Chương 68: Vén lên bức màn tội lỗi
Erica
20/09/2023
Trên màn hình ti vi là những nội dung trong từng tập tài liệu được ghi rõ ràng và phóng to hết cỡ, sẽ không có gì quá đặt biệt nếu những nội dung trên không trực tiếp liên quan đến ông trùm kim cương, người đàn ông cao quý và có tiếng nói nhất trong giới thượng lưu, làm mưa làm gió bao năm hoành hành ở cái đất phồn vinh như Thượng Hải này... Hàn Trạch Dương!
Nội dung trong những tập tài liệu đó đều là những bằng chứng ông đã rửa tiền phi pháp trong một số công ty con ở nước ngoài, bề ngoài là những công ty có chất lượng cao và tiền thu về mỗi năm lên đến mấy chục triệu USD, nhưng thật ra nền tảng kinh tế đều suy sụp cả, cái mác danh công ty có chất lượng như thế chỉ là bề ngoài, bên trong không còn gì khác là sự dơ bẩn rửa tiền.
Hình ảnh đó dừng lại khoảng vài phút để tất cả mọi người đều đọc được, sau đó trên màn hình ti vi rộng lớn lại trượt qua một số nội dung khác, lúc nãy là liệt kê những tội ác trong nghề nghiệp của Hàn Trạch Dương, bây giờ là liên quan đến mạng người.
Nội dung theo đó là một số bằng chứng chứng minh vào hai mươi lăm năm trước, ngày Hàn Khiết Tình ra đời cũng là ngày mẹ của cô, Gia Ý từ biệt thế gian này. Cũng vì Hàn Trạch Dương quá yêu bà nên khi nhận được tin bà chết, trong một phút nóng giận ông đã sai người đốt cả bệnh viện đó, khiến bao nhiêu mạng sống đều cùng chôn theo một người là Gia Ý.
Bằng chứng chứng thực một cách rõ ràng, đó là nội dung một cuộc hoại thoại giữa Hàn Trạch Dương và thuộc hạ mà ông đã sai châm lửa bệnh viện, nếu như đoạn ghi âm đó không có sự xuất hiện giọng nói của Hàn Trạch Dương thì tất cả mọi chuyện đã khác, đằng này trong đó rất rõ rành đó chính là giọng nói của ông.
Sau khi Hàn Trạch Dương sai người châm lửa bệnh viện đã cho anh ta một số tiền nhưng sau đó người đó đã biến mất không một tung tích, thật ra chính là bị Hàn Trạch Dương giết người diệt khẩu. Tiếp kế là một số văn kiện khác, trong đó là những bí mật thương mại quan trọng mà Hàn Trạch Dương đã bán đi cho người khác, những tập tài liệu đó cũng được ghi ra rõ ràng về sự hợp tác của ông với những người đó, còn có cả chữ ký của ông, không thể nào là giả mạo được. Những nội dung này chính là những nội dung trong USB mà Lục Sát đã trộm được ở trong thư phòng của Hàn Trạch Dương, không những thế còn có rất nhiều tệp quan trọng đã bị ông xóa đi nhưng Lục Sát lại vô tình nhìn thấy bản sao chưa được xóa, thế là lưu hẳn về một lượt không chừa lại bất cứ thứ gì.
Từng bằng chứng về những tội ác mà Hàn Trạch Dương đã gây ra nhiều năm trước đây đều được vạch trần ra bên ngoài ánh sáng, sự này ông lên như diều gặp gió một phần cũng là nhờ những vụ làm ăn phi pháp này, tuy nhiên những năm nay ông đã rửa tay gác kiếm làm ăn chính trực, nhưng mà vết nhơ trong cuộc đời như thế thì không bao giờ xóa bỏ được.
Lần này, Lục Sát đã quất mạnh một cú đánh úp thẳng vào đầu Hàn Trạch Dương khiến ông trở tay không kịp.
Giây phút này đây cả đại sảnh im ngắt như tờ, ai nấy cũng đều bụm miệng mà không thể nói thêm được một câu gì. Người đàn ông có tiếng nói nhất trong giới thượng lưu hóa ra lại là một người lòng dạ hiểm ác, vì sự nghiệp mà có thể làm bất cứ chuyện gì thì họ còn biết nói như thế nào đây?
Lục Sát nhếch môi lạnh lùng, hắn đảo tầm mắt qua chỗ Hàn Trạch Dương đang siết chặt nắm đấm nhìn về phía mình thể hiện cho sự phẫn nộ tận trời nhưng không thể nói bất cứ chữ gì khác, đôi mắt của ông như có tia laser phóng thẳng về hắn, nếu như có thể giết người bằng đôi mắt thì không biết Lục Sát đã chết bao nhiêu lần rồi. Nhưng mà hắn vẫn không hề sợ hãi hay nao núng, càng không sợ thiên hạ loạn thêm mà nói vào micro bằng giọng nói rất nhẹ bâng: “Chậc, đây đâu là gì đối với Hàn lão gia đây chứ? Mọi người cứ nghĩ như thế là xong sao? Không đơn giản như vậy đâu, tiếp theo đây tôi xin kể cho mọi người nghe một câu chuyện cực kỳ thú vị, mà nhân vật chính của chúng ta vẫn là ông Hàn Trạch Dương cao cao tại thượng đây. Để tôi cho mọi người biết quá khứ dơ bẩn của ông ta như thế nào!”
Cả đại sảnh bắt đầu sùng sục lên, còn có chuyện gì nữa vậy? Những chuyện vừa rồi mà họ biết đã chưa đủ kinh khủng hay sao? Còn có chuyện gì mà khiến tất cả mọi người phải sững sờ thế chứ? Tầm mắt Lục Sát đảo quanh mọi người một cái, sau đó hắn hướng về phía Hàn Trạch Dương, nhếch môi cười lạnh lẽo u ám, trong những lời nói đang nghi ngờ xì xầm bàn tán không ngưng của mọi người thì hắn chậm rãi cầm micro lên, nhẹ nhàng kể ra một câu chuyện mà hắn đã cất giấu suốt bao nhiêu năm qua.
Trước đây, khoảng hai mươi lăm năm về trước, Hàn Trạch Dương đã từng có một cộng sự thân thiết như anh em bên cạnh để cùng lập nghiệp khi cả hai chỉ có bàn tay trắng, người cộng sự ây đã đồng hành cùng Hàn rất lâu, ông ấy tên là Lục Cơ, cũng chính là ba của Lục Sát. Hai người kề sát bên nhau cùng nhau gây dựng sự nghiệp, cho đến khi cả hai cùng thành công tạo ra hai tập đoàn lớn nhất Thượng Hải, tạo ra tiếng tăm lẫy lừng khắp mọi nơi ai ai cũng biết. Nhưng mà, sau khi thành lập hai tập đoàn đó không lâu thì tập đoàn Lục Thị, cũng chính là tập đoàn của Lục Cơ bị dính líu đến việc hối lộ và rửa tiền pháp, ông bị tố là kẻ tình nghi lớn nhất, nhưng mà sự thật Lục Cơ hoàn toàn là trong sạch, không hề có việc làm như thế, ông ấy bị đổ oan một cách vô cớ. Lúc ấy cổ phiếu của tập đoàn đã tuột đến tận đáy, còn có nguy cơ đứng trên bờ vực bị phá sản, sau đó lại không có một chứng cớ nào chứng minh ông ấy trong sạch, ông ấy bị giam vào tù chịu tội một cách không minh bạch. Nhưng mà khoảng vài ngày sau đó Lục Cơ đã được Hàn Trạch Dương bảo lãnh ra ngoài, ông đột phá cứu giúp Lục Cơ với những bằng chứng mà ông tự tạo nên, có lòng tốt trả lại sự trong sạch cho Lục Cơ.
Tuy nhiên, khi Lục Cơ mang một lòng cảm kích Hàn lão thì ông lại nói rằng ông muốn có được tập đoàn Lục Thị, bởi vì đây chính là điều kiện để Hàn Trạch Dương cứu Lục Cơ ra ngoài. Nhưng Lục Cơ đương nhiên không đồng ý, biết bao nhiêu công sức của ông ấy bỏ ra, mồ hôi xương máu của mình làm sao dễ dàng trao vào tay người khác được, lúc ấy ông làm gì còn khả năng nuôi vợ mình và đứa con trai sáu tuổi đây?
Hàn Trạch Dương đã có mâu thuẫn với Lục Cơ từ việc đó, vì không thể ngang nhiên cướp đoạt tập đoàn Lục Thị nên sau khi ông để Lục Cơ ra ngoài đã trực tiếp tạo thêm áp lực cho tập đoàn, khiến tập đoàn như đứng trước vách núi, chỉ cần sảy chân một cái là lập tức phá sản. Lúc ấy Lục Cơ không biết nên cứu vớt tập đoàn thế nào, vì thế cầu xin Hàn Trạch Dương giúp đỡ, tuu nhiên sẽ không sáp nhập lại với tập đoàn Hàn Thị mà để Hàn Trạch Dương có cổ phần cao nhất trong đó, nhưng Hàn không đồng ý, ông muốn thao túng mọi quyền hành nên lại có thể vì tiền tài và danh vọng quyền lực đã thẳng tay ép chết người cộng sự của mình chết không còn đường lui.
Lúc ấy Lục Cơ hoàn toàn cùng đường, không biết làm thế nào, tập đoàn bị phá sản gán lên người ông ấy một món nợ kinh khủng, không bao giờ trả hết được dù cho có bán đi tập đoàn Lục Thị đi chăng nữa. Giai đoạn đó Lục Cơ bị trầm cảm vô cùng nghiêm trọng, quá túng quẫn không còn đường lui ông ấy đã lựa chọn cách tự sát...
Ngay ngày sinh nhật tròn sáu tuổi của Lục Sát, lúc ấy vì trong nhà có chuyện nên hắn được gửi tới nhà nội để ở, trong khi buổi tiệc sinh nhật đang diễn ra linh đình thì hắn đột nhiên nhận được món quà vô cùng lớn. Lúc mở ra hắn hoàn toàn chết lặng, trong đó là thi hài của cả ba và mẹ hắn, Lục Cơ và Kiều Tinh Tuyết, hai người nằm trong vũng máu đỏ tươi mà mở mắt trừng trừng nhìn lấy Lục Sát.
Mẹ của hắn là Kiều Tinh Tuyết, khi bắt gặp được hình ảnh Lục Cơ chồng của mình tự sát ở trong căn phòng của mình, vì quá đau khổ không chịu được, nên đã hóa điên trong giây phút đó, tự tay lấy con dao găm đâm thẳng vào cái bụng to tròn lớn của mình, một xác hai mạng chết ngay tức khắc...
Vì biết được chuyện này nên Hàn Trạch Dương đã cho người mang hai thi thể của Lục Cơ và Kiều Tinh Tuyết gói thành một món quà chuyển đến cho đứa con trai của họ là Lục Sát để hắn phải kinh động mà không thể nào sống tiếp được nữa, không còn mối nguy hại gì cho việc ông chiếm giữ tập đoàn Lục Thị, ngay ngày Hàn Khiết Tình ra đời Hàn Trạch Dương đã hiên ngang không một ai biết thành công thu mua tập đoàn Lục Thị, sáp nhập vào tập đoàn Hàn Thị để được rộng lớn và có chỗ đứng cao nhất như ngày hôm nay.
Lúc ấy Hàn Trạch Dương không hề biết về tên tuổi Lục Sát, chỉ biết rằng Lục Cơ có một đứa con trai và một đứa bé chưa ra đời mà thôi, ông đã nghĩ khi hắn nhìn thấy cảnh tượng trong ngày sinh nhật của mình lại nhận được món quà là thi thể của ba mẹ mình lẫn đứa em trai sắp sửa chào đời, một cậu bé sáu tuổi tâm lý không vững như thế thì không chết theo cũng hóa điên dại. Hơn nữa lúc ấy Hàn Khiết Tình vừa được sinh ra, trong lòng Hàn Trạch Dương mừng vui khôn xiết, không muốn gây án mạng thêm. Với lại một cậu bé sáu tuổi thơ ngây thì có thể làm được gì? Nghĩ như thế nên Hàn Trạch Dương hoàn toàn bỏ qua không để ý đến sự tồn tại của Lục Sát nữa, cho nên, sau này khi hắn lần nữa xuất hiện mà ông vẫn không biết rốt cuộc đó chính là con trai ruột của Lục Cơ, Lục Sát...
Nói tới đây, gương mặt Lục Sát càng trở nên u ám lạnh lẽo, cả người hắn bao trùm lấy một tầng băng khiến nhiệt độ trong đại sảnh giảm xuống hết mức, hắn liếc mắt về phía mọi người rồi bình thản bổ sung: “Chắc mọi người không biết tại sao ba tôi một đời trong sạch lại bị dính dáng đến những chuyện phi pháp đúng không? Thật ra, tất cả đều là chuyện tốt mà Hàn Trạch Dương đã gây ra, ông ta từ lâu đã có ý đồ với tập đoàn Lục Thị, muốn mượn cơ hội thành kẻ thánh nhân cứu ba tôi ra ngoài rồi trực tiếp sáp nhập hai tập đoàn lại. Nhưng mà kết quả ba tôi một mực không đồng ý, nên ông ta lại dồn ba tôi chết không còn đường lui, khiến ba tôi phải tự sát, mẹ tôi hóa điên rồi cùng đứa em trai chỉ còn một tháng nữa là chào đời của tôi, Lục Viễn, nó chưa kịp nhìn thấy ánh mặt trời đã bị tự tàn ác của quyền lực gián tiếp giết chết. Mọi người nghĩ xem, ngày sinh nhật tôi nhận được món quà độc đáo như thế, chỉ toàn là máu và máu, tôi sẽ có cảm nhận thế nào...”
Nói tới đây hắn chợt dừng lại, khẽ đảo tầm mắt qua chỗ Hàn Khiết Tình đang đứng bất động ở đấy, từ đầu tới cuối không thể thốt lên một chữ, nước mắt kẹt lại trong hốc mắt như bị hóa phép lên mà không thể rơi xuống, chỉ có thể mở to đôi mắt mà nhìn lấy hắn, sắc mặt tái nhợt đến đáng thương.
Lục Sát nở nụ cười lạnh lẽo một cái, trực tiếp đối diện với cái nhìn của Hàn Khiết Tình, hắn nhàn nhạt mở miệng: “Hàn Khiết Tình, bây giờ cô đã biết vì sao ngày sinh nhật hôm đó của tôi tôi lại nóng giận với cô chưa? Cũng đã biết rốt cuộc bộ mặt của người ba cô một mực kính trọng là tàn ác như thế nào chưa? Có thể vì danh vọng và quyền lực mà trực tiếp khiến cả nhà người cộng sự của mình lâm vào đường cùng, khiến ba mẹ lẫn em trai của tôi chết không nhắm mắt. Cô đã nhìn thấy chưa? Tình Tình yêu dấu của tôi?” Vừa nói hắn vừa nở ra nụ cười giễu cợt, đáy mắt hoàn toàn là tơ máu của sự lạnh lẽo, phủ một tầng lớp tàn ác nhẫn tâm thấu trời.
Nội dung trong những tập tài liệu đó đều là những bằng chứng ông đã rửa tiền phi pháp trong một số công ty con ở nước ngoài, bề ngoài là những công ty có chất lượng cao và tiền thu về mỗi năm lên đến mấy chục triệu USD, nhưng thật ra nền tảng kinh tế đều suy sụp cả, cái mác danh công ty có chất lượng như thế chỉ là bề ngoài, bên trong không còn gì khác là sự dơ bẩn rửa tiền.
Hình ảnh đó dừng lại khoảng vài phút để tất cả mọi người đều đọc được, sau đó trên màn hình ti vi rộng lớn lại trượt qua một số nội dung khác, lúc nãy là liệt kê những tội ác trong nghề nghiệp của Hàn Trạch Dương, bây giờ là liên quan đến mạng người.
Nội dung theo đó là một số bằng chứng chứng minh vào hai mươi lăm năm trước, ngày Hàn Khiết Tình ra đời cũng là ngày mẹ của cô, Gia Ý từ biệt thế gian này. Cũng vì Hàn Trạch Dương quá yêu bà nên khi nhận được tin bà chết, trong một phút nóng giận ông đã sai người đốt cả bệnh viện đó, khiến bao nhiêu mạng sống đều cùng chôn theo một người là Gia Ý.
Bằng chứng chứng thực một cách rõ ràng, đó là nội dung một cuộc hoại thoại giữa Hàn Trạch Dương và thuộc hạ mà ông đã sai châm lửa bệnh viện, nếu như đoạn ghi âm đó không có sự xuất hiện giọng nói của Hàn Trạch Dương thì tất cả mọi chuyện đã khác, đằng này trong đó rất rõ rành đó chính là giọng nói của ông.
