Đồng Tâm

Chương 21: Dụ Dỗ

Cần Lao Đích Tiểu Dã Miêu

07/02/2024

Phòng vệ sinh khách sạn dùng pha lê trong suốt để ngăn cách, tuy rằng có rèm che nhưng Thu Đồng Tâm không có cái loại tự giác gọi là kéo rèm qua, cũng vô cùng may mắn là trước đó Mộ Nghi Niên cũng không có kéo.

Vách tường pha lê đối diện giường lớn, trước giường là bàn sách, Mộ Nghi Niên đang ngồi chổ đó dùng máy tính lên mạng.

Nhưng lấy góc độ của anh, chỉ cần hơi nhấc đầu một chút là có thể nhìn thấy thân ảnh trước bồn rửa tay.

Dáng người Thu Đồng Tâm vốn cao gầy, vừa rồi lúc bước vào vạt khăn tắm chỉ miễn cưỡng che khuất bắp đùi, bên trên rõ ràng lộ ra khe rãnh sâu thẳm trước ngực.

Hiện giờ cô lại kéo khăn tắm lên trên một chút, bộ ngực đầy đặn hoàn toàn không thể che khuất, mà phía dưới không mặc quần lót, nơi tư mật đã lộ ra.

Nương theo động tác sấy góc, cô còn giống như vô tình mà mà quay đầu nhìn vài lần, vừa vặn có một lần đụng phải ánh mắt người đàn ông đang nhìn tới.

Thấy anh có chút xấu hổ mà cúi đầu trốn tránh, trong lòng cô trực tiếp nổi nhạc nở hoa. Xem ra anh cũng không phải tâm vô tạp niệm* giống như vẻ ngoài không phải sao.

*Tâm vô tạp niệm: trong lòng không có bất kỳ một ý nghĩ xấu nào.

Cô sấy rất chậm, mỗi một động tác đều làm cho bản thân hết sức ưu nhã. Trong lúc đó cô còn cố ý thay đổi mấy góc độ, để anh có thể từ mặt nghiêng nhìn thấy đường cong phập phồng quyến rũ.

Chờ khi Thu Đồng Tâm từ phòng tắm bước ra, Mộ Nghi Niên vẫn như cũ nghiêm túc cúi đầu nhìn chằm chằm máy tính.

Cô kéo cái ghế dựa lập tức ngồi vào trước mặt Mộ Nghi Niên, an tĩnh mà ghé vào trên bàn nhìn anh.

Mộ Nghi Niên vừa nhấc đầu, ánh vào mi mắt đó là một đôi vú trắng nõn tròn trịa, cho dù đã bị khăn tắm che khuất hơn phân nửa, vẫn mang theo lực dụ hoặc trí mạng.

Thu Đồng Tâm giành trước mở miệng nói: "Cơ trưởng Mộ anh dùng xong rồi sao? Vậy có thể cho tôi mượn dùng một chút không ạ? Tôi muốn gửi email, nhưng mạng bên phòng tôi cũng đã bị cắt rồi, hơn nữa bây giờ lại tối đen, tôi cũng không dám đi qua."

Mộ Nghi Niên đóng trang web, chuyển laptop qua cho cô: "Dùng đi."

Thu Đồng Tâm vẻ mặt xấu hổ mà nhìn anh: "Cái này... máy tính của khách sạn toàn là tiếng Anh, tôi... tôi xem qua không hiểu, cơ trưởng Mộ có thể xem giúp tôi một chút không?"

Thấy Mộ Nghi Niên đứng dậy đi đến bên cạnh mình, cô cũng nhanh chân từ trên ghế đứng lên, giả vờ như muốn nhường chổ cho anh ngồi xuống.



Nhưng mà trong nháy mắt khi cô đứng dậy, khăn tắm đột nhiên rơi xuống, lộ ra một khối thân thể trần trụi mềm mại trắng tinh không tì vết.

Thu Đồng Tâm làm bộ ngẩn người ra, không biết làm sao mà đứng thẳng tại chỗ, đón nhận ánh mắt kinh ngạc lại mang theo chút dục vọng của người đàn ông, cô mới 'hoảng loạn' lấy hai tay ôm trước ngực, kinh hô một tiếng: "Anh... anh... anh đừng nhìn, anh giúp tôi nhặt khăn tắm lên với."

Kỳ thật loại thời điểm này, phản ứng tốt nhất của người đàn ông hẳn là lập tức xoay người đi, nhưng Mộ Nghi Niên lại không có.

Trong mắt anh thần sắc phức tạp, thậm chí hiện lên một tia vô thố, sau đó liền ngơ ngác mà nghe theo phân phó của cô, cong lưng nhặt khăn tắm lên, theo bản năng mà khoác trên người cô.

Lòng bàn tay ấm áp không cẩn thận đụng tới da thịt tinh tế của cô, mang theo một chút xúc cảm lạnh lẽo làm cả người anh lại ngẩn ra, nhẹ buông tay. Khăn tắm khoác chưa xong lại lần nữa rơi xuống.

Thu Đồng Tâm rõ ràng nhìn thấy động tác hầu kết anh không tự giác lăn lộn, cô cố ý liếm liếm môi, e lệ ngượng ngùng, giọng nói có chút nhỏ nhẹ mềm mại mà gọi: "Cơ trưởng Mộ..."

Bàn tay lớn đang để trên vai dần dần buộc chặt, thực mau cô rơi vào một cái ôm rắn chắc, môi đỏ ướt át kiều diễm bị người hôn lấy.

Thì ra tự chủ của anh cũng không phải đặc biệt kinh người.

Thu Đồng Tâm ở trong lòng đắc ý mà cười ra tiếng, vốn dĩ cô còn nghĩ nếu thật sự dụ dỗ không thành, vậy thì mạnh mẽ mà đè anh xuống.

Nhưng mà hiện giờ có thể làm anh chủ động, cô tự nhiên cũng càng có thể sinh ra cảm giác thành tựu.

Động tác người đàn ông rất cẩn thận, như mang theo chút thăm dò. Đầu lưỡi trơn ướt chậm rãi khẽ liếm môi cô, phác hoạ viền môi mê người của cô từng chút.

Hai tay Thu Đồng Tâm hoàn toàn quấn lên cổ Mộ Nghi Niên. Hai luồng no đủ đứng thẳng đè ép trên ngực trần trụi của anh. Cô hơi vặn vẹo thân hình cọ xát da thịt anh, hé miệng vươn đầu lưỡi giao triền với anh.

Cô rõ ràng có thể cảm giác được ngực người đàn ông phập phồng càng lúc càng gấp gáp. Hơn nữa động tác môi lưỡi giao nhau kia có chút vụng về. Ngay cả đôi tay dường như cũng rất co quắp, vẫn luôn để trên vai cô, một chút cũng không hề di chuyển.

Xem ra người này không có quá nhiều kinh nghiệm nha.

Thu Đồng Tâm càng thêm chủ động mà dẫn đường anh tùy ý quấy loạn trong miệng mình, đôi tay dọc theo đường cong gợi cảm bên cạnh người đi vào bên hông. Cô cởi bỏ khăn tắm của anh, tay phải thăm dò vào giữa háng.

Thật thô, rất dài, còn mang theo nhiệt độ như lửa nóng.



Anh đã sớm cứng.

Tay nhỏ mềm mại mới vừa phủ lên, cả người anh chấn động rõ ràng, ở bên môi cô thấp thấp mà thở dốc một tiếng, nghe vào vô cùng chọc người.

Dùng tay trái bắt lấy tay phải anh dọc theo thân hình trần trụi của mình đi xuống mà vuốt ve. Thu Đồng Tâm hơi rụt thân mình ra sau, làm vú đang kề sát ngực anh kéo ra một chút khoảng cách, lại đem bàn tay anh chen vào giữa, phủ lên đỉnh bầu ngực đã đứng thẳng.

Tay anh ở trước ngực cô cứng đờ mà tạm dừng vài giây, theo khoái cảm giữa háng bị cô vỗ về chơi đùa, rất nhanh liền động đậy ngón tay. Lòng bàn tay cầm nơi mềm mại của cô, tinh tế mà xoa nắn vuốt ve.

Dục vọng giữa hai thân thể trần trụi lan tràn càng ngày càng sâu. Một cái tay khác của người đàn ông cũng từ trên vai cô vuốt ve trượt dần xuống, lần vào trong bắp đùi.

Vào lúc này đã có thể rồi, bỗng bên ngoài đột nhiên vang lên một trận tiếng gõ cửa, còn có tiếng dò hỏi ôn hoà của nhân viên khách sạn.

Người đàn ông đột nhiên thẳng thân mình, một tay đẩy cô ra, có chút chật vật mà khom lưng nhặt khăn tắm lên bọc mình lại. Toàn bộ quá trình không dám ngẩng đầu nhìn thân thể trần trụi mềm mại trước mặt, chỉ trầm giọng nói: "Xin lỗi, tôi... tôi thất lễ, em... em phủ khăn tắm lên trước đi, tôi đi mở cửa."

Gián đoạn ngay lúc thân thể đang khát vọng cực độ, Thu Đồng Tâm thật là vô cùng hối hận, vừa rồi kêu anh gọi điện thoại cho lễ tân làm gì không biết.

Nhặt khăn tắm lên che lại cảnh xuân mị người, cô cũng đi theo người đàn ông ra ngoài, nghe anh dùng tiếng Anh chuẩn bản xứ giao tiếp với nhân viên.

Lúc trước anh không nhìn ra vấn đề trong phòng cô, hiện giờ người chuyên nghiệp đã tới, đoán chừng rất nhanh là có thể phát hiện cũng như giải quyết xong vấn đề.

Nhìn động tác vừa rồi anh đẩy cô, cùng với hành vi khẩn trương xin lỗi, sẽ không phải là không muốn tiếp tục nữa chứ?

Nghĩ vậy, Thu Đồng Tâm dứt khoát ở hành lang ôm thân hình gợi cảm của người đàn ông một lần nữa, dâng môi đỏ lên.

Anh quả thực có chút kháng cự, đôi tay cũng rất có lực mà đẩy cô một chút. Nhưng cô ôm rất chặt, môi lưỡi càng như lửa nóng lớn mật mà quất quýt dây dưa, bộ ngực cùng bụng dưới cũng dính sát vào anh không ngừng cọ xát. Cho dù cách khăn tắm, cô cũng có thể cảm nhận được cứng rắn của anh.

Dần dần, người đàn ông cũng một lần nữa ôm sát cô, đầu lưỡi du tẩu khắp nơi trong miệng, bàn tay cũng dao động nơi nơi trên người cô.

Thu Đồng Tâm đẩy anh vào phòng, đóng cửa, khóa trái, cởi khăn tắm, động tác liền mạch lưu loát.

Trong hơi thở gấp gáp, anh rốt cuộc cũng đem hành động chưa thành công vừa rồi đó là đưa tay vào, sau đó phủ lên chân tâm đã sớm ướt át của cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đồng Tâm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook