Chương 109: Lôi đài thi đấu ở địa phủ(1)
Nga My
19/03/2013
Lôi đài thi đấu ở địa phủ(1)Mặc Yểm lại không vội mà mở miệng, nhìn lướt qua Bạch Bạch nói: “Bạch Bạch nàng đi về nghỉ ngơi trước đi.” Muốn giày vò sư huynh của nàng đương nhiên không thể ở trước mặt nàng, nếu không nàng chắc chắn lại muốn giận dỗi với hắn.
Bạch Bạch quay đầu nhìn các sư huynh nàng, Vân Khởi hướng nàng mỉm cười gật gật đầu, nàng mới không tình nguyện chạy về hậu điện. Mặc yểm cảm thấy mình như ngâm trong bình dấm chua, tiểu hồ ly này ở trước mặt hắn có khi nào nghe lời như vậy?
Sau khi Bạch Bạch rời đi, Mặc Yểm lại đuổi những người khác trên điện rời đi, chỉ còn mình cùng ba người Thanh Lương Quan, rồi mới bắt đầu “thương lượng” đại sự.
Những việc mà hắn đã nói kỳ thật đã không để cho thương lượng rồi, mấy ngày nay hắn đã sớm quen biết những tên cầm đầu phản quân ở đây, hôm nay gọi người Thanh Lương Quan tới, chẳng qua là cho bọn họ biết phải xuất lực tuyển chọn ra đại diện quyết định thắng bại với phản quân địa phủ, để xác định cuối cùng có những tên yêu ma nào có thể mang đồng bọn của mình rời đi quỷ môn quan mà thôi.
Phản quân địa phủ lớn bé có gần trăm nhánh quân, việc lấy thực lực thôn tính lẫn nhau thường xuyên phát sinh, hiện tại còn lại ba mươi ba lộ phản quân có thực lực tương đối cũng đã đến tới gần quỷ môn quan. Sở dĩ có trước có sau, là trong đó không ít yêu ma có tâm tính lúc đánh để cho tên khác xung phong, bọn họ theo ở phía sau chiếm tiện nghi.
Cũng chính bởi vì loại tâm tính này, ngoại trừ mười ba đạo phản quân lúc đầu tự cao vào thực lực cường đại, đi trước xông vào quan ra, những bọn khác đều là âm thầm đứng ngoài xem chưa quyết định.
Mắt thấy mười ba nhánh phản quân tiên phong bị Mặc Yểm cưỡng ép bức lui, hơn nữa còn có hai đầu lĩnh phản quân bị Mặc Yểm giết chết lập uy ngay tại chỗ, bọn thủ hạ quỷ tốt yêu binh của bọn chúng vừa đến liền bị giao cho Phi Du chỉnh hợp, bao nhiêu sĩ khí của những phản quân vừa đến này cũng đã bị ảnh hưởng, hành sự càng thêm cẩn thận. Vừa không chủ động xuất đầu, cũng không dám dễ dàng cùng những phản quân khác giao chiến, chỉ thầm nghĩ yên lặng quan sát biến hóa, thế cục rơi vào thế cân bằng khéo léo.
Ngoại trừ Phi Du, Huyền Minh ma dơi cùng với Ngọc Lưu Ly yêu phi – ba nhánh phản quân thực lực tương đối mạnh đã bị Mặc Yểm thu phục ra, hai mươi tám chi phản quân còn lại hiện tại cũng chính là đều mang tâm địa xấu tạm thời ẩn náu chờ thời cơ nổi loạn, một khi xuất hiện cơ hội lại hoặc là chờ đến nửa tháng rốt cục nhịn không được, rất có khả năng sẽ không cố kỵ tất cả liều lĩnh xông vào quan.
Muốn khống chế phản quân đầu lĩnh không khó, chỉ là bọn thủ hạ hắn chính là yêu binh quỷ tốt thực muốn tạo phản, bọn họ cũng không nhất định có khả năng khống chế được, huống chi bọn họ thân mình cũng là tâm tư khó dò, đều có tính toán.
Tình thế trước đó, các lộ phản quân thế lực tương đương, ngoại trừ cùng thiên binh thiên tướng giao chiến, cũng đang tiến hành cuộc chiến cá lớn nuốt cá bé lẫn nhau, hiện tại chính là bọn hắn có cùng địch nhân và mục tiêu, tuy rằng giữa các chi đội ngũ thiếu sự tín nhiệm, trong thời gian ngắn khó có thể kết thành đồng minh vững chắc, nhưng cũng không dễ châm ngòi li gián như trước đây.
Vì vậy Mặc Yểm cho rằng so với việc để tất cả những người không cơ hội xông vào quan, buộc bọn chúng cuối cùng liên hợp lại, không bằng để một bộ phận trong số chúng có cơ hội quang minh chính đại ra dương môn, mục đích khiến cho giữa bọn chúng vì “Mồi nhử” này trước hết bắt đầu cạnh tranh, dẫn đến tiêu hao, kiềm chế lẫn nhau.
Như vậy có thể lấy cái giá nhỏ nhất thủ vững quỷ môn quan, làm đại bộ phận yêu ma quỷ quái bị giữ lại trong địa ngục.
Cùng loại phương pháp, Minh Ất chân nhân phía trước cũng từng nghĩ tới, chỉ là bởi vì sự xuất hiện của Mặc Yểm, làm cho thế cục đã xảy ra biến hóa, hơn nữa cũng thiếu một cái mồi nhử đối với địa phủ phản quân có lực hấp dẫn tuyệt đối.
Mồi nhử như vậy, Minh Ất chân nhân không phải là không nghĩ đến, mà là không thể nói ra, bởi vì cho dù chỉ thả cho một hai chi phản quân lao ra quỷ môn quan xông vào nhân gian, tai họa tạo thành cũng là cực kỳ đáng sợ, ít nhất là người Thanh Lương Quan không nguyện ý chứng kiến.
Vân Khởi nói: “Ngoại trừ phương pháp này, không có biện pháp khác khống chế địa phủ phản quân sao?” Hắn thấy Mặc Yểm đưa ra đề nghị như vậy, nguyên nhân chủ yếu không phải là hắn khống chế không được địa phủ phản quân, mà là muốn làm cho bọn họ khó xử.
Mặc yểm cười cười nói: “Có lẽ có, các ngươi không ngại nói thử xem.” Dám sử dụng ám chiêu với hắn hắn, phá hư chuyện tốt của hắn cùng Bạch Bạch, vậy thì chờ đối mặt với sự trả thù của hắn đi.
Tới mức này rồi, Vân Sơ nếu còn không biết ý định trả thù này, vậy chính là tên ngốc rồi .
Vân Khởi còn định nói thêm, lại bị Vân Sơ ngăn cản, Vân Sơ trầm giọng nói: “Một khi đã như vậy, vậy xin các hạ mời đám đầu lĩnh địa phủ phản quân, chúng ta ở dưới quỷ môn quan xin đợi đại giá.”
Mặc Yểm cười cười nói: “Tỷ thí lấy ba trận làm hạn định, phản quân địa phủ cử ra chín người đại biểu, lấy ba địch một, cùng ba người trong các ngươi tỷ thí, bọn họ mỗi trận thắng có thể mang đi ba vạn thuộc hạ từ dương môn nhập thẳng vào thế gian, nếu bọn họ thắng 2 trong số 3 trận, tất cả địa phủ phản quân liền có thể tùy ý xuất dương môn, các ngươi không được ngăn cản. Như thế nào?”
“Một lời đã định!” Vân Sơ rất sảng khoái tiếp tục nhận lời.
Lấy thực lực của bọn họ, lấy một địch một đầu lĩnh địa phủ phản quân, không ai là đối thủ của họ, việc vô vọng như vậy bọn chúng cũng tuyệt đối sẽ không đáp ứng, nhưng mà nếu lấy ba địch một, song phương thắng bại chính là năm mươi năm mươi, vụ làm ăn này hoàn toàn làm được, cũng đủ để làm phản quân đầu lĩnh động tâm.
Vân Sơ cùng Mặc Yểm đàm phán ổn thỏa điều kiện, liền dẫn theo Vân Khởi rời đi, Vân Cảnh tiếp tục ở lại Bình Đẳng Vương đại điện dạy Bạch Bạch phép thuật, thuận đường hiệp trợ Mặc Yểm cùng địa phủ phản quân xác định thủ tục tỷ thí ngày 15 tháng 7.
Mặc Yểm thật không nguyện ý, chẳng qua nghĩ lại, thủ hạ của mình chỉ có Huyền Minh ma dơi cùng Ngọc Lưu Ly yêu phi hai người là tin được, làm việc nhiều không tiện, một khi Vân Cảnh đã muốn lưu lại, vừa hay nhiều cái có thể sai bảo, dù sao hắn sẽ không để cái tên gia hỏa kia lại có cơ hội đến đại điện quấy rầy Bạch Bạch của hắn.
Vân Sơ cùng vân Khởi cùng nhau quay về quỷ môn quan, Vân Sơ nói với Vân Khởi: “Sư đệ có phải trách cứ sư huynh tùy tiện đáp ứng điều kiện của Mặc Yểm?”
Vân Khởi cười cười nói: “Sư huynh đa nghi rồi, tình thế địa phủ hiện nay đã vượt xa dự tính, sư phụ ngày đó phân phó chúng ta kín đáo dùng kế ly gián châm ngòi các lộ phản quân địa phủ, để cho bọn chúng mải lo đấu lẫn nhau, suy yếu binh lực bọn chúng tấn công quỷ môn quan, kỳ thật Mặc Yểm làm cũng chính là chuyện này, hơn nữa tiêu tốn thời gian, sức lực càng ngắn, càng ít. Hắn mặc dù có tâm trả thù, nhưng dù sao cũng thúc đẩy tình thế có lợi cho chúng ta, nếu không có hắn nhúng tay, sợ là chúng ta căn bản làm không được đến bước này.”
Hắn cùng với Vân Sơ là đệ tử Thanh Lương Quan, bọn họ có sự kiêu ngạo của bọn họ, thực lòng mà nói, bọn họ thà rằng cùng phản quân địa phủ chính diện tác chiến, bằng thực lực giành thắng lợi, chứ cũng không muốn khẩn cầu ỷ lại vào một nam nhân có ý đồ với sư muội của bọn họ.
“Chúng ta phải toàn thắng ba trận!” Vân Sơ hiện tại duy nhất quan tâm chính là vấn đề này, chỉ cần có một trận thua, sẽ có ba vạn tên yêu ma quỷ quái cực kỳ lợi hại xâm nhập thế gian làm loạn, kết quả này hắn gánh vác không nổi.
Vân Khởi nhưng không giống hắn như vậy lo lắng: “Sư huynh không cần lo lắng quá mức, nếu chỉ là ba vạn địa phủ phản quân sát nhập thế gian, hoàn toàn có thể để cho Thiên Đình phái người chuẩn bị chặn giết trước, cho dù bọn chúng có lợi hại đi nữa , cũng so với hiện tại muốn ứng phó trăm vạn quỷ tốt yêu binh còn muốn đơn giản hơn nhiều lắm. Hơn nữa thế gian không giống với âm phủ, rất nhiều quỷ tốt chỉ có thể ẩn hiện vào ban đêm, pháp lực cũng xa mới lợi hại bằng khi tại âm phủ.”
Vân Sơ nghĩ cũng có lý, trong lòng thoải mái không ít, chẳng qua vẫn nói: “Có thể toàn thắng ba trận là tốt nhất, tránh khỏi rất nhiều phiền toái.”
“Đó là tất nhiên!” Vân Khởi thở dài một hơi, rõ ràng tình thế hiện tại so với trong tưởng tượng đã tốt hơn rất nhiều, nhưng hắn vẫn cứ cảm thấy không thể thoải mái lên được, cũng không biết là vì nguyên nhân gì.
Trở lại trên quỷ môn quan, hai người đem kết quả “Thương lượng” lần này cùng Mặc Yểm nói cho ba người Vân Lan, Vân Chỉ cùng Vân Hư, tuy rằng cuối cùng xuất chiến chỉ có ba người, nhưng mà năm người cũng không dám lơ là, thừa dịp mấy ngày gần đây tạm thời không có đại lượng phản quân đến khiêu khích, mỗi người đều tự gia tăng tu luyện, mà cách đến ngày tiên ma tỷ thí mười lăm tháng bảy chỉ còn sáu ngày.
Bạch Bạch ở hậu điện cũng vô cùng chăm chỉ tu luyện, thời gian Vân Cảnh có thể dạy nàng cũng càng ngày càng ít, một là hắn cũng vì đã sắp đến tiên ma đại chiến mà gia tăng tu luyện, hai là Mặc Yểm vô cùng âm hiểm không ngừng đem sự tình phái đến trên đầu của hắn, Vân Cảnh thấy cơ hội gặp Bạch Bạch của Huyền Minh ma dơi cùng Ngọc Lưu Ly yêu phi so với mình còn muốn nhiều hơn nhiều.
Vì “Tranh thủ tình cảm” ( Mặc Yểm tuyệt đối không thừa nhận cách nói này ) Mặc Yểm không ngày nào không dạy Bạch Bạch đủ loại tiểu phép thuật mới lạ, mà Bạch Bạch chính là muốn gấp rút tăng cường thực lực, cho nên cũng liền tạm thời buông khúc mắc, chủ động hướng Mặc Yểm thỉnh giáo.
Kỳ thật nàng càng thích học phép thuật thú vị, ví dụ làm sao làm cho chén trà biến thành bồn tắm, làm cho một chút nước biến thành một cái chậu nước ấm to, làm sao làm đóa hoa sớm nở, hoặc là tùy ý rung lên một cái có thể làm cho quần áo trở nên sạch sẽ mới tinh, bắn ngón tay một cái đem một con gà sống biến thành gà rán thơm ngào ngạt …vân vân. Nhưng mà nàng cảm thấy mình càng cần phải học tập loại phép thuật đọ sức quyết liệt, như vậy có thể bảo vệ mình, lại có thể bảo vệ thân nhân cùng bằng hữu của mình không bị khi dễ.
Mặc Yểm tuy rằng cảm thấy nàng không cần thiết học mấy cái này, nhưng là vì lấy lòng Bạch Bạch, về cơ bản nàng muốn học cái gì hắn sẽ dạy cái đó. Bạch Bạch ở phương diện nhân tình thế sự luôn ngây ngốc, nhưng mà ở phương diện học tập phép thuật lại thông minh phi thường, luôn là vừa học một cái là biết, thêm luyện tập một chút là có thể tinh thông, cái thiếu chính là kinh nghiệm thực chiến mà thôi.
Ngày hôm đó Bạch Bạch học xong phép thuật mới, chạy đến trước mặt Mặc Yểm hỏi: “Sư huynh khi nào thì trở về?”
” Buổi tối ngày mai! Nàng có việc gấp tìm hắn sao?” Trong lòng Mặc Yểm khó chịu, chẳng qua hắn hiện tại đã tương đối có khả năng khống chế mình không để cho cảm xúc lộ ra ngoài. Hắn cũng không có nói dối, ngày mai chính là mười lăm tháng bảy, ngày chính thức võ đài tiên ma, Vân Cảnh trừ phi chết ở trên lôi đài, nếu không vô dù thế nào cũng nhanh chóng trở về.
Bạch Bạch luôn đợi ở đại điện Bình Đẳng Vương, mọi người bên cạnh đều bị Mặc Yểm hạ lệnh phong khẩu (ngậm miệng), hoàn toàn không biết chuyện võ đài.
“Ta… Ta muốn tìm huynh ấy cùng ta thử chiêu…” Bạch Bạch mấy ngày nay vẫn như kiên trì cũ dựa theo sự phân phó của Vân Khởi, không chịu ở trước mặt Mặc Yểm hiện ra hình người, mỗi lần Mặc Yểm dạy nàng phép thuật, nàng luôn nhớ cho kĩ, sau đó trốn mình trong hoa viên luyện tập, có gì không rõ lại đi hỏi Mặc Yểm.
Khi bắt đầu học như vậy hiệu quả đương nhiên không bằng lúc cùng với Vân Cảnh, chẳng qua Bạch Bạch tình nguyện như thế, cũng không muốn trái với sự phân phó của sư huynh. Chủ yếu nhất là, nàng mơ hồ hiểu được dụng tâm của sư huynh, nàng mỗi lần biến thành người, Mặc Yểm đều nghĩ muốn dỗ nàng hợp hoan, nàng cũng đại khái biết mình cùng Mặc Yểm hợp hoan dường như không thỏa đáng, cho nên lại càng kiên trì.
Mặc Yểm tuy rằng hận đến nghiến răng nghiến lợi, có điều cũng nhịn xuống không có miễn cưỡng nàng. Hiện tại nghe được nàng nói như vậy, cảm giác cơ hội tới, vì thế cười nói: “Ta cùng nàng thử chiêu cũng được.”
“Sư huynh nói, ta không thể ở hiện hình người trước mặt ngươi!” Bạch Bạch kiên quyết không mắc lừa.
