Chương 66: Thành Công.
Tạ Quang Khải
30/04/2022
"Sau khi sắp xếp xong,Ngụy Phong đã đưa người tới.Những quân lính ở đây nhìn thấy đã hiểu ý ngay mà chỉ kiểm tra qua loa.Vân Ngạo thấy rằng kỉ cương ở quốc gia của hắn rất thấp.Chỉ cần nhận được tiền là mọi việc đều có
thể qua 1 cách dễ dàng.
-Đứng lại.
Kế hoạch của Ngụy Phong tưởng chừng như thuận lợi nhưng lại bị vướng phải rắc rối.
-Bái kiến đại nhân.
-Lô hàng của tên này đã kiếm tra kĩ càng chưa ?
-Bẩm đại nhân đã hoàn tất việc kiểm tra ạ
Người này là Lâm Hải,1 trong các trợ thủ đắc lực của Vân Ngôn.Vân Ngôn rất tin tưởng hắn trao cho hắn vị trí rất quan trọng trong nội bộ.
Lâm Hải liền đi qua mở vại rượu ra xem thử.
-Rượu này của chúng ta sẽ mang sang các nước khác sao ?
-Vâng thưa quan gia rượu của chúng tôi sẽ được mang sang Triệu Quốc ạ.
Lâm Hải liền lấy 1 cái bát uống thử.
-Rượu ngon,mang cho ta vài vại ra đây.
Ngụy Phong liền ra hiệu cho những người khác mang vài vại cho Lâm Hải.
Hắn là 1 người cuồng rượu,rượu mà hắn uống trên thế gian này nhiều hơn cả hoàng đế Vân Quốc.
-Đại nhân,thế này là toàn bộ thành ý của chúng ta rồi.
-Được rồi đi đi.Mà ta nhắc nhở trước nếu gặp tên này có mặt giống với thế này thì báo cho ta.Lúc đó ta sẽ có thưởng.
-Vâng thưa quan gia.
- Cứ vậy đi.
Ngụy Phong thành công qua mặt của Lâm Hải.Sau khi đi được 1 đoạn hắn liền thở dài 1 tiếng.
-Cuối cùng cũng ra được khỏi rồi.
Ngụy Phong cùng đoàn người của mình tiến thẳng về phía biên giới.Ở biên giới lúc này Triệu Vân Mộng đang cùng các binh lính lập nên rất nhiều trại chứa dân tị nạn khiến cho bách tính khắp nơi tung hô.Ngụy Phong tới biên giới liền được chứng kiến cảnh rất nhiều người tị nạn nở nụ cười hạnh phúc.
-May mà có Triệu nữ tướng,không thì chúng ta đã chết đói và chết ở 1 nơi hoang dại rồi.
-Đúng vậy,tất cả đều là phúc của Triệu nữ tướng quân.Nếu ta còn tuổi nhất định sẽ tòng quân theo ngài ấy chinh chiến khắp nơi.
Ngụy phong nghe thấy những chiến tích mà Triệu Vân Mộng làm thì rất vui mừng,hắn liền quay về nơi đóng quân của Triệu Vân Mộng.
-Thưa tướng quân có người muốn gặp ạ.
-Là ai ? Ta đang rất bận không có thời gian đâu.
-Là Ngụy Bá ạ.
Triệu Vân Mộng nghe thấy vậy thì liền thất thần mà chạy ra ngoài xem thử.
-Ta đã về rồi.
Cô ấy liền không kiềm chế được mà rơi giọt nước mắt đầu tiền.Trong thiên hạ ai cũng biết Triệu nữ tướng là người rất lạnh lùng mặc dù là nữ nhưng cô ấy rất cứng rắn ngay cả trong những việc nhỏ nhặt,không cho ai phạm sai lầm trong quá trình phục quân.
-Sao bây giờ chàng mới về,chàng biết ta đã đợi chàng bao lâu rồi không ?.Tin tức Kinh thành thành bãi chiến trường đã lan tới đây rồi àm ta vẫn chưa có tin tức của chàng.
-Ta xin lỗi,là ta đã có lỗi với nàng rồi.
Nói xong Ngụy Phong liền ôm Triệu Vân Mộng vào lòng,để cho cô ấy khóc thoả thích.Hôm ây Ngụy Phong và Triệu Vân Mộng bên nhau cả tối không ai có thể làm phiền.Họ chỉ tựa đầu vào nhau mà hiểu được nỗi lòng của nhau.
-Ngụy Phong,ta biết lần này rất nguy hiểm.Ta không ngăn cản chàng chỉ muốn hỏi 1 câu.
Ngụy Phong có chút bối rối mà vẫn gật đầu.
-Ta muốn cùng chàng đối mặt với nguy hiểm lần này.Dù lần này có chuyện gì xảy ra,chàng cũng không được rời bỏ ta.
-Ta hứa với nàng.
Trong đầu Ngụy Phong đã sớm nghĩ ra kế hoạch đưa Triệu Vân Mộng chạy thoát khỏi Vân Quốc,dù có hy sinh tính mạng của mình tát cả đều xứng đáng.
Ngày hôm sau,Ngụy Phong cùng Triệu Vân Mộng sắp xếp 1 buổi diễn thuyết cho Vân Ngạo .Vì hắn biết chỉ có lòng tin của dân chúng mới có được giang sơn.
-Ngụy Phong,chàng nghĩ mình chọn đúng người để giúp Vân Quốc đấy chứ.
-Nàng yên tâm,muốn có được Vân Quốc đều phải dựa vào hắn nếu chỉ 1 buổi diễn thuyết thôi thì chưa đủ còn cần nhiều thứ khác nữa.
Triệu Vân Mộng liền cho quân lính đi tập hợp những người dân tị nạn lại 1 chỗ.
-Chào mọi người,ta là Triệu Vân Mộng,lần này ta muốn tuyên bố 1 chuyện.Nguồn lương thực và trại tị nạn của mọi người đang ở có sự đóng góp của Tứ hoàng tử Vân Ngạo.
Những người ở đó đều bàn tán rất nhiều.Sở dĩ bọn họ đều biết Vân Ngạo đã từ bỏ hoàng quyền lui về làm 1 vương gia.Sự xuất hiện của hắn ở đây khiến người ta không khỏi nghi ngờ.
Tuy vậy những người dân tị nạn ở đây cũng rất cảm kích Vân Ngạo.
-Ta là Vân Ngạo.Là 1 trong các hoàng tử của Vân Quốc,vì cuộc nội chiến giữa các hoàng huynh mà ta không còn cách nào khác ngoài việc tới đây dưới sự giúp đỡ của Ngụy Phong.
-Ngụy Phong là ai ?
Toàn bộ người tị nạn ở đây chỉ biết tới Triệu Vân Mộng chứ chưa từng nghe tới tên Ngụy Phong.
-Ngụy Phong là người thống lĩnh của toàn bộ quân lính ở trong doanh trại này là phu quân của Triệu tướng quân."
-Đứng lại.
Kế hoạch của Ngụy Phong tưởng chừng như thuận lợi nhưng lại bị vướng phải rắc rối.
-Bái kiến đại nhân.
-Lô hàng của tên này đã kiếm tra kĩ càng chưa ?
-Bẩm đại nhân đã hoàn tất việc kiểm tra ạ
Người này là Lâm Hải,1 trong các trợ thủ đắc lực của Vân Ngôn.Vân Ngôn rất tin tưởng hắn trao cho hắn vị trí rất quan trọng trong nội bộ.
Lâm Hải liền đi qua mở vại rượu ra xem thử.
-Rượu này của chúng ta sẽ mang sang các nước khác sao ?
-Vâng thưa quan gia rượu của chúng tôi sẽ được mang sang Triệu Quốc ạ.
Lâm Hải liền lấy 1 cái bát uống thử.
-Rượu ngon,mang cho ta vài vại ra đây.
Ngụy Phong liền ra hiệu cho những người khác mang vài vại cho Lâm Hải.
Hắn là 1 người cuồng rượu,rượu mà hắn uống trên thế gian này nhiều hơn cả hoàng đế Vân Quốc.
-Đại nhân,thế này là toàn bộ thành ý của chúng ta rồi.
-Được rồi đi đi.Mà ta nhắc nhở trước nếu gặp tên này có mặt giống với thế này thì báo cho ta.Lúc đó ta sẽ có thưởng.
-Vâng thưa quan gia.
- Cứ vậy đi.
Ngụy Phong thành công qua mặt của Lâm Hải.Sau khi đi được 1 đoạn hắn liền thở dài 1 tiếng.
-Cuối cùng cũng ra được khỏi rồi.
Ngụy Phong cùng đoàn người của mình tiến thẳng về phía biên giới.Ở biên giới lúc này Triệu Vân Mộng đang cùng các binh lính lập nên rất nhiều trại chứa dân tị nạn khiến cho bách tính khắp nơi tung hô.Ngụy Phong tới biên giới liền được chứng kiến cảnh rất nhiều người tị nạn nở nụ cười hạnh phúc.
-May mà có Triệu nữ tướng,không thì chúng ta đã chết đói và chết ở 1 nơi hoang dại rồi.
-Đúng vậy,tất cả đều là phúc của Triệu nữ tướng quân.Nếu ta còn tuổi nhất định sẽ tòng quân theo ngài ấy chinh chiến khắp nơi.
Ngụy phong nghe thấy những chiến tích mà Triệu Vân Mộng làm thì rất vui mừng,hắn liền quay về nơi đóng quân của Triệu Vân Mộng.
-Thưa tướng quân có người muốn gặp ạ.
-Là ai ? Ta đang rất bận không có thời gian đâu.
-Là Ngụy Bá ạ.
Triệu Vân Mộng nghe thấy vậy thì liền thất thần mà chạy ra ngoài xem thử.
-Ta đã về rồi.
Cô ấy liền không kiềm chế được mà rơi giọt nước mắt đầu tiền.Trong thiên hạ ai cũng biết Triệu nữ tướng là người rất lạnh lùng mặc dù là nữ nhưng cô ấy rất cứng rắn ngay cả trong những việc nhỏ nhặt,không cho ai phạm sai lầm trong quá trình phục quân.
-Sao bây giờ chàng mới về,chàng biết ta đã đợi chàng bao lâu rồi không ?.Tin tức Kinh thành thành bãi chiến trường đã lan tới đây rồi àm ta vẫn chưa có tin tức của chàng.
-Ta xin lỗi,là ta đã có lỗi với nàng rồi.
Nói xong Ngụy Phong liền ôm Triệu Vân Mộng vào lòng,để cho cô ấy khóc thoả thích.Hôm ây Ngụy Phong và Triệu Vân Mộng bên nhau cả tối không ai có thể làm phiền.Họ chỉ tựa đầu vào nhau mà hiểu được nỗi lòng của nhau.
-Ngụy Phong,ta biết lần này rất nguy hiểm.Ta không ngăn cản chàng chỉ muốn hỏi 1 câu.
Ngụy Phong có chút bối rối mà vẫn gật đầu.
-Ta muốn cùng chàng đối mặt với nguy hiểm lần này.Dù lần này có chuyện gì xảy ra,chàng cũng không được rời bỏ ta.
-Ta hứa với nàng.
Trong đầu Ngụy Phong đã sớm nghĩ ra kế hoạch đưa Triệu Vân Mộng chạy thoát khỏi Vân Quốc,dù có hy sinh tính mạng của mình tát cả đều xứng đáng.
Ngày hôm sau,Ngụy Phong cùng Triệu Vân Mộng sắp xếp 1 buổi diễn thuyết cho Vân Ngạo .Vì hắn biết chỉ có lòng tin của dân chúng mới có được giang sơn.
-Ngụy Phong,chàng nghĩ mình chọn đúng người để giúp Vân Quốc đấy chứ.
-Nàng yên tâm,muốn có được Vân Quốc đều phải dựa vào hắn nếu chỉ 1 buổi diễn thuyết thôi thì chưa đủ còn cần nhiều thứ khác nữa.
Triệu Vân Mộng liền cho quân lính đi tập hợp những người dân tị nạn lại 1 chỗ.
-Chào mọi người,ta là Triệu Vân Mộng,lần này ta muốn tuyên bố 1 chuyện.Nguồn lương thực và trại tị nạn của mọi người đang ở có sự đóng góp của Tứ hoàng tử Vân Ngạo.
Những người ở đó đều bàn tán rất nhiều.Sở dĩ bọn họ đều biết Vân Ngạo đã từ bỏ hoàng quyền lui về làm 1 vương gia.Sự xuất hiện của hắn ở đây khiến người ta không khỏi nghi ngờ.
Tuy vậy những người dân tị nạn ở đây cũng rất cảm kích Vân Ngạo.
-Ta là Vân Ngạo.Là 1 trong các hoàng tử của Vân Quốc,vì cuộc nội chiến giữa các hoàng huynh mà ta không còn cách nào khác ngoài việc tới đây dưới sự giúp đỡ của Ngụy Phong.
-Ngụy Phong là ai ?
Toàn bộ người tị nạn ở đây chỉ biết tới Triệu Vân Mộng chứ chưa từng nghe tới tên Ngụy Phong.
-Ngụy Phong là người thống lĩnh của toàn bộ quân lính ở trong doanh trại này là phu quân của Triệu tướng quân."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.