Sau khi Hàn Trạch Dương sai người châm lửa bệnh viện đã cho anh ta một số tiền nhưng sau đó người đó đã biến mất không một tung tích, thật ra chính là bị Hàn Trạch Dương giết người diệt khẩu. Tiếp kế là một số văn kiện khác, trong đó là những bí mật thương mại quan trọng mà Hàn Trạch Dương đã bán đi cho người khác, những tập tài liệu đó cũng được ghi ra rõ ràng về sự hợp tác của ông với những người đó, còn có cả chữ ký của ông, không thể nào là giả mạo được. Những nội dung này chính là những nội dung trong USB mà Lục Sát đã trộm được ở trong thư phòng của Hàn Trạch Dương, không những thế còn có rất nhiều tệp quan trọng đã bị ông xóa đi nhưng Lục Sát lại vô tình nhìn thấy bản sao chưa được xóa, thế là lưu hẳn về một lượt không chừa lại bất cứ thứ gì.
Từng bằng chứng về những tội ác mà Hàn Trạch Dương đã gây ra nhiều năm trước đây đều được vạch trần ra bên ngoài ánh sáng, sự này ông lên như diều gặp gió một phần cũng là nhờ những vụ làm ăn phi pháp này, tuy nhiên những năm nay ông đã rửa tay gác kiếm làm ăn chính trực, nhưng mà vết nhơ trong cuộc đời như thế thì không bao giờ xóa bỏ được.
Lần này, Lục Sát đã quất mạnh một cú đánh úp thẳng vào đầu Hàn Trạch Dương khiến ông trở tay không kịp.
Giây phút này đây cả đại sảnh im ngắt như tờ, ai nấy cũng đều bụm miệng mà không thể nói thêm được một câu gì. Người đàn ông có tiếng nói nhất trong giới thượng lưu hóa ra lại là một người lòng dạ hiểm ác, vì sự nghiệp mà có thể làm bất cứ chuyện gì thì họ còn biết nói như thế nào đây?
Lục Sát nhếch môi lạnh lùng, hắn đảo tầm mắt qua chỗ Hàn Trạch Dương đang siết chặt nắm đấm nhìn về phía mình thể hiện cho sự phẫn nộ tận trời nhưng không thể nói bất cứ chữ gì khác, đôi mắt của ông như có tia laser phóng thẳng về hắn, nếu như có thể giết người bằng đôi mắt thì không biết Lục Sát đã chết bao nhiêu lần rồi. Nhưng mà hắn vẫn không hề sợ hãi hay nao núng, càng không sợ thiên hạ loạn thêm mà nói vào micro bằng giọng nói rất nhẹ bâng: “Chậc, đây đâu là gì đối với Hàn lão gia đây chứ? Mọi người cứ nghĩ như thế là xong sao? Không đơn giản như vậy đâu, tiếp theo đây tôi xin kể cho mọi người nghe một câu chuyện cực kỳ thú vị, mà nhân vật chính của chúng ta vẫn là ông Hàn Trạch Dương cao cao tại thượng đây. Để tôi cho mọi người biết quá khứ dơ bẩn của ông ta như thế nào!”
Cả đại sảnh bắt đầu sùng sục lên, còn có chuyện gì nữa vậy? Những chuyện vừa rồi mà họ biết đã chưa đủ kinh khủng hay sao? Còn có chuyện gì mà khiến tất cả mọi người phải sững sờ thế chứ? Tầm mắt Lục Sát đảo quanh mọi người một cái, sau đó hắn hướng về phía Hàn Trạch Dương, nhếch môi cười lạnh lẽo u ám, trong những lời nói đang nghi ngờ xì xầm bàn tán không ngưng của mọi người thì hắn chậm rãi cầm micro lên, nhẹ nhàng kể ra một câu chuyện mà hắn đã cất giấu suốt bao nhiêu năm qua.
Trước đây, khoảng hai mươi lăm năm về trước, Hàn Trạch Dương đã từng có một cộng sự thân thiết như anh em bên cạnh để cùng lập nghiệp khi cả hai chỉ có bàn tay trắng, người cộng sự ây đã đồng hành cùng Hàn rất lâu, ông ấy tên là Lục Cơ, cũng chính là ba của Lục Sát. Hai người kề sát bên nhau cùng nhau gây dựng sự nghiệp, cho đến khi cả hai cùng thành công tạo ra hai tập đoàn lớn nhất Thượng Hải, tạo ra tiếng tăm lẫy lừng khắp mọi nơi ai ai cũng biết. Nhưng mà, sau khi thành lập hai tập đoàn đó không lâu thì tập đoàn Lục Thị, cũng chính là tập đoàn của Lục Cơ bị dính líu đến việc hối lộ và rửa tiền pháp, ông bị tố là kẻ tình nghi lớn nhất, nhưng mà sự thật Lục Cơ hoàn toàn là trong sạch, không hề có việc làm như thế, ông ấy bị đổ oan một cách vô cớ. Lúc ấy cổ phiếu của tập đoàn đã tuột đến tận đáy, còn có nguy cơ đứng trên bờ vực bị phá sản, sau đó lại không có một chứng cớ nào chứng minh ông ấy trong sạch, ông ấy bị giam vào tù chịu tội một cách không minh bạch. Nhưng mà khoảng vài ngày sau đó Lục Cơ đã được Hàn Trạch Dương bảo lãnh ra ngoài, ông đột phá cứu giúp Lục Cơ với những bằng chứng mà ông tự tạo nên, có lòng tốt trả lại sự trong sạch cho Lục Cơ.
Tuy nhiên, khi Lục Cơ mang một lòng cảm kích Hàn lão thì ông lại nói rằng ông muốn có được tập đoàn Lục Thị, bởi vì đây chính là điều kiện để Hàn Trạch Dương cứu Lục Cơ ra ngoài. Nhưng Lục Cơ đương nhiên không đồng ý, biết bao nhiêu công sức của ông ấy bỏ ra, mồ hôi xương máu của mình làm sao dễ dàng trao vào tay người khác được, lúc ấy ông làm gì còn khả năng nuôi vợ mình và đứa con trai sáu tuổi đây?
Hàn Trạch Dương đã có mâu thuẫn với Lục Cơ từ việc đó, vì không thể ngang nhiên cướp đoạt tập đoàn Lục Thị nên sau khi ông để Lục Cơ ra ngoài đã trực tiếp tạo thêm áp lực cho tập đoàn, khiến tập đoàn như đứng trước vách núi, chỉ cần sảy chân một cái là lập tức phá sản. Lúc ấy Lục Cơ không biết nên cứu vớt tập đoàn thế nào, vì thế cầu xin Hàn Trạch Dương giúp đỡ, tuu nhiên sẽ không sáp nhập lại với tập đoàn Hàn Thị mà để Hàn Trạch Dương có cổ phần cao nhất trong đó, nhưng Hàn không đồng ý, ông muốn thao túng mọi quyền hành nên lại có thể vì tiền tài và danh vọng quyền lực đã thẳng tay ép chết người cộng sự của mình chết không còn đường lui.
Lúc ấy Lục Cơ hoàn toàn cùng đường, không biết làm thế nào, tập đoàn bị phá sản gán lên người ông ấy một món nợ kinh khủng, không bao giờ trả hết được dù cho có bán đi tập đoàn Lục Thị đi chăng nữa. Giai đoạn đó Lục Cơ bị trầm cảm vô cùng nghiêm trọng, quá túng quẫn không còn đường lui ông ấy đã lựa chọn cách tự sát...
Ngay ngày sinh nhật tròn sáu tuổi của Lục Sát, lúc ấy vì trong nhà có chuyện nên hắn được gửi tới nhà nội để ở, trong khi buổi tiệc sinh nhật đang diễn ra linh đình thì hắn đột nhiên nhận được món quà vô cùng lớn. Lúc mở ra hắn hoàn toàn chết lặng, trong đó là thi hài của cả ba và mẹ hắn, Lục Cơ và Kiều Tinh Tuyết, hai người nằm trong vũng máu đỏ tươi mà mở mắt trừng trừng nhìn lấy Lục Sát.
Mẹ của hắn là Kiều Tinh Tuyết, khi bắt gặp được hình ảnh Lục Cơ chồng của mình tự sát ở trong căn phòng của mình, vì quá đau khổ không chịu được, nên đã hóa điên trong giây phút đó, tự tay lấy con dao găm đâm thẳng vào cái bụng to tròn lớn của mình, một xác hai mạng chết ngay tức khắc...