Mặc yểm không còn cách nào, lui một bước nói: “Vậy ta tìm Quế nhi tỷ tỷ đến cùng nàng luyện nhé?”
“Được!” Bạch Bạch lập tức cười uốn cong tít mắt hồ ly.
Bạch Bạch quay đầu nhìn các sư huynh nàng, Vân Khởi hướng nàng mỉm cười gật gật đầu, nàng mới không tình nguyện chạy về hậu điện. Mặc yểm cảm thấy mình như ngâm trong bình dấm chua, tiểu hồ ly này ở trước mặt hắn có khi nào nghe lời như vậy?
Sau khi Bạch Bạch rời đi, Mặc Yểm lại đuổi những người khác trên điện rời đi, chỉ còn mình cùng ba người Thanh Lương Quan, rồi mới bắt đầu “thương lượng” đại sự.
Những việc mà hắn đã nói kỳ thật đã không để cho thương lượng rồi, mấy ngày nay hắn đã sớm quen biết những tên cầm đầu phản quân ở đây, hôm nay gọi người Thanh Lương Quan tới, chẳng qua là cho bọn họ biết phải xuất lực tuyển chọn ra đại diện quyết định thắng bại với phản quân địa phủ, để xác định cuối cùng có những tên yêu ma nào có thể mang đồng bọn của mình rời đi quỷ môn quan mà thôi.
Phản quân địa phủ lớn bé có gần trăm nhánh quân, việc lấy thực lực thôn tính lẫn nhau thường xuyên phát sinh, hiện tại còn lại ba mươi ba lộ phản quân có thực lực tương đối cũng đã đến tới gần quỷ môn quan. Sở dĩ có trước có sau, là trong đó không ít yêu ma có tâm tính lúc đánh để cho tên khác xung phong, bọn họ theo ở phía sau chiếm tiện nghi.
Cũng chính bởi vì loại tâm tính này, ngoại trừ mười ba đạo phản quân lúc đầu tự cao vào thực lực cường đại, đi trước xông vào quan ra, những bọn khác đều là âm thầm đứng ngoài xem chưa quyết định.
Mắt thấy mười ba nhánh phản quân tiên phong bị Mặc Yểm cưỡng ép bức lui, hơn nữa còn có hai đầu lĩnh phản quân bị Mặc Yểm giết chết lập uy ngay tại chỗ, bọn thủ hạ quỷ tốt yêu binh của bọn chúng vừa đến liền bị giao cho Phi Du chỉnh hợp, bao nhiêu sĩ khí của những phản quân vừa đến này cũng đã bị ảnh hưởng, hành sự càng thêm cẩn thận. Vừa không chủ động xuất đầu, cũng không dám dễ dàng cùng những phản quân khác giao chiến, chỉ thầm nghĩ yên lặng quan sát biến hóa, thế cục rơi vào thế cân bằng khéo léo.
Ngoại trừ Phi Du, Huyền Minh ma dơi cùng với Ngọc Lưu Ly yêu phi – ba nhánh phản quân thực lực tương đối mạnh đã bị Mặc Yểm thu phục ra, hai mươi tám chi phản quân còn lại hiện tại cũng chính là đều mang tâm địa xấu tạm thời ẩn náu chờ thời cơ nổi loạn, một khi xuất hiện cơ hội lại hoặc là chờ đến nửa tháng rốt cục nhịn không được, rất có khả năng sẽ không cố kỵ tất cả liều lĩnh xông vào quan.
Muốn khống chế phản quân đầu lĩnh không khó, chỉ là bọn thủ hạ hắn chính là yêu binh quỷ tốt thực muốn tạo phản, bọn họ cũng không nhất định có khả năng khống chế được, huống chi bọn họ thân mình cũng là tâm tư khó dò, đều có tính toán.
Tình thế trước đó, các lộ phản quân thế lực tương đương, ngoại trừ cùng thiên binh thiên tướng giao chiến, cũng đang tiến hành cuộc chiến cá lớn nuốt cá bé lẫn nhau, hiện tại chính là bọn hắn có cùng địch nhân và mục tiêu, tuy rằng giữa các chi đội ngũ thiếu sự tín nhiệm, trong thời gian ngắn khó có thể kết thành đồng minh vững chắc, nhưng cũng không dễ châm ngòi li gián như trước đây.
Vì vậy Mặc Yểm cho rằng so với việc để tất cả những người không cơ hội xông vào quan, buộc bọn chúng cuối cùng liên hợp lại, không bằng để một bộ phận trong số chúng có cơ hội quang minh chính đại ra dương môn, mục đích khiến cho giữa bọn chúng vì “Mồi nhử” này trước hết bắt đầu cạnh tranh, dẫn đến tiêu hao, kiềm chế lẫn nhau.
Như vậy có thể lấy cái giá nhỏ nhất thủ vững quỷ môn quan, làm đại bộ phận yêu ma quỷ quái bị giữ lại trong địa ngục.
Cùng loại phương pháp, Minh Ất chân nhân phía trước cũng từng nghĩ tới, chỉ là bởi vì sự xuất hiện của Mặc Yểm, làm cho thế cục đã xảy ra biến hóa, hơn nữa cũng thiếu một cái mồi nhử đối với địa phủ phản quân có lực hấp dẫn tuyệt đối.
Mồi nhử như vậy, Minh Ất chân nhân không phải là không nghĩ đến, mà là không thể nói ra, bởi vì cho dù chỉ thả cho một hai chi phản quân lao ra quỷ môn quan xông vào nhân gian, tai họa tạo thành cũng là cực kỳ đáng sợ, ít nhất là người Thanh Lương Quan không nguyện ý chứng kiến.
Vân Khởi nói: “Ngoại trừ phương pháp này, không có biện pháp khác khống chế địa phủ phản quân sao?” Hắn thấy Mặc Yểm đưa ra đề nghị như vậy, nguyên nhân chủ yếu không phải là hắn khống chế không được địa phủ phản quân, mà là muốn làm cho bọn họ khó xử.
Mặc yểm cười cười nói: “Có lẽ có, các ngươi không ngại nói thử xem.” Dám sử dụng ám chiêu với hắn hắn, phá hư chuyện tốt của hắn cùng Bạch Bạch, vậy thì chờ đối mặt với sự trả thù của hắn đi.
Tới mức này rồi, Vân Sơ nếu còn không biết ý định trả thù này, vậy chính là tên ngốc rồi .
Vân Khởi còn định nói thêm, lại bị Vân Sơ ngăn cản, Vân Sơ trầm giọng nói: “Một khi đã như vậy, vậy xin các hạ mời đám đầu lĩnh địa phủ phản quân, chúng ta ở dưới quỷ môn quan xin đợi đại giá.”
Mặc Yểm cười cười nói: “Tỷ thí lấy ba trận làm hạn định, phản quân địa phủ cử ra chín người đại biểu, lấy ba địch một, cùng ba người trong các ngươi tỷ thí, bọn họ mỗi trận thắng có thể mang đi ba vạn thuộc hạ từ dương môn nhập thẳng vào thế gian, nếu bọn họ thắng 2 trong số 3 trận, tất cả địa phủ phản quân liền có thể tùy ý xuất dương môn, các ngươi không được ngăn cản. Như thế nào?”
“Một lời đã định!” Vân Sơ rất sảng khoái tiếp tục nhận lời.
Lấy thực lực của bọn họ, lấy một địch một đầu lĩnh địa phủ phản quân, không ai là đối thủ của họ, việc vô vọng như vậy bọn chúng cũng tuyệt đối sẽ không đáp ứng, nhưng mà nếu lấy ba địch một, song phương thắng bại chính là năm mươi năm mươi, vụ làm ăn này hoàn toàn làm được, cũng đủ để làm phản quân đầu lĩnh động tâm.
Vân Sơ cùng Mặc Yểm đàm phán ổn thỏa điều kiện, liền dẫn theo Vân Khởi rời đi, Vân Cảnh tiếp tục ở lại Bình Đẳng Vương đại điện dạy Bạch Bạch phép thuật, thuận đường hiệp trợ Mặc Yểm cùng địa phủ phản quân xác định thủ tục tỷ thí ngày 15 tháng 7.
Mặc Yểm thật không nguyện ý, chẳng qua nghĩ lại, thủ hạ của mình chỉ có Huyền Minh ma dơi cùng Ngọc Lưu Ly yêu phi hai người là tin được, làm việc nhiều không tiện, một khi Vân Cảnh đã muốn lưu lại, vừa hay nhiều cái có thể sai bảo, dù sao hắn sẽ không để cái tên gia hỏa kia lại có cơ hội đến đại điện quấy rầy Bạch Bạch của hắn.
Vân Sơ cùng vân Khởi cùng nhau quay về quỷ môn quan, Vân Sơ nói với Vân Khởi: “Sư đệ có phải trách cứ sư huynh tùy tiện đáp ứng điều kiện của Mặc Yểm?”
Vân Khởi cười cười nói: “Sư huynh đa nghi rồi, tình thế địa phủ hiện nay đã vượt xa dự tính, sư phụ ngày đó phân phó chúng ta kín đáo dùng kế ly gián châm ngòi các lộ phản quân địa phủ, để cho bọn chúng mải lo đấu lẫn nhau, suy yếu binh lực bọn chúng tấn công quỷ môn quan, kỳ thật Mặc Yểm làm cũng chính là chuyện này, hơn nữa tiêu tốn thời gian, sức lực càng ngắn, càng ít. Hắn mặc dù có tâm trả thù, nhưng dù sao cũng thúc đẩy tình thế có lợi cho chúng ta, nếu không có hắn nhúng tay, sợ là chúng ta căn bản làm không được đến bước này.”
Hắn cùng với Vân Sơ là đệ tử Thanh Lương Quan, bọn họ có sự kiêu ngạo của bọn họ, thực lòng mà nói, bọn họ thà rằng cùng phản quân địa phủ chính diện tác chiến, bằng thực lực giành thắng lợi, chứ cũng không muốn khẩn cầu ỷ lại vào một nam nhân có ý đồ với sư muội của bọn họ.
“Chúng ta phải toàn thắng ba trận!” Vân Sơ hiện tại duy nhất quan tâm chính là vấn đề này, chỉ cần có một trận thua, sẽ có ba vạn tên yêu ma quỷ quái cực kỳ lợi hại xâm nhập thế gian làm loạn, kết quả này hắn gánh vác không nổi.
Vân Khởi nhưng không giống hắn như vậy lo lắng: “Sư huynh không cần lo lắng quá mức, nếu chỉ là ba vạn địa phủ phản quân sát nhập thế gian, hoàn toàn có thể để cho Thiên Đình phái người chuẩn bị chặn giết trước, cho dù bọn chúng có lợi hại đi nữa , cũng so với hiện tại muốn ứng phó trăm vạn quỷ tốt yêu binh còn muốn đơn giản hơn nhiều lắm. Hơn nữa thế gian không giống với âm phủ, rất nhiều quỷ tốt chỉ có thể ẩn hiện vào ban đêm, pháp lực cũng xa mới lợi hại bằng khi tại âm phủ.”
Vân Sơ nghĩ cũng có lý, trong lòng thoải mái không ít, chẳng qua vẫn nói: “Có thể toàn thắng ba trận là tốt nhất, tránh khỏi rất nhiều phiền toái.”
“Đó là tất nhiên!” Vân Khởi thở dài một hơi, rõ ràng tình thế hiện tại so với trong tưởng tượng đã tốt hơn rất nhiều, nhưng hắn vẫn cứ cảm thấy không thể thoải mái lên được, cũng không biết là vì nguyên nhân gì.
Trở lại trên quỷ môn quan, hai người đem kết quả “Thương lượng” lần này cùng Mặc Yểm nói cho ba người Vân Lan, Vân Chỉ cùng Vân Hư, tuy rằng cuối cùng xuất chiến chỉ có ba người, nhưng mà năm người cũng không dám lơ là, thừa dịp mấy ngày gần đây tạm thời không có đại lượng phản quân đến khiêu khích, mỗi người đều tự gia tăng tu luyện, mà cách đến ngày tiên ma tỷ thí mười lăm tháng bảy chỉ còn sáu ngày.
Bạch Bạch ở hậu điện cũng vô cùng chăm chỉ tu luyện, thời gian Vân Cảnh có thể dạy nàng cũng càng ngày càng ít, một là hắn cũng vì đã sắp đến tiên ma đại chiến mà gia tăng tu luyện, hai là Mặc Yểm vô cùng âm hiểm không ngừng đem sự tình phái đến trên đầu của hắn, Vân Cảnh thấy cơ hội gặp Bạch Bạch của Huyền Minh ma dơi cùng Ngọc Lưu Ly yêu phi so với mình còn muốn nhiều hơn nhiều.
Vì “Tranh thủ tình cảm” ( Mặc Yểm tuyệt đối không thừa nhận cách nói này ) Mặc Yểm không ngày nào không dạy Bạch Bạch đủ loại tiểu phép thuật mới lạ, mà Bạch Bạch chính là muốn gấp rút tăng cường thực lực, cho nên cũng liền tạm thời buông khúc mắc, chủ động hướng Mặc Yểm thỉnh giáo.
Kỳ thật nàng càng thích học phép thuật thú vị, ví dụ làm sao làm cho chén trà biến thành bồn tắm, làm cho một chút nước biến thành một cái chậu nước ấm to, làm sao làm đóa hoa sớm nở, hoặc là tùy ý rung lên một cái có thể làm cho quần áo trở nên sạch sẽ mới tinh, bắn ngón tay một cái đem một con gà sống biến thành gà rán thơm ngào ngạt …vân vân. Nhưng mà nàng cảm thấy mình càng cần phải học tập loại phép thuật đọ sức quyết liệt, như vậy có thể bảo vệ mình, lại có thể bảo vệ thân nhân cùng bằng hữu của mình không bị khi dễ.
Mặc Yểm tuy rằng cảm thấy nàng không cần thiết học mấy cái này, nhưng là vì lấy lòng Bạch Bạch, về cơ bản nàng muốn học cái gì hắn sẽ dạy cái đó. Bạch Bạch ở phương diện nhân tình thế sự luôn ngây ngốc, nhưng mà ở phương diện học tập phép thuật lại thông minh phi thường, luôn là vừa học một cái là biết, thêm luyện tập một chút là có thể tinh thông, cái thiếu chính là kinh nghiệm thực chiến mà thôi.
Ngày hôm đó Bạch Bạch học xong phép thuật mới, chạy đến trước mặt Mặc Yểm hỏi: “Sư huynh khi nào thì trở về?”
” Buổi tối ngày mai! Nàng có việc gấp tìm hắn sao?” Trong lòng Mặc Yểm khó chịu, chẳng qua hắn hiện tại đã tương đối có khả năng khống chế mình không để cho cảm xúc lộ ra ngoài. Hắn cũng không có nói dối, ngày mai chính là mười lăm tháng bảy, ngày chính thức võ đài tiên ma, Vân Cảnh trừ phi chết ở trên lôi đài, nếu không vô dù thế nào cũng nhanh chóng trở về.
Bạch Bạch luôn đợi ở đại điện Bình Đẳng Vương, mọi người bên cạnh đều bị Mặc Yểm hạ lệnh phong khẩu (ngậm miệng), hoàn toàn không biết chuyện võ đài.
“Ta… Ta muốn tìm huynh ấy cùng ta thử chiêu…” Bạch Bạch mấy ngày nay vẫn như kiên trì cũ dựa theo sự phân phó của Vân Khởi, không chịu ở trước mặt Mặc Yểm hiện ra hình người, mỗi lần Mặc Yểm dạy nàng phép thuật, nàng luôn nhớ cho kĩ, sau đó trốn mình trong hoa viên luyện tập, có gì không rõ lại đi hỏi Mặc Yểm.
Khi bắt đầu học như vậy hiệu quả đương nhiên không bằng lúc cùng với Vân Cảnh, chẳng qua Bạch Bạch tình nguyện như thế, cũng không muốn trái với sự phân phó của sư huynh. Chủ yếu nhất là, nàng mơ hồ hiểu được dụng tâm của sư huynh, nàng mỗi lần biến thành người, Mặc Yểm đều nghĩ muốn dỗ nàng hợp hoan, nàng cũng đại khái biết mình cùng Mặc Yểm hợp hoan dường như không thỏa đáng, cho nên lại càng kiên trì.
Mặc Yểm tuy rằng hận đến nghiến răng nghiến lợi, có điều cũng nhịn xuống không có miễn cưỡng nàng. Hiện tại nghe được nàng nói như vậy, cảm giác cơ hội tới, vì thế cười nói: “Ta cùng nàng thử chiêu cũng được.”
“Sư huynh nói, ta không thể ở hiện hình người trước mặt ngươi!” Bạch Bạch kiên quyết không mắc lừa.
Mặc yểm không còn cách nào, lui một bước nói: “Vậy ta tìm Quế nhi tỷ tỷ đến cùng nàng luyện nhé?”
“Được!” Bạch Bạch lập tức cười uốn cong tít mắt hồ ly.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.