Chương 679: Không nhịn được mà lưu hình về máy
GG
04/07/2021
Vào lúc này, trong một cuộc họp cấp cao của tập đoàn Hoắc thị. Hoắc Phong Lang nhìn xuống điện thoại di động, cong môi kêu lên một tiếng.
Phòng họp vốn dĩ yên tĩnh chỉ có giọng nói của Hoắc Anh Tuấn đang vang lên bỗng nhiên yên tĩnh lạ thường, mọi người đều nhìn về phía anh ta. Thân hình cao lớn của Hoắc Anh Tuấn ngả về phía sau, ném cây bút trong tay lên bàn, hai mắt lạnh lẽo như bị bằng phủ: “Giám đốc Hoắc nhìn cái gì mà chăm chú vậy, kể cho mọi người nghe xem nào?”
Hoắc Phong Lang sở mũi: “Anh thật sự muốn nghe à?"
Những người điều hành cấp cao đột nhiên không dám thở mạnh, giám đốc Hoắc không hiểu gì à, không nghe ra là Tổng giám đốc Hoắc đang tức giận sao.
“Tôi đang xem tài khoản chính thức của công ty, sắp nổ tung rồi” Hoắc Phong Lang cười như không cười: “Có liên quan đến Tổng giám đốc Hoắc đấy”
Một vị quản lý cười nói: "Chắc hẳn là tin nhắn chúc phúc lễ cưới của chủ tịch Hoắc và cô Nhạc”
“Đúng vậy, gần đây có rất nhiều người đến công ty để chúc phúc cho hai vị, ai bảo chủ tịch Hoắc lại là người giàu nhất Nguyệt Hàn cơ chứ?
Vẻ mặt của Hoắc Anh Tuấn luôn không có chút biểu cảm nào, tuy anh đồng ý với những gì giám đốc điều hành nói, nhưng lại không có hứng thú với những chuyện như vậy: “Cho nên... chỉ vì loại chuyện như vậy mà cậu nghịch điện thoại rồi thất thần trong cuộc họp quan trọng của công ty như thế này à?”
| “Không phải, các người đều hiểu lầm rồi, người ta đang nói về vợ cũ của anh cơ” Hoắc Phong Lang nhún vai: “Chắc là anh cũng chưa biết Diệp Gia Thanh đã quyết định để Giang Tuyết Nhu làm người thừa kế của ông ấy nhỉ. Cư dân mạng đang bàn tán về giá trị của Khương Tuyết Nhu, còn có người đào ra thân phận khác của cô ấy. Chao ôi, hóa ra cô ấy lại là giám đốc thiết kế của Tập đoàn Hazle, Tập đoàn Hazle bên kia cũng đã xác nhận rồi”.
“Tập đoàn Hazle?” Một số giám đốc điều hành vô cùng ngạc nhiên: “Thật hay giả vậy. Đó là công ty xây dựng hàng đầu thế giới. Những người làm việc trong đó đều ở bậc thầy chuyên môn, đặc biệt là giám đốc thiết kế thì còn phải ở cấp độ thiên tài luôn”.
“Không lừa mọi người đầu, không tin thì cứ tự mình đi xem đi” Hoắc Phong Lang tinh nghịch liếc nhìn Hoắc Anh Tuấn: “Anh trai, anh đã biết lâu rồi phải không, thế mà không nói cho tôi biết với.”
Hoắc Anh Tuấn: "..”
Anh biết cái gì đâu.
Thảo nào mà lần trước Tập đoàn Hazle lại hợp tác với Khương Tuyết Nhu.
Người phụ nữ đó... thế mà lại giỏi như vậy, anh thật sự không ngờ đến.
Lần trước khi cô khai trừ những cổ động không thuận theo của Hồng Nhân một cách đẹp mắt như vậy đã khiến cho anh phải mở rộng tầm mắt rồi, nhưng không ngờ cô lại có thể mang đến cho anh một bất ngờ khác.
Hoắc Anh Tuấn hạ mi mắt, trong lòng không tự chủ được lại nảy sinh hứng thú với người phụ nữ đó. Chết tiệt, rốt cuộc Khương Tuyết Nhu đã gạt anh bao nhiêu chuyện không biết!
Anh cố nén suy nghĩ muốn lấy điện thoại di động ra xem tin tức, giọng nói lạnh như băng: “Bây giờ là thời gian họp, ai muốn bàn luận chuyện khác thì đi ra ngoài cho tôi”
Mọi người trong phòng họp liền im lặng trở lại.
Hoắc Phong Lang nhướng mày, cũng lựa chọn dừng lại đúng lúc.
Hơn mười phút sau, sau khi cuộc họp kết thúc, Hoắc Anh Tuấn mở điện thoại ra xem, khi nhìn thấy tin tức về Khương Tuyết Nhu thì thiếu chút nữa đã định tìm số của cô gọi tới, nhưng một lát sau lại nghĩ đến việc mình đã kết hôn rồi.
Anh kìm lòng không được, vừa châm một điếu thuốc, vừa lắng lặng lướt qua từng mẩu tin tức bên trên, cuối cùng ánh mắt rơi vào nhan sắc hiếm có của Khương Tuyết Nhu.Anh dừng lại một lúc, không nhịn được mà lưu hình về máy. Tập đoàn Hồng Nhân. Khi Khương Tuyết Nhu đi ngang qua nơi làm việc, các nhân viên trong công ty đều bày tỏ lòng thán phục với cô.
“Chủ tịch Khương, cô thật sự quá lợi hại luôn” Lư Hồng Khoa quả thực chỉ hận không thể lăn lóc trên đất tứ chi chổng lên trời: “Sáng nay có một đống người của bên truyền thông gọi tới muốn phỏng vấn độc quyền cô. Rốt cuộc là cô làm thế nào mà trong vòng ba năm lại có thể xoay người chấn động đến mức này vậy?”
“Dựa vào tài năng, tất cả các cuộc phỏng vấn đều từ chối, tôi không có thời gian” Khương Tuyết Nhu nhẹ giọng nói.
“Vâng vâng vâng, nhưng sự kiện Phan Lang tối mai của tập đoàn Thái Tiêu có mời cô đến tham dự. Vốn dĩ là ông Diệp sẽ đến, nhưng vì ông ấy đang nằm viện nên thư mời đã được chuyển đến cho cô”
Phòng họp vốn dĩ yên tĩnh chỉ có giọng nói của Hoắc Anh Tuấn đang vang lên bỗng nhiên yên tĩnh lạ thường, mọi người đều nhìn về phía anh ta. Thân hình cao lớn của Hoắc Anh Tuấn ngả về phía sau, ném cây bút trong tay lên bàn, hai mắt lạnh lẽo như bị bằng phủ: “Giám đốc Hoắc nhìn cái gì mà chăm chú vậy, kể cho mọi người nghe xem nào?”
Hoắc Phong Lang sở mũi: “Anh thật sự muốn nghe à?"
Những người điều hành cấp cao đột nhiên không dám thở mạnh, giám đốc Hoắc không hiểu gì à, không nghe ra là Tổng giám đốc Hoắc đang tức giận sao.
“Tôi đang xem tài khoản chính thức của công ty, sắp nổ tung rồi” Hoắc Phong Lang cười như không cười: “Có liên quan đến Tổng giám đốc Hoắc đấy”
Một vị quản lý cười nói: "Chắc hẳn là tin nhắn chúc phúc lễ cưới của chủ tịch Hoắc và cô Nhạc”
“Đúng vậy, gần đây có rất nhiều người đến công ty để chúc phúc cho hai vị, ai bảo chủ tịch Hoắc lại là người giàu nhất Nguyệt Hàn cơ chứ?
Vẻ mặt của Hoắc Anh Tuấn luôn không có chút biểu cảm nào, tuy anh đồng ý với những gì giám đốc điều hành nói, nhưng lại không có hứng thú với những chuyện như vậy: “Cho nên... chỉ vì loại chuyện như vậy mà cậu nghịch điện thoại rồi thất thần trong cuộc họp quan trọng của công ty như thế này à?”
| “Không phải, các người đều hiểu lầm rồi, người ta đang nói về vợ cũ của anh cơ” Hoắc Phong Lang nhún vai: “Chắc là anh cũng chưa biết Diệp Gia Thanh đã quyết định để Giang Tuyết Nhu làm người thừa kế của ông ấy nhỉ. Cư dân mạng đang bàn tán về giá trị của Khương Tuyết Nhu, còn có người đào ra thân phận khác của cô ấy. Chao ôi, hóa ra cô ấy lại là giám đốc thiết kế của Tập đoàn Hazle, Tập đoàn Hazle bên kia cũng đã xác nhận rồi”.