Vì biết được chuyện này nên Hàn Trạch Dương đã cho người mang hai thi thể của Lục Cơ và Kiều Tinh Tuyết gói thành một món quà chuyển đến cho đứa con trai của họ là Lục Sát để hắn phải kinh động mà không thể nào sống tiếp được nữa, không còn mối nguy hại gì cho việc ông chiếm giữ tập đoàn Lục Thị, ngay ngày Hàn Khiết Tình ra đời Hàn Trạch Dương đã hiên ngang không một ai biết thành công thu mua tập đoàn Lục Thị, sáp nhập vào tập đoàn Hàn Thị để được rộng lớn và có chỗ đứng cao nhất như ngày hôm nay.
Lúc ấy Hàn Trạch Dương không hề biết về tên tuổi Lục Sát, chỉ biết rằng Lục Cơ có một đứa con trai và một đứa bé chưa ra đời mà thôi, ông đã nghĩ khi hắn nhìn thấy cảnh tượng trong ngày sinh nhật của mình lại nhận được món quà là thi thể của ba mẹ mình lẫn đứa em trai sắp sửa chào đời, một cậu bé sáu tuổi tâm lý không vững như thế thì không chết theo cũng hóa điên dại. Hơn nữa lúc ấy Hàn Khiết Tình vừa được sinh ra, trong lòng Hàn Trạch Dương mừng vui khôn xiết, không muốn gây án mạng thêm. Với lại một cậu bé sáu tuổi thơ ngây thì có thể làm được gì? Nghĩ như thế nên Hàn Trạch Dương hoàn toàn bỏ qua không để ý đến sự tồn tại của Lục Sát nữa, cho nên, sau này khi hắn lần nữa xuất hiện mà ông vẫn không biết rốt cuộc đó chính là con trai ruột của Lục Cơ, Lục Sát...
Nói tới đây, gương mặt Lục Sát càng trở nên u ám lạnh lẽo, cả người hắn bao trùm lấy một tầng băng khiến nhiệt độ trong đại sảnh giảm xuống hết mức, hắn liếc mắt về phía mọi người rồi bình thản bổ sung: “Chắc mọi người không biết tại sao ba tôi một đời trong sạch lại bị dính dáng đến những chuyện phi pháp đúng không? Thật ra, tất cả đều là chuyện tốt mà Hàn Trạch Dương đã gây ra, ông ta từ lâu đã có ý đồ với tập đoàn Lục Thị, muốn mượn cơ hội thành kẻ thánh nhân cứu ba tôi ra ngoài rồi trực tiếp sáp nhập hai tập đoàn lại. Nhưng mà kết quả ba tôi một mực không đồng ý, nên ông ta lại dồn ba tôi chết không còn đường lui, khiến ba tôi phải tự sát, mẹ tôi hóa điên rồi cùng đứa em trai chỉ còn một tháng nữa là chào đời của tôi, Lục Viễn, nó chưa kịp nhìn thấy ánh mặt trời đã bị tự tàn ác của quyền lực gián tiếp giết chết. Mọi người nghĩ xem, ngày sinh nhật tôi nhận được món quà độc đáo như thế, chỉ toàn là máu và máu, tôi sẽ có cảm nhận thế nào...”
Nói tới đây hắn chợt dừng lại, khẽ đảo tầm mắt qua chỗ Hàn Khiết Tình đang đứng bất động ở đấy, từ đầu tới cuối không thể thốt lên một chữ, nước mắt kẹt lại trong hốc mắt như bị hóa phép lên mà không thể rơi xuống, chỉ có thể mở to đôi mắt mà nhìn lấy hắn, sắc mặt tái nhợt đến đáng thương.
Lục Sát nở nụ cười lạnh lẽo một cái, trực tiếp đối diện với cái nhìn của Hàn Khiết Tình, hắn nhàn nhạt mở miệng: “Hàn Khiết Tình, bây giờ cô đã biết vì sao ngày sinh nhật hôm đó của tôi tôi lại nóng giận với cô chưa? Cũng đã biết rốt cuộc bộ mặt của người ba cô một mực kính trọng là tàn ác như thế nào chưa? Có thể vì danh vọng và quyền lực mà trực tiếp khiến cả nhà người cộng sự của mình lâm vào đường cùng, khiến ba mẹ lẫn em trai của tôi chết không nhắm mắt. Cô đã nhìn thấy chưa? Tình Tình yêu dấu của tôi?” Vừa nói hắn vừa nở ra nụ cười giễu cợt, đáy mắt hoàn toàn là tơ máu của sự lạnh lẽo, phủ một tầng lớp tàn ác nhẫn tâm thấu trời.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.