Chương 84: Bế Tắc.
Tạ Quang Khải
24/07/2022
"Ngụy Phong xem qua vụ án thì phát hiện ra đây là 1 vụ án rất lớn.Có người cả gan trộm quốc khố của Triệu Quốc.Mặc dù Triệu Quốc có hàng ngàn quân
lính canh gác quốc khố đồng thời có cả những cao thủ được huấn luyện
xuất sắc bởi triều đình nhưng không thể bât được hắn.
Theo ghi chép của Tư Mã Ty sau khi điều tra những người canh gác thì họ đều nói có 1 cơn gió lớn thổi đến làm cho tầm nhìn của họ bị ảnh hưởng xong liền có 1 vụ nổ bên trong quốc khố làm cho tất cả thị vệ giật mình.Họ vào bên trong quố khố thì đã thấy không còn ai nữa đồng thời mất đi Ấn Thiên Vương.
Ngụy Phong rất ngạc nhiên khi Triệu Quốc bị mất thứ này.Ấn Thiên Vương là biểu tượng của Triệu Quốc đã có từ xưa,đại diện cho quyền lực chí cao vô thượng ở Triệu Quốc.
Ấn Thiên Vương mất đồng nghĩa với quyền lực của vương gia ở Triệu Quốc mất đi.Tuy điều này đã bị xoá đi khi Triệu Vương lên ngôi,ông ta đã nắm toàn quyền quân đội và các thế lực trong Triệu Quốc vì vậy mà Ấn Thiên Vương chỉ còn được coi là quốc bảo chứ không đại diện cho quyền lực cao nhất ở Triệu Quốc nữa.
-Nhạc phụ,thủ thuật của bọn trộm này rất cao,nếu ở Đại Minh e rằng cũng mất rất nhiều thời gian mới tra ra được.
-Đến con cũng nói như vậy thì vụ án này khó khắn rồi.
-Nhạc phụ,người cho con tới quốc khố điều tra được không ?
-Vụ án khó như vậy chẳng lẽ con vẫn muốn điều tra à.
Ngụy Phong cười lạnh 1 cái rồi nói.
-Thủ thuật này rất cao nhưng nó lại làm con càng thêm hứng thú với nó.
Triệu Vương thấy vậy thì liền cho người dẫn Ngụy Phong tới quốc khố.Quốc khố đã được người của Tư Mã Ty tiếp quản,cao thủ canh gác ở đây nhiều như mây.Không những thế mà Triệu Vương còn phái thêm quân lính tuần tra liên tục ở quanh đó.
-Bẩm cô gia chúng ta đã tới nơi rồi.
Ngụy Phong nhìn mà cảm thán.Nơi này quả thực rất xứng với cái danh quốc khố,nơi này lớn hơn gấp cả chục lần Ngụy Phủ.Ở đây cũng có rất nhiều bẫy nhưng điều kì lạ là hôm ấy tất cả bẫy ở đây đều bị phá hỏng không rõ nguyên do.
-Bẩm cô gia,kia là người đứng đầu Tư Mã Ty tên Thẩm Tư Lục.
Tạ Vân nhìn về phía ấy thì mới biết rằng người đứng đầu Tư Mã Ty lại là 1 người con gái.Nhìn cô ấy có thân hình rất săn chắc.
-Thẩm đại nhân,vị này là cô gia của Triệu Quốc được Triệu Vương giao phó cho vụ án này.
-Ta là Ngụy Phong mong Thẩm đại nhân chiếu cố.
-Thì ra là cô gia,danh tiếng của ngài vang khắp Triệu Quốc,không ai là không biết.Ta không ngờ vương gia lại phái ngài tới đây.
Thẩm Tư Lục dẫn Ngụy Phong vào quốc khố xem thử.Sau khi quan sát 1 hồi thì hân thấy ở đây có 1 loại chất lỏng dính trên sàn.
-Đây là gì ?
-Đây là dầu hoả,theo như điều tra thì rất có khả năng hung thủ xử dụng thứ này để dẫn lửa từ xa làm nổ quốc khố.
Ngụy Phong nhìn dầu hoả mỗi nơi có 1 ít không giống như đang dẫn lửa làm nổ mà phóng hoả đốt quốc khố thì đúng hơn.Ngụy Phong quan sát thêm rồi ra ngoài quốc khố quan sát địa hình quanh đây.Quanh quốc khố có 1 khoảng không gian rất lớn cách biệt với những nơi khác.Nơi này có quân lính đi tuần tra liên tục.Nếu muốn xâm nhập vào thì rất khó.Bức tường dày cùng với độ cao ngất ngưỡng thì việc dùng khinh công hay lẻn vào từ bên trên là không thể.
Ngụy Phong nhìn lên sàn của sân bên ngoài quốc khố thì cậu rất bất ngờ.Không ngờ sẫn ở đây đều được lát bằng gạch Vân Nam.Loại gạch này được sản xuất ở Vân Nam,1 phủ của Đại Minh.Sở dĩ loại gạch này nổi tiếng như vậy là do chúng rất cứng cáp.Loại gạch này cũng được Chu Đế sử dụng ở Hoàng cung,sự cứng cáp của nó có thể chịu được bất kì loại tác động nào mạnh lên trên bề mặt.
Ngụy Phong,hắn ngạc nhiên vậy vì hắn hiểu rất rõ loại gạch này,tuy nó rất cứng cáp nhưng nó có 1 nhược điểm chí mạng là khi có mưa,loại gạch này rất dễ bị ăn mòn.Ở Đại Minh chỉ có những nơi ít mưa mới sử dụng được nếu mưa quá nhiều hoặc lượng nước dồn vào gạch quá nhiều thì nó sẽ bị ăn mong từ từ đến khi không còn hình dạng của 1 viên gạch.
-Thẩm đại nhân,cô cho người đi điều tra xem có viên gạch nào ở quanh quốc khố khác so với những viên còn lại hay không ?
Thẩm Tư Lục liền cho người đi điều tra thử xem.Nhưng căn bản không có viên gạch nào là khác lạ cả,toàn bộ như nhau hết.Ngụy Phong biết thì rất nghi ngờ mà tự mình đi kiểm tra,đến hắn cũng không phát hiện ra viên gạch nào đáng nghi.Suy đoán của hắn coi như bị hủy bỏ,hắn liền nhìn toà quốc khố 1 lần rồi hiểu ra vấn đề.Quanh sân quốc khố không có dấu hiệu bất thường nhưng ở bên dưới thì không chắc là như vậy."
Theo ghi chép của Tư Mã Ty sau khi điều tra những người canh gác thì họ đều nói có 1 cơn gió lớn thổi đến làm cho tầm nhìn của họ bị ảnh hưởng xong liền có 1 vụ nổ bên trong quốc khố làm cho tất cả thị vệ giật mình.Họ vào bên trong quố khố thì đã thấy không còn ai nữa đồng thời mất đi Ấn Thiên Vương.
Ngụy Phong rất ngạc nhiên khi Triệu Quốc bị mất thứ này.Ấn Thiên Vương là biểu tượng của Triệu Quốc đã có từ xưa,đại diện cho quyền lực chí cao vô thượng ở Triệu Quốc.
Ấn Thiên Vương mất đồng nghĩa với quyền lực của vương gia ở Triệu Quốc mất đi.Tuy điều này đã bị xoá đi khi Triệu Vương lên ngôi,ông ta đã nắm toàn quyền quân đội và các thế lực trong Triệu Quốc vì vậy mà Ấn Thiên Vương chỉ còn được coi là quốc bảo chứ không đại diện cho quyền lực cao nhất ở Triệu Quốc nữa.
-Nhạc phụ,thủ thuật của bọn trộm này rất cao,nếu ở Đại Minh e rằng cũng mất rất nhiều thời gian mới tra ra được.
-Đến con cũng nói như vậy thì vụ án này khó khắn rồi.
-Nhạc phụ,người cho con tới quốc khố điều tra được không ?
-Vụ án khó như vậy chẳng lẽ con vẫn muốn điều tra à.
Ngụy Phong cười lạnh 1 cái rồi nói.
-Thủ thuật này rất cao nhưng nó lại làm con càng thêm hứng thú với nó.
Triệu Vương thấy vậy thì liền cho người dẫn Ngụy Phong tới quốc khố.Quốc khố đã được người của Tư Mã Ty tiếp quản,cao thủ canh gác ở đây nhiều như mây.Không những thế mà Triệu Vương còn phái thêm quân lính tuần tra liên tục ở quanh đó.
-Bẩm cô gia chúng ta đã tới nơi rồi.
Ngụy Phong nhìn mà cảm thán.Nơi này quả thực rất xứng với cái danh quốc khố,nơi này lớn hơn gấp cả chục lần Ngụy Phủ.Ở đây cũng có rất nhiều bẫy nhưng điều kì lạ là hôm ấy tất cả bẫy ở đây đều bị phá hỏng không rõ nguyên do.
-Bẩm cô gia,kia là người đứng đầu Tư Mã Ty tên Thẩm Tư Lục.
Tạ Vân nhìn về phía ấy thì mới biết rằng người đứng đầu Tư Mã Ty lại là 1 người con gái.Nhìn cô ấy có thân hình rất săn chắc.
-Thẩm đại nhân,vị này là cô gia của Triệu Quốc được Triệu Vương giao phó cho vụ án này.
-Ta là Ngụy Phong mong Thẩm đại nhân chiếu cố.
-Thì ra là cô gia,danh tiếng của ngài vang khắp Triệu Quốc,không ai là không biết.Ta không ngờ vương gia lại phái ngài tới đây.
Thẩm Tư Lục dẫn Ngụy Phong vào quốc khố xem thử.Sau khi quan sát 1 hồi thì hân thấy ở đây có 1 loại chất lỏng dính trên sàn.
-Đây là gì ?
-Đây là dầu hoả,theo như điều tra thì rất có khả năng hung thủ xử dụng thứ này để dẫn lửa từ xa làm nổ quốc khố.
Ngụy Phong nhìn dầu hoả mỗi nơi có 1 ít không giống như đang dẫn lửa làm nổ mà phóng hoả đốt quốc khố thì đúng hơn.Ngụy Phong quan sát thêm rồi ra ngoài quốc khố quan sát địa hình quanh đây.Quanh quốc khố có 1 khoảng không gian rất lớn cách biệt với những nơi khác.Nơi này có quân lính đi tuần tra liên tục.Nếu muốn xâm nhập vào thì rất khó.Bức tường dày cùng với độ cao ngất ngưỡng thì việc dùng khinh công hay lẻn vào từ bên trên là không thể.
Ngụy Phong nhìn lên sàn của sân bên ngoài quốc khố thì cậu rất bất ngờ.Không ngờ sẫn ở đây đều được lát bằng gạch Vân Nam.Loại gạch này được sản xuất ở Vân Nam,1 phủ của Đại Minh.Sở dĩ loại gạch này nổi tiếng như vậy là do chúng rất cứng cáp.Loại gạch này cũng được Chu Đế sử dụng ở Hoàng cung,sự cứng cáp của nó có thể chịu được bất kì loại tác động nào mạnh lên trên bề mặt.
Ngụy Phong,hắn ngạc nhiên vậy vì hắn hiểu rất rõ loại gạch này,tuy nó rất cứng cáp nhưng nó có 1 nhược điểm chí mạng là khi có mưa,loại gạch này rất dễ bị ăn mòn.Ở Đại Minh chỉ có những nơi ít mưa mới sử dụng được nếu mưa quá nhiều hoặc lượng nước dồn vào gạch quá nhiều thì nó sẽ bị ăn mong từ từ đến khi không còn hình dạng của 1 viên gạch.
-Thẩm đại nhân,cô cho người đi điều tra xem có viên gạch nào ở quanh quốc khố khác so với những viên còn lại hay không ?
Thẩm Tư Lục liền cho người đi điều tra thử xem.Nhưng căn bản không có viên gạch nào là khác lạ cả,toàn bộ như nhau hết.Ngụy Phong biết thì rất nghi ngờ mà tự mình đi kiểm tra,đến hắn cũng không phát hiện ra viên gạch nào đáng nghi.Suy đoán của hắn coi như bị hủy bỏ,hắn liền nhìn toà quốc khố 1 lần rồi hiểu ra vấn đề.Quanh sân quốc khố không có dấu hiệu bất thường nhưng ở bên dưới thì không chắc là như vậy."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.