu ghi chú.
Lizy vỗ vai cậu một cái, nhấn mạnh từng chữ:
"Tuy là sức chiến đấu rất quan trọng, nhưng chỉ số IQ cũng quan trọng không kém." Nói xong, cô không một biểu cảm mà tiến về phía trước.
Kirishima kéo Tokoyami Fumikage đứng bên cạnh mình lại:
"Cậu ấy là đang chê cười lịch sử của tôi không tốt sao?"
"Không phải." Tokoyami hất tay cậu ra, "Cậu ấy đang chế giễu việc cậu không có IQ. "
Kirishima: "... "
"Được rồi, cùng xuống dưới chuẩn bị phân tổ." All Might lấy danh sách tổ đội đã được chuẩn bị từ sớm, chiếu nó lên. Lizy nhìn màn hình một lúc, phát hiện mình bị phân ở tổ I cùng một bạn học tên Ojiro Mashirao.
"Phân tổ mọi người đều nhớ chưa? Như vậy, bắt đầu công bố danh sách tổ thứ nhất được huấn luyện." Hai bên thân thể của All Might, mỗi bên bày một cái cặp. Một cái trên đó viết 'Anh hùng', mà cái khác thì ghi 'Tội phạm'. Ông phân biệt từ trong hai thùng rút ra một viên cầu ghi rõ chữ cái, "Đội đầu tiên, Anh hùng tổ B đối với Tội phạm tổ I. "
Người thứ nhất lên sàn sao? Lizy hoạt động cơ thể một lúc, con mắt đỏ rực quét về phía Todoroki Shoto và Shoji Mezo đứng đối diện cô. Đây là đối thủ của cô và bạn học Ojiro.
"Như này đi, mời hai tổ đội đến địa điểm chỉ định. Những học sinh còn lại theo ta tới phòng quan sát."
Là tổ Tội phạm, Lizy cùng Ojiro được quyền lợi vào sân huấn luyện và bố trí hiện trường trước. Đạn hạt nhân bị an trí tại năm tầng, Lizy cùng Ojiro một trước một sau đi tới chỗ đạn hạt nhân trong phòng.
"Kosei của Todoroki-san là Nửa nóng nửa lạnh, cảm giác nghe thật mạnh mẽ." Ojiro giơ tay sờ sờ lựu đạn hạt nhân cao hơn hai mét trước mặt, "Đến lúc đó nếu chống lại lời bọn họ..."
"Cậu ta rất mạnh." Lizy ngắt lời Ojiro. Cô rút vũ khí của mình từ hông ra, nắm chặt nó trong tay, "Nhưng tôi mạnh hơn cậu ta."
Khí thế của Lizy khi cầm vũ khí trên tay toàn bộ bùng nổ, cơ mà cảm giác cuồng vọng ấy không khiến Ojiro khó chịu chút nào. Chỗ chết người nhất chính là, vào giờ khắc này, từ trong nội tâm cậu tin tưởng lời nói của Lizy.
"Vậy kế hoạch tác chiến của chúng ta là gì?" Theo bản năng, Ojiro đã coi Lizy thành người chỉ huy.
"Trận chiến này bị động, không thể di chuyển cũng chẳng đáng kể. Chỉ cần bọn họ bước chân vào phạm vi công kích của tôi, vậy thì cùng cá trên thớt không khác gì nhau cả. Cơ mà phiền toái là, chúng ta cũng không biết rõ phạm vi cùng khoảng cách công kích của Todoroki. Nếu như Kosei của cậu ta mà có thể tác chiến trong khoảng cách xa thì tương đối phiền phức." Lizy nghiêng đầu nhìn Ojiro một lát, bỗng nhiên nói rằng: "Đuôi, cậu có thể dùng đuôi làm đạn hạt nhân đứng lên không?"
"... Oya? Chắc là có thể, cơ mà cậu làm như vậy...?"
Lizy nghiêng đầu chỉ chỉ đạn hạt nhân phía sau mình. Cô cười với Ojiro, nói:
"Bọn họ khẳng định đã đoán được phạm vi Kosei của tôi. Nếu như vậy, chúng ta cũng đánh cược một lần phạm vi Kosei của Todoroki bao lớn là ổn rồi."
