Chương 10:
Ngân Bát
04/08/2022
Điền Lê mặt mày tươi cười, đi ra chỗ Chu Y Hàn, ngồi xuống cạnh cô, cố ý nói to: “Chị Y Hàn này, chị quen Đoạn Trác Hữu thật ạ!”
Nữ chính Điền Lê đi vào phòng trang điểm phổ thông đã đủ để người khác chú ý rồi, giờ cô ta lại còn cố tình cao giọng thế nữa. Chớp mắt, tất cả mọi người đều tò mò nhìn Chu Y Hàn.
Chu Y Hàn không tỏ vẻ gì đặc biệt, đáp: “Không hẳn là quen biết, nhưng có gặp mặt rồi.”
“Siêu quá, nghe nói Đoạn Trác Hữu hiếm lắm mới gặp mặt người lạ đó!” Điền Lê tỏ vẻ lấy lòng: “Chị Y Hàn, có phải chị giấu giếm gì bọn em không đó!”
Chu Y Hàn khẽ nhíu mày: “Tôi có gì mà phải giấu giếm mấy người? Với cả đây cũng là chuyện riêng của tôi.”
Điền Lê cười: “Ghen tị với chị quá, quen được cả người có tiếng như thế, haizz, em muốn gặp mặt một lần mà chẳng được.”
Mới rồi cô ta đi gõ cửa phòng nghỉ của Đoạn Trắc Vũ mà bị cho đứng ở ngoài, dù đã sớm chuẩn bị tâm lý nhưng vẫn cảm thấy rất khó chịu.
Chu Y Hàn chẳng buồn nói chuyện với Điền Lê, cô lấy đồ trong túi ra chuẩn bị dặm lại phấn.
Nhân viên trường quay đã đến thúc giục rồi, bảo mọi người chuẩn bị sắp đến giờ lên sân khấu.
Chu Y Hàn toàn tự mình trang điểm, hôm nay còn cô còn cố tình dùng bút kẻ mắt chấm một nốt ruồi lệ chí ở cuối đuôi mắt, dùng bút kẻ mày tán nhẹ, trông vô cùng tự nhiên mà lại rung động lòng người. Mặc dù không có thợ trang điểm riêng nhưng ai ai cũng xuýt xoa kỹ thuật trang điểm của cô, trong đoàn làm phim, lúc không có việc gì làm thì Chu Y Hàn sẽ hỗ trợ mọi người trang điểm, rất chi là có cảm giác thành tựu.
Điền Lê nhìn nốt ruồi tự vẽ ở khóe mắt Chu Y Hàn, chợt lên tiếng hỏi: “Chị Y Hàn ơi, có chuyện em cứ muốn hỏi chị nhưng hỏi rồi chị lại giận.”
Chu Y Hàn đang dặm phấn, nghe vậy đáp: “Thế thì đừng hỏi.”
“Nhưng mà em tò mò lắm nhé, mũi của chị là thật hay giả vậy?” Điền Lê tỏ vẻ ngây thơ vô tội.
Chu Y Hàn quay ra cười nhìn Điền Lê: “Sao đây? Cô định sửa mũi à? Cần tôi giới thiệu bác sĩ cho không?”
Điền Lê bĩu môi: “Không thèm không thèm, em đâu có lớn gan như chị, nghe nói sau một thời gian phải sửa lại cả cái mũi ấy. “
“Vậy à? Chuyện liên quan gì đến tôi?” Chu Y Hàn nói xong thì đẩy ghế ra, đứng lên rời đi.
Từ trường giữa phụ nữ với nhau rất là kì lạ, dù rằng Điền Lê lúc nào cũng tủm tỉm nói chuyện nhưng Chu Y Hàn cứ cảm thấy cô ta là một bông Bạch Liên Hoa nở rộ.
Thực ra Chu Y Hàn cũng bội phục Điền Lê, còn trẻ mà đã có nhận thức và tu luyện được như thế rồi, biết đi với Bụt mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy.
Nếu là Chu Y Hàn của ba năm trước thì cô vẫn còn là kiểu người bị đạo diễn quát nạt cũng chỉ biết rúc trong nhà mình khóc thầm.
Trong giới được mấy năm, thực ra Chu Y Hàn đã thay đổi rất nhiều, bởi vì thấy quá nhiều, tiếp xúc quá nhiều, tự nhiên tâm tính cũng từ đó mà nảy sinh thay đổi.
Đôi khi ngẫm lại, bây giờ những người có thể đứng trên đỉnh Kim Tự Tháp trong ngành giải trí này thực sự là có bản lĩnh gì đó.
Còn như cô, là vô năng thật.
***
Buổi lễ chiếu phim chính thức tối nay cũng có thể nói là quy tụ dàn sao, vì đạo diễn Cung Tư Niên là con nhà nòi nổi tiếng trong giới nên bộ phim này cũng khá được chú ý. Có rất nhiều ngôi sao đại diện cho các thương hiệu nổi tiếng xuất hiện, chủ yếu là để tạo khí thế cho buổi ra mắt phim của Cung Tư Niên.
Phóng viên truyền thông cũng đến rất đông, trong đó còn có mấy nhà rất có tiếng tăm.
Lúc Cung Tư Niên quay bộ phim “Như thiêu như đốt” đã đặc biệt chỉ chọn người mới, rõ ràng là không sợ ảnh hưởng doanh thu bán vé chút nào.
Dù sao, Cung Tư Niên năm nay mới ba mươi tuổi, phong độ khí khái, dáng cao 1m8, trông rất nổi bất trong số các ngôi sao nam.
Chu Y Hàn đứng trong cánh gà, được chốc thì để ý thích Đoạn Trác Hữu ngồi ở hàng ghế đầu tiên phía dưới.
Ngày đó Chu Y Hàn có nói với Đoạn Trác Hữu là có duyên thì sẽ gặp lại, cũng chỉ nói mỗi câu thế thôi. Dù sao thân phận của hai người cũng cách biệt quá, gặp lại thì cũng giống như cách xa nhau vạn dặm vậy thôi.
Nhưng Chu Y Hàn lại không ngờ rằng, duyên phận lại đến nhanh như thế.
Cũng giống như lần trước khi Chu Y Hàn thấy Đoạn Trác Hữu ở buổi tiệc từ thiện, không hiểu sao ở anh có cảm giác rất ngông cuồng không chịu bó buộc, rõ ràng không phải là nhân vật chính nhưng lại rất hấp dẫn ánh mắt của mọi người.
Người dẫn chương trình đứng trên sân khấu giới thiệu qua thì Chu Y Hàn và mọi người trong đoàn cùng bước lên sân khấu.
Nữ chính Điền Lê đi vào phòng trang điểm phổ thông đã đủ để người khác chú ý rồi, giờ cô ta lại còn cố tình cao giọng thế nữa. Chớp mắt, tất cả mọi người đều tò mò nhìn Chu Y Hàn.
Chu Y Hàn không tỏ vẻ gì đặc biệt, đáp: “Không hẳn là quen biết, nhưng có gặp mặt rồi.”
“Siêu quá, nghe nói Đoạn Trác Hữu hiếm lắm mới gặp mặt người lạ đó!” Điền Lê tỏ vẻ lấy lòng: “Chị Y Hàn, có phải chị giấu giếm gì bọn em không đó!”
Chu Y Hàn khẽ nhíu mày: “Tôi có gì mà phải giấu giếm mấy người? Với cả đây cũng là chuyện riêng của tôi.”
Điền Lê cười: “Ghen tị với chị quá, quen được cả người có tiếng như thế, haizz, em muốn gặp mặt một lần mà chẳng được.”
Mới rồi cô ta đi gõ cửa phòng nghỉ của Đoạn Trắc Vũ mà bị cho đứng ở ngoài, dù đã sớm chuẩn bị tâm lý nhưng vẫn cảm thấy rất khó chịu.
Chu Y Hàn chẳng buồn nói chuyện với Điền Lê, cô lấy đồ trong túi ra chuẩn bị dặm lại phấn.
Nhân viên trường quay đã đến thúc giục rồi, bảo mọi người chuẩn bị sắp đến giờ lên sân khấu.
Chu Y Hàn toàn tự mình trang điểm, hôm nay còn cô còn cố tình dùng bút kẻ mắt chấm một nốt ruồi lệ chí ở cuối đuôi mắt, dùng bút kẻ mày tán nhẹ, trông vô cùng tự nhiên mà lại rung động lòng người. Mặc dù không có thợ trang điểm riêng nhưng ai ai cũng xuýt xoa kỹ thuật trang điểm của cô, trong đoàn làm phim, lúc không có việc gì làm thì Chu Y Hàn sẽ hỗ trợ mọi người trang điểm, rất chi là có cảm giác thành tựu.
Điền Lê nhìn nốt ruồi tự vẽ ở khóe mắt Chu Y Hàn, chợt lên tiếng hỏi: “Chị Y Hàn ơi, có chuyện em cứ muốn hỏi chị nhưng hỏi rồi chị lại giận.”
Chu Y Hàn đang dặm phấn, nghe vậy đáp: “Thế thì đừng hỏi.”
“Nhưng mà em tò mò lắm nhé, mũi của chị là thật hay giả vậy?” Điền Lê tỏ vẻ ngây thơ vô tội.
Chu Y Hàn quay ra cười nhìn Điền Lê: “Sao đây? Cô định sửa mũi à? Cần tôi giới thiệu bác sĩ cho không?”
Điền Lê bĩu môi: “Không thèm không thèm, em đâu có lớn gan như chị, nghe nói sau một thời gian phải sửa lại cả cái mũi ấy. “
“Vậy à? Chuyện liên quan gì đến tôi?” Chu Y Hàn nói xong thì đẩy ghế ra, đứng lên rời đi.
Từ trường giữa phụ nữ với nhau rất là kì lạ, dù rằng Điền Lê lúc nào cũng tủm tỉm nói chuyện nhưng Chu Y Hàn cứ cảm thấy cô ta là một bông Bạch Liên Hoa nở rộ.
Thực ra Chu Y Hàn cũng bội phục Điền Lê, còn trẻ mà đã có nhận thức và tu luyện được như thế rồi, biết đi với Bụt mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy.
Nếu là Chu Y Hàn của ba năm trước thì cô vẫn còn là kiểu người bị đạo diễn quát nạt cũng chỉ biết rúc trong nhà mình khóc thầm.
Trong giới được mấy năm, thực ra Chu Y Hàn đã thay đổi rất nhiều, bởi vì thấy quá nhiều, tiếp xúc quá nhiều, tự nhiên tâm tính cũng từ đó mà nảy sinh thay đổi.
Đôi khi ngẫm lại, bây giờ những người có thể đứng trên đỉnh Kim Tự Tháp trong ngành giải trí này thực sự là có bản lĩnh gì đó.
Còn như cô, là vô năng thật.
***
Buổi lễ chiếu phim chính thức tối nay cũng có thể nói là quy tụ dàn sao, vì đạo diễn Cung Tư Niên là con nhà nòi nổi tiếng trong giới nên bộ phim này cũng khá được chú ý. Có rất nhiều ngôi sao đại diện cho các thương hiệu nổi tiếng xuất hiện, chủ yếu là để tạo khí thế cho buổi ra mắt phim của Cung Tư Niên.
Phóng viên truyền thông cũng đến rất đông, trong đó còn có mấy nhà rất có tiếng tăm.
Lúc Cung Tư Niên quay bộ phim “Như thiêu như đốt” đã đặc biệt chỉ chọn người mới, rõ ràng là không sợ ảnh hưởng doanh thu bán vé chút nào.
Dù sao, Cung Tư Niên năm nay mới ba mươi tuổi, phong độ khí khái, dáng cao 1m8, trông rất nổi bất trong số các ngôi sao nam.
Chu Y Hàn đứng trong cánh gà, được chốc thì để ý thích Đoạn Trác Hữu ngồi ở hàng ghế đầu tiên phía dưới.
Ngày đó Chu Y Hàn có nói với Đoạn Trác Hữu là có duyên thì sẽ gặp lại, cũng chỉ nói mỗi câu thế thôi. Dù sao thân phận của hai người cũng cách biệt quá, gặp lại thì cũng giống như cách xa nhau vạn dặm vậy thôi.
Nhưng Chu Y Hàn lại không ngờ rằng, duyên phận lại đến nhanh như thế.
Cũng giống như lần trước khi Chu Y Hàn thấy Đoạn Trác Hữu ở buổi tiệc từ thiện, không hiểu sao ở anh có cảm giác rất ngông cuồng không chịu bó buộc, rõ ràng không phải là nhân vật chính nhưng lại rất hấp dẫn ánh mắt của mọi người.
Người dẫn chương trình đứng trên sân khấu giới thiệu qua thì Chu Y Hàn và mọi người trong đoàn cùng bước lên sân khấu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.