Chương 142: Bốn trang sách vàng.
Lưu Lãng Đích Cáp Mô
30/03/2023
Con cóc Tiểu Kim này để mặc cho Trần Thất bắt lấy, không phản kháng tẹo nào, ngược lại đôi mắt vàng lại loạn chuyển, giống như đang rất tò mò. Trần Thất trầm ngâm thật lâu, lúc này mới nói:
- Nơi này đã bị người xâm nhập, ta sao có thể thu những vườn thuốc này?
Con cóc Tiểu Kim kêu lên một tiếng kỳ lạ:
- Chủ nhân muốn thu những vườn dược này không phải là dễ dàng sao? Chỉ cần thu hồi hết Tinh thần thạch là được.
Trần Thất khó hiểu, chỉ có thể kiên trì hỏi tiếp:
- Ta làm thế nào để thu những Tinh thần thạch này?
Con cóc Tiểu Kim lại kêu lên:
- Chỉ cần thu hồi đại trận bố trí ba nghìn khối tinh thần thạch này là được.
Trần Thất nhăn trán, chỉ có thể nhẫn nhịn hỏi tiếp:
- Vậy làm sao thu hồi đại trận này được?
Con cóc Tiểu Kim lúc này mới há mồm phun ra một trang sách vàng, Trần Thất nhận lấy trang sách vàng này xong ngạc nhiên sửng sốt. Bởi vì trang sách vàng này có kết cấu giống với ba trang sách vàng mà hắn có được. Hắn còn chưa nhìn đến nội dung đã biết vật đó trân quý đến mức khó có thể tưởng tượng được, thậm chí giá trị của nó còn vượt qua tòa động phủ của thượng cổ tiên nhân kia. Trần Thất căn bản không ngờ rằng, mình không cần mất tí sức nào mà mà lại có thể có được ưu đãi này.
"Đúng ra ưu đãi này vốn nên thuộc về Ứng Ưng và Hứa Lý. Kết quả là ta kết huynh đệ với bọn họ, lại thành ra đoạt số mệnh của họ, làm ta bắt được ưu đãi. Tuy Hứa Lí và Ứng Ưng cũng vì ta mới bái nhập Liễu Kim Bát Tăng Vương môn, lấy được “Đại Nhạc Kim Cương Bất Không Chân Ngôn Tam Ma Da Kinh" nhưng, bọn họ hẳn vẫn thiệt thòi."
Trần Thất hơi hơi suy nghĩ, chỉ cảm thấy trong này hình như có nhân quả, chính là chuyện liên quan đến số phận, đã là chuyện hắn không thể tính toán được. Trong lòng cảm khái một hồi, lấy trang sách vàng ra xem. Trên trang sách vàng này cũng ghi lại một đạo quyết, tên là Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp.
Tu luyện Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp đến tầng cao nhất có thể lấy pháp lực vô thượng thu sinh khí và nguyên khí của trời đất, biến hóa đủ loại linh cầm, dị thú, bọ cạp, tì hưu, hổ báo, côn trùng kỳ dị, thụ yêu, hoa quỷ, mỗi sinh vật đều có pháp lực tương ứng, giống như thật. Có thể thao túng những con vật này giống như thống soái trăm vạn đại quân, khi đấu với người ta, có thể có yêu binh cuồn cuộn, uy lực to lớn khó có thể suy đoán được.
Trần Thất xem xong trang sách vàng viết Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp trán đầy mồ hôi, nghĩ đến một khả năng, thầm nghĩ: "Chẳng lẽ thật ra những trang sách vàng này chính là một bộ? Phải đem đạo pháp tu luyện hợp nhất mới có thể tìm ra con đường tối thượng? Đương kim tiên đạo chư phái, phật môn yêu quái, luyện kim đan đều sắp cực hạn, chẳng lẽ không có khả năng tu thành thực tiên sao?" Chuyện này có thể nói là vớ vẩn. Phải biết rằng một bộ đạo pháp muốn tu luyện đến cảnh giới kim đan đó đã là thiên tư hơn người, kỳ tài có một không hai, cả đời cũng phải hơn trăm năm tu luyện được tứ Đạo. Huống chi Trần Thất may mắn gặp được bố trang sách vàng, nhưng ai biết được sách vàng của Thiên Hà lão tổ có bao nhiêu trang?
Trần Thất nhắm hai mắt lại, trầm mặc một lúc lâu sau lúc này mới đuổi những ý niệm trong đầu ra đi, thử tu luyện đạo quyết trong trang kim thư này.
Trần Thất tiếp xúc càng nhiều đạo môn tu sĩ càng hiểu rằng, ở thế giới này không có Chân tiên. Thậm chí mấy ngàn năm trước cũng không có người tu luyện đến luyện khí đỉnh tầng. Gần một ngàn năm trở lại đây cũng chưa từng nghe nói ai có thể tu luyện đến luyện khí tầng thứ bảy. Gần như thế giới này đã tuyệt đường đăng thiên. Không cần biết thiên tài như thế nào, xuất thân từ đại môn phái nào, cuối cùng cũng không thể tránh khỏi cái chết, biến mất trên đời. Trần Thất đã cảm nhận được chỗ tốt của tu luyện, nếu để hắn từ bỏ hết thảy cuối cùng sinh lão bệnh tử, cũng là việc tàn nhẫn cực đoan.
Nhưng Trần Thất cũng xem như từng rèn luyện đạo tâm, lập tức có lựa chọn, không nghĩ đến những việc này, chỉ nhìn trước mắt. Dùng việc nghiên cứu Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp để di dời lực chú ý của mình.
Tuy Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp ảo diệu vô cùng không kém bất kỳ một loại đạo pháp nào. Nhưng Trần Thất đã có vài phần đạo hạnh, hắn chỉ cần đem chân khí Thái Thượng Hóa Long Quyết cùng Hỏa Nha Trận nghịch chuyển, hóa thành nguyên khí tinh thuần sau đó dùng Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp vận chuyển. Chỉ một lát sau đã tu luyện ra một Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp chân khí. Cỗ chân khí này cuồn cuộn mờ ảo khí phách thiên địa chi vương khiến lá gan lớn như Trần Thất cũng có chút kinh hãi, thầm nghĩ: “Đạo quyết trên trang sách vàng này, mỗi một môn đều khó lường, vị Thiên hà lão tổ kia lại càng không biết là nhân vật cỡ nào, có thể truyền xuống đạo pháp lợi hại như vậy.”
Trần Thất tuy rằng chỉ thoáng tu luyện một hai phần Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp miễn cưỡng cũng chỉ là luyện ra một tia chân khí, nhưng đối với việc hiện giờ hắn muốn làm cũng là đủ dùng. Trần Thất vỗ lên Ngũ Khí Tạo Hóa Đỉnh liền có một cỗ chân khí mênh mông cuồn cuộn, hóa thành làn khói ngũ sắc bay ra. Điều kỳ diệu này đã thu hút sự chú ý của Lục đại yêu vương, hai vị trưởng lão của Hoa Đào giáo cùng La Phù lục nữ, và đám người Vạn Kỳ.
Dẫn dắt ánh mắt của những người này rời đi xong Trần Thất mới vận Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp vỗ xuống hòn đá dưới chân, một cỗ chân khí mang theo đại khí phái thống lĩnh thiên địa trào ra, làm cho hòn đá lớn hơn mười mẫu này trở thành một khối đá nhỏ như đầu ngón tay. Trần Thất tùy tay thu vào trong Kim Cương Tháp. Không có tinh thần thạch nâng đỡ Trần Thất lập tức rơi xuống dưới. Nhưng hắn đã có chuẩn bị từ trước, giơ tay tung một cái Tử ngọc giản ra, mượn pháp khí huyền diệu này đến một khối tinh thần thạch khác. Trần Thất vẫn dùng cách như trước lại thu khối tinh thần thạch này, sau đó lại di chuyển đến một khối khác.
Ngay trong tòa động phủ của thượng cổ tiên nhân này, khi những người khác còn đang chú ý đến đám khói ngũ sắc mà Ngũ Khí Tạo Hóa Đỉnh thì Trần Thất đã trộm ra tay. Chỉ nửa canh giờ, ba nghìn khối Tinh thần thạch đã bị hắn thu đi hơn nửa, nhất là một trăm linh năm mảnh ruộng đã được Con cóc Tiểu Kim khai tích thành kia. Trừ bỏ khối mà Vạn Kỳ cùng La Phù lục nữ chiếm giữ kia còn lại đều đã bị Trần Thất thu lấy.
Trần Thất thu xong hơn một ngàn khối Tinh thần thạch, lúc này mới biết những khối đá lớn có thể nhẹ nhàng bay lơ lửng này rốt cuộc có gì ảo diệu. Những Tinh thần thạch này không phải đến từ thế giới này, mà đến từ cửu tiêu thiên ngoại (ngoài chín tầng trời), là di hài của thiên ma nào đó. Loại thiên ma này khi còn sống đã tinh thông đủ loại pháp thuật lợi hại, tuổi thọ dài, ngao du trên hư không đi lại giữa các vì sao. Đến khi vì lý do nào đó chúng chết đi, thi thể sẽ hóa thành những Tinh thần thạch này. Ưu điểm của những Tinh thần thạch này chính là không cần tế luyện, đã có thể bay lơ lửng trên không trung, không bị lực hút của trái đất hấp dẫn. Nếu là người trong môn đạo có được, chỉ cần thoáng tế luyện sẽ thành một loại pháp khí có thể phi độn. Trên Tinh thần thạch có tinh khí của thiên ma khi còn sống, dùng để trồng thuốc, nguyên khí sung túc, phát triển nhanh hơn so với đất ruộng bình thường. Chỉ là loại Tinh thần thạch này cực kỳ hiếm có, trên mặt đất gần như không thể gặp, chỉ có thể ra ngoài hư không lại có được pháp lực khôn cùng, cơ duyên thượng giai mới có thể ngẫu nhiêu có được.
Đương nhiên, việc này Trần Thất cũng không phải tự nhiên nghĩ thông. Mà con cóc Tiểu Kim kia lải nhải nói về lại lịch, ưu điểm cách sử dụng của Tinh thần thạch với Trần Thất. Những Tinh thần thạch này đã từng được tế luyện, cho nên Trần Thất mới có thể vận dụng pháp lực dễ dàng thu lấy chúng.
Sau khi Trần Thất có được trang sách vàng thứ tư của Thiên Hà lão tổ, đã đoán được Con cóc Tiểu Kim này chính là một vị đại sư nào đó đã vận dụng Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp cô đọng ra. Ngoài nó, Ngũ Khí Tạo Hóa Đỉnh còn có mấy chục con linh thú khác, cũng lai lịch như vậy. Bốn hộ thú đang bảo vệ bốn cánh cửa tiên phủ kia chỉ sợ cũng là Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp cô đọng ra. Trần Thất hiểu được điều này xong thật sự là vừa sợ hãi vừa bội phục, thầm nghĩ: “Chủ nhân của tòa động phủ này, có thể lấy một đạo pháp lực ngưng tụ ra con vật sống như vậy, đạp hạnh pháp lực quả thật không thể tưởng tượng, chỉ sợ tu vi đã đạt đến Chân tiên trong truyền thuyết.”
Trần Thất nổi lên lòng hiếu kỳ, hỏi Con cóc Tiểu Kim về chủ nhân của tòa tiên phủ này. Nhưng Con cóc Tiểu Kim lại như một kẻ hồ đồ chỉ biết rằng người có Tử ngọc giản là chủ nhân, chuyện trước đây không biết gì. Trần Thất hỏi một lúc lâu lúc này mới hiểu được, con cóc Tiểu Kim này ban đầu chỉ sợ bản ngã ý thức mơ hồ, cũng không nhớ rõ bộ dáng của nguyên chủ nhân. Còn nó biết được vài thứ kia là bởi vì nguyên chủ sử dụng nó, cho nên dùng lực ấn vào thức hải của con cóc Tiểu Kim này. Loại thủ đoàn này huyền diệu khó lường, khiến Trần Thất cảm khái không thôi.
Thu hơn một ngàn khối Tinh thần thạch vào Kim Cương Tháp. Những Tinh thần thạch này tuy đều thu nhỏ lại bằng đầu ngón tay, nhưng linh khí nồng đậm lại tràn ngập trong pháp khí này. Kim Cương Tháp có thể khóa trụ những linh khí này không để tiết ra ngoài, cũng không cấm tiệt trong tháp. Chẳng những con dơi tinh phía dưới mấy tầng đều cảm nhận được, sảng khoái giống như ngâm vào thiên địa nguyên khí, ngay cả mười chín tầng trở xuống cũng có linh khí nồng đậm tiết vào. Hồng Liên Tà Phật vốn đã an phận, lúc này bỗng nhiên lại tự sinh ra biến hóa Hồng Liên hộ thân khép mở không ngừng, đây cũng chưa tính, từ trên thân Hồng Liên Tà Phật bay ra từng đóa hoa sen đỏ. Chỉ trong một lát pho Hồng Liên Tà Phật này đã có đến hơn ba ngàn đóa hoa.
Những đóa hoa này khép mở không ngừng, nhưng không tấn công cấm chế Kim Cương Tháp mà Trần Thất đã tế luyện. Cho nên Trần Thất cũng chưa phát hiện, Kim Cương Tháp có gì kỳ lạ.
Trần Thất thu được thêm một viên Tinh thần thạch, Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp chân khí mới tu luyện ra sẽ nồng đậm hơn một ít. Tần Thất không biết ảo diệu trong đó, chỉ nghĩ môn đạo quyết này lúc vận dụng cũng tương đương với tu luyện cũng chưa nghĩ đến gì khác. Thật ra Trần Thất không biết, pháp môn tu luyện Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp bá đạo giống Thái Thượng hóa long quyết. Trong mỗi Tinh thần thạch này đều ẩn chứa linh khí, mỗi lần hắn thu hồi một viên, sẽ tế luyện một cấm chế, theo đó sẽ hút lấy một ít linh khí tinh thuần, uy lực của môn đạo quyết này tự nhiên sẽ tăng lên.
- Nơi này đã bị người xâm nhập, ta sao có thể thu những vườn thuốc này?
Con cóc Tiểu Kim kêu lên một tiếng kỳ lạ:
- Chủ nhân muốn thu những vườn dược này không phải là dễ dàng sao? Chỉ cần thu hồi hết Tinh thần thạch là được.
Trần Thất khó hiểu, chỉ có thể kiên trì hỏi tiếp:
- Ta làm thế nào để thu những Tinh thần thạch này?
Con cóc Tiểu Kim lại kêu lên:
- Chỉ cần thu hồi đại trận bố trí ba nghìn khối tinh thần thạch này là được.
Trần Thất nhăn trán, chỉ có thể nhẫn nhịn hỏi tiếp:
- Vậy làm sao thu hồi đại trận này được?
Con cóc Tiểu Kim lúc này mới há mồm phun ra một trang sách vàng, Trần Thất nhận lấy trang sách vàng này xong ngạc nhiên sửng sốt. Bởi vì trang sách vàng này có kết cấu giống với ba trang sách vàng mà hắn có được. Hắn còn chưa nhìn đến nội dung đã biết vật đó trân quý đến mức khó có thể tưởng tượng được, thậm chí giá trị của nó còn vượt qua tòa động phủ của thượng cổ tiên nhân kia. Trần Thất căn bản không ngờ rằng, mình không cần mất tí sức nào mà mà lại có thể có được ưu đãi này.
"Đúng ra ưu đãi này vốn nên thuộc về Ứng Ưng và Hứa Lý. Kết quả là ta kết huynh đệ với bọn họ, lại thành ra đoạt số mệnh của họ, làm ta bắt được ưu đãi. Tuy Hứa Lí và Ứng Ưng cũng vì ta mới bái nhập Liễu Kim Bát Tăng Vương môn, lấy được “Đại Nhạc Kim Cương Bất Không Chân Ngôn Tam Ma Da Kinh" nhưng, bọn họ hẳn vẫn thiệt thòi."
Trần Thất hơi hơi suy nghĩ, chỉ cảm thấy trong này hình như có nhân quả, chính là chuyện liên quan đến số phận, đã là chuyện hắn không thể tính toán được. Trong lòng cảm khái một hồi, lấy trang sách vàng ra xem. Trên trang sách vàng này cũng ghi lại một đạo quyết, tên là Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp.
Tu luyện Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp đến tầng cao nhất có thể lấy pháp lực vô thượng thu sinh khí và nguyên khí của trời đất, biến hóa đủ loại linh cầm, dị thú, bọ cạp, tì hưu, hổ báo, côn trùng kỳ dị, thụ yêu, hoa quỷ, mỗi sinh vật đều có pháp lực tương ứng, giống như thật. Có thể thao túng những con vật này giống như thống soái trăm vạn đại quân, khi đấu với người ta, có thể có yêu binh cuồn cuộn, uy lực to lớn khó có thể suy đoán được.
Trần Thất xem xong trang sách vàng viết Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp trán đầy mồ hôi, nghĩ đến một khả năng, thầm nghĩ: "Chẳng lẽ thật ra những trang sách vàng này chính là một bộ? Phải đem đạo pháp tu luyện hợp nhất mới có thể tìm ra con đường tối thượng? Đương kim tiên đạo chư phái, phật môn yêu quái, luyện kim đan đều sắp cực hạn, chẳng lẽ không có khả năng tu thành thực tiên sao?" Chuyện này có thể nói là vớ vẩn. Phải biết rằng một bộ đạo pháp muốn tu luyện đến cảnh giới kim đan đó đã là thiên tư hơn người, kỳ tài có một không hai, cả đời cũng phải hơn trăm năm tu luyện được tứ Đạo. Huống chi Trần Thất may mắn gặp được bố trang sách vàng, nhưng ai biết được sách vàng của Thiên Hà lão tổ có bao nhiêu trang?
Trần Thất nhắm hai mắt lại, trầm mặc một lúc lâu sau lúc này mới đuổi những ý niệm trong đầu ra đi, thử tu luyện đạo quyết trong trang kim thư này.
Trần Thất tiếp xúc càng nhiều đạo môn tu sĩ càng hiểu rằng, ở thế giới này không có Chân tiên. Thậm chí mấy ngàn năm trước cũng không có người tu luyện đến luyện khí đỉnh tầng. Gần một ngàn năm trở lại đây cũng chưa từng nghe nói ai có thể tu luyện đến luyện khí tầng thứ bảy. Gần như thế giới này đã tuyệt đường đăng thiên. Không cần biết thiên tài như thế nào, xuất thân từ đại môn phái nào, cuối cùng cũng không thể tránh khỏi cái chết, biến mất trên đời. Trần Thất đã cảm nhận được chỗ tốt của tu luyện, nếu để hắn từ bỏ hết thảy cuối cùng sinh lão bệnh tử, cũng là việc tàn nhẫn cực đoan.
Nhưng Trần Thất cũng xem như từng rèn luyện đạo tâm, lập tức có lựa chọn, không nghĩ đến những việc này, chỉ nhìn trước mắt. Dùng việc nghiên cứu Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp để di dời lực chú ý của mình.
Tuy Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp ảo diệu vô cùng không kém bất kỳ một loại đạo pháp nào. Nhưng Trần Thất đã có vài phần đạo hạnh, hắn chỉ cần đem chân khí Thái Thượng Hóa Long Quyết cùng Hỏa Nha Trận nghịch chuyển, hóa thành nguyên khí tinh thuần sau đó dùng Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp vận chuyển. Chỉ một lát sau đã tu luyện ra một Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp chân khí. Cỗ chân khí này cuồn cuộn mờ ảo khí phách thiên địa chi vương khiến lá gan lớn như Trần Thất cũng có chút kinh hãi, thầm nghĩ: “Đạo quyết trên trang sách vàng này, mỗi một môn đều khó lường, vị Thiên hà lão tổ kia lại càng không biết là nhân vật cỡ nào, có thể truyền xuống đạo pháp lợi hại như vậy.”
Trần Thất tuy rằng chỉ thoáng tu luyện một hai phần Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp miễn cưỡng cũng chỉ là luyện ra một tia chân khí, nhưng đối với việc hiện giờ hắn muốn làm cũng là đủ dùng. Trần Thất vỗ lên Ngũ Khí Tạo Hóa Đỉnh liền có một cỗ chân khí mênh mông cuồn cuộn, hóa thành làn khói ngũ sắc bay ra. Điều kỳ diệu này đã thu hút sự chú ý của Lục đại yêu vương, hai vị trưởng lão của Hoa Đào giáo cùng La Phù lục nữ, và đám người Vạn Kỳ.
Dẫn dắt ánh mắt của những người này rời đi xong Trần Thất mới vận Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp vỗ xuống hòn đá dưới chân, một cỗ chân khí mang theo đại khí phái thống lĩnh thiên địa trào ra, làm cho hòn đá lớn hơn mười mẫu này trở thành một khối đá nhỏ như đầu ngón tay. Trần Thất tùy tay thu vào trong Kim Cương Tháp. Không có tinh thần thạch nâng đỡ Trần Thất lập tức rơi xuống dưới. Nhưng hắn đã có chuẩn bị từ trước, giơ tay tung một cái Tử ngọc giản ra, mượn pháp khí huyền diệu này đến một khối tinh thần thạch khác. Trần Thất vẫn dùng cách như trước lại thu khối tinh thần thạch này, sau đó lại di chuyển đến một khối khác.
Ngay trong tòa động phủ của thượng cổ tiên nhân này, khi những người khác còn đang chú ý đến đám khói ngũ sắc mà Ngũ Khí Tạo Hóa Đỉnh thì Trần Thất đã trộm ra tay. Chỉ nửa canh giờ, ba nghìn khối Tinh thần thạch đã bị hắn thu đi hơn nửa, nhất là một trăm linh năm mảnh ruộng đã được Con cóc Tiểu Kim khai tích thành kia. Trừ bỏ khối mà Vạn Kỳ cùng La Phù lục nữ chiếm giữ kia còn lại đều đã bị Trần Thất thu lấy.
Trần Thất thu xong hơn một ngàn khối Tinh thần thạch, lúc này mới biết những khối đá lớn có thể nhẹ nhàng bay lơ lửng này rốt cuộc có gì ảo diệu. Những Tinh thần thạch này không phải đến từ thế giới này, mà đến từ cửu tiêu thiên ngoại (ngoài chín tầng trời), là di hài của thiên ma nào đó. Loại thiên ma này khi còn sống đã tinh thông đủ loại pháp thuật lợi hại, tuổi thọ dài, ngao du trên hư không đi lại giữa các vì sao. Đến khi vì lý do nào đó chúng chết đi, thi thể sẽ hóa thành những Tinh thần thạch này. Ưu điểm của những Tinh thần thạch này chính là không cần tế luyện, đã có thể bay lơ lửng trên không trung, không bị lực hút của trái đất hấp dẫn. Nếu là người trong môn đạo có được, chỉ cần thoáng tế luyện sẽ thành một loại pháp khí có thể phi độn. Trên Tinh thần thạch có tinh khí của thiên ma khi còn sống, dùng để trồng thuốc, nguyên khí sung túc, phát triển nhanh hơn so với đất ruộng bình thường. Chỉ là loại Tinh thần thạch này cực kỳ hiếm có, trên mặt đất gần như không thể gặp, chỉ có thể ra ngoài hư không lại có được pháp lực khôn cùng, cơ duyên thượng giai mới có thể ngẫu nhiêu có được.
Đương nhiên, việc này Trần Thất cũng không phải tự nhiên nghĩ thông. Mà con cóc Tiểu Kim kia lải nhải nói về lại lịch, ưu điểm cách sử dụng của Tinh thần thạch với Trần Thất. Những Tinh thần thạch này đã từng được tế luyện, cho nên Trần Thất mới có thể vận dụng pháp lực dễ dàng thu lấy chúng.
Sau khi Trần Thất có được trang sách vàng thứ tư của Thiên Hà lão tổ, đã đoán được Con cóc Tiểu Kim này chính là một vị đại sư nào đó đã vận dụng Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp cô đọng ra. Ngoài nó, Ngũ Khí Tạo Hóa Đỉnh còn có mấy chục con linh thú khác, cũng lai lịch như vậy. Bốn hộ thú đang bảo vệ bốn cánh cửa tiên phủ kia chỉ sợ cũng là Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp cô đọng ra. Trần Thất hiểu được điều này xong thật sự là vừa sợ hãi vừa bội phục, thầm nghĩ: “Chủ nhân của tòa động phủ này, có thể lấy một đạo pháp lực ngưng tụ ra con vật sống như vậy, đạp hạnh pháp lực quả thật không thể tưởng tượng, chỉ sợ tu vi đã đạt đến Chân tiên trong truyền thuyết.”
Trần Thất nổi lên lòng hiếu kỳ, hỏi Con cóc Tiểu Kim về chủ nhân của tòa tiên phủ này. Nhưng Con cóc Tiểu Kim lại như một kẻ hồ đồ chỉ biết rằng người có Tử ngọc giản là chủ nhân, chuyện trước đây không biết gì. Trần Thất hỏi một lúc lâu lúc này mới hiểu được, con cóc Tiểu Kim này ban đầu chỉ sợ bản ngã ý thức mơ hồ, cũng không nhớ rõ bộ dáng của nguyên chủ nhân. Còn nó biết được vài thứ kia là bởi vì nguyên chủ sử dụng nó, cho nên dùng lực ấn vào thức hải của con cóc Tiểu Kim này. Loại thủ đoàn này huyền diệu khó lường, khiến Trần Thất cảm khái không thôi.
Thu hơn một ngàn khối Tinh thần thạch vào Kim Cương Tháp. Những Tinh thần thạch này tuy đều thu nhỏ lại bằng đầu ngón tay, nhưng linh khí nồng đậm lại tràn ngập trong pháp khí này. Kim Cương Tháp có thể khóa trụ những linh khí này không để tiết ra ngoài, cũng không cấm tiệt trong tháp. Chẳng những con dơi tinh phía dưới mấy tầng đều cảm nhận được, sảng khoái giống như ngâm vào thiên địa nguyên khí, ngay cả mười chín tầng trở xuống cũng có linh khí nồng đậm tiết vào. Hồng Liên Tà Phật vốn đã an phận, lúc này bỗng nhiên lại tự sinh ra biến hóa Hồng Liên hộ thân khép mở không ngừng, đây cũng chưa tính, từ trên thân Hồng Liên Tà Phật bay ra từng đóa hoa sen đỏ. Chỉ trong một lát pho Hồng Liên Tà Phật này đã có đến hơn ba ngàn đóa hoa.
Những đóa hoa này khép mở không ngừng, nhưng không tấn công cấm chế Kim Cương Tháp mà Trần Thất đã tế luyện. Cho nên Trần Thất cũng chưa phát hiện, Kim Cương Tháp có gì kỳ lạ.
Trần Thất thu được thêm một viên Tinh thần thạch, Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp chân khí mới tu luyện ra sẽ nồng đậm hơn một ít. Tần Thất không biết ảo diệu trong đó, chỉ nghĩ môn đạo quyết này lúc vận dụng cũng tương đương với tu luyện cũng chưa nghĩ đến gì khác. Thật ra Trần Thất không biết, pháp môn tu luyện Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp bá đạo giống Thái Thượng hóa long quyết. Trong mỗi Tinh thần thạch này đều ẩn chứa linh khí, mỗi lần hắn thu hồi một viên, sẽ tế luyện một cấm chế, theo đó sẽ hút lấy một ít linh khí tinh thuần, uy lực của môn đạo quyết này tự nhiên sẽ tăng lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.