[Đồng Nhân Harry Potter] Hy Vọng Thánh Ca

Chương 62: Xấu hổ

Nam Qua Lão Yêu

03/03/2017

Cứ việc Snape là một gián điệp thực am hiểu ngụy trang, lúc này cũng không che giấu được dáng vẻ mệt mỏi của hắn.

Nhìn cái dạng này của hắn, trong lòng Ngu Đạt rất không tốt, trong giọng nói của cậu mang theo sự thân thiết, nhẹ giọng hỏi: “Ngài có nghỉ ngơi không?”

Snape dừng lại, cùng Ngu Đạt nhìn nhau một chút, ánh mắt lại nhìn bên cạnh nói: “Ta đương nhiên là có nghỉ ngơi. Cầm, Albus nói đây là hộp dây chuyền Slytherin, ta đã đem sự tình đều nói cho cụ biết, có thời gian cụ sẽ lại đây một chuyến.”

Snape đem hộp dây chuyền lúc ấy Ngu Đạt lúc ấy giao cho hắn để nhờ Dumbledore nhìn nhét vào trong tay của cậu. Ngu Đạt nắm chặt hộp dây chuyền kia, cậu đương nhiên biết tên của đồ vật này, dù sao bên trong trò chơi đều sẽ đem tên của một vài vật phẩm gọi ra, trừ phi đồ vật này được ngụy trang. Chẳng qua xuất phát từ cẩn thận, cậu sẽ không dễ dàng gọi tên của mấy thứ này.

“Mặt khác, Black thế nào?” Snape hỏi.

Xem ra hắn là thật sự mệt chết đi, thế nhưng lười sử dụng châm chọc đối với Sirius.

“Dược vật hữu hiệu, thời gian sử dụng băng vải kéo dài thanh hai giờ một lần.” Ngu Đạt ngữ khí khẳng định nói.

Snape lại đối kết quả này rất không vừa lòng, hắn cau mày, giữa mày xuất hiện một cái rãnh thật sâu, chậm rãi nói: “Ta cho rằng ít nhất sẽ kéo dài đến nửa ngày.”

Ngu Đạt nháy mắt mấy cái, đối với sự tự phụ của người nam nhân này lại có nhận thức mới, ngữ khí của cậu mang an ủi nói: “Đây đã ngoài sức tưởng tượng của em rồi, Severus. Dù sao ngài dùng thời gian ngắn như vậy tìm được thành phần hữu hiệu để chế tác độc dược..”

Nào biết Snape nhẹ nhàng nhìn cậu một cái, chậm rãi nói: “Không cần coi thường bất luận một cái bậc thầy độc dược nào, đổi làm bất luận một người nào chính là đối với loại di chứng này không có biện pháp.”

Tuy rằng ngữ khí của Snape cũng không nặng, nhưng là Ngu Đạt vẫn là rụt cổ lại một chút.

Xem ra giống như cậu vô ý coi thường người, Ngu Đạt âm thầm thè lưỡi, sau đó cậu lấy lòng nói: “Không bằng để cho em giúp ngài, hai cái bất đồng thế giới nhà bào chế thuốc hợp tác có thể càng nhanh nghiên cứu ra giải dược chính xác.”

Snape biểu tình thay đổi một cái, sau đó tiếc nuối nói: “Thực đáng tiếc không được, chỗ của ta bị Chúa Tể Hắc Ám nhét vào một cái con chuột ai cũng ghét.”

“Con chuột?” Ngu Đạt ngoài ý muốn.

Snape chán ghét phun ra một cái từ: “Đuôi Trùn.”

Ngu Đạt cơ hồ lập tức liền hiểu được người này là ai, đây là phản đồ bán đứng Snape bằng hữu, phản bội Harry người một nhà, khó trách Snape liên tên của hắn cũng không muốn nói.

Cậu cau mày lo lắng hỏi: “Hắn vì cái gì tại nhà ngài? Là Voldemort phái hắn đi giám thị ngài?”

Ngu Đạt đôi khi tại sự tình liên quan đến Snape sắc bén kinh người, điều này làm cho Snape đều có một chút kinh ngạc, hắn cương mặt, không được tự nhiên nói rằng: “Chẳng qua là sai hắn đến hỗ trợ.”

“Hỗ trợ?” Ngu Đạt cười lạnh một tiếng, bởi vì tình cảnh càng ngày càng không xong của Snape, trong lòng cậu lại lạnh lại trầm trọng. Nghỉ hè trước, cậu không thể đến nhà của Snape, hiện tại càng nghiêm trọng hơn là trực tiếp đã bị theo dõi.

Ngu Đạt không tự chủ được có một chút cảm xúc bi quan, vì tình cảnh nguy hiểm của Snape, vạn nhất hắn bị Voldemort hoài nghi, bỏ mạng thì làm như thế nào?

Đã trải qua thiếu chút nữa mắt mở trừng trừng nhìn Sirius chết ở trước mặt cậu, đối với người trong lòng thường xuyên chạy trước đao kiếm, Ngu Đạt lại càng không an tâm.

Cậu cơ hồ che dấu không nổi tình cảm nhìn chăm chú vào khuôn mặt tái nhợt mệt mỏi của Snape, đến tận khi nào thì cuộc chiến tranh chết tiệt này mới chấm dứt?

Cậu tình nguyện tình cảm của cậu vĩnh viễn vô vọng, cũng hy vọng người này có thể sống cho đến cuối cùng.



“Như thế nào?” âm thanh của Snape đánh gãy việc cậu nhìn chằm chằm hắn, hắn nghiêm mặt: “Ta nhìn qua có đến nông nỗi sẽ lập tức ngã xuống như thế sao?”

Ngu Đạt ngại ngùng dời đi tầm mắt nhìn chằm chằm vào cái cúc áo dưới hầu kết của Snape, cậu cũng không biết là Snape cũng không được tự nhiên nhìn chằm chằm vào tóc cậu, không nhìn vào mặt cậu.

Hai người lâm vào sự trầm mặc xấu hổ, Ngu Đạt cực lực nghĩ muốn phá vỡ tình trạng ấy, rồi lại không biết muốn nói cái gì đó, cậu ảo não nghĩ muốn đặt tay lên đầu vò tóc mấy cái.

Cuối cùng vẫn là Snape khơi mào một cái đề tài: “Chạng vạng ta sẽ đưa tới độc dược mới, nhớ rõ nhét vào trong miệng Black.”

“Ân.” Ngu Đạt vội không ngừng gật đầu, “thời điểm Sirius uống vào hắn suýt chút nũa nhổ ra.”

Snape lộ ra một cái cười lạnh, châm chọc nói: “Đây là dùng để cứu mạng nhỏ của hắn, cũng không phải đồ uống để cho hắn giải khát! Tuy rằng thay đổi vị chính là yêu cầu gia nhập một chút ngọt căn thảo, nhưng là ta vì cái gì muốn vì hắn mà lãng phí thời gian một giờ.”

Ngu Đạt nhịn không được ho khan.

Đáng thương Sirius, ai kêu người chữa trị duy nhất của ngươi là đối thủ một mất một còn, hắn không cho thêm cái gì đó vào thuốc cảu ngươi đã là cám ơn trời đất.

“Ta phải đi rồi.” Snape giơ lên đũa phép nhìn một chút thời gian, nói rằng.

“Ngài thường xuyên đi ra như vậy,Đuôi Trùn có thể hay không báo cáo Voldemort?” Ngu Đạt biểu tình trầm trọng nói, “Hắn có thể hay không hoài nghi ngài?”

Snape xoay người sang chỗ khác, hướng về phái hành lang đi đến, hắn nói: “Ta còn không đến mức ngay cả một ít tự do như vậy cũng không có, tìm không thấy chứng cứ xác thực, nếu hắn dám can đảm liền một chút sự tình như vậy đã quấy rầy Chúa Tể Hắc Ám, hắn chỉ biết bởi vì sự bất lực của hắn mà bị trừng phạt!”

Ngu Đạt đi theo, đưa hắn tới cửa, Snape mở ra cửa, Ngu Đạt nhịn không được đưa tay phóng cho hắn một cái ma pháp thêm máu.

Snape bị cậu không hề dấu hiệu phóng thích ma pháp làm cho bả vai chấn động một cái, có chút tức giận quay đầu nhìn cậu.

Ngu Đạt cười gượng nói: “Em chỉ là cho ngài phóng ra một cái ma pháp thêm sinh mệnh lực, bất quá nó chỉ có thể duy trì liên tục một giờ. Sau khi trở về ngài vẫn là nghỉ ngơi một chút tốt hơn.”

Snape biểu tình dịu đi một chút, hắn thản nhiên nói: “Đừng bao giờ phóng ma pháp sau lưng ta.”

Snape đi được một lúc, Harry ló đầu ra: “Snape đi rồi?”

Ngu Đạt lúc này mới phát giác y còn tại lầu một: “Em tại sao không có đi lên nghỉ ngơi.”

Harry xấu hổ gãi tóc, ngại ngùng nói: “Bởi vì em không học giỏi Bế quan Bí thuật, cho nên mới làm cho Voldemort có cơ hội lợi dụng. Em cũng không nguyện ý tại cái chỗ này lại bị Snape độc mồm độc miệng chế ngạo một phen.”

Ngu Đạt lông mày nhăn lại, tin tưởng rất nhiều người đều đối y nói qua tầm quan trọng của cái ma pháp này, chính là y vẫn là không học giỏi. Nhưng là Harry dù sao đã là một cái nam hài sắp mười sáu tuổi, đúng là thời điểm quật cường phản nghịch. Cậu cũng không thể nói cái gì, nếu y có thể nghe lời, đã sớm sẽ không như vậy.

Vì thế cậu đành phải thở dài một tiếng, nói: “Nhanh lên đưa đồ ăn lên cho Sirius đi.”

Ngu Đạt cùng Harry đi vào phòng ngủ của Sirius thay phiên Molly cùng Remus thủ tại chỗ này, để cho hai người bọn họ đi nghỉ ngơi.

Ngu Đạt quay sang nói với Harry đang ngáp mấy cái nói: “Em cũng đi nghỉ ngơi đi, anh ở trong này trông là được rồi.”

Ánh mắt màu lục của Harry chần chờ nhìn hai người.



Sirius phất tay nói: “Harry, đi ngủ đi, chú đều nói tự chú vẫn có thể lo được. Bất quá là quá trong chốc lát băng cái băng vải mà thôi, điểm ấy khí lực chú vẫn phải có.”

Ngu Đạt đối với Harry đang lo lắng nói: “Em đi ngủ đi, Sirius nói đúng, tự hắn sử dụng băng vải cũng được.”

Bởi vì xét thấy Sirius là một người bệnh nặng, tuy rằng cái chuyện quấn băng vải này hắn vẫn có thể tự mình làm, nhưng là một hai ngày đầu mọi người vẫn không yên tâm để hắn một người ngốc tại trong phòng, luôn sẽ có người cùng hắn.

Harry đi ngủ, trong phòng liền dư lại cậu cùng Sirius hai cái.

“Tớ nghĩ đồ vật này cậu tự mình bảo quản thì tốt hơn. Dumbledore nói cái này là hộp dây chuyền của Slytherin.” Ngu Đạt lấy ra cái hộp dây chuyền kia.

Ánh mắt Sirius mở lớn, hắn vươn tay đem cái hộp dây chuyền kia cầm ở trong tay, hắn nhìn cái hộp dây chuyền xinh đẹp này, thật lâu không nói lời nào.

“Đây là đồ vật đệ đệ cậu dùng tính mạng để đổi về, rất thích hợp dùng để tưởng niệm sự anh dũng của hắn.” Ngu Đạt nói nhỏ.

“Cậu nói đúng.” Sirius ngẩng đầu, lộ ra một cái suy yếu tươi cười, “Đây là huân chương của em ấy, tớ sẽ hảo hảo bảo tồn nó.”

“Đúng rồi, cậu có biết cái gì là trường sinh linh giá sao?” Ngu Đạt hỏi.

“Không biết.” Sirius rõ ràng lắc đầu, “Tớ đối với việc đề cập đến đồ vật hắc ám không thích lắm, trong nhà hẳn là có tư liệu về phương diện này, nhưng là tớ không xem qua.”

“Nói như vậy đệ đệ của cậu tại phương diện nào đó mà nói cũng rất bác học.” Ngu Đạt suy nghĩ.

“Ân, em ấy ngược lại thực thích đọc sách.” Sirius cũng lộ ra một cái biểu tình hồi ức, “Em ấy thực an tĩnh, cũng thích cùng người giao bằng hữu, tớ cuối cùng là cảm thấy em ấy có chút nặng nề quá.”

Sau đó, hắn nhớ ra cái gì đó, kiêu ngạo cười nói: “Bất quá, em ấy là đội viên Quidditch của học viện Slytherin, thần kinh vận động phi thường tốt!”

Buổi sáng thời tiết thực tốt, ánh mặt trời ấm áp xuyên thấu qua cửa sổ mở rộng chiếu vào trong nhà, Sirius vẫn luôn cùng Ngu Đạt tán gẫu sự tình liên quan đến đệ đệ của hắn, giống như hắn muốn đem sự tình trước giờ vẫn chưa bao giờ nói cho người nào biết hôm nay nói ra hết.

Nói chuyện vẫn luôn tiến hành, Ngu Đạt phát giác hắn chỉ cần lắng nghe liền tốt rồi, Sirius cũng không cần cậu nói cái gì, hắn chính là không ngừng không ngừng hồi tưởng ký ức về Regulus.

Giữa trưa Kreacher làm một bữa cơm trưa phong phú cho những người trong phòng, Ngu Đạt không chút nào keo kiệt khen ngợi làm cho nó kích động suýt chút nữa khóc lên.

Kingsley • Shacklebolt buổi chiều đi tới Hội Phượng Hoàng tổng bộ.

Hắn mang đến một cái tin tức đối với cả Sirius lẫn người khác đều là vô cùng tuyệt vời.

Sirius tội danh được rửa sạch, lệnh truy nã của hắn đã bị huỷ bỏ.

“Chính là Đuôi Trùn còn không có bị bắt lấy, không phải sao?” Harry vừa mừng vừa sợ.

Từ năm ba Đuôi Trùn chạy trốn ở trước mặt bọn họ, y còn tưởng rằng không có khả năng chứng minh Sirius trong sạch nữa.

“Đây là bởi vì Dumbledore chọn thời cơ vừa vặn, khi còn ở lầu một Bộ Pháp Thuật, chính là có năm mươi vị nhân chứng tại chỗ tận mắt nhìn thấy thấy kẻ thần bí! Dumbledore nhân cơ hội chứng minh Sirius trong sạch. Nếu Sirius thật là Tử Thần Thực Tử, như vậy Dumbledore là người đi đầu trong việc đối kháng kẻ thần bí sẽ không làm chứng cho hắn, dù sao lúc này kẻ thần bí chính là chân chính trở về, Sirius nếu như là người của lão ta, thì Dumbledore làm như vậy sẽ không có chỗ tốt. Fudge không còn biện pháp phủ nhận sự thật kẻ thần bí sống lại, thậm chí thực nhanh, hắn liền sẽ xuống đài!” Kingsley • Shacklebolt châm chọc nói: “Ta xem hắn quả thực sắp té xỉu, hắn căn bản là không chịu nổi loại áp lực này.”

REVIEW 62

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện [Đồng Nhân Harry Potter] Hy Vọng Thánh Ca

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook