Chương 46: Không đồng ý chia tay (H)
Erica
20/09/2023
Hàn Khiết Tình bắt đầu thở gấp, cơ thể vặn vẹo khó chịu dưới sự kích thích từ bang tay Lục Sát. Tay hắn quả thật như có ma lực mà vuốt ve mọi nơi trên cơ thể cô, hôn lên từng tấc da thịt trắng mịn như quả trứng gà vừa mới bóc vỏ. Đôi môi hắn hôn tới đâu liền dần dần châm lên ngọn lửa tình khơi dậy mọi thứ khát khao muốn được lấp đầy trong thâm tâm Hàn Khiết Tình.
Chiếc váy cô bị Lục Sát nhẹ nhàng cởi ra, sau một hồi vừa hôn cuồng nhiệt vừa trút bỏ thứ vật cản gây phiền phức thì chẳng mấy chốc cơ thể người con gái bị hắn đè lên cũng đã trần như nhộng, lộ ra làn da thịt trắng ngần cùng những dấu vết xanh xanh đỏ đỏ từ Lục Sát để lại, nay lại thêm vài dấu hồng mới thay phiên chồng chất lên nhau.
Lục Sát thở gấp rồi nhanh chóng cởi đi quần áo trên người mình, khi hai cơ thể lần nữa lại không có gì ngăn cản ngay lập tức áp sát vào nhau một cách mê muội. Hắn dùng tay tách chân cô ra rồi đưa vật kiêu ngạo bừng bừng nóng hổi với kích thước kinh người của hắn tiến sâu vào cơ thể Hàn Khiết Tình không chút dơ dự..
“A..” Hàn Khiết Tình ưỡn cao người đón nhận sự xâm nhập bất ngờ của Lục Sát, cơ thể vặn vẹo theo từng động tác của hắn không ngừng nhấp nhô trên người cô, mỗi lần hắn đâm mạnh vào rồi lại bất thình lình rút ra khiến Hàn Khiết Tình không kìm được bật ra những tiếng rên rỉ mê muội dẫn dắt linh hồn của hắn..
Mồ hôi của Lục Sát chảy dọc sống lưng rồi rơi xuống thân thể người con gái, tí tách..tí tách..
Hàn Khiết Tình quấu chặt móng tay lên bờ vai rộng lớn của Lục Sát, dần dần cùng hắn phối hợp đi lạc vào giữa chốn bồng lai.
Âm thanh cơ thể cọ xác vào nhau đầy mãnh liệt, tiếng rên rỉ kiều mị cùng tiếng thở gấp gáp dồn dập từ người đàn ông không ngừng phát lên giữa đêm khuya vắng vẻ tịch mịch trong xe.
Bên ngoài bầu không khí vẫn ảm đạm, chỉ bị màn đêm che khuất lấy, ánh trăng sáng rực chiếu rọi xuống nhưng chẳng thể nào lọt nổi vào được chiếc xe Cadillac đang đỗ gần ngôi biệt thự này, càng không thể chiếu lên cảnh kích tình nồng nhiệt đang diễn ra trong xe như thế nào, chỉ thoang thoảng nghe được âm thanh va chạm giữa cơ thể cùng tiếng rên rỉ với nhau..
Sáng hôm sau.
Trận kích tình điên cuồng đó đã thành công níu giữ lại mối quan hệ yêu đương của Hàn Khiết Tình với Lục Sát, khiến hắn không thể nói lại lời chia tay thêm lần nào nữa.
“Tình nồng” kéo dài gần ba tiếng đồng hồ trong xe mới dừng lại, khi đó trời vẫn còn đang chìm trong màu đen u ám của đêm khuya, bên trong xe là Lục Sát cẩn thận giúp Hàn Khiết Tình lau đi chất dịch nóng bỏng thấm ướt giữa hai đùi ngọc của cô mới giúp cô mặc lại váy đàng hoàng, đến khi tận mắt thấy bóng lưng uể oải của cô vào nhà Lục Sát mới yên tâm khởi động xe rời đi.
Khi trở về biệt thự hắn về phòng tắm tắm một lát, cơ thể trần trụi săn với làn da thịt săn chắc trên mọi ngóc ngách đều trở nên nam tính của người đàn ông đứng dưới vòi sen, không ngừng nhận được những làn nước phun ra đầy lạnh lẽo thấu xương, dù Lục Sát có đang mặc kệ dòng ước lạnh như băng đó như thế nào thì trong đầu vẫn còn suy nghĩ về cuộc nói chuyện với Nam Yên Bắc, nhưng bên tai vẫn cứ ong ong lời nói của Hàn Khiết Tình khiến Lục Sát sắp nổ tung đầu ra, chịu sự giá lạnh của dòng nước thì khoảng nửa tiếng sau hắn mới tắt vòi sen đi, khoác đại áo tắm rồi đi ra ngoài.
Đến quầy rượu Lục Sát lấy một chai rượu whisky loại Rye [1] được ủ lâu năm, bước chân vững vàng tiến ra ban công, đưa mắt ngắm nhìn Thượng Hải vào đêm khuya chìm trong một màu đen u ám.
[1] Rye: Là loại Whisky được sản xuất từ lúa mạch đen, thường có nồng độ cồn rất cao (nồng độ cồn từ 40 – 45% ALC.)
Lục Sát chậm rãi nâng ly rượu có màu nâu hổ phách đậm đưa lên môi, dòng chất lỏng nồng nồng liền theo giữa làn môi hắn mà chui vào khoang miệng xuống tới dạ dày.
Hắn trầm mặc suy nghĩ thật kĩ về đoạn đối thoại chiều nay với Nam Yên Bắc, gương mặt bị nhiễm sắc dục lúc nãy cũng đã trở nên lạnh lùng cùng suy tư hẳn, cảm xúc không phân biệt rõ ràng là như thế nào cả..
“Tiểu Lục, mình hỏi cậu chuyện này.” Thanh âm nghiêm túc mà có chút ngờ ngợ của Nam Yên Bắc vang lên, anh trầm tư nhìn Lục Sát sau đó cất tiếng nói.
Lục Sát ngồi trên ghế sofa nhìn anh với ánh mắt chăm chú, đưa điếu xì gà thượng hạng lên môi rồi rít mạnh một hơi, thả ra làn khói như dày đặc thả vào bầu không khí, hắn cau mày khẽ rồi mới lười biếng cất giọng: “Hỏi đi.”
Nam Yên Bắc sắp xếp lại dòng suy nghĩ của mình một chút sau đó mới lựa chữ thích hợp để nói: “Cậu định nghiêm túc hay là đùa giỡn với Hàn Khiết Tình?”
Câu hỏi này vừa thốt ra đã khiến gương mặt Lục Sát bất chợt trầm lại, đôi mắt thâm thúy hiện lên vô số ý nghĩ nào đó không đoán được, hắn nhất thời rơi vào trạng thái trầm mặc mà không nói lời nào.
Nam Yên Bắc ngồi đối diện cẩn thận quan sát từng biểu hiện trên gương mặt hắn, thấy hắn không có lấy một cái sự thay đổi về cảm ứng thì anh liền không vui mà nhíu mày, cái tên này không phải mắc chứng tê liệt cảm xúc thật đấy chứ!?
Không biết qua bao lâu thì bầu không gian tĩnh lặng lúc này mới được phá bỏ bởi giọng nói mang theo ý đùa cợt cùng lạnh lẽo của Lục Sát: “Không có nghiêm túc hay đùa giỡn, chỉ có trả thù.”
