Chương 9:
Dạ Vô Thanh
03/10/2024
Nhưng trời không chiều lòng người, vừa mới qua mười hai giờ đêm nay. Người vợ vốn dĩ tỉnh táo, thậm chí còn đang nói chuyện với anh ta, lại đột nhiên đứng dậy, sau đó tự mình đi vào phòng ngủ, cuối cùng lại bắt đầu cởi quần áo, sau đó miệng phát ra những tiếng rên rỉ đầy gợi tình.
Âm thanh này có thể khiến đàn ông sôi trào dục vọng, nhưng nghe vào tai anh Lý, lại giống như kim châm.
Anh Lý biết vợ mình chắc chắn là bị quỷ nhập rồi, bản thân anh ta không giải quyết được chuyện này. Mắng chửi chỉ khiến mọi chuyện thêm rắc rối, hơn nữa anh ta sẽ lại ngất xỉu như hai lần trước!
Vì vậy, anh Lý đã xuống lầu ngay trong đêm. Định tìm người giúp đỡ, nhưng trong lúc nóng vội, anh Lý lại không biết nên tìm ai. Kết quả là khi đi ngang qua đầu phố, anh ta bỗng nhìn thấy tiệm bán đồ tang của tôi, nên mới đến đây tìm tôi.
Nghe anh Lý kể xong, tôi cũng hiểu được phần nào. Vợ anh Lý không phải bị quỷ nhập, mà là bị thứ bẩn thỉu theo.
"Sắc tự đầu thượng nhất bả đao", trước đây tôi từng nghe sư phụ tôi nói. Một số người khi còn sống có bản tính dâm loạn, cho dù sau khi chết cũng không thay đổi bản tính.
Nếu người xui xẻo nào đó vô tình mang những thứ bẩn thỉu này về nhà, thì hậu quả có thể sẽ giống như vợ của anh Lý, đêm nào cũng ân ái mặn nồng.
(*) Sắc tự đầu thượng nhất bả đao: trên đầu chữ sắc là một cây đao.
Nếu dương khí của người sống không đủ mạnh, trong nhà lại không có vật trấn tà. Thứ đó rất có thể sẽ luôn quấn lấy một người nào đó. Nếu không xử lý kịp thời, người sống cuối cùng sẽ bị hút cạn dương khí. Mà thứ này, trong nghề gọi là "quỷ quái".
Nhìn tình hình của anh Lý, có lẽ là thuộc loại rất nghiêm trọng. Thứ đó đã theo vợ anh ta hơn một tháng rồi, hơn nữa còn dám ngang nhiên hành động trước mặt anh ta, thật sự là quá đáng ghét.
Tôi chưa từng có kinh nghiệm đơn độc hàng phục những thứ bẩn thỉu này, nhưng trước đây tôi từng nhìn thấy sư phụ tôi làm loại việc này, hơn nữa cách làm của sư phụ tôi cũng rất đơn giản. Bây giờ nghĩ lại, đối phó với thứ này, chắc cũng không quá khó khăn.
Chỉ cần một chiếc gương bát quái là có thể trấn áp con quỷ kia.
Nghĩ đến đây, tôi không khỏi tự tin hơn một chút. Không lâu sau, anh Lý dẫn tôi đi qua con phố, sau đó đến thẳng trước một khu chung cư cũ kỹ.
Lúc này đã là nửa đêm, hầu hết các hộ dân đều đã tắt đèn đi ngủ, chỉ còn những ngọn đèn đường le lói chiếu sáng.
Đây là lần đầu tiên tôi tự mình xử lý công việc, không khỏi có chút hồi hộp. Tuy nhiên, tôi không dám để lộ ra mặt, dù sao thì anh Lý, người thuê tôi, đang đứng bên cạnh.
"Tiêu đạo trưởng, nhà tôi ở tầng tám đấy? Chúng ta có thể đi nhanh hơn một chút được không?", anh Lý nói với giọng thúc giục.
Đối với anh Lý này, từ đầu đến cuối, anh ta luôn cảm thấy tôi không đáng tin cậy, mặc dù tôi đã nói với anh ta rằng tôi có thể giải quyết việc này, nhưng anh ta vẫn tỏ ra nghi ngờ tôi.
Nguyên nhân chính có lẽ là vì thấy tôi còn trẻ, anh ta cho rằng tôi không giải quyết được chuyện này. Nhưng vào lúc nửa đêm thế này, anh ta cũng chỉ còn cách "ngựa chết coi thành ngựa sống mà cứu chữa".
Tôi giả vờ bình tĩnh, nhìn tòa nhà cũ kỹ trước mặt: "Anh Lý đừng vội, mời anh dẫn đường!"
Thấy tôi trả lời dứt khoát như vậy, anh Lý liền đáp lại một tiếng, sau đó nhanh chóng dẫn tôi lên lầu.
Vì cả hai chúng tôi đều còn trẻ nên chẳng mấy chốc đã đến trước cửa nhà anh Lý. Lúc này đêm khuya thanh vắng, dù cách một cánh cửa, tôi vẫn có thể nghe rõ tiếng "ưm ưm" phát ra từ trong phòng.
Tiếng kêu ái muội này khiến tôi khô cả họng. Tôi âm thầm nuốt nước miếng, vẫn cố gắng giữ vẻ mặt bình tĩnh, đồng thời ra hiệu cho anh Lý mở cửa.
Anh Lý lộ rõ vẻ sợ hãi, hai mắt đầy vẻ kinh hoàng. Chìa khóa xoay một cái "cạch", cửa mở.
Khi cửa mở, anh Lý dường như có chút sợ hãi, không dám vào nhà mà quay đầu lại nhìn tôi.
Tôi siết chặt thanh kiếm gỗ đào trong tay, liếc nhìn anh Lý đang nhìn chằm chằm vào mình. Sau đó, tôi lập tức cắn răng xông vào nhà, cũng thật kỳ lạ.
Vừa bước vào nhà, tôi đã cảm thấy lạnh lẽo. Không chỉ vậy, cánh cửa cũng "ầm" một tiếng tự động đóng lại.
Tiếng đóng cửa đột ngột này khiến tôi giật mình. Tôi định mở cửa lại, nhưng vừa giơ tay lên, tôi lại thôi.
Tôi đưa mắt nhìn xung quanh, thấy xung quanh tối om, không nhìn thấy gì cả, chỉ nghe thấy tiếng rên rỉ của người phụ nữ phát ra từ phòng ngủ.
Trước đây, khi thấy sư phụ hành sự, chỉ cần dán tấm gương bát quái lên người của người phụ nữ, người phụ nữ sẽ lập tức tỉnh lại, sau đó người được cứu chỉ cần đeo một tấm gương bát quái bên người một thời gian thì chuyện này sẽ không xảy ra nữa.
Âm thanh này có thể khiến đàn ông sôi trào dục vọng, nhưng nghe vào tai anh Lý, lại giống như kim châm.
Anh Lý biết vợ mình chắc chắn là bị quỷ nhập rồi, bản thân anh ta không giải quyết được chuyện này. Mắng chửi chỉ khiến mọi chuyện thêm rắc rối, hơn nữa anh ta sẽ lại ngất xỉu như hai lần trước!
Vì vậy, anh Lý đã xuống lầu ngay trong đêm. Định tìm người giúp đỡ, nhưng trong lúc nóng vội, anh Lý lại không biết nên tìm ai. Kết quả là khi đi ngang qua đầu phố, anh ta bỗng nhìn thấy tiệm bán đồ tang của tôi, nên mới đến đây tìm tôi.
Nghe anh Lý kể xong, tôi cũng hiểu được phần nào. Vợ anh Lý không phải bị quỷ nhập, mà là bị thứ bẩn thỉu theo.
"Sắc tự đầu thượng nhất bả đao", trước đây tôi từng nghe sư phụ tôi nói. Một số người khi còn sống có bản tính dâm loạn, cho dù sau khi chết cũng không thay đổi bản tính.
Nếu người xui xẻo nào đó vô tình mang những thứ bẩn thỉu này về nhà, thì hậu quả có thể sẽ giống như vợ của anh Lý, đêm nào cũng ân ái mặn nồng.
(*) Sắc tự đầu thượng nhất bả đao: trên đầu chữ sắc là một cây đao.
Nếu dương khí của người sống không đủ mạnh, trong nhà lại không có vật trấn tà. Thứ đó rất có thể sẽ luôn quấn lấy một người nào đó. Nếu không xử lý kịp thời, người sống cuối cùng sẽ bị hút cạn dương khí. Mà thứ này, trong nghề gọi là "quỷ quái".