Todoroki cùng Shoji đi vào toà nhà. Kosei của Shoji là Phục chế cổ tay, lập tức dùng Phục chế cổ tay mô phỏng hai lỗ tai của mình. Sau khi xác định được địa phương, Shoji nói với Todoroki đang đứng cạnh cậu:
"Hai người kia đều ở tầng năm."
Todoroki gật đầu. Anh chậm rì rì đi vào trong hai bước, tiếp đến lấy tay phải dán lên tường của toà cao ốc.
"Cậu đi ra ngoài trước đi, tiếp theo nơi này sẽ rất nguy hiểm."
Shoji còn chưa hiểu Todoroki nói nguy hiểm là có ý gì, thế nhưng rất nhanh, cậu liền kịp phản ứng. Bằng mắt thường có thể nhìn thấy, vách tường đang bị bao trùm bởi một lớp băng mỏng. Sau đó, tầng băng này bắt đầu khuyếch tán bằng tốc độ kinh người. Bên trong cả toà nhà nháy mắt bị đông lại, Shoji theo bản năng lui về sau hai bước. Xong cậu cũng không quay đầu lại, rời khỏi toà cao ốc đã có nhiệt độ dưới không độ từ lâu. Từ bên ngoài xem, chỉ thấy cả cao ốc đều bị lớp băng bao phủ.
Sau khi đông lại tòa cao ốc, Todoroki Shoto đi lên lầu. So với Ojiro, Kosei của Muteiko Lizy mới là phiền toái nhất. Cho nên Todoroki không có khống chế uy lực lớp băng, dựa theo dự tính của anh, hai người này và đạn hạt nhân hẳn đã hoàn toàn bị đông cứng trong tầng băng. Chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ nhanh hơn một chút, sau đó vây khốn bọn họ trong lớp băng cường hóa — Todoroki xoay người đi vào gian phòng an trí bom nguyên tử. Nhưng cảnh tượng xuất hiện ở trước mắt lại ngoài dự liệu của anh.
Tại ngay phía trước anh, viên đạn hạt nhân nhiệm vụ đang trôi ở giữa không trung. Ojiro dùng đuôi của mình treo bom nguyên tử lên, cũng tương tự mà lơ lửng trên không trung. Muteiko Lizy co chân, ngồi trên đỉnh cao nhất của bom nguyên tử. Cô nhìn thấy Todoroki, sau đó nở nụ cười.
"Quả nhiên cậu sở hữu Kosei có thể đông lạnh hoặc thiêu cháy cả toà nhà." Lizy từ trên đỉnh nhảy xuống. Nhưng mà cô không bị rơi xuống đất, mà là lơ lửng giữa bầu không gian.
Cô đã dùng sức trở lực cực lớn để điều chỉnh lòng bàn chân và không khí, nên lúc này đối với cô, không khí cùng mặt đất đều giống nhau. Mà Ojiro và đạn hạt nhân cũng như vậy.
"Ngày hôm qua tôi đã quan sát Kosei cậu một lúc, băng của cậu bắt đầu lan tràn từ thân thể cậu tới bộ phận tiếp xúc. Dưới chân của cậu vẫn có một tầng băng, khẳng định cậu không dùng toàn lực. Nhưng tôi cũng có phỏng đoán, nếu như cậu không toàn lực ứng phó, thì cậu sẽ không có cách nào công kích nếu bọn tôi nổi bồng bềnh giữa không trung. Bởi những gì Kosei cậu có thể công kích, cậu cũng tự phụ với Kosei của mình giống vậy. Nếu như cậu dùng toàn lực làm cả tòa cao ốc đều đông lạnh, coi như tôi ở trên không trung cũng không có một chút tác dụng nào. Đáng tiếc, cậu không có làm như vậy."
Todoroki muốn thi triển Kosei, lại phát hiện bản thân đến di chuyển ngón tay một xăng-ti-mét cũng không nổi. Không khí xung quanh anh đặc sệt đến khó tin, ngoại trừ hô hấp, dường như anh không thể làm gì. Đây chính là Kosei của Muteiko Lizy - Thao túng trở lực.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.