Chương 92: Điểu nhân sư huynh (1+2)
Nga My
19/03/2013
Mặc yểm đã tính toán trong một thời gian ngắn sẽ khống chế phản quân ở địa phủ, tốn một ít thời gian tìm hiểu xem bọn phản quân này hình thành như thế nào, phải biết đúng bệnh mới sắc thuốc được.
Nói tóm lại, trừ bỏ những tên cầm đầu, còn những yêu ma quỷ tốt còn lại thì chia làm ba loại: đầu tiên là bọn đào thoát khỏi mưòi tám tầng địa ngục, hai là là bọn du hồn còn vướng bận oán niệm không không chịu đầu thai chuyển thế, hy vọng trở về nhân gian trả ân oán tình thù, loại thứ ba là mấy con quỷ mới bị lôi kéo làm tráng binh.
Cẩn thận xem xét, yêu binh quỷ tốt loại thứ hai chiếm sáu thành, loại thứ ba chiến ước chừng bốn thành. Loại thứ ba đều là phàm nhân bình thường bị biến thành quỷ hồn, sức chiến đấu yếu, tâm lý chiến đấu trên cơ bản đều là bị ép lôi ra trận, không đáng để lo.
Quỷ tốt yêu ma loại thứ nhất thì có rất nhiều khác biệt, đều là những đại ác nhân trốn khỏi mười tám tầng địa ngục, ai nấy tính tình hung hãn, tâm tư giả dối, ác độc tàn nhẫn, loại quỷ hồn này vốn ở mười tám tầng đại ngục chịu đủ loại khổ hình tra tấn, một khi thoát được ra ngoài đại đa số đều không từ một thủ đoạn thoát ra khỏi địa ngục, bọn chúng còn có những đồ đệ vô cùng hung ác tàn bạo. Khi đã có được tự do chúng sẽ trả món hận tích tụ ngàn năm một cách tàn bạo nhất, sẽ phá hủy tất cả mọi thứ. Mấy con ác quỷ này ở đại phủ đã lâu, hấp thụ rất nhiều ân khí, đa số đều có tu vi nhất định, pháp lực cao gấp mấy lần mấy con quỷ mới, tất nhiên là lực lượng rất trung thành của phản quân.
Loại thứ hai là du hồn dã quỷ còn mang tâm niệm chưa hoàn thành ở trần gian, bọn chúng tham gia thực không muốn làm chuyện ác chẳng qua tâm niệm muốn trở về nhân gian quá lớn, cho nên bị người khác lợi dụng, mà mấy cái oán niệm ngựng tụ này cũng rất kinh người, thực lực của bọn chúng gần giống bọn ác quỷ thứ nhất, cũng không thể khinh thường.
Có thể trở thành tướng thống lĩnh bọn quỷ hồn, càng không phải tầm thường. Bọn chúng tất nhiên là sinh linh trong địa phủ tu luyện thành yêu ma, pháp lực đương nhiên cao xa hơn bọn quỷ hồn bình thường, nhưng mà bị âm dương quản chế, từ nhỏ cho đến lớn đều sống trong địa phủ, nghe bọn quỷ hồn miêu tả về nhân gian, khó tránh khỏi tâm muốn hướng tới, hơn nữa bọn chúng không giống với quỷ hồn thân không thể ra dưới ánh nắng mặt trời, bọn chúng ngoài sinh ra ở âm phủ bất đồng với nhân gian, những thứ khác cũng đều độc nhất vô nhị, bởi vì sinh ra ở ở địa phủ tối tăm, ác liệt, pháp lực của bọn chúng rất cao so với đồng loại ở nhân gian.
Như vậy, một đống yêu ma quỷ quái mạnh như vậy xông vào nhân gian, chuyện gì xảy ra, thực sự không dám tưởng tượng.
Kỳ thật, địa phủ thái bình nhiều năm, lần này sinh ra đại loạn, Thiên Đế cũng góp một phần “công lao”, hắn ở thiên đình vô cùng xa xỉ, nhưng đối với việc bất bình ở địa phủ thì lại không quan tâm, ngày tháng lâu dài vấn đề tích tụ càng nhiều, nhưng Thiên Đế vẫn dùng chính sách đàn áp, đến vài năm trước, những vấn đề ngầm bắt đầu bộc phát, yêu ma quỷ quái phẫn nộ đến mức giết hại hai vị Diêm La, hoặc là không làm, nếu đã làm thì phải làm đến cùng, phá mười tám tần địa ngục, thả một lượng lớn ác quỷ, náo động đại phủ rầm rộ.
Ngày đó tác loạn chỉ có vài yêu ma, đã thế qua vài lần nội đấu đều đã chết sạch, còn những lộ phản quân thì lớn mạnh rất nhanh, bắt đầu từ lúc thiên binh thiên tướng còn có thể không chết thế cục, đến sau thì mấy yêu ma phản quân chiếm lợi thế, càng đánh càng mạnh, không hề bị động trong khi nghênh chiến, thường là chủ động đánh, vả lại thắng nhiều hơn bại.
Mặc Yểm ngồi ở đại điện nghe Huyền Minh ma dơi báo cáo tường tận tình hình của phản quân, trong lòng cũng có tính toán trước, muốn thu thập lượn ma quỷ khổng lồ này cũng phải mất một thời gian, thật là phiền toái.
Đánh rắn thì phải chặt đầu nhưng kế này không dùng được. Bắt thủ lĩnh thì cũng phải bắt nhưng không thể bắt hết được, nếu không bọn quỷ tốt yêu ma một khi mất thủ lĩnh, không còn ai dẫn đầu thì sẽ không khống chế được, sẽ tự do làm loạn, thế cục sẽ cực loạn.
Nói thật, muốn giết hết sạch bọn yêu ma cầm đầu không tính là khó, nhưng mà muốn giết sạch bọn quỷ tốt yêu binh là việc không có khả năng nhất a. Hiện tại bọn yêu ma tụ tập trước quỷ môn quan chỉ là bọn quân tiên phong, không biết bao nhiêu yêu quỷ từ bốn phương tám hướng đang tiến tới rồi. Hắn không sợ tạo ác nghiệt, nhưng nếu chẳng phân biệt tốt xấu đem hết tất cả bọn lâu la này đánh cho hồn phi phách tán, có thể sẽ phá hỏng vòng luân hồi chuyển thế, sau sẽ tạo ra hậu quả gì hắn cũng không thể xác định được.
Bạch Bạch nghe Mặc Yểm cùng Huyền Minh ma dơi nói rất đúng, đoán được hắn đang nghĩ biện pháp giúp mình, trong lòng vô cùng cảm kích, cho nên cũng không so đo quấy rầy hắn, Mặc Yểm lộn xộn trên người, nàng cũng nhịn.
Mặc Yểm nhận thấy được nàng đang ngoan ngoãn, liền được voi đòi tiên, mân mê cái móng vuốt của nàng, bộ lông xù mềm mại đụng vào có thể cảm nhận được xương cốt bên trong, sờ vào thật ấm áp và thoải mái, sự lo lắng xuyên qua lòng bàn tay hòa hợp với nhiệt độ cơ thể, cặp mắt nâu khờ dại của tiểu hồ ly kia he hé nhìn hắn, tiểu hồ ly này chịu nằm yên cho hắn đùa nghịch??? Mặc Yểm trước nay chưa hề cảm thấy mĩ mãn, cứ như vậy che chở, sủng ái nàng cả đời, dường như là một ý kiến hay.
Phất tay đuổi Huyền Minh ma dơi cùng Ngọc Lưu Ly yêu phi đi, Mặc Yểm nâng bạch bạch lên ngang tầm mặt, cười nói: “Trong tháng này, ta thay nàng dẹp bọn phản quân, không cho bọn chúng lao ra quỷ môn quan, nàng làm gì báo đáp ta?” Hắn nhất định giữ Bạch Bạch bên người rồi, hỏi như vậy chẳng qua là muốn kiếm “lợi tức” nhiều hơn thôi.
Bạch Bạch nghe ra manh mối, kỳ quái hỏi: “Ngươi sao biết trong tháng này bọn chúng không thể lao ra ngoài?” Sư phụ chỉ đồng ý với Thiên Đế giúp hắn bảo vệ quỷ môn quan một tháng, qua tháng bảy, đệ tử của Thanh Lương Quan coi như hoàn thành nhiệm vụ, sẽ trở về Thiên Đình, không nhúng tay vào chuyện địa phủ và Thiên Đình nữa. Chuyện này người trên Thiên Đình biết không nhiều lắm, Mặc Yểm vì sao lại biết?
Mặc Yểm nhướn mày nói: “Chuyện của nàng ta đều biết!”
Bạch Bạch chần chừ một lúc rồi nói: “Ta???? Hôn nhẹ ngươi được không?” nàng biết Mặc Yểm muốn nàng ở lại nhưng nàng thấy vấn đề này cần phải hỏi qua sư phụ, sư huynh, phụ thân, mụ mụ thì mới có thể quyết định được, nàng sợ Mặc Yểm sẽ khi dễ nàng nên không muốn ở lại dễ dàng. Nhưng mà người ta giúp nàng, nếu không có chút báo đáp, sẽ có chút khó ăn nói, Mặc Yểm thích cùng nàng hôn nhẹ, vậy hôn nhẹ là tốt nhất. Mặc Yểm cũng thích bắt nàng cùng tu luyện đại pháp song tu, nhưng mà dùng đại pháp này rất mệt, lần trước trong mộng không thể khống chết được nên hồ đồ một lần, hiện tại khẳng định không bị lừa.
“Dùng cái mũi hồ ly của nàng đâm nhẹ một cái mà tính là hôn nhẹ sao? Ta mặc kệ” Mặc Yểm dỗi chọc cái mũi của bạch bạch, giả bộ thua thiệt không chịu ăn.
Bạch Bạch nhìn hắn một chút, rồi thương lượng: “Vậy ta biến thành người hôn ngươi được không?”
“Được rồi! Nàng muốn ôm hôn ta!” Mặc Yểm « gắng gượng làm » nói, hắn cũng biết không có khả năng ngay lập tức ăn ngon được.
Bạch Bạch gật đầu, Mặc Yểm trong lòng hưng phấn, nhiệt tình chờ nàng biến thành người “Cảm ơn” hắn, hắn không có lường trước Bạch Bạch không có giữ lời hứa, ngược lại thừa dịp hắn không có chuẩn bị nhảy nhanh xuống mặt đất, chạy đi vài bước.
“Này! Nàng vừa nói cái gì? Hôn nhẹ đâu?” Mặc Yểm chỉ ngón tay về phía cửa điện, Bạch Bạch đột nhiên cảm thấy phía trước hình như có một bức tường vô hình, khiến nàng không thể tiến thêm một bước, chì có thể xoay người lại, nhỏ giọng nói: “Ngươi, ngươi cho bọn họ lui binh đi trước, ta, ta sẽ hôn ngươi!”
Mặc Yểm không nghĩ tới tiểu hồ ly này lại học được cách giảo hoạt thế này, sợ hắn quỵt nợ? Cố gắng cười nói: “Tốt! Ta trước đem tiểu hố ly giảo hoạt nàng trừng trị trước” Nói xong đứng dậy làm bộ muốn đi bắt nàng, Bạch Bạch “Chi” thét lên một tiếng, co chân chạy vòng quanh đại điện, không để Mặc Yểm bắt.
Pháp lực của Bạch Bạch đã mạnh hơn xưa rất nhiều rồi nhưng Mặc Yểm vẫn dễ dàng bắt được nàng. Nhưng hôm nay Bạch Bạch xuất hiện trước mặt mình, tâm tình vui vẻ, nên kiên nhẫn vui đùa với nàng, vài lần có thể dễ dàng bắt được nhưng chỉ đưa tay vuốt cái bụng của nàng, hoặc vuốt vuốt đuôi, không thì xoa xoa cái lỗ tai rồi buông tha nàng.
Một người một hồ náo loạn một hồi rồi mới yên tĩnh, Mặc Yểm một tay bắt bạch bạch đưa đến lồng ngực, cười nói: “Có đói bụng không, ta có mang theo gà nướng và rượu hoa đào, chúng ta cùng ăn!”
Bạch Bạch mừng rỡ, chủ động nhảy lên vai Mặc Yểm, tặng hắn một cái hôn môi hồ ly.
Mặc Yểm cho Bạch Bạch ăn no rồi liền đi xem bọn phản quân, Bạch Bạch ăn rất no rồi liền đi dạo hoa viên sau đại điện tiêu thực (tiêu hóa thức ăn), Mặc Yểm cùng nàng đã kí ước ba điều. trong khoảng thời gian dọn dẹp bọn phản quân ở địa phủ này, nàng không được rời khỏi đại điện. Bạch Bạch yêu cầu muốn liên lạc với các sư huynh cũng bị cự tuyệt, trong lòng nàng muốn nhưng sợ Mặc Yểm mất hứng, sợ hắn đổi ý, cho nên đành phải nghe lời.
Bầu trời địa phủ luôn đen kịt, không có trăng cũng không có sao. Bạch Bạch ngẩn đều lên nhìn thật lâu, thầm nghĩ nếu có chim nhỏ bay qua thì tốt quá, nói không chừng có thể nhờ chúng truyền tin cho các sư huynh, mình mất tích hơn một ngày rồi, các sư huynh nhất định sẽ rất lo lắng, may mắn phản quân tạm thời lui binh, bằng không bọn họ phải lo lắng cả hai việc, nhất định rất khổ???
Nàng nghĩ như vậy, trên bầu trời liền hợp với suy nghĩ của nàng xuất hiện một “Điểu nhân” – đầu của sư huynh Vân Cảnh gắn trên mình chim, bay đến trước mặt Bạch Bạch kinh hô nói: “Tiểu sư muội, đừng lên tiếng! ta thật vất vả mới vào được!”
Vân Cảnh ngoại trừ đầu, còn lại là hình dáng là một con chim nhỏ, bạch bạch giật mình nhìn hắn, nói: “Vân Cảnh sư huynh, ngươi??? Ngươi sao lại biến thành một con chim???”
Vân Cảnh buồn bực nói: “Sư huynh ta là một thiếu niên anh tuấn, nếu không phải vì gặp ngươi sao ta phải ẩn thân chứ, phải biến thành hình dáng này sao chứ?”
Bạch bạch vô cùng áy náy nói: “Xin lỗi sư huynh??? Ta không sao, ta muốn tìm mọi người để báo tin nhưng Mặc Yểm không cho!”
“Mặc Yểm là ai? Có phải phải là người thu phục bọn phản quân ở đại phủ không?” Vân Cảnh duổi theo Huyền Minh ma dơi khi hắn bắt Bạch Bạch, trên đường gặp phải Hắc Toàn Phong kì dị, khiến mất dấu vết bọn họ, hắn trước nay giỏi về lần theo dấu vết, nghĩ đến những lời Huyền Minh ma dơi nói, chủ nhân của hắn và người ngồi trong đại điện chỉ huy bọn phản quân rút lui kia nhất định có quan hệ, cho nên dựa theo sự chỉ dẫn của Thiên Lý Nhãn, kiếm một tòa đại điện, rốt cuộc hắn tìm được chỗ này.
Nói tóm lại, trừ bỏ những tên cầm đầu, còn những yêu ma quỷ tốt còn lại thì chia làm ba loại: đầu tiên là bọn đào thoát khỏi mưòi tám tầng địa ngục, hai là là bọn du hồn còn vướng bận oán niệm không không chịu đầu thai chuyển thế, hy vọng trở về nhân gian trả ân oán tình thù, loại thứ ba là mấy con quỷ mới bị lôi kéo làm tráng binh.
Cẩn thận xem xét, yêu binh quỷ tốt loại thứ hai chiếm sáu thành, loại thứ ba chiến ước chừng bốn thành. Loại thứ ba đều là phàm nhân bình thường bị biến thành quỷ hồn, sức chiến đấu yếu, tâm lý chiến đấu trên cơ bản đều là bị ép lôi ra trận, không đáng để lo.
Quỷ tốt yêu ma loại thứ nhất thì có rất nhiều khác biệt, đều là những đại ác nhân trốn khỏi mười tám tầng địa ngục, ai nấy tính tình hung hãn, tâm tư giả dối, ác độc tàn nhẫn, loại quỷ hồn này vốn ở mười tám tầng đại ngục chịu đủ loại khổ hình tra tấn, một khi thoát được ra ngoài đại đa số đều không từ một thủ đoạn thoát ra khỏi địa ngục, bọn chúng còn có những đồ đệ vô cùng hung ác tàn bạo. Khi đã có được tự do chúng sẽ trả món hận tích tụ ngàn năm một cách tàn bạo nhất, sẽ phá hủy tất cả mọi thứ. Mấy con ác quỷ này ở đại phủ đã lâu, hấp thụ rất nhiều ân khí, đa số đều có tu vi nhất định, pháp lực cao gấp mấy lần mấy con quỷ mới, tất nhiên là lực lượng rất trung thành của phản quân.
Loại thứ hai là du hồn dã quỷ còn mang tâm niệm chưa hoàn thành ở trần gian, bọn chúng tham gia thực không muốn làm chuyện ác chẳng qua tâm niệm muốn trở về nhân gian quá lớn, cho nên bị người khác lợi dụng, mà mấy cái oán niệm ngựng tụ này cũng rất kinh người, thực lực của bọn chúng gần giống bọn ác quỷ thứ nhất, cũng không thể khinh thường.
Có thể trở thành tướng thống lĩnh bọn quỷ hồn, càng không phải tầm thường. Bọn chúng tất nhiên là sinh linh trong địa phủ tu luyện thành yêu ma, pháp lực đương nhiên cao xa hơn bọn quỷ hồn bình thường, nhưng mà bị âm dương quản chế, từ nhỏ cho đến lớn đều sống trong địa phủ, nghe bọn quỷ hồn miêu tả về nhân gian, khó tránh khỏi tâm muốn hướng tới, hơn nữa bọn chúng không giống với quỷ hồn thân không thể ra dưới ánh nắng mặt trời, bọn chúng ngoài sinh ra ở âm phủ bất đồng với nhân gian, những thứ khác cũng đều độc nhất vô nhị, bởi vì sinh ra ở ở địa phủ tối tăm, ác liệt, pháp lực của bọn chúng rất cao so với đồng loại ở nhân gian.
Như vậy, một đống yêu ma quỷ quái mạnh như vậy xông vào nhân gian, chuyện gì xảy ra, thực sự không dám tưởng tượng.
Kỳ thật, địa phủ thái bình nhiều năm, lần này sinh ra đại loạn, Thiên Đế cũng góp một phần “công lao”, hắn ở thiên đình vô cùng xa xỉ, nhưng đối với việc bất bình ở địa phủ thì lại không quan tâm, ngày tháng lâu dài vấn đề tích tụ càng nhiều, nhưng Thiên Đế vẫn dùng chính sách đàn áp, đến vài năm trước, những vấn đề ngầm bắt đầu bộc phát, yêu ma quỷ quái phẫn nộ đến mức giết hại hai vị Diêm La, hoặc là không làm, nếu đã làm thì phải làm đến cùng, phá mười tám tần địa ngục, thả một lượng lớn ác quỷ, náo động đại phủ rầm rộ.
Ngày đó tác loạn chỉ có vài yêu ma, đã thế qua vài lần nội đấu đều đã chết sạch, còn những lộ phản quân thì lớn mạnh rất nhanh, bắt đầu từ lúc thiên binh thiên tướng còn có thể không chết thế cục, đến sau thì mấy yêu ma phản quân chiếm lợi thế, càng đánh càng mạnh, không hề bị động trong khi nghênh chiến, thường là chủ động đánh, vả lại thắng nhiều hơn bại.
Mặc Yểm ngồi ở đại điện nghe Huyền Minh ma dơi báo cáo tường tận tình hình của phản quân, trong lòng cũng có tính toán trước, muốn thu thập lượn ma quỷ khổng lồ này cũng phải mất một thời gian, thật là phiền toái.
Đánh rắn thì phải chặt đầu nhưng kế này không dùng được. Bắt thủ lĩnh thì cũng phải bắt nhưng không thể bắt hết được, nếu không bọn quỷ tốt yêu ma một khi mất thủ lĩnh, không còn ai dẫn đầu thì sẽ không khống chế được, sẽ tự do làm loạn, thế cục sẽ cực loạn.
Nói thật, muốn giết hết sạch bọn yêu ma cầm đầu không tính là khó, nhưng mà muốn giết sạch bọn quỷ tốt yêu binh là việc không có khả năng nhất a. Hiện tại bọn yêu ma tụ tập trước quỷ môn quan chỉ là bọn quân tiên phong, không biết bao nhiêu yêu quỷ từ bốn phương tám hướng đang tiến tới rồi. Hắn không sợ tạo ác nghiệt, nhưng nếu chẳng phân biệt tốt xấu đem hết tất cả bọn lâu la này đánh cho hồn phi phách tán, có thể sẽ phá hỏng vòng luân hồi chuyển thế, sau sẽ tạo ra hậu quả gì hắn cũng không thể xác định được.
Bạch Bạch nghe Mặc Yểm cùng Huyền Minh ma dơi nói rất đúng, đoán được hắn đang nghĩ biện pháp giúp mình, trong lòng vô cùng cảm kích, cho nên cũng không so đo quấy rầy hắn, Mặc Yểm lộn xộn trên người, nàng cũng nhịn.
Mặc Yểm nhận thấy được nàng đang ngoan ngoãn, liền được voi đòi tiên, mân mê cái móng vuốt của nàng, bộ lông xù mềm mại đụng vào có thể cảm nhận được xương cốt bên trong, sờ vào thật ấm áp và thoải mái, sự lo lắng xuyên qua lòng bàn tay hòa hợp với nhiệt độ cơ thể, cặp mắt nâu khờ dại của tiểu hồ ly kia he hé nhìn hắn, tiểu hồ ly này chịu nằm yên cho hắn đùa nghịch??? Mặc Yểm trước nay chưa hề cảm thấy mĩ mãn, cứ như vậy che chở, sủng ái nàng cả đời, dường như là một ý kiến hay.
Phất tay đuổi Huyền Minh ma dơi cùng Ngọc Lưu Ly yêu phi đi, Mặc Yểm nâng bạch bạch lên ngang tầm mặt, cười nói: “Trong tháng này, ta thay nàng dẹp bọn phản quân, không cho bọn chúng lao ra quỷ môn quan, nàng làm gì báo đáp ta?” Hắn nhất định giữ Bạch Bạch bên người rồi, hỏi như vậy chẳng qua là muốn kiếm “lợi tức” nhiều hơn thôi.
Bạch Bạch nghe ra manh mối, kỳ quái hỏi: “Ngươi sao biết trong tháng này bọn chúng không thể lao ra ngoài?” Sư phụ chỉ đồng ý với Thiên Đế giúp hắn bảo vệ quỷ môn quan một tháng, qua tháng bảy, đệ tử của Thanh Lương Quan coi như hoàn thành nhiệm vụ, sẽ trở về Thiên Đình, không nhúng tay vào chuyện địa phủ và Thiên Đình nữa. Chuyện này người trên Thiên Đình biết không nhiều lắm, Mặc Yểm vì sao lại biết?
Mặc Yểm nhướn mày nói: “Chuyện của nàng ta đều biết!”
Bạch Bạch chần chừ một lúc rồi nói: “Ta???? Hôn nhẹ ngươi được không?” nàng biết Mặc Yểm muốn nàng ở lại nhưng nàng thấy vấn đề này cần phải hỏi qua sư phụ, sư huynh, phụ thân, mụ mụ thì mới có thể quyết định được, nàng sợ Mặc Yểm sẽ khi dễ nàng nên không muốn ở lại dễ dàng. Nhưng mà người ta giúp nàng, nếu không có chút báo đáp, sẽ có chút khó ăn nói, Mặc Yểm thích cùng nàng hôn nhẹ, vậy hôn nhẹ là tốt nhất. Mặc Yểm cũng thích bắt nàng cùng tu luyện đại pháp song tu, nhưng mà dùng đại pháp này rất mệt, lần trước trong mộng không thể khống chết được nên hồ đồ một lần, hiện tại khẳng định không bị lừa.
“Dùng cái mũi hồ ly của nàng đâm nhẹ một cái mà tính là hôn nhẹ sao? Ta mặc kệ” Mặc Yểm dỗi chọc cái mũi của bạch bạch, giả bộ thua thiệt không chịu ăn.
Bạch Bạch nhìn hắn một chút, rồi thương lượng: “Vậy ta biến thành người hôn ngươi được không?”
“Được rồi! Nàng muốn ôm hôn ta!” Mặc Yểm « gắng gượng làm » nói, hắn cũng biết không có khả năng ngay lập tức ăn ngon được.
Bạch Bạch gật đầu, Mặc Yểm trong lòng hưng phấn, nhiệt tình chờ nàng biến thành người “Cảm ơn” hắn, hắn không có lường trước Bạch Bạch không có giữ lời hứa, ngược lại thừa dịp hắn không có chuẩn bị nhảy nhanh xuống mặt đất, chạy đi vài bước.
“Này! Nàng vừa nói cái gì? Hôn nhẹ đâu?” Mặc Yểm chỉ ngón tay về phía cửa điện, Bạch Bạch đột nhiên cảm thấy phía trước hình như có một bức tường vô hình, khiến nàng không thể tiến thêm một bước, chì có thể xoay người lại, nhỏ giọng nói: “Ngươi, ngươi cho bọn họ lui binh đi trước, ta, ta sẽ hôn ngươi!”
Mặc Yểm không nghĩ tới tiểu hồ ly này lại học được cách giảo hoạt thế này, sợ hắn quỵt nợ? Cố gắng cười nói: “Tốt! Ta trước đem tiểu hố ly giảo hoạt nàng trừng trị trước” Nói xong đứng dậy làm bộ muốn đi bắt nàng, Bạch Bạch “Chi” thét lên một tiếng, co chân chạy vòng quanh đại điện, không để Mặc Yểm bắt.
Pháp lực của Bạch Bạch đã mạnh hơn xưa rất nhiều rồi nhưng Mặc Yểm vẫn dễ dàng bắt được nàng. Nhưng hôm nay Bạch Bạch xuất hiện trước mặt mình, tâm tình vui vẻ, nên kiên nhẫn vui đùa với nàng, vài lần có thể dễ dàng bắt được nhưng chỉ đưa tay vuốt cái bụng của nàng, hoặc vuốt vuốt đuôi, không thì xoa xoa cái lỗ tai rồi buông tha nàng.
Một người một hồ náo loạn một hồi rồi mới yên tĩnh, Mặc Yểm một tay bắt bạch bạch đưa đến lồng ngực, cười nói: “Có đói bụng không, ta có mang theo gà nướng và rượu hoa đào, chúng ta cùng ăn!”
Bạch Bạch mừng rỡ, chủ động nhảy lên vai Mặc Yểm, tặng hắn một cái hôn môi hồ ly.
Mặc Yểm cho Bạch Bạch ăn no rồi liền đi xem bọn phản quân, Bạch Bạch ăn rất no rồi liền đi dạo hoa viên sau đại điện tiêu thực (tiêu hóa thức ăn), Mặc Yểm cùng nàng đã kí ước ba điều. trong khoảng thời gian dọn dẹp bọn phản quân ở địa phủ này, nàng không được rời khỏi đại điện. Bạch Bạch yêu cầu muốn liên lạc với các sư huynh cũng bị cự tuyệt, trong lòng nàng muốn nhưng sợ Mặc Yểm mất hứng, sợ hắn đổi ý, cho nên đành phải nghe lời.
Bầu trời địa phủ luôn đen kịt, không có trăng cũng không có sao. Bạch Bạch ngẩn đều lên nhìn thật lâu, thầm nghĩ nếu có chim nhỏ bay qua thì tốt quá, nói không chừng có thể nhờ chúng truyền tin cho các sư huynh, mình mất tích hơn một ngày rồi, các sư huynh nhất định sẽ rất lo lắng, may mắn phản quân tạm thời lui binh, bằng không bọn họ phải lo lắng cả hai việc, nhất định rất khổ???
Nàng nghĩ như vậy, trên bầu trời liền hợp với suy nghĩ của nàng xuất hiện một “Điểu nhân” – đầu của sư huynh Vân Cảnh gắn trên mình chim, bay đến trước mặt Bạch Bạch kinh hô nói: “Tiểu sư muội, đừng lên tiếng! ta thật vất vả mới vào được!”
Vân Cảnh ngoại trừ đầu, còn lại là hình dáng là một con chim nhỏ, bạch bạch giật mình nhìn hắn, nói: “Vân Cảnh sư huynh, ngươi??? Ngươi sao lại biến thành một con chim???”
Vân Cảnh buồn bực nói: “Sư huynh ta là một thiếu niên anh tuấn, nếu không phải vì gặp ngươi sao ta phải ẩn thân chứ, phải biến thành hình dáng này sao chứ?”
Bạch bạch vô cùng áy náy nói: “Xin lỗi sư huynh??? Ta không sao, ta muốn tìm mọi người để báo tin nhưng Mặc Yểm không cho!”
“Mặc Yểm là ai? Có phải phải là người thu phục bọn phản quân ở đại phủ không?” Vân Cảnh duổi theo Huyền Minh ma dơi khi hắn bắt Bạch Bạch, trên đường gặp phải Hắc Toàn Phong kì dị, khiến mất dấu vết bọn họ, hắn trước nay giỏi về lần theo dấu vết, nghĩ đến những lời Huyền Minh ma dơi nói, chủ nhân của hắn và người ngồi trong đại điện chỉ huy bọn phản quân rút lui kia nhất định có quan hệ, cho nên dựa theo sự chỉ dẫn của Thiên Lý Nhãn, kiếm một tòa đại điện, rốt cuộc hắn tìm được chỗ này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.