Nam Yên Bắc thở dài một hơi, anh nghiêm mặt nhìn Lục Sát mới chậm rãi cất tiếng: “Thật ra nếu suy xét kĩ thì trong chuyện năm xưa Hàn Khiết Tình không hề có lỗi, nói chính xác hơn là không hề liên quan đến chuyện này, người mang tội lỗi nặng nề là ba cô ấy, mình thật sự không hiểu nếu cậu muốn trả thù thì có vô số cách nhưng tại sao lại đâm đầu vào Hàn Khiết Tình?“
“Hàn Khiết Tình là con gái được Hàn Trạch Dương yêu thương nhất, muốn hủy hoại ông ta dĩ nhiên phải chọc vào thứ ông ta xem trọng. Hơn nữa, nếu năm xưa ông ta thủ hạ lưu tình cũng không khiến gia đình mình phải tan cửa nát nhà, mình muốn ông ta từ từ cảm nhận được nỗi đau đó!” Đôi mắt Lục Sát bất giác hiện lên sự lạnh lẽo cực độ, ngón tay dụi dụi vào điếu xì gà nhưng không hề cảm thấy được sự đau đớn khi bị nó làm bỏng.
“Nhưng mà Tiểu Lục, mình chân thành khuyên cậu một câu, Hàn Khiết Tình không phải là món đồ chơi mà để cậu tùy ý sử dụng, cô ấy không thể vì mối thù năm xưa mà dính dáng vào chuyện bây giờ được. Thật sự rất bất công cậu có hiểu không?” Nam Yên Bắc ngã người tựa vào ghế, đôi mắt màu xanh lục ánh lên sự nghiêm túc mà chân thành cực độ khẽ khàng lên tiếng.
Đúng là chuyện này anh không nên nhúng tay quá sâu vào, nhưng mà chỉ là đứng trên lập trường của một người đàn ông anh không muốn người anh em tốt nhất của mình chỉ vì sự thù hận mà mất đi tình yêu thật sự thì càng không xứng đánh, như thế khiến cho người trong cuộc không ai được thoải mái cả, chỉ có sự đau khổ và dằn vặt không nguôi..
Lục Sát nghe Nam Yên Bắc nói thế thì' trầm mặc không lên tiếng, chỉ là hơi nhắm mắt lại rồi suy nghĩ việc gì đó, cẩn thận phân tích lời nói của anh.
Nam Yên Bắc thở dài ngao ngán rồi đứng dậy xoay người bước đi, trước kho anh tới chỗ cửa thư phòng thì đột nhiên dừng bước chân lại, hơi xoay nửa gương mặt qua liếc về phía Lục Sát, trầm trầm cất tiếng: “Một cô gái yêu cậu như thế nhưng đến cuối cùng nếu như biết được mọi sự thật thì sẽ chỉ có hai chữ tuyệt vọng bao trùm lấy cả cuộc đời sau này của cô ấy..”
Dứt lời Nam Yên Bắc nhanh chóng sải bước chân rời đi, bỏ lại Lục Sát vẫn đang trầm mặc ngồi trên ghế sofa trong thư phòng, lúc này đôi mắt tăm tối của anh mới dần dần mở ra, chìm vào suy tư hẳn..
Chính vì lời nói hôm nay của Nam Yên Bắc mới khiến tâm tình Lục Sát bất chợt dao động, hắn quả thật không thể vì tình yêu mà vứt bỏ hận thù, nhưng cũng không thể vì quá thù hận mà tổn thương một cô gái yêu hắn được.
Vì thế, ngoài mặt làm ngơ mấy lời nói dụng ý của Nam Yên Bắc thì trong lòng Lục Sát lại không yên ổn chút nào, thấp thỏm cùng phân vân không biết phải nên quyết định như thế nào, cuối cùng chật vật một hồi hắn mới lái xe đến căn biệt thự của Hàn Khiết Tình, nói ra lời chia tay với cô. Kết quả cô kích động không đồng ý mà còn chủ động hôn hắn, chủ động dâng hiến cơ thể cho hắn lần nữa..
Nghĩ đến những lời nói thâm tình của cô mà trái tim Lục Sát vô thức đập mạnh không kiểm soát được, nhưng rồi một số hình ảnh máu me từ sâu trong kí ức ở đâu đó trong đầu hắn lại lần nữa hiện về, áo đảo lên toàn bộ suy nghĩ mê muội của Lục Sát lúc này..
Ngay khoảnh khắc đó hắn chợt bừng tỉnh, hắn đang mềm lòng vì Hàn Khiết Tình? Không..hắn sẽ không như vậy..
Nhưng mà, nếu như cô đã cố tâm quyết định không chia tay mà ở lại bên cạnh hắn thì, han nhất định sẽ không buông tay cô ra một lần nào, để cô chìm đắm vào thế giới đầy tội lỗi cùng sự tàn ác nhẫn tâm của chính bản thân hắn..
Chiếc váy cô bị Lục Sát nhẹ nhàng cởi ra, sau một hồi vừa hôn cuồng nhiệt vừa trút bỏ thứ vật cản gây phiền phức thì chẳng mấy chốc cơ thể người con gái bị hắn đè lên cũng đã trần như nhộng, lộ ra làn da thịt trắng ngần cùng những dấu vết xanh xanh đỏ đỏ từ Lục Sát để lại, nay lại thêm vài dấu hồng mới thay phiên chồng chất lên nhau.
Lục Sát thở gấp rồi nhanh chóng cởi đi quần áo trên người mình, khi hai cơ thể lần nữa lại không có gì ngăn cản ngay lập tức áp sát vào nhau một cách mê muội. Hắn dùng tay tách chân cô ra rồi đưa vật kiêu ngạo bừng bừng nóng hổi với kích thước kinh người của hắn tiến sâu vào cơ thể Hàn Khiết Tình không chút dơ dự..
“A..” Hàn Khiết Tình ưỡn cao người đón nhận sự xâm nhập bất ngờ của Lục Sát, cơ thể vặn vẹo theo từng động tác của hắn không ngừng nhấp nhô trên người cô, mỗi lần hắn đâm mạnh vào rồi lại bất thình lình rút ra khiến Hàn Khiết Tình không kìm được bật ra những tiếng rên rỉ mê muội dẫn dắt linh hồn của hắn..
Mồ hôi của Lục Sát chảy dọc sống lưng rồi rơi xuống thân thể người con gái, tí tách..tí tách..
Hàn Khiết Tình quấu chặt móng tay lên bờ vai rộng lớn của Lục Sát, dần dần cùng hắn phối hợp đi lạc vào giữa chốn bồng lai.
Âm thanh cơ thể cọ xác vào nhau đầy mãnh liệt, tiếng rên rỉ kiều mị cùng tiếng thở gấp gáp dồn dập từ người đàn ông không ngừng phát lên giữa đêm khuya vắng vẻ tịch mịch trong xe.
Bên ngoài bầu không khí vẫn ảm đạm, chỉ bị màn đêm che khuất lấy, ánh trăng sáng rực chiếu rọi xuống nhưng chẳng thể nào lọt nổi vào được chiếc xe Cadillac đang đỗ gần ngôi biệt thự này, càng không thể chiếu lên cảnh kích tình nồng nhiệt đang diễn ra trong xe như thế nào, chỉ thoang thoảng nghe được âm thanh va chạm giữa cơ thể cùng tiếng rên rỉ với nhau..
Sáng hôm sau.
Trận kích tình điên cuồng đó đã thành công níu giữ lại mối quan hệ yêu đương của Hàn Khiết Tình với Lục Sát, khiến hắn không thể nói lại lời chia tay thêm lần nào nữa.
“Tình nồng” kéo dài gần ba tiếng đồng hồ trong xe mới dừng lại, khi đó trời vẫn còn đang chìm trong màu đen u ám của đêm khuya, bên trong xe là Lục Sát cẩn thận giúp Hàn Khiết Tình lau đi chất dịch nóng bỏng thấm ướt giữa hai đùi ngọc của cô mới giúp cô mặc lại váy đàng hoàng, đến khi tận mắt thấy bóng lưng uể oải của cô vào nhà Lục Sát mới yên tâm khởi động xe rời đi.
Khi trở về biệt thự hắn về phòng tắm tắm một lát, cơ thể trần trụi săn với làn da thịt săn chắc trên mọi ngóc ngách đều trở nên nam tính của người đàn ông đứng dưới vòi sen, không ngừng nhận được những làn nước phun ra đầy lạnh lẽo thấu xương, dù Lục Sát có đang mặc kệ dòng ước lạnh như băng đó như thế nào thì trong đầu vẫn còn suy nghĩ về cuộc nói chuyện với Nam Yên Bắc, nhưng bên tai vẫn cứ ong ong lời nói của Hàn Khiết Tình khiến Lục Sát sắp nổ tung đầu ra, chịu sự giá lạnh của dòng nước thì khoảng nửa tiếng sau hắn mới tắt vòi sen đi, khoác đại áo tắm rồi đi ra ngoài.
Đến quầy rượu Lục Sát lấy một chai rượu whisky loại Rye [1] được ủ lâu năm, bước chân vững vàng tiến ra ban công, đưa mắt ngắm nhìn Thượng Hải vào đêm khuya chìm trong một màu đen u ám.
[1] Rye: Là loại Whisky được sản xuất từ lúa mạch đen, thường có nồng độ cồn rất cao (nồng độ cồn từ 40 – 45% ALC.)
Lục Sát chậm rãi nâng ly rượu có màu nâu hổ phách đậm đưa lên môi, dòng chất lỏng nồng nồng liền theo giữa làn môi hắn mà chui vào khoang miệng xuống tới dạ dày.
Hắn trầm mặc suy nghĩ thật kĩ về đoạn đối thoại chiều nay với Nam Yên Bắc, gương mặt bị nhiễm sắc dục lúc nãy cũng đã trở nên lạnh lùng cùng suy tư hẳn, cảm xúc không phân biệt rõ ràng là như thế nào cả..
“Tiểu Lục, mình hỏi cậu chuyện này.” Thanh âm nghiêm túc mà có chút ngờ ngợ của Nam Yên Bắc vang lên, anh trầm tư nhìn Lục Sát sau đó cất tiếng nói.
Lục Sát ngồi trên ghế sofa nhìn anh với ánh mắt chăm chú, đưa điếu xì gà thượng hạng lên môi rồi rít mạnh một hơi, thả ra làn khói như dày đặc thả vào bầu không khí, hắn cau mày khẽ rồi mới lười biếng cất giọng: “Hỏi đi.”
Nam Yên Bắc sắp xếp lại dòng suy nghĩ của mình một chút sau đó mới lựa chữ thích hợp để nói: “Cậu định nghiêm túc hay là đùa giỡn với Hàn Khiết Tình?”
Câu hỏi này vừa thốt ra đã khiến gương mặt Lục Sát bất chợt trầm lại, đôi mắt thâm thúy hiện lên vô số ý nghĩ nào đó không đoán được, hắn nhất thời rơi vào trạng thái trầm mặc mà không nói lời nào.
Nam Yên Bắc ngồi đối diện cẩn thận quan sát từng biểu hiện trên gương mặt hắn, thấy hắn không có lấy một cái sự thay đổi về cảm ứng thì anh liền không vui mà nhíu mày, cái tên này không phải mắc chứng tê liệt cảm xúc thật đấy chứ!?
Không biết qua bao lâu thì bầu không gian tĩnh lặng lúc này mới được phá bỏ bởi giọng nói mang theo ý đùa cợt cùng lạnh lẽo của Lục Sát: “Không có nghiêm túc hay đùa giỡn, chỉ có trả thù.”
Nam Yên Bắc thở dài một hơi, anh nghiêm mặt nhìn Lục Sát mới chậm rãi cất tiếng: “Thật ra nếu suy xét kĩ thì trong chuyện năm xưa Hàn Khiết Tình không hề có lỗi, nói chính xác hơn là không hề liên quan đến chuyện này, người mang tội lỗi nặng nề là ba cô ấy, mình thật sự không hiểu nếu cậu muốn trả thù thì có vô số cách nhưng tại sao lại đâm đầu vào Hàn Khiết Tình?“
“Hàn Khiết Tình là con gái được Hàn Trạch Dương yêu thương nhất, muốn hủy hoại ông ta dĩ nhiên phải chọc vào thứ ông ta xem trọng. Hơn nữa, nếu năm xưa ông ta thủ hạ lưu tình cũng không khiến gia đình mình phải tan cửa nát nhà, mình muốn ông ta từ từ cảm nhận được nỗi đau đó!” Đôi mắt Lục Sát bất giác hiện lên sự lạnh lẽo cực độ, ngón tay dụi dụi vào điếu xì gà nhưng không hề cảm thấy được sự đau đớn khi bị nó làm bỏng.
“Nhưng mà Tiểu Lục, mình chân thành khuyên cậu một câu, Hàn Khiết Tình không phải là món đồ chơi mà để cậu tùy ý sử dụng, cô ấy không thể vì mối thù năm xưa mà dính dáng vào chuyện bây giờ được. Thật sự rất bất công cậu có hiểu không?” Nam Yên Bắc ngã người tựa vào ghế, đôi mắt màu xanh lục ánh lên sự nghiêm túc mà chân thành cực độ khẽ khàng lên tiếng.
Đúng là chuyện này anh không nên nhúng tay quá sâu vào, nhưng mà chỉ là đứng trên lập trường của một người đàn ông anh không muốn người anh em tốt nhất của mình chỉ vì sự thù hận mà mất đi tình yêu thật sự thì càng không xứng đánh, như thế khiến cho người trong cuộc không ai được thoải mái cả, chỉ có sự đau khổ và dằn vặt không nguôi..
Lục Sát nghe Nam Yên Bắc nói thế thì' trầm mặc không lên tiếng, chỉ là hơi nhắm mắt lại rồi suy nghĩ việc gì đó, cẩn thận phân tích lời nói của anh.
Nam Yên Bắc thở dài ngao ngán rồi đứng dậy xoay người bước đi, trước kho anh tới chỗ cửa thư phòng thì đột nhiên dừng bước chân lại, hơi xoay nửa gương mặt qua liếc về phía Lục Sát, trầm trầm cất tiếng: “Một cô gái yêu cậu như thế nhưng đến cuối cùng nếu như biết được mọi sự thật thì sẽ chỉ có hai chữ tuyệt vọng bao trùm lấy cả cuộc đời sau này của cô ấy..”
Dứt lời Nam Yên Bắc nhanh chóng sải bước chân rời đi, bỏ lại Lục Sát vẫn đang trầm mặc ngồi trên ghế sofa trong thư phòng, lúc này đôi mắt tăm tối của anh mới dần dần mở ra, chìm vào suy tư hẳn..
Chính vì lời nói hôm nay của Nam Yên Bắc mới khiến tâm tình Lục Sát bất chợt dao động, hắn quả thật không thể vì tình yêu mà vứt bỏ hận thù, nhưng cũng không thể vì quá thù hận mà tổn thương một cô gái yêu hắn được.
Vì thế, ngoài mặt làm ngơ mấy lời nói dụng ý của Nam Yên Bắc thì trong lòng Lục Sát lại không yên ổn chút nào, thấp thỏm cùng phân vân không biết phải nên quyết định như thế nào, cuối cùng chật vật một hồi hắn mới lái xe đến căn biệt thự của Hàn Khiết Tình, nói ra lời chia tay với cô. Kết quả cô kích động không đồng ý mà còn chủ động hôn hắn, chủ động dâng hiến cơ thể cho hắn lần nữa..
Nghĩ đến những lời nói thâm tình của cô mà trái tim Lục Sát vô thức đập mạnh không kiểm soát được, nhưng rồi một số hình ảnh máu me từ sâu trong kí ức ở đâu đó trong đầu hắn lại lần nữa hiện về, áo đảo lên toàn bộ suy nghĩ mê muội của Lục Sát lúc này..
Ngay khoảnh khắc đó hắn chợt bừng tỉnh, hắn đang mềm lòng vì Hàn Khiết Tình? Không..hắn sẽ không như vậy..
Nhưng mà, nếu như cô đã cố tâm quyết định không chia tay mà ở lại bên cạnh hắn thì, han nhất định sẽ không buông tay cô ra một lần nào, để cô chìm đắm vào thế giới đầy tội lỗi cùng sự tàn ác nhẫn tâm của chính bản thân hắn..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.