“Tập đoàn Hazle?” Một số giám đốc điều hành vô cùng ngạc nhiên: “Thật hay giả vậy. Đó là công ty xây dựng hàng đầu thế giới. Những người làm việc trong đó đều ở bậc thầy chuyên môn, đặc biệt là giám đốc thiết kế thì còn phải ở cấp độ thiên tài luôn”.
“Không lừa mọi người đầu, không tin thì cứ tự mình đi xem đi” Hoắc Phong Lang tinh nghịch liếc nhìn Hoắc Anh Tuấn: “Anh trai, anh đã biết lâu rồi phải không, thế mà không nói cho tôi biết với.”
Hoắc Anh Tuấn: "..”
Anh biết cái gì đâu.
Thảo nào mà lần trước Tập đoàn Hazle lại hợp tác với Khương Tuyết Nhu.
Người phụ nữ đó... thế mà lại giỏi như vậy, anh thật sự không ngờ đến.
Lần trước khi cô khai trừ những cổ động không thuận theo của Hồng Nhân một cách đẹp mắt như vậy đã khiến cho anh phải mở rộng tầm mắt rồi, nhưng không ngờ cô lại có thể mang đến cho anh một bất ngờ khác.
Hoắc Anh Tuấn hạ mi mắt, trong lòng không tự chủ được lại nảy sinh hứng thú với người phụ nữ đó. Chết tiệt, rốt cuộc Khương Tuyết Nhu đã gạt anh bao nhiêu chuyện không biết!
Anh cố nén suy nghĩ muốn lấy điện thoại di động ra xem tin tức, giọng nói lạnh như băng: “Bây giờ là thời gian họp, ai muốn bàn luận chuyện khác thì đi ra ngoài cho tôi”
Mọi người trong phòng họp liền im lặng trở lại.
Hoắc Phong Lang nhướng mày, cũng lựa chọn dừng lại đúng lúc.
Hơn mười phút sau, sau khi cuộc họp kết thúc, Hoắc Anh Tuấn mở điện thoại ra xem, khi nhìn thấy tin tức về Khương Tuyết Nhu thì thiếu chút nữa đã định tìm số của cô gọi tới, nhưng một lát sau lại nghĩ đến việc mình đã kết hôn rồi.
Anh kìm lòng không được, vừa châm một điếu thuốc, vừa lắng lặng lướt qua từng mẩu tin tức bên trên, cuối cùng ánh mắt rơi vào nhan sắc hiếm có của Khương Tuyết Nhu.Anh dừng lại một lúc, không nhịn được mà lưu hình về máy. Tập đoàn Hồng Nhân. Khi Khương Tuyết Nhu đi ngang qua nơi làm việc, các nhân viên trong công ty đều bày tỏ lòng thán phục với cô.
“Chủ tịch Khương, cô thật sự quá lợi hại luôn” Lư Hồng Khoa quả thực chỉ hận không thể lăn lóc trên đất tứ chi chổng lên trời: “Sáng nay có một đống người của bên truyền thông gọi tới muốn phỏng vấn độc quyền cô. Rốt cuộc là cô làm thế nào mà trong vòng ba năm lại có thể xoay người chấn động đến mức này vậy?”
“Dựa vào tài năng, tất cả các cuộc phỏng vấn đều từ chối, tôi không có thời gian” Khương Tuyết Nhu nhẹ giọng nói.
“Vâng vâng vâng, nhưng sự kiện Phan Lang tối mai của tập đoàn Thái Tiêu có mời cô đến tham dự. Vốn dĩ là ông Diệp sẽ đến, nhưng vì ông ấy đang nằm viện nên thư mời đã được chuyển đến cho cô”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.