Đột Nhiên Phát Hiện Tên Học Tra Như Em Cũng Rất Đáng Yêu!
Chương 13
Tranh Gia Là Của Ta
08/03/2024
Thuỷ Tiên rất nhanh hoàn thành xong màn này. Cô nhìn màn hình, lúc này đội của cô chỉ có Cẩm tú đã qua màn, ba người kia vẫn chưa thấy đâu. Thuỷ Tiên lúc này mới rời mắt khỏi màn hình nhìn thiếu nữ bên cạnh.
Trà My lúc này đang uống trà sữa, cô tay cầm cái bút đang soát lại đáp án, bộ dáng học sinh ngoan biểu hiện thập phần cường, bên cạnh còn có tiểu ham chơi là Thuỷ Tiên đây khiến cho người ta cảm thấy con nhà người ta trên người Trà My.
Lúc này bác Huyền bê 3 chén tào phớ ra, tào phớ thành công thu hút sự chú ý của Thuỷ Tiên. Cô liền vứt điện thoại sang một bên bắt đầu múc từ thìa từ thìa mà ăn, đang lúc chuẩn bị ăn bát thứ hai thì bên tai nghe liền có tiếng hét:" Mẹ nó, Thuỷ Tiên mày đâu rồi, sắp không trụ được rồi trao đổi thẻ đi".
Thuỷ Tiên vội ăn nốt thìa rồi cầm điện thoại lên. Không biết tự lúc nào phòng nghỉ ngơi đã biến thành phòng online. Cũng may Thuỷ Tiên được điều đến một căn nhà nhỏ hơn nữa lại ở trên sân thượng lên cũng không bị các người chơi khác tìm ra.
Cô nhìn vào cái mục xin thẻ, hiển nhiên ở cái tên Cẩm tú liền xuất hiện. Chơi thêm một màn nữa cô quyết định off, vứt lại đồng bạn đang kêu gào thảm thiết, dùng treo để nghỉ. Trà My lúc này đã không làm bài tập nữa, ánh mắt hướng về phía xa. Phía đó là cổng trường, lúc này học sinh đã tan gần hết chỉ còn lại bóng dáng thiếu niên trơ trọi đang đi. Thiếu niên hướng phía quán mà đi. Trên mặt thiếu niên vẫn không biểu cảm.
Thuỷ Tiên thấy Đức Khiêm liền vẫy vẫy tay với anh, Đức khiêm thuận theo mà nhìn cũng nhiều thấy Trà My mặt vẫn không biểu tình đi sang. Khi nhìn thấy 2 bát tào phớ bị cô nàng ăn trọn thì không nhịn được nhíu mày, thế này chốc ăn trưa kiểu gì giờ. Đức khiêm thấy cô nàng đang định chén bát thứ ba liền lấy tay ngăn lại:" không phải gọi cho tao sao?"
Thuỷ Tiên thấy thế vẫn chưa hiểu được ý trong lời liền lắc lắc cái đầu nhỏ. Đang có người ở đây Đức khiêm không tiện làm gì đó liền trấn định lấy cái thìa trong tay cô nói:" tao muốn ăn, mày ngồi nhìn đi". Thuỷ Tiên muốn phản bác bắt gặp ánh mắt cảnh cáo của Đức khiêm liền nhớ tới bên cạnh mình còn có người liền buông thìa mà giả vờ:" đúng vậy, tao tưởng mày không tới liền phải cố, cuối cùng mày cũng tới".
Đức khiêm gật gật cái đầu thế là cậu liền xử lí bát tào phớ, Thuỷ Tiên dõi theo từng miếng ăn của cậu mà ghen tị, Đức khiêm thấy vậy thở dài liền nói:" một bát ít quá không đủ ăn chốc phải mua thêm mới được". Thấy vậy cô nàng liền sáng mắt ra không nhịn được định trêu ghẹo Đức khiêm nhưng ngại có người bên cạnh liền nhịn xuống.
Trà My bên cạnh hoàn toàn bị xem là không khí lúc này mới mở miệng:"Đức khiêm, nghe nói cậu là thủ khoa khối 10, nhân tiện có mấy câu tôi thắc mắc có thể giải quyết giúp thôi được không?". Đức khiêm nghe vậy đảo mắt qua tiểu đồng bọn nhà mình thấy cô vẫn đang luyến tiếc nhìn bát tào phớ bị cậu ăn hoàn toàn không chú ý đến cuộc trò chuyện của hai người bọn họ.
Trong lòng có hơi thất vọng liền muốn méo méo cái má bánh bao của cô, bảo bối nhà cô sắp bị trộm mất rồi kìa. Cậu nhìn Trà My:" tôi cũng không biết làm đi hỏi thầy giáo ấy". Đức khiêm từ chối vô cùng dứt khoát, hoàn toàn một chút mặt mũi cũng không chừa lại cho cô ta.
...****************...
Muốn nói: thật ra tớ muốn đăng từ ngày hôm kia, nhưng vì máy tính không vào được mangatoon nên tạm hoãn, các chap cũng vì vậy mà phải viết lại, mệt cả tâm lẫn tym, tớ không quên truyên, cũng không quên các cậu, lần đầu viết điện thoại có hơi lạ, thông cảm mình nha~~~~~~
Trà My lúc này đang uống trà sữa, cô tay cầm cái bút đang soát lại đáp án, bộ dáng học sinh ngoan biểu hiện thập phần cường, bên cạnh còn có tiểu ham chơi là Thuỷ Tiên đây khiến cho người ta cảm thấy con nhà người ta trên người Trà My.
Lúc này bác Huyền bê 3 chén tào phớ ra, tào phớ thành công thu hút sự chú ý của Thuỷ Tiên. Cô liền vứt điện thoại sang một bên bắt đầu múc từ thìa từ thìa mà ăn, đang lúc chuẩn bị ăn bát thứ hai thì bên tai nghe liền có tiếng hét:" Mẹ nó, Thuỷ Tiên mày đâu rồi, sắp không trụ được rồi trao đổi thẻ đi".
Thuỷ Tiên vội ăn nốt thìa rồi cầm điện thoại lên. Không biết tự lúc nào phòng nghỉ ngơi đã biến thành phòng online. Cũng may Thuỷ Tiên được điều đến một căn nhà nhỏ hơn nữa lại ở trên sân thượng lên cũng không bị các người chơi khác tìm ra.
Cô nhìn vào cái mục xin thẻ, hiển nhiên ở cái tên Cẩm tú liền xuất hiện. Chơi thêm một màn nữa cô quyết định off, vứt lại đồng bạn đang kêu gào thảm thiết, dùng treo để nghỉ. Trà My lúc này đã không làm bài tập nữa, ánh mắt hướng về phía xa. Phía đó là cổng trường, lúc này học sinh đã tan gần hết chỉ còn lại bóng dáng thiếu niên trơ trọi đang đi. Thiếu niên hướng phía quán mà đi. Trên mặt thiếu niên vẫn không biểu cảm.
Thuỷ Tiên thấy Đức Khiêm liền vẫy vẫy tay với anh, Đức khiêm thuận theo mà nhìn cũng nhiều thấy Trà My mặt vẫn không biểu tình đi sang. Khi nhìn thấy 2 bát tào phớ bị cô nàng ăn trọn thì không nhịn được nhíu mày, thế này chốc ăn trưa kiểu gì giờ. Đức khiêm thấy cô nàng đang định chén bát thứ ba liền lấy tay ngăn lại:" không phải gọi cho tao sao?"
Thuỷ Tiên thấy thế vẫn chưa hiểu được ý trong lời liền lắc lắc cái đầu nhỏ. Đang có người ở đây Đức khiêm không tiện làm gì đó liền trấn định lấy cái thìa trong tay cô nói:" tao muốn ăn, mày ngồi nhìn đi". Thuỷ Tiên muốn phản bác bắt gặp ánh mắt cảnh cáo của Đức khiêm liền nhớ tới bên cạnh mình còn có người liền buông thìa mà giả vờ:" đúng vậy, tao tưởng mày không tới liền phải cố, cuối cùng mày cũng tới".
Đức khiêm gật gật cái đầu thế là cậu liền xử lí bát tào phớ, Thuỷ Tiên dõi theo từng miếng ăn của cậu mà ghen tị, Đức khiêm thấy vậy thở dài liền nói:" một bát ít quá không đủ ăn chốc phải mua thêm mới được". Thấy vậy cô nàng liền sáng mắt ra không nhịn được định trêu ghẹo Đức khiêm nhưng ngại có người bên cạnh liền nhịn xuống.
Trà My bên cạnh hoàn toàn bị xem là không khí lúc này mới mở miệng:"Đức khiêm, nghe nói cậu là thủ khoa khối 10, nhân tiện có mấy câu tôi thắc mắc có thể giải quyết giúp thôi được không?". Đức khiêm nghe vậy đảo mắt qua tiểu đồng bọn nhà mình thấy cô vẫn đang luyến tiếc nhìn bát tào phớ bị cậu ăn hoàn toàn không chú ý đến cuộc trò chuyện của hai người bọn họ.
Trong lòng có hơi thất vọng liền muốn méo méo cái má bánh bao của cô, bảo bối nhà cô sắp bị trộm mất rồi kìa. Cậu nhìn Trà My:" tôi cũng không biết làm đi hỏi thầy giáo ấy". Đức khiêm từ chối vô cùng dứt khoát, hoàn toàn một chút mặt mũi cũng không chừa lại cho cô ta.
...****************...
Muốn nói: thật ra tớ muốn đăng từ ngày hôm kia, nhưng vì máy tính không vào được mangatoon nên tạm hoãn, các chap cũng vì vậy mà phải viết lại, mệt cả tâm lẫn tym, tớ không quên truyên, cũng không quên các cậu, lần đầu viết điện thoại có hơi lạ, thông cảm mình nha~~~~~~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.