Chương 98: Tóm Gọn.
Tạ Quang Khải
29/09/2022
“Ngụy Phong phái rất nhiều người tới từng nơi có mối liên hệ với hắn để điều
tra,vì việc Nguỵ Phong bắt đầu điều tra Trường Thục chỉ có mình Trần
Sinh biết nên những thân cận của hắn rất lỏng lẻo.Trần Sinh hắn chư kịp
thông báo với ai thì đã bị người của Nguỵ Phong làm cho rối hết lên.Nơi
đầu tiên hắn điều tra chính là Hoa Viên Tiêu Lầu,khi những tên công tử
nhà giàu và quan lại nơi đây đang vui vẻ uống rượu thì người của Nguỵ
Phong ập vào bắt đầu tra soát từng người.
Binh lính cũng được Nguỵ Phong điều động đi bao vây không cho tên nào trốn thoát.Tướng quân Trường Thục là Tào Sâm cũng bị Nguỵ Phong ép đến nỗi sợ.Nguỵ Phong có trong tay chứng cứ hắn tham ô quân hưởng,chỉ cần chuyện này bị báo lên cho Chu Đế thì hắn liền bị xử trảm.
Nguỵ Phong đã có trong tay quân lính toàn bộ Trường Thục vì vậy mà hắn có thể 1 lúc lục soát toàn bộ nơi ở của quan viên thân cận với Trần Sinh.
Những tên nhà công tử trong Hoa Viên Tiêu Lầu toàn bộ bị lôi ra ngoài đánh mỗi tên năm mươi gậy còn quan viên nếu có trong danh sách thân cận với Trần Sinh thì bị áp giải về điều tra,còn những tên quan không có trong danh sách thì liền bị đánh ba mươi gậy đồng thời hạ 1 phẩm quan.
Chuyện Nguỵ Phong bắt đầu điều tra toàn bộ Trường Thục đã được lần truyền rộng rãi.Có không ít quan viên ở vùng khác gần đó bị dọa sợ mà bắt đầu làm nhiều việc thiện hơn.Nguỵ Phong có người lục soát toàn bộ những quan viên trong danh sách,tịch thu toàn bộ tài sản,giáng chức quan.Hắn lấy ra toàn bộ tội danh của mỗi người rồi công bố cho bách tính xem.Ở Trường Thục,thanh danh của Nguỵ Phong cao như mây khiến cho Trần Sinh ở lì trong phủ lo sợ không yên.
Nguỵ Chiến,vì biết chuyện mà Nguỵ Phong đã làm nên rất sợ hãi mà lén lút trốn ra ngoài tới phủ Trần Sinh.Nguỵ Phong vì phái người theo dõi mọi động tĩnh của Trần Sinh nên chuyện này cũng không qua mắt được hắn.Nhưng Nguỵ Phong lại tạo ra cơ hội giúp hắn gặp mặt Trần Sinh,chỉ như vậy thì mới có thêm nhiều mảnh mối quan trọng.
Nguỵ Phong vì chuyện của thúc thúc mình mà điều tra cả tội trạng của toàn bộ quan viên ở Trường Thục.Vì hắn mà trong ngày đã có vài chục quan viên bị giáng chức,những tên khác thì mảy may lo sợ muốn cầu cứu Trần Sinh nhưng không được.
Nguỵ Phong lúc này ở Nguỵ Gia tìm cách cứu lấy thúc thúc của mình,vì tuổi của ông ta đã cao cộng thêm với việc đã ngửi hương của Hồn Mộng quá nhiều nên rất khó cứu chữa.Hắn chỉ còn cách gửi 1 bức thư cho cha mình để cần sự giúp đỡ,Nguỵ Tướng ở Kinh thành cũng biết chuyện mà gấp gáp đi tìm y sư có thể cứu được Nguỵ Hào.Nguỵ Phong khi đang ngồi viết văn thư thì có thuộc hạ tới báo tin.
-Bẩm đại nhân,có tin báo gấp.Người của chúng ta báo tin tới ở biên giới Đại Minh đã xảy ra chiến tranh với Mông Cổ rồi.
Nguỵ Phong nghe thấy tin như vậy thì ngơ người ta khiến cây bút đang cầm trên tay rơi xuống đất.Chỉ mới vài năm trước,Mông Cổ đã bị đánh cho tan tác,phải chạy trốn vậy mà chỉ với vài năm bọn chúng lại muốn chiến thêm 1 trận.Nguỵ Phong nghĩ tới 1 chuyện rằng có khả năng có thế lực đằng sau đã âm thầm giúp đỡ bọn chúng về vũ khí và lương thực.Nhưng chuyện này chỉ là phỏng đoán với chuyện này đã có văn võ bá quan trọng triều nghĩ ra đối sách.Còn hắn chỉ cần giải quyết tốt chuyện của mình là được.
Sau khi gặp qua Trần Sinh,Nguỵ Chiến lén lút đi lên núi,hắn tới nơi mà mình đã tạo ra khi nổi hứng.Nơi này có 1 tòa nhà nhỏ,bên trong tuy đã được Nguỵ Chiến giấu 1 số lương thực phòng trường hợp liên quan tới tính mạng.Thị vệ của Nguỵ Phong liền bắt hắn ngay khi hắn vào bên trong ngôi nhà,mười mấy thị vệ xông vào cùng 1 lúc bắt trói hắn.Nguỵ Chiến kêu đau thảm thiết rồi liền bị 1 người thị vệ đánh ngất.Lúc hắn tỉnh dậy đã thấy mình trong phủ,trước mắt là Nguỵ Phong đang viết văn thư.
Thấy Nguỵ Phong hắn như thấy hổ mà run lẩy bẩy.Nguỵ Phong thấy hắn tỉnh dạy liền nói.
-Ngươi ngủ có ngon không ?
Nguỵ Chiến nghe thấy vậy thì liền vội vã nói,Phong huynh,ta trốn ra bên ngoài cũng chỉ muốn đi dạo 1 chút thôi chứ không hề có ý định gì,mong huynh đại ân đại lượng mà không tính toán với ta.
Nguỵ Phong đặt cây bút xuống rồi nói.
-Chuyện ngươi chạy lung tung bên ngoài ta cũng không tính toán làm gì nhưng ta muốn nghe nội dung cuộc nói chuyện của người với Trần Sinh.
Nguỵ Chiến nghe thấy vậy thì toát mồ hôi,Nguỵ Phong thấy hắn như vậy thì liền cho người mang dụng cụ điều tra ra.Nhìn thấy những thứ như roi hay vài thanh kiếm là Nguỵ Chiến sợ tới mức ngất đi.Lần này Nguỵ Phong không để hắn ngủ đi mà liền cho người đánh thức hắn dậy.
Nguỵ Phong bắt đầu cho người tra hỏi,hắn luôn miệng nói là không gặp được Trần Sinh nhưng biểu hiện của hắn thì lại khác không giống như đang nói thật.”
Binh lính cũng được Nguỵ Phong điều động đi bao vây không cho tên nào trốn thoát.Tướng quân Trường Thục là Tào Sâm cũng bị Nguỵ Phong ép đến nỗi sợ.Nguỵ Phong có trong tay chứng cứ hắn tham ô quân hưởng,chỉ cần chuyện này bị báo lên cho Chu Đế thì hắn liền bị xử trảm.
Nguỵ Phong đã có trong tay quân lính toàn bộ Trường Thục vì vậy mà hắn có thể 1 lúc lục soát toàn bộ nơi ở của quan viên thân cận với Trần Sinh.
Những tên nhà công tử trong Hoa Viên Tiêu Lầu toàn bộ bị lôi ra ngoài đánh mỗi tên năm mươi gậy còn quan viên nếu có trong danh sách thân cận với Trần Sinh thì bị áp giải về điều tra,còn những tên quan không có trong danh sách thì liền bị đánh ba mươi gậy đồng thời hạ 1 phẩm quan.
Chuyện Nguỵ Phong bắt đầu điều tra toàn bộ Trường Thục đã được lần truyền rộng rãi.Có không ít quan viên ở vùng khác gần đó bị dọa sợ mà bắt đầu làm nhiều việc thiện hơn.Nguỵ Phong có người lục soát toàn bộ những quan viên trong danh sách,tịch thu toàn bộ tài sản,giáng chức quan.Hắn lấy ra toàn bộ tội danh của mỗi người rồi công bố cho bách tính xem.Ở Trường Thục,thanh danh của Nguỵ Phong cao như mây khiến cho Trần Sinh ở lì trong phủ lo sợ không yên.
Nguỵ Chiến,vì biết chuyện mà Nguỵ Phong đã làm nên rất sợ hãi mà lén lút trốn ra ngoài tới phủ Trần Sinh.Nguỵ Phong vì phái người theo dõi mọi động tĩnh của Trần Sinh nên chuyện này cũng không qua mắt được hắn.Nhưng Nguỵ Phong lại tạo ra cơ hội giúp hắn gặp mặt Trần Sinh,chỉ như vậy thì mới có thêm nhiều mảnh mối quan trọng.
Nguỵ Phong vì chuyện của thúc thúc mình mà điều tra cả tội trạng của toàn bộ quan viên ở Trường Thục.Vì hắn mà trong ngày đã có vài chục quan viên bị giáng chức,những tên khác thì mảy may lo sợ muốn cầu cứu Trần Sinh nhưng không được.
Nguỵ Phong lúc này ở Nguỵ Gia tìm cách cứu lấy thúc thúc của mình,vì tuổi của ông ta đã cao cộng thêm với việc đã ngửi hương của Hồn Mộng quá nhiều nên rất khó cứu chữa.Hắn chỉ còn cách gửi 1 bức thư cho cha mình để cần sự giúp đỡ,Nguỵ Tướng ở Kinh thành cũng biết chuyện mà gấp gáp đi tìm y sư có thể cứu được Nguỵ Hào.Nguỵ Phong khi đang ngồi viết văn thư thì có thuộc hạ tới báo tin.
-Bẩm đại nhân,có tin báo gấp.Người của chúng ta báo tin tới ở biên giới Đại Minh đã xảy ra chiến tranh với Mông Cổ rồi.
Nguỵ Phong nghe thấy tin như vậy thì ngơ người ta khiến cây bút đang cầm trên tay rơi xuống đất.Chỉ mới vài năm trước,Mông Cổ đã bị đánh cho tan tác,phải chạy trốn vậy mà chỉ với vài năm bọn chúng lại muốn chiến thêm 1 trận.Nguỵ Phong nghĩ tới 1 chuyện rằng có khả năng có thế lực đằng sau đã âm thầm giúp đỡ bọn chúng về vũ khí và lương thực.Nhưng chuyện này chỉ là phỏng đoán với chuyện này đã có văn võ bá quan trọng triều nghĩ ra đối sách.Còn hắn chỉ cần giải quyết tốt chuyện của mình là được.
Sau khi gặp qua Trần Sinh,Nguỵ Chiến lén lút đi lên núi,hắn tới nơi mà mình đã tạo ra khi nổi hứng.Nơi này có 1 tòa nhà nhỏ,bên trong tuy đã được Nguỵ Chiến giấu 1 số lương thực phòng trường hợp liên quan tới tính mạng.Thị vệ của Nguỵ Phong liền bắt hắn ngay khi hắn vào bên trong ngôi nhà,mười mấy thị vệ xông vào cùng 1 lúc bắt trói hắn.Nguỵ Chiến kêu đau thảm thiết rồi liền bị 1 người thị vệ đánh ngất.Lúc hắn tỉnh dậy đã thấy mình trong phủ,trước mắt là Nguỵ Phong đang viết văn thư.
Thấy Nguỵ Phong hắn như thấy hổ mà run lẩy bẩy.Nguỵ Phong thấy hắn tỉnh dạy liền nói.
-Ngươi ngủ có ngon không ?
Nguỵ Chiến nghe thấy vậy thì liền vội vã nói,Phong huynh,ta trốn ra bên ngoài cũng chỉ muốn đi dạo 1 chút thôi chứ không hề có ý định gì,mong huynh đại ân đại lượng mà không tính toán với ta.
Nguỵ Phong đặt cây bút xuống rồi nói.
-Chuyện ngươi chạy lung tung bên ngoài ta cũng không tính toán làm gì nhưng ta muốn nghe nội dung cuộc nói chuyện của người với Trần Sinh.
Nguỵ Chiến nghe thấy vậy thì toát mồ hôi,Nguỵ Phong thấy hắn như vậy thì liền cho người mang dụng cụ điều tra ra.Nhìn thấy những thứ như roi hay vài thanh kiếm là Nguỵ Chiến sợ tới mức ngất đi.Lần này Nguỵ Phong không để hắn ngủ đi mà liền cho người đánh thức hắn dậy.
Nguỵ Phong bắt đầu cho người tra hỏi,hắn luôn miệng nói là không gặp được Trần Sinh nhưng biểu hiện của hắn thì lại khác không giống như đang nói thật.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.