Chương 311: Dựng chuyện
GG
29/05/2021
| Diệp Gia Thanh không phải là kẻ ngốc, nghe đến đây thì trừng mắt nhìn Vệ Phương Nghi.
Vệ Phương Nghi giật mình: “Khương Tuyết Nhu, cô có ý gì? Chính tại tôi nghe được người hầu nhà họ Hoắc nói cô đang lén lút ở hồ nước nóng, tôi cho rằng cô muốn quyến rũ Hoắc Vân Dương. Mà Hoắc Vân Dương nào giờ phẩm hạnh không hề tốt đẹp gì. Tôi lo lắng cho cô nên mới vội vã chạy tới."
“Phải rồi. Vội vã chạy tới để xem tôi quần áo xộc xệch bị Hoắc Vân Dương đè lên người đúng không? Như vậy thì thanh danh của tôi sẽ hị huỷ, người nhà họ Diệp các người sẽ cảm thấy tôi phẩm hạnh không tốt, đi quyến rũ cậu Vân Dương thế là đành đồng ý để tôi cưới Hoắc Vân Dương?”.
| Khương Tuyết Nhu nhàn nhạt thở dài: “Dì à, nếu như dì thật sự quan tâm con, thì nên một mình lặng lẽ tới đây, chứ không mang theo cả nhà họ Hoắc đến được, tìm không được con thì nên vui vẻ yên tâm, chứ không phải quậy đến mức ai ai cũng biết"
Mỗi một câu nói của cô đều có lý lẽ rõ ràng, Diệp Gia Thanh cho dù là ngốc cũng hiểu được chuyện này chắc chắn không khỏi liên quan đến Vệ Phương Nghi.
| “Phương Nghi, bà thật sự quá hiểm độc rồi.” Diệp Gia Thanh run lên vì tức giận. “Nó chỉ là một đứa con gái có thù oán gì với bà chứ, bình thường hai mẹ con các người ở trong nhà luôn lăm le nhắm vào nó thì thôi đi, nhưng nhà họ Hoắc mà bà cũng muốn hủy hoại nó".
Khương Tuyết Nhu cau mày: “Bố, lẽ nào bố không nhận ra lúc cơm tối, đầu bếp nhà họ Hoắc cũng cố ý nhắm vào con sao?”
"Phải, xém chút bố quên rồi." Diệp Gia Thanh nhớ lại, sự chán ghét của ông ấy đối với Vệ Phương Nghi gần như lên đến đỉnh điểm: “Tôi nhớ rồi, trước đây bà không phải từng nói với tôi rằng bà và Hoắc Văn tình cảm cũng không tệ sao, hôm nay cũng nhìn thấy các người cùng vào cùng ra nữa...".
“Bố, bố đừng để chị ta gây xích mích chia rẽ” Diệp Minh Ngọc lo lắng nói.
“Con im miệng.” Diệp Gia Than htức giận quát: “Xem con bị mẹ con dạy dỗ thành ra cái thể loại gì đây, mẹ con hai người đúng là nham hiểm”
Diệp Minh Ngọc ngẩn ra, Vệ Phương Nghi cũng bắt đầu nổi cáu: “Diệp Gia Thanh, từ khi nó trở về, ông chỉ bảo vệ nó, tôi thấy ông đối với con tiện nhân Khương Thanh Thư đó vẫn còn..." Đọc tiếp tại web truyen tamlinh247 nhé
Vệ Phương Nghi chưa kịp nói xong Diệp Gia Thanh đã thẳng tay tát vào mặt cô: “Vệ Phương Nghi, đã làm việc sai trái còn không biết hối cải, việc tôi hối hận nhất cả đời này chính là cưới bà."
“Diệp Gia Thanh, ông dám đánh tôi” Vệ Phương Nghi ôm mặt đau đớn lộ vẻ khó tin, nước mắt cũng không ngừng rơi xuống: “Minh Ngọc, chúng ta đi,
chúng ta về nhà ngoại con”
Bà ta nói xong khóc lóc kéo tay Diệp Minh Ngọc đi ra ngoài. | "Bố, bố thật bất công, từ khi Khương Tuyết Nhu đến, bố cũng chẳng thèm quan tâm con nữa." Diệp Minh Ngọc cũng khóc lóc rồi theo Vệ Phương Nghi rời đi.
| Diệp Gia Thanh ngồi trên sô pha sắc mặt tái nhợt, Khương Tuyết Nhu thấp giọng nói: "Bố, con xin lỗi, vốn dĩ con không muốn nói, nhưng hôm nay bọn họ..."
| “Không phải lỗi của con, là bố vô dụng, không bảo vệ được con” Diệp Gia Thanh như nghĩ ra điều gì, vẻ mặt đau khổ, cũng hạ quyết tâm: “Bố sẽ nghĩ cách ly hôn với bà ta”.
Khương Tuyết Nhu sững sờ, trầm mặc, vướng mắc kinh doanh giữa hai nhà Diệp Vệ đã quá sâu, nghĩ chắc bất cứ ai trong nhà họ Diệp cũng sẽ không ủng hộ.
Vệ Phương Nghi đưa Diệp Minh Ngọc khóc lóc trở về nhà họ Vệ.
Em trai ruột Vệ Phong nhìn thấy vết thương trên mặt Vệ Phương Nghi thì vô cùng tức giận: “Chị, Khương Tuyết Nhu này để em đến xử nó, đúng lúc mảnh đất đó cũng khiến em phát cáu lâu rồi." - Có câu nói này, Vệ Phương Nghi cũng thấy yên tâm, em trai ruột này của bà ta trước giờ là cũng là một tay máu mặt, ở bên ngoài kết giao không ít bọn ác ôn.
Xử ý một phương Tuyết Nhu thật là quá dễ dàng.
Khi mẹ con Vệ Phương Nghi vắng nhà được hai ngày, Khương Tuyết Nhu ngược lại thấy sống rất thoải mái. | Ăn sáng xong cô lái xe đến công ty, lái xe trên một con đường núi quanh co uốn lượn, đột nhiên, phía trước xuất hiện một khúc cua gấp, cô đạp phanh, nhưng thắng xe không hoạt động.
Chiếc xe đã bị người ta giở trò rồi!
- ----------------------
Vệ Phương Nghi giật mình: “Khương Tuyết Nhu, cô có ý gì? Chính tại tôi nghe được người hầu nhà họ Hoắc nói cô đang lén lút ở hồ nước nóng, tôi cho rằng cô muốn quyến rũ Hoắc Vân Dương. Mà Hoắc Vân Dương nào giờ phẩm hạnh không hề tốt đẹp gì. Tôi lo lắng cho cô nên mới vội vã chạy tới."
“Phải rồi. Vội vã chạy tới để xem tôi quần áo xộc xệch bị Hoắc Vân Dương đè lên người đúng không? Như vậy thì thanh danh của tôi sẽ hị huỷ, người nhà họ Diệp các người sẽ cảm thấy tôi phẩm hạnh không tốt, đi quyến rũ cậu Vân Dương thế là đành đồng ý để tôi cưới Hoắc Vân Dương?”.
| Khương Tuyết Nhu nhàn nhạt thở dài: “Dì à, nếu như dì thật sự quan tâm con, thì nên một mình lặng lẽ tới đây, chứ không mang theo cả nhà họ Hoắc đến được, tìm không được con thì nên vui vẻ yên tâm, chứ không phải quậy đến mức ai ai cũng biết"
Mỗi một câu nói của cô đều có lý lẽ rõ ràng, Diệp Gia Thanh cho dù là ngốc cũng hiểu được chuyện này chắc chắn không khỏi liên quan đến Vệ Phương Nghi.
| “Phương Nghi, bà thật sự quá hiểm độc rồi.” Diệp Gia Thanh run lên vì tức giận. “Nó chỉ là một đứa con gái có thù oán gì với bà chứ, bình thường hai mẹ con các người ở trong nhà luôn lăm le nhắm vào nó thì thôi đi, nhưng nhà họ Hoắc mà bà cũng muốn hủy hoại nó".
Khương Tuyết Nhu cau mày: “Bố, lẽ nào bố không nhận ra lúc cơm tối, đầu bếp nhà họ Hoắc cũng cố ý nhắm vào con sao?”
"Phải, xém chút bố quên rồi." Diệp Gia Thanh nhớ lại, sự chán ghét của ông ấy đối với Vệ Phương Nghi gần như lên đến đỉnh điểm: “Tôi nhớ rồi, trước đây bà không phải từng nói với tôi rằng bà và Hoắc Văn tình cảm cũng không tệ sao, hôm nay cũng nhìn thấy các người cùng vào cùng ra nữa...".
“Bố, bố đừng để chị ta gây xích mích chia rẽ” Diệp Minh Ngọc lo lắng nói.
“Con im miệng.” Diệp Gia Than htức giận quát: “Xem con bị mẹ con dạy dỗ thành ra cái thể loại gì đây, mẹ con hai người đúng là nham hiểm”
Diệp Minh Ngọc ngẩn ra, Vệ Phương Nghi cũng bắt đầu nổi cáu: “Diệp Gia Thanh, từ khi nó trở về, ông chỉ bảo vệ nó, tôi thấy ông đối với con tiện nhân Khương Thanh Thư đó vẫn còn..." Đọc tiếp tại web truyen tamlinh247 nhé
Vệ Phương Nghi chưa kịp nói xong Diệp Gia Thanh đã thẳng tay tát vào mặt cô: “Vệ Phương Nghi, đã làm việc sai trái còn không biết hối cải, việc tôi hối hận nhất cả đời này chính là cưới bà."
“Diệp Gia Thanh, ông dám đánh tôi” Vệ Phương Nghi ôm mặt đau đớn lộ vẻ khó tin, nước mắt cũng không ngừng rơi xuống: “Minh Ngọc, chúng ta đi,
chúng ta về nhà ngoại con”
Bà ta nói xong khóc lóc kéo tay Diệp Minh Ngọc đi ra ngoài. | "Bố, bố thật bất công, từ khi Khương Tuyết Nhu đến, bố cũng chẳng thèm quan tâm con nữa." Diệp Minh Ngọc cũng khóc lóc rồi theo Vệ Phương Nghi rời đi.
| Diệp Gia Thanh ngồi trên sô pha sắc mặt tái nhợt, Khương Tuyết Nhu thấp giọng nói: "Bố, con xin lỗi, vốn dĩ con không muốn nói, nhưng hôm nay bọn họ..."
| “Không phải lỗi của con, là bố vô dụng, không bảo vệ được con” Diệp Gia Thanh như nghĩ ra điều gì, vẻ mặt đau khổ, cũng hạ quyết tâm: “Bố sẽ nghĩ cách ly hôn với bà ta”.
Khương Tuyết Nhu sững sờ, trầm mặc, vướng mắc kinh doanh giữa hai nhà Diệp Vệ đã quá sâu, nghĩ chắc bất cứ ai trong nhà họ Diệp cũng sẽ không ủng hộ.
Vệ Phương Nghi đưa Diệp Minh Ngọc khóc lóc trở về nhà họ Vệ.
Em trai ruột Vệ Phong nhìn thấy vết thương trên mặt Vệ Phương Nghi thì vô cùng tức giận: “Chị, Khương Tuyết Nhu này để em đến xử nó, đúng lúc mảnh đất đó cũng khiến em phát cáu lâu rồi." - Có câu nói này, Vệ Phương Nghi cũng thấy yên tâm, em trai ruột này của bà ta trước giờ là cũng là một tay máu mặt, ở bên ngoài kết giao không ít bọn ác ôn.
Xử ý một phương Tuyết Nhu thật là quá dễ dàng.
Khi mẹ con Vệ Phương Nghi vắng nhà được hai ngày, Khương Tuyết Nhu ngược lại thấy sống rất thoải mái. | Ăn sáng xong cô lái xe đến công ty, lái xe trên một con đường núi quanh co uốn lượn, đột nhiên, phía trước xuất hiện một khúc cua gấp, cô đạp phanh, nhưng thắng xe không hoạt động.
Chiếc xe đã bị người ta giở trò rồi!
- ----------------------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.