Nhìn tình hình của anh Lý, có lẽ là thuộc loại rất nghiêm trọng. Thứ đó đã theo vợ anh ta hơn một tháng rồi, hơn nữa còn dám ngang nhiên hành động trước mặt anh ta, thật sự là quá đáng ghét.
Tôi chưa từng có kinh nghiệm đơn độc hàng phục những thứ bẩn thỉu này, nhưng trước đây tôi từng nhìn thấy sư phụ tôi làm loại việc này, hơn nữa cách làm của sư phụ tôi cũng rất đơn giản. Bây giờ nghĩ lại, đối phó với thứ này, chắc cũng không quá khó khăn.
Chỉ cần một chiếc gương bát quái là có thể trấn áp con quỷ kia.
Nghĩ đến đây, tôi không khỏi tự tin hơn một chút. Không lâu sau, anh Lý dẫn tôi đi qua con phố, sau đó đến thẳng trước một khu chung cư cũ kỹ.
Lúc này đã là nửa đêm, hầu hết các hộ dân đều đã tắt đèn đi ngủ, chỉ còn những ngọn đèn đường le lói chiếu sáng.
Đây là lần đầu tiên tôi tự mình xử lý công việc, không khỏi có chút hồi hộp. Tuy nhiên, tôi không dám để lộ ra mặt, dù sao thì anh Lý, người thuê tôi, đang đứng bên cạnh.
"Tiêu đạo trưởng, nhà tôi ở tầng tám đấy? Chúng ta có thể đi nhanh hơn một chút được không?", anh Lý nói với giọng thúc giục.
Đối với anh Lý này, từ đầu đến cuối, anh ta luôn cảm thấy tôi không đáng tin cậy, mặc dù tôi đã nói với anh ta rằng tôi có thể giải quyết việc này, nhưng anh ta vẫn tỏ ra nghi ngờ tôi.
Nguyên nhân chính có lẽ là vì thấy tôi còn trẻ, anh ta cho rằng tôi không giải quyết được chuyện này. Nhưng vào lúc nửa đêm thế này, anh ta cũng chỉ còn cách "ngựa chết coi thành ngựa sống mà cứu chữa".
Tôi giả vờ bình tĩnh, nhìn tòa nhà cũ kỹ trước mặt: "Anh Lý đừng vội, mời anh dẫn đường!"
Thấy tôi trả lời dứt khoát như vậy, anh Lý liền đáp lại một tiếng, sau đó nhanh chóng dẫn tôi lên lầu.
Vì cả hai chúng tôi đều còn trẻ nên chẳng mấy chốc đã đến trước cửa nhà anh Lý. Lúc này đêm khuya thanh vắng, dù cách một cánh cửa, tôi vẫn có thể nghe rõ tiếng "ưm ưm" phát ra từ trong phòng.
Tiếng kêu ái muội này khiến tôi khô cả họng. Tôi âm thầm nuốt nước miếng, vẫn cố gắng giữ vẻ mặt bình tĩnh, đồng thời ra hiệu cho anh Lý mở cửa.
Anh Lý lộ rõ vẻ sợ hãi, hai mắt đầy vẻ kinh hoàng. Chìa khóa xoay một cái "cạch", cửa mở.
Khi cửa mở, anh Lý dường như có chút sợ hãi, không dám vào nhà mà quay đầu lại nhìn tôi.
Tôi siết chặt thanh kiếm gỗ đào trong tay, liếc nhìn anh Lý đang nhìn chằm chằm vào mình. Sau đó, tôi lập tức cắn răng xông vào nhà, cũng thật kỳ lạ.
Vừa bước vào nhà, tôi đã cảm thấy lạnh lẽo. Không chỉ vậy, cánh cửa cũng "ầm" một tiếng tự động đóng lại.
Tiếng đóng cửa đột ngột này khiến tôi giật mình. Tôi định mở cửa lại, nhưng vừa giơ tay lên, tôi lại thôi.
Tôi đưa mắt nhìn xung quanh, thấy xung quanh tối om, không nhìn thấy gì cả, chỉ nghe thấy tiếng rên rỉ của người phụ nữ phát ra từ phòng ngủ.
Trước đây, khi thấy sư phụ hành sự, chỉ cần dán tấm gương bát quái lên người của người phụ nữ, người phụ nữ sẽ lập tức tỉnh lại, sau đó người được cứu chỉ cần đeo một tấm gương bát quái bên người một thời gian thì chuyện này sẽ không xảy ra nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.