Chương 43:
Lam Trà
14/09/2024
"Loảng xoảng!" Trần Quân khó chịu đá bàn học đổ xuống, từ chỗ tối quần lấy ra di động trộm quay camera.
"Đi sao!" Hắn gắt gao nhìn chằm chằm di động, một bên lẩm bẩm nói: "Rõ ràng lúc nãy vẫn là bộ dáng bộ dâm đãng, thật là một cô giáo trong ngoài không đồng nhