Chương 1995
GG
16/10/2023
Chương 1999
Khương Tuyết Nhu lộ vẻ chán nản. bây giờ thời gian muộn rồi, mà cô cũng rất mệt mỏi.
“Ngủ đi, em cũng không tắm nên hôi như thế, anh còn có thể hứng thú với em sao?” Hoắc Anh Tuấn trêu chọc.
“Anh có ý gì, em hôi chỗ nào, anh dám ghét bỏ em.” Khương Tuyết Nhu bực bội đánh anh.
Tay cô mềm nhũn.
Cô đánh không đau mà càng giống như làm nũng hơn.
Yết hầu Hoắc Anh Tuấn lên xuống, nắm lấy cổ tay của cô: “Ngoan, đêm hôm khuya khoắt đừng trêu chọc anh.”
“. . .”
Cô trêu chọc anh lúc nào.
Khương Tuyết Nhu ngẩng đầu nhìn ánh mắt nóng rực của anh thì mặt đỏ lên, cô dùng sức đẩy anh ra: “Lưu manh.”
Cô mắng một câu rồi kéo chăn ra nằm xuống.
Hoắc Anh Tuấn cũng nằm bên cạnh, đưa tay ôm lấy cô.
“Đi ra, anh ngủ trên ghế sô pha đi.” Khương Tuyết Nhu đẩy anh.
Hai người vừa tái hợp, đêm đầu tiên đã ngủ cùng nhau, có vẻ cô không cố gắng, ít nhất cô phải kiên trì một tuần, nếu không thì Lâm Minh Kiều lại xem thường mình.
“Không chịu, ghế sô pha quá ngắn, anh không ngủ ngon. . . .” Hoắc Anh Tuấn không chịu buông tay.
Khương Tuyết Nhu lạnh mặt, giả vờ đứng dậy: “Vậy em ngủ ở ghế sô pha.”
“Đừng.” Hoắc Anh Tuấn vội vàng ngăn cô lại, đôi mắt mệt mỏi lộ vẻ bất đắc dĩ: “Anh ngủ cho.”
Anh nói xong thì thành thật đi đến ghế sô pha.
Ghế sô pha thật sự ngắn, dáng người cao lớn của anh phải cuộn lại trên ghế, chân còn vươn ra ngoài, lại không có chăn, chỉ có thể cầm gối ôm che bụng.
Khương Tuyết Nhu đột nhiên cảm thấy anh đáng thương, mềm lòng nói: “Trong phòng không còn chăn sao?”
Hoắc Anh Tuấn lắc đầu, ngáp một cái: “Ngủ đi.”
Anh nói xong thì ngủ thiếp đi.
Khương Tuyết Nhu vuốt tóc, giờ này tất cả mọi người đều mệt mỏi, cô còn sợ anh sẽ chiếm tiện nghi, cố ý để anh ngủ trên ghế sô pha, người ta đã sớm rất mệt mỏi, cô lại quá đề phòng.
Mà trong thời tiết này anh sẽ không bị cảm đâu nhỉ.
Chẳng qua lúc này cô cũng không tiện gọi anh lên giường ngủ.
Cô suy nghĩ rồi điều chỉnh máy điều hoà cao hơn, sau đó mới đi ngủ.
Cô cũng không biết mình đã ngủ bao lâu.
Cô mơ màng, trên người có hơi nóng truyền đến.
Thậm chí có tiếng thở nhẹ.
Khương Tuyết Nhu nằm mơ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.