Chương 127: Ngụy biện (1)
Nga My
19/03/2013
Một cái hôn kịch liệt vẫn lại không thể nào an ủi được lửa nóng hừng hực thiêu đốt sâu trong thân thể Mặc Yểm, ngược lại lửa cháy đổ thêm dầu phát ra tác dụng trọn vẹn, dễ dàng thiêu lí trí hắn thành tro tàn.
Bạch Bạch phát giác được hai tay của hắn hoạt động quá độ, sinh động hơn nữa, phạm vi đã vượt quá giới tuyến, lướt qua cái mông của nàng vô thanh vô tức lẻn vào chỗ tư mật không hề đề phòng, muốn nổi lên phản kháng đã quá trễ.
Hai người đã từng qua một đoạn thời gian cuộc sống thân mật vô hạn, Mặc Yểm đối với thân thể nàng rõ như lòng bàn tay, hắn quá hiểu nên làm như thế nào để có thể khiêu khích ra phản ứng nhiệt tình nhất của nàng, thừa dịp lúc Bạch Bạch bị hôn đến mơ mơ màng màng, đã vượt lên trước một bước chiếm lĩnh vị trí tốt nhất, khởi xướng cuộc tấn công mãnh liệt nóng bỏng.
Bạch Bạch chỉ cảm thấy khó có thể mở miệng mỗi chỗ ngón tay Mặc Yểm đến như nụ hoa thành thục tách ra, ngón tay linh hoạt cũng không vội xâm nhập tìm kiếm, nhẹ khép lại chậm chạp gian xảo vê tới lật lui cánh hoa đã mẫn cảm yếu ớt cực độ. Lý trí của nàng bảo nàng muốn dừng lại hết thảy, nàng không thể mơ hồ lại cùng đồ bại hoại này hoan hảo, nhưng thân thể lại triệt để rời bỏ ý chí của nàng, ham muốn hưởng lạc phi thường đáng xấu hổ quăng về phía “địch nhân”.
Khiến nàng hít thở không thông, nụ hôn mới ngừng lại, chẳng biết lúc nào Mặc Yểm đã chuyển nàng đến trên đùi của mình, thoải mái giữ một chỗ trên thân thể nàng, bộ ngực sữa mẫn cảm thoáng thoát ly khỏi sự che dấu của ôn tuyền, lỏa lồ ở chính giữa không khí, bị gió đêm tinh nghịch kích khởi một hồi run rẩy, nhiệt nóng trên người Bạch Bạch bị gió mát thổi tan một chút, lập tức phát hiện mình đã loã lồ không hề che đậy trước mặt Mặc Yểm.
Rất không có cảm giác an toàn! Bạch Bạch trực giác muốn vặn vẹo người thoát khỏi ngực của hắn, chìm vào trong nước, Mặc Yểm đã đi trước nàng một bước, hôn lên trên tuyết phong hồng nhạt, quả anh đào của nàng có chút rung động. Bởi vì rời ôn tuyền mà ngay lập tức thân thể lạnh băng như bị cái hôn này trong nháy mắt nhen nhóm, nhiệt năng đến khiến Bạch Bạch sợ hãi.
Nhưng nàng đã hoàn toàn không có năng lực tiếp tục cùng Mặc Yểm đối kháng, hoặc là nói, là triệt để mất đi năng lực đối kháng khát vọng dục vọng trên người muốn bản thân cùng Mặc Yểm thân cận.
Nước suối ấm áp dũng mãnh vào sâu trong thân thể, sau đó hắn tùy ý vơ vét mật hoa ngọt ngào trong cơ thể nàng thấm ra.
Nàng sẽ hòa tan trong ôn tuyền mất…… Bạch Bạch hưng phấn lại mang theo sợ hãi thầm nghĩ, nhưng nàng cũng chỉ có thể nghĩ tới đây mà thôi, sau đó thân thể của nàng hoàn toàn bị bản năng tiếp quản, vòng eo mảnh khảnh phối hợp với động tác của Mặc Yểm, tư thái uyển chuyển vặn vẹo.
Bạch Bạch vịn bả vai Mặc Yểm, thoáng cái trong nước xê dịch thân thể, hai chân kẹp chặt bờ eo của hắn, dùng sức ở trên người của đối phương cọ xát vài cái, phi thường linh hoạt trầm hạ thân xuống, chính mình tìm khoái cảm càng trọn vẹn phong phú……
Trong ôn tuyền, thân thể quấn giao kề nhau không có nửa điểm khe hở, nương sức nước rất nhanh tiến lui phập phồng, diễn tấu tận tình, khúc nhạc triền miên.
Quên thời gian, cũng không đếm được số lần, Mặc Yểm gần như điên cuồng mà cùng Bạch Bạch hoan hảo, mỗi lần sau khi tình cảm mãnh liệt qua một hồi lại kéo nhau trở lại, hắn không muốn để Bạch Bạch có thời gian thanh tỉnh, cũng không muốn thấy ánh mắt nàng phòng bị do dự, say đắm ở trong mây mưa Bạch Bạch xinh đẹp đáng yêu cỡ nào! Mắt to màu nâu nửa mở nửa khép, sóng mắt mê loạn lộ ra khờ dại cùng vũ mị, từng tiếng rên rỉ kiều nhuyễn ngọt ngào phát ra từ trong hai cánh môi anh đào phiến ửng hồng, thỉnh thoảng không thể nhìn thấy đầu lưỡi nho nhỏ xẹt qua, dụ dỗ hắn dùng lời lẽ truy đuổi, đầu ngón tay giữa da thịt mềm mại dường như tùy thời sẽ ở trong nước tan ra.
Bạch Bạch phát giác được hai tay của hắn hoạt động quá độ, sinh động hơn nữa, phạm vi đã vượt quá giới tuyến, lướt qua cái mông của nàng vô thanh vô tức lẻn vào chỗ tư mật không hề đề phòng, muốn nổi lên phản kháng đã quá trễ.
Hai người đã từng qua một đoạn thời gian cuộc sống thân mật vô hạn, Mặc Yểm đối với thân thể nàng rõ như lòng bàn tay, hắn quá hiểu nên làm như thế nào để có thể khiêu khích ra phản ứng nhiệt tình nhất của nàng, thừa dịp lúc Bạch Bạch bị hôn đến mơ mơ màng màng, đã vượt lên trước một bước chiếm lĩnh vị trí tốt nhất, khởi xướng cuộc tấn công mãnh liệt nóng bỏng.
Bạch Bạch chỉ cảm thấy khó có thể mở miệng mỗi chỗ ngón tay Mặc Yểm đến như nụ hoa thành thục tách ra, ngón tay linh hoạt cũng không vội xâm nhập tìm kiếm, nhẹ khép lại chậm chạp gian xảo vê tới lật lui cánh hoa đã mẫn cảm yếu ớt cực độ. Lý trí của nàng bảo nàng muốn dừng lại hết thảy, nàng không thể mơ hồ lại cùng đồ bại hoại này hoan hảo, nhưng thân thể lại triệt để rời bỏ ý chí của nàng, ham muốn hưởng lạc phi thường đáng xấu hổ quăng về phía “địch nhân”.
Khiến nàng hít thở không thông, nụ hôn mới ngừng lại, chẳng biết lúc nào Mặc Yểm đã chuyển nàng đến trên đùi của mình, thoải mái giữ một chỗ trên thân thể nàng, bộ ngực sữa mẫn cảm thoáng thoát ly khỏi sự che dấu của ôn tuyền, lỏa lồ ở chính giữa không khí, bị gió đêm tinh nghịch kích khởi một hồi run rẩy, nhiệt nóng trên người Bạch Bạch bị gió mát thổi tan một chút, lập tức phát hiện mình đã loã lồ không hề che đậy trước mặt Mặc Yểm.
Rất không có cảm giác an toàn! Bạch Bạch trực giác muốn vặn vẹo người thoát khỏi ngực của hắn, chìm vào trong nước, Mặc Yểm đã đi trước nàng một bước, hôn lên trên tuyết phong hồng nhạt, quả anh đào của nàng có chút rung động. Bởi vì rời ôn tuyền mà ngay lập tức thân thể lạnh băng như bị cái hôn này trong nháy mắt nhen nhóm, nhiệt năng đến khiến Bạch Bạch sợ hãi.
Nhưng nàng đã hoàn toàn không có năng lực tiếp tục cùng Mặc Yểm đối kháng, hoặc là nói, là triệt để mất đi năng lực đối kháng khát vọng dục vọng trên người muốn bản thân cùng Mặc Yểm thân cận.
Nước suối ấm áp dũng mãnh vào sâu trong thân thể, sau đó hắn tùy ý vơ vét mật hoa ngọt ngào trong cơ thể nàng thấm ra.
Nàng sẽ hòa tan trong ôn tuyền mất…… Bạch Bạch hưng phấn lại mang theo sợ hãi thầm nghĩ, nhưng nàng cũng chỉ có thể nghĩ tới đây mà thôi, sau đó thân thể của nàng hoàn toàn bị bản năng tiếp quản, vòng eo mảnh khảnh phối hợp với động tác của Mặc Yểm, tư thái uyển chuyển vặn vẹo.
Bạch Bạch vịn bả vai Mặc Yểm, thoáng cái trong nước xê dịch thân thể, hai chân kẹp chặt bờ eo của hắn, dùng sức ở trên người của đối phương cọ xát vài cái, phi thường linh hoạt trầm hạ thân xuống, chính mình tìm khoái cảm càng trọn vẹn phong phú……
Trong ôn tuyền, thân thể quấn giao kề nhau không có nửa điểm khe hở, nương sức nước rất nhanh tiến lui phập phồng, diễn tấu tận tình, khúc nhạc triền miên.
Quên thời gian, cũng không đếm được số lần, Mặc Yểm gần như điên cuồng mà cùng Bạch Bạch hoan hảo, mỗi lần sau khi tình cảm mãnh liệt qua một hồi lại kéo nhau trở lại, hắn không muốn để Bạch Bạch có thời gian thanh tỉnh, cũng không muốn thấy ánh mắt nàng phòng bị do dự, say đắm ở trong mây mưa Bạch Bạch xinh đẹp đáng yêu cỡ nào! Mắt to màu nâu nửa mở nửa khép, sóng mắt mê loạn lộ ra khờ dại cùng vũ mị, từng tiếng rên rỉ kiều nhuyễn ngọt ngào phát ra từ trong hai cánh môi anh đào phiến ửng hồng, thỉnh thoảng không thể nhìn thấy đầu lưỡi nho nhỏ xẹt qua, dụ dỗ hắn dùng lời lẽ truy đuổi, đầu ngón tay giữa da thịt mềm mại dường như tùy thời sẽ ở trong nước tan ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.