Chương 13: Quét sạch phản loạn.
Tạ Quang Khải
25/02/2022
‘’ Sau Khi liên lạc cho Man Đi không thành,Bạc Liễu cho quân đội trong
thành đề cao cảnh giác hơn đồng thời cắt đứt liên lạc với triều đình,sát hại hàng chục quan viên của triều đình.
Nguỵ Phong biết tình hình như vậy nhưng lực bất tòng tâm,đưa các thị vệ cùng Lạc Vân đến trưa tại tửu lầu trong quận.
-Đại nhân chúng ta khó có thể tránh khỏi sự truy sát của bọn chúng.
-Triều đình vẫn có lệnh giữ nguyên vị trí, nếu đột phá trốn khỏi thành sẽ làm kinh động tới bọn chúng,hàng vạn người dân sẽ bị bọn chúng thảm sát.
-Ta hiểu đại nhân.
-Cố gắng liên lạc cho Tả Nguyên Soái cho quân chi viện.
-Vâng đại nhân.
Mấy ngày này,quân của Bạc Liễu đi lùng sục toàn thành,nơi nào khả nghi chúng liền thảm sát hết,khiến dân chúng vàng khiếp sợ.
Chu Đế nghe được tin liền phái binh mã dốc toàn lực tiến tới Vô Ưu Quận,bảo vệ bách tính nơi đây.Trong thời gian này,Nguỵ Phong cho người đi vẽ 1 tấm bản đồ của Vô Ưu Quận tất cả đường ra lối vào.Đồng thời điều tra thời gian chuyển giao công việc của quân lính trong thành.
Thị vệ Đông Xưởng nhanh chóng tra ra các mốc thời điểm quan trong chuyển giao công việc đó là canh 3 và thời điểm mặt trời lên cao nhất.
Theo suy luận thời điểm lí tưởng để đánh vào Vô Ưu Quận là canh 3 nhưng quân lính canh phòng bên đem nhiều gấp đôi với ban ngày nên việc này sẽ gây ra kinh động rất lớn.
-Trong các cửa thành thì ngươi nghĩ cửa nào yếu nhất.
-Bẩm đại nhân,hiện giờ các cửa thành đều có người của Bạc Liễu canh giữ rất khó để đột nhập nhưng ta liên lạc với vị thủ quân cửa Bắc từng là thống lĩnh của triều đình 1 lòng với triều đình.
-Lão ta liệu đáng tin không ?
-Bẩm đại nhân không thử thì không biết được ạ nhưng vẫn nên chuẩn bị phương án rút lui.
-Được rồi phái 100 thị vệ theo ta,ngươi thì lui về tửu lầu nào đó đi tách người ra làm 2 nhánh.Một trăm người theo ta tới cửa Bắc nếu an toàn thì tập hợp lại lúc canh 3 sau khi có thôngbáo của ta.
-Vâng.
Sáng sớm hôm sau Nguỵ Phong cùng 100 thị vệ của mình thay phiên nhau tiến về cửa Bắc.Lạc Vân dẫn các thị vệ tách làm 2 nhánh mỗi nhánh 50 người phân tách ở các tửu lầu.
-Có ai ở nhà không ?
-Ngươi là ai mà lại đến phủ thủ quân chúng ta làm loạn.
-Nói vói đại nhân nhà ngươi chữ “Nguỵ”.
-Hả ? Được rồi chờ chút.
Nguỵ Phong đứng chờ trước cửa của phủ thủ quân 1 lúc lâu thì có người ra tiếp đón.
-Mời đại nhân vào.
Nguỵ vừa nghe xong liền tiến vào,theo sau các thị vệ tiến vào gần nửa còn lại ở quanh phủ thủ quân điều tra tin tức.
-Bái kiến Nguỵ đại nhân.
-Ngài là ?
-Tại hạ Hồ Ngân là thủ quân cửa Bắc Vô Ưu Quận.
-Thì ra là thủ quân đại nhân.
-Đại nhân khách khí rồi mời vào.
Phủ của Hồ Ngân khá trang trọng có thể thấy hắn có số lượng tài sản không tệ tại Biên ải phía Bắc này.
-Đại nhân ngài có muốn biết tại sao Mục Kiều đại nhân lại thất thủ không ?
-Mong đại nhân chỉ giáo.
-Có gì chỉ giáo chứ,tên Bạc Liễu này hắn căn bản chỉ là con rối của tộc trưởng Man Tộc-Man Lạc thôi.Man Tộc giúp hắn bắt Mục nhường lại chức vị để cho bọn chúng rèn luyện binh mã trong thành.
-Sao Vô Ưu Quận không chống trả lại,rõ ràng có 1 lượng binh lực lớn vậy.
-Đại nhân có điều không biết hiện giờ quân binh toàn bộ Vô Ưu Quận đều là Man Tộc cải trang thành,trong thành chỉ có quân của ta là còn trí lực.
-Vậy nhờ đại nhân chiếu cố rồi.
-Nguỵ đại nhân yên tâm,ta 1 lòng với triều đình vì nghĩa lớn.
Nguỵ Phong trầm tư 1 lúc lâu rồi viết 1 bức thư đưa cho thị vệ ngoài phủ mang tới cho Lạc Vân.Đồng thời cho các thị vệ bên ngoài giám sát chặt động tĩnh của phủ thủ quân không được lơ là.
Vô Ưu Quận chuyển gió lớn,mây bắt đầu xám xịt báo hiệu cho sự diệt vong,đổi chủ mới.Quân đội của Tả Luyện cuối cùng cũng đã đến nói và bao quanh ngoài thành.Hắn còn cho người giám sát động tĩnh của Man Tộc.
Hiện giờ chỉ cần quân lính của Chu Đế tới,nội ứng ngoại hợp đánh đuổi Man Tộc.Trong Vô Ưu Quận hiện giờ bách tính vẫn hoạt động cuộc sống bình thường nhưng trong lòng thì biết rõ không lâu sau sẽ có chiến tranh.
Các thương nhân lớn của Vô Ưu Quận đều đồng linh bỏ trốn,các gia tộc tại đây cũng đóng cửa không tiếp khách.
Nguỵ Phong trong thời gian này phái người túc trực quan sát các thế lực tại Vô Ưu Quận 1 cách chặt chẽ,1 khi có động tĩnh là báo ngay cho bến ngoài.
Sau khi nhận được thông tin bên ngoài của quân lính triều đình.Nguỵ Phong phối hợp với Hồ Ngân cho quân ở cửa Bắc đợi tới canh 3 xông vào.Các thị vệ cũng chuẩn bị sẵn sàng ám sát toàn bộ quân lính Man Tộc tại các cổng thành.Bạc Liễu chưa hề hay tin gì ở bên ngoài không biết rằng bao quanh gắn đang có 1 đội quân hùng hậu,ngày tàn của hắn cũng sắp tới chấm dứt các năm tháng nghèo đói của nhân dân.”
Nguỵ Phong biết tình hình như vậy nhưng lực bất tòng tâm,đưa các thị vệ cùng Lạc Vân đến trưa tại tửu lầu trong quận.
-Đại nhân chúng ta khó có thể tránh khỏi sự truy sát của bọn chúng.
-Triều đình vẫn có lệnh giữ nguyên vị trí, nếu đột phá trốn khỏi thành sẽ làm kinh động tới bọn chúng,hàng vạn người dân sẽ bị bọn chúng thảm sát.
-Ta hiểu đại nhân.
-Cố gắng liên lạc cho Tả Nguyên Soái cho quân chi viện.
-Vâng đại nhân.
Mấy ngày này,quân của Bạc Liễu đi lùng sục toàn thành,nơi nào khả nghi chúng liền thảm sát hết,khiến dân chúng vàng khiếp sợ.
Chu Đế nghe được tin liền phái binh mã dốc toàn lực tiến tới Vô Ưu Quận,bảo vệ bách tính nơi đây.Trong thời gian này,Nguỵ Phong cho người đi vẽ 1 tấm bản đồ của Vô Ưu Quận tất cả đường ra lối vào.Đồng thời điều tra thời gian chuyển giao công việc của quân lính trong thành.
Thị vệ Đông Xưởng nhanh chóng tra ra các mốc thời điểm quan trong chuyển giao công việc đó là canh 3 và thời điểm mặt trời lên cao nhất.
Theo suy luận thời điểm lí tưởng để đánh vào Vô Ưu Quận là canh 3 nhưng quân lính canh phòng bên đem nhiều gấp đôi với ban ngày nên việc này sẽ gây ra kinh động rất lớn.
-Trong các cửa thành thì ngươi nghĩ cửa nào yếu nhất.
-Bẩm đại nhân,hiện giờ các cửa thành đều có người của Bạc Liễu canh giữ rất khó để đột nhập nhưng ta liên lạc với vị thủ quân cửa Bắc từng là thống lĩnh của triều đình 1 lòng với triều đình.
-Lão ta liệu đáng tin không ?
-Bẩm đại nhân không thử thì không biết được ạ nhưng vẫn nên chuẩn bị phương án rút lui.
-Được rồi phái 100 thị vệ theo ta,ngươi thì lui về tửu lầu nào đó đi tách người ra làm 2 nhánh.Một trăm người theo ta tới cửa Bắc nếu an toàn thì tập hợp lại lúc canh 3 sau khi có thôngbáo của ta.
-Vâng.
Sáng sớm hôm sau Nguỵ Phong cùng 100 thị vệ của mình thay phiên nhau tiến về cửa Bắc.Lạc Vân dẫn các thị vệ tách làm 2 nhánh mỗi nhánh 50 người phân tách ở các tửu lầu.
-Có ai ở nhà không ?
-Ngươi là ai mà lại đến phủ thủ quân chúng ta làm loạn.
-Nói vói đại nhân nhà ngươi chữ “Nguỵ”.
-Hả ? Được rồi chờ chút.
Nguỵ Phong đứng chờ trước cửa của phủ thủ quân 1 lúc lâu thì có người ra tiếp đón.
-Mời đại nhân vào.
Nguỵ vừa nghe xong liền tiến vào,theo sau các thị vệ tiến vào gần nửa còn lại ở quanh phủ thủ quân điều tra tin tức.
-Bái kiến Nguỵ đại nhân.
-Ngài là ?
-Tại hạ Hồ Ngân là thủ quân cửa Bắc Vô Ưu Quận.
-Thì ra là thủ quân đại nhân.
-Đại nhân khách khí rồi mời vào.
Phủ của Hồ Ngân khá trang trọng có thể thấy hắn có số lượng tài sản không tệ tại Biên ải phía Bắc này.
-Đại nhân ngài có muốn biết tại sao Mục Kiều đại nhân lại thất thủ không ?
-Mong đại nhân chỉ giáo.
-Có gì chỉ giáo chứ,tên Bạc Liễu này hắn căn bản chỉ là con rối của tộc trưởng Man Tộc-Man Lạc thôi.Man Tộc giúp hắn bắt Mục nhường lại chức vị để cho bọn chúng rèn luyện binh mã trong thành.
-Sao Vô Ưu Quận không chống trả lại,rõ ràng có 1 lượng binh lực lớn vậy.
-Đại nhân có điều không biết hiện giờ quân binh toàn bộ Vô Ưu Quận đều là Man Tộc cải trang thành,trong thành chỉ có quân của ta là còn trí lực.
-Vậy nhờ đại nhân chiếu cố rồi.
-Nguỵ đại nhân yên tâm,ta 1 lòng với triều đình vì nghĩa lớn.
Nguỵ Phong trầm tư 1 lúc lâu rồi viết 1 bức thư đưa cho thị vệ ngoài phủ mang tới cho Lạc Vân.Đồng thời cho các thị vệ bên ngoài giám sát chặt động tĩnh của phủ thủ quân không được lơ là.
Vô Ưu Quận chuyển gió lớn,mây bắt đầu xám xịt báo hiệu cho sự diệt vong,đổi chủ mới.Quân đội của Tả Luyện cuối cùng cũng đã đến nói và bao quanh ngoài thành.Hắn còn cho người giám sát động tĩnh của Man Tộc.
Hiện giờ chỉ cần quân lính của Chu Đế tới,nội ứng ngoại hợp đánh đuổi Man Tộc.Trong Vô Ưu Quận hiện giờ bách tính vẫn hoạt động cuộc sống bình thường nhưng trong lòng thì biết rõ không lâu sau sẽ có chiến tranh.
Các thương nhân lớn của Vô Ưu Quận đều đồng linh bỏ trốn,các gia tộc tại đây cũng đóng cửa không tiếp khách.
Nguỵ Phong trong thời gian này phái người túc trực quan sát các thế lực tại Vô Ưu Quận 1 cách chặt chẽ,1 khi có động tĩnh là báo ngay cho bến ngoài.
Sau khi nhận được thông tin bên ngoài của quân lính triều đình.Nguỵ Phong phối hợp với Hồ Ngân cho quân ở cửa Bắc đợi tới canh 3 xông vào.Các thị vệ cũng chuẩn bị sẵn sàng ám sát toàn bộ quân lính Man Tộc tại các cổng thành.Bạc Liễu chưa hề hay tin gì ở bên ngoài không biết rằng bao quanh gắn đang có 1 đội quân hùng hậu,ngày tàn của hắn cũng sắp tới chấm dứt các năm tháng nghèo đói của nhân dân.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.