Du Côn Và Xã Hội Đen: Cặp Đôi Bá Đạo
Chương 71: Chap 70: Từ bỏ
SuongOmega
26/03/2022
Vì sự động viên và ủng hộ (hào hùng, hừng hực của 2 em#Rin, #Chuaghetchuot = những cmt....gây gió nhẹ=> Hôm nay đăng thêm 1 chap nữa nhé! Chủ nhật sẽ có chap mới. Dự kiến sang tuần sẽ: THE END =))) )
TRIÊU HỒI MEM CŨ!!!!!
Chap 70: Từ bỏ
- Đại ca à, lũ EL lừa chúng ta, bên trong chiếc hộp là boom, boom cài giờ đó đại ca. – Bane nổi giận thông bao tình hình cho Bis
- Bắt con Di Ngân cho tao! Giỡn mặt với tụi này đâu có dễ.
...
Nhược Phong thấy cánh cửa bật mở, nhưng không phải mở theo cách bình thường vẫn làm, nút chốt cửa rơi xuống vì bị gãy. K xuất hiện sau cánh đó, trên tay là một cây gậy dài, anh thở hồng hộc vì mệt.
Nhược Phong nhìn K, nhìn khắp phòng, lộn xộn, hỗn độn và đổ nát hết...
- Có chuyện gì vậy!?
- Có chuyện thật rồi...EL sắp khai hỏa chỗ này rồi. – K lo lắng chống tay lên đầu gối thở dốc
- Mọi người đâu? – Nhược Phong bất ngờ, sau một giấc ngủ thôi mà mọi chuyện lại như thế này, không thể hiểu nổi cái gì đang diễn ra nữa.
- Bị EL bắt đi cả rồi...mâu theo tôi, nhanh lên, nếu không sẽ không kịp.
...
Tên quản lí sau khi thấy Evil vào xe chuẩn bị dời đi mới quay trở lại chỗ Di Ngân, Hạ Minh, Nhược Phong và Phong Hàn.
Evil gọi cho Hạ Phi:
- Kế hoạch tiếp theo, cứu Phong Hàn
- Cậu ổn chứ? Sắc mặt cậu không tốt lắm
- Bằng mọi giá...Phong Hàn phải sống...
Lão quản lí không dài dòng nhiều, lão gỡ túi hàng mà tất cả mất công ra tận cảng nhận về. Vừa gỡ vừa nói:
- Đây là ngày cuối cùng của cuộc tuyển chọn người thừa kế, trong số này, không có ai được chọn cả, sự hi sinh anh dũng của mấy người sẽ được ghi nhận.
- Ông định làm gì. Các người nghĩ chúng tôi chết dễ dàng vậy sao?
- Còn hơn cả dễ dàng đấy chứ, EL muốn tạo ấy người một hiện trường giả hào hùng, quả boom của Texas bị lỗi, tự động nổ khi vận chuyển về nước. Nhược Phong. – Lão vừa gỡ quả boom trong hộp vừa tiến lại phía Nhược Phong nói: - Cô cũng thật thông minh khi thả mồi câu con cá lớn như Evil, định dựa vào cậu chủ để thoát chết sao? Mưu đồ không tồi đâu.
Lão gạt bỏ mũ của Nhược Phong xuống, cũng là lúc quả boom dự kiến được lấy ra. Trước mắt là một con nhỏ giúp việc, sau cái khẩu trang miệng đã bị dán băng dính, còn trên tay lão lúc này cũng không phải quả boom 3 tỉ đô mà là một bên giày thể thao bẩn thỉu bốc mùi.
Evil đã đi rất xa rồi thì Bane và đồng bọn mới xuất hiện. Chúng gọi thêm lính để thực hiện phi vụ trả thù. Quả boom cũng phát nổ mãi phía sau cảng, quầy vận chuyển và con tàu từ Mĩ về cũng phát nổ theo. Cuộc thanh lí lẫn nhau của hai bên băng đản xảy ra theo đúng quy luật tự nhiện, nợ máu trả bằng máu.
Hạ Phi chỉ chờ có thế, khởi động chiếc xuồng siêu tốc từ bờ đối diện cảng 326D, tiến vào bở, trong khi lũ người đang bận rộn không để ý tới 4 người đằng này, Phi dùng dao cởi trói cho Phong Hàn. Khi EL phát hiện ra điều này thì Hàn cũng đã cùng EL đi xa tận bờ bên kia rồi.
...
Nhược Phong có chút ngập ngừng bước xuống xe theo K, anh ném cây gậy xuống sàn nhà. K lẩm bẩm gì đó Phong không nghe rõ nhưng rõ ràng là đang trách mắng ai đó.
- Họ đâu?
- Chết hết rồi. – K quắc mắt nhìn nó trông gớm giếp
- K...
- Đừng gọi tao thế, vì đó chỉ là tên một con chó đã chết của EL thôi.
- ...- Nhược Phong câm lặng trước tên cận vệ trước mặt
K tiến lại từ phía góc phòng, trên tay đã căng sẵn một sợi dây chạc to, mặt đểu giả nhìn nó giả bộ hiền lành.
- Trong khi chờ đám đàn em mang xác Evil, Phong Hàn, Di Ngân và Hạ Minh tới, tao cũng nên hành hạ mày một chút để Evil, Phong Hàn đau lòng chứ nhỉ.
- Anh không phải là K. – Nhược Phong không nhận ra người cận vệ trung thành ngày trước nữa, biến chất hoàn toàn.
- Dĩ nhiên rồi, tao là Bis!
...
- Đại ca, lũ EL đã bị xử đẹp rồi, chúng tôi chỉ tóm được Hạ Minh và Di Ngân thôi. Những đứa còn lại chạy thoát hết rồi. – Bane khai báo với ông chủ
- Còn thằng Evil đâu?
- Tên đó không có ở đây. Cận vệ của Nhược Phong đã cứu Phong Hàn đi rồi
- Lũ ăn hại! Đem 2 đứa rẻ rách đó về đây!
...
Evil dừng lại trước khu ngoại ô thành phố, hắn mệt mỏi vịn tay vào volang. Đầu hắn đau như búa bổ. Evil vừa nhận được thông báo từ Hạ Phi rằng đã hoàn thành nhiệm vụ. Vậy là mọi chuyện đâu đã vào theo đúng kế hoạch hắn đặt ra. Chỉ có điều, hắn không thấy vui, hắn vấn còn vướng nợ gì đó chưa thể trả hết. EL sẽ được tiếp nối bởi một kẻ nào khác tàn độc, lạnh lùng và dã thú như bố hắn mong muốn. Hắn không làm được điều đó, hắn không thể tiếp tục thờ ơ với chính mình và với Nhược Phong. Quá nhiều nguy hiểm với nó nếu hắn tiếp tục nghe theo những gì lí trí mách bảo.
Có Hunter, có Phong Hàn và Hạ Phi, nó còn cần gì tới sự xuất hiện của một kẻ như hắn. Những ngón tay dần tê liệt trên volang oto. Dây thần kinh ngoạt cảm đã không còn cảm nhận được điều gì nữa rồi. Hắn nhận tấy sự tê liệt cuối cùng vừa xuất hiện trong cơ thể mình. Máu từ miệng ộc ra ngoài, chảy thành sợi dài giỏ xuống cằm. Hắn mệt rồi, mắt hắn mỏi nhừ, nặng trịch, đầu choáng váng quay vòng vòng.
Evil thả hai chiếc nhẫn đang hút lấy nhau trong chiếc hộp bằng thủy tinh, chút sức lực ít ỏi chỉ ném chúng đi được một đoạn không xa, ánh sáng nhỏ nhoi cuối cùng bị nuốt gọn trong màn đêm vô tận. Chìa khóa về nhà, về với bố hắn, EL và những căn phòng tập luyện cực hình. Hắn đã vứt đi rồi, hắn đã từng ném nó đi như thế, để nó cho Nhược Phong như một sự tình có có sắp đặt, để gặp lại nó và cũng là lí do để nó biết đến hắn là Evil, một kẻ chưa bao giờ nói được với nó một lời tử tế.
Điện thoại hắn kêu 3hồi nhưng hắn không bắt máy. Tự động chuyển sang chế độ nhận lời nhắn. Phía đầudây bên kia là giọng nam khàn khàn khá quen thuộc "...Đại ca, tôi lỡ bắt cócNhược Phong rồi, phải làm sao đây?..."
TRIÊU HỒI MEM CŨ!!!!!
Chap 70: Từ bỏ
- Đại ca à, lũ EL lừa chúng ta, bên trong chiếc hộp là boom, boom cài giờ đó đại ca. – Bane nổi giận thông bao tình hình cho Bis
- Bắt con Di Ngân cho tao! Giỡn mặt với tụi này đâu có dễ.
...
Nhược Phong thấy cánh cửa bật mở, nhưng không phải mở theo cách bình thường vẫn làm, nút chốt cửa rơi xuống vì bị gãy. K xuất hiện sau cánh đó, trên tay là một cây gậy dài, anh thở hồng hộc vì mệt.
Nhược Phong nhìn K, nhìn khắp phòng, lộn xộn, hỗn độn và đổ nát hết...
- Có chuyện gì vậy!?
- Có chuyện thật rồi...EL sắp khai hỏa chỗ này rồi. – K lo lắng chống tay lên đầu gối thở dốc
- Mọi người đâu? – Nhược Phong bất ngờ, sau một giấc ngủ thôi mà mọi chuyện lại như thế này, không thể hiểu nổi cái gì đang diễn ra nữa.
- Bị EL bắt đi cả rồi...mâu theo tôi, nhanh lên, nếu không sẽ không kịp.
...
Tên quản lí sau khi thấy Evil vào xe chuẩn bị dời đi mới quay trở lại chỗ Di Ngân, Hạ Minh, Nhược Phong và Phong Hàn.
Evil gọi cho Hạ Phi:
- Kế hoạch tiếp theo, cứu Phong Hàn
- Cậu ổn chứ? Sắc mặt cậu không tốt lắm
- Bằng mọi giá...Phong Hàn phải sống...
Lão quản lí không dài dòng nhiều, lão gỡ túi hàng mà tất cả mất công ra tận cảng nhận về. Vừa gỡ vừa nói:
- Đây là ngày cuối cùng của cuộc tuyển chọn người thừa kế, trong số này, không có ai được chọn cả, sự hi sinh anh dũng của mấy người sẽ được ghi nhận.
- Ông định làm gì. Các người nghĩ chúng tôi chết dễ dàng vậy sao?
- Còn hơn cả dễ dàng đấy chứ, EL muốn tạo ấy người một hiện trường giả hào hùng, quả boom của Texas bị lỗi, tự động nổ khi vận chuyển về nước. Nhược Phong. – Lão vừa gỡ quả boom trong hộp vừa tiến lại phía Nhược Phong nói: - Cô cũng thật thông minh khi thả mồi câu con cá lớn như Evil, định dựa vào cậu chủ để thoát chết sao? Mưu đồ không tồi đâu.
Lão gạt bỏ mũ của Nhược Phong xuống, cũng là lúc quả boom dự kiến được lấy ra. Trước mắt là một con nhỏ giúp việc, sau cái khẩu trang miệng đã bị dán băng dính, còn trên tay lão lúc này cũng không phải quả boom 3 tỉ đô mà là một bên giày thể thao bẩn thỉu bốc mùi.
Evil đã đi rất xa rồi thì Bane và đồng bọn mới xuất hiện. Chúng gọi thêm lính để thực hiện phi vụ trả thù. Quả boom cũng phát nổ mãi phía sau cảng, quầy vận chuyển và con tàu từ Mĩ về cũng phát nổ theo. Cuộc thanh lí lẫn nhau của hai bên băng đản xảy ra theo đúng quy luật tự nhiện, nợ máu trả bằng máu.
Hạ Phi chỉ chờ có thế, khởi động chiếc xuồng siêu tốc từ bờ đối diện cảng 326D, tiến vào bở, trong khi lũ người đang bận rộn không để ý tới 4 người đằng này, Phi dùng dao cởi trói cho Phong Hàn. Khi EL phát hiện ra điều này thì Hàn cũng đã cùng EL đi xa tận bờ bên kia rồi.
...
Nhược Phong có chút ngập ngừng bước xuống xe theo K, anh ném cây gậy xuống sàn nhà. K lẩm bẩm gì đó Phong không nghe rõ nhưng rõ ràng là đang trách mắng ai đó.
- Họ đâu?
- Chết hết rồi. – K quắc mắt nhìn nó trông gớm giếp
- K...
- Đừng gọi tao thế, vì đó chỉ là tên một con chó đã chết của EL thôi.
- ...- Nhược Phong câm lặng trước tên cận vệ trước mặt
K tiến lại từ phía góc phòng, trên tay đã căng sẵn một sợi dây chạc to, mặt đểu giả nhìn nó giả bộ hiền lành.
- Trong khi chờ đám đàn em mang xác Evil, Phong Hàn, Di Ngân và Hạ Minh tới, tao cũng nên hành hạ mày một chút để Evil, Phong Hàn đau lòng chứ nhỉ.
- Anh không phải là K. – Nhược Phong không nhận ra người cận vệ trung thành ngày trước nữa, biến chất hoàn toàn.
- Dĩ nhiên rồi, tao là Bis!
...
- Đại ca, lũ EL đã bị xử đẹp rồi, chúng tôi chỉ tóm được Hạ Minh và Di Ngân thôi. Những đứa còn lại chạy thoát hết rồi. – Bane khai báo với ông chủ
- Còn thằng Evil đâu?
- Tên đó không có ở đây. Cận vệ của Nhược Phong đã cứu Phong Hàn đi rồi
- Lũ ăn hại! Đem 2 đứa rẻ rách đó về đây!
...
Evil dừng lại trước khu ngoại ô thành phố, hắn mệt mỏi vịn tay vào volang. Đầu hắn đau như búa bổ. Evil vừa nhận được thông báo từ Hạ Phi rằng đã hoàn thành nhiệm vụ. Vậy là mọi chuyện đâu đã vào theo đúng kế hoạch hắn đặt ra. Chỉ có điều, hắn không thấy vui, hắn vấn còn vướng nợ gì đó chưa thể trả hết. EL sẽ được tiếp nối bởi một kẻ nào khác tàn độc, lạnh lùng và dã thú như bố hắn mong muốn. Hắn không làm được điều đó, hắn không thể tiếp tục thờ ơ với chính mình và với Nhược Phong. Quá nhiều nguy hiểm với nó nếu hắn tiếp tục nghe theo những gì lí trí mách bảo.
Có Hunter, có Phong Hàn và Hạ Phi, nó còn cần gì tới sự xuất hiện của một kẻ như hắn. Những ngón tay dần tê liệt trên volang oto. Dây thần kinh ngoạt cảm đã không còn cảm nhận được điều gì nữa rồi. Hắn nhận tấy sự tê liệt cuối cùng vừa xuất hiện trong cơ thể mình. Máu từ miệng ộc ra ngoài, chảy thành sợi dài giỏ xuống cằm. Hắn mệt rồi, mắt hắn mỏi nhừ, nặng trịch, đầu choáng váng quay vòng vòng.
Evil thả hai chiếc nhẫn đang hút lấy nhau trong chiếc hộp bằng thủy tinh, chút sức lực ít ỏi chỉ ném chúng đi được một đoạn không xa, ánh sáng nhỏ nhoi cuối cùng bị nuốt gọn trong màn đêm vô tận. Chìa khóa về nhà, về với bố hắn, EL và những căn phòng tập luyện cực hình. Hắn đã vứt đi rồi, hắn đã từng ném nó đi như thế, để nó cho Nhược Phong như một sự tình có có sắp đặt, để gặp lại nó và cũng là lí do để nó biết đến hắn là Evil, một kẻ chưa bao giờ nói được với nó một lời tử tế.
Điện thoại hắn kêu 3hồi nhưng hắn không bắt máy. Tự động chuyển sang chế độ nhận lời nhắn. Phía đầudây bên kia là giọng nam khàn khàn khá quen thuộc "...Đại ca, tôi lỡ bắt cócNhược Phong rồi, phải làm sao đây?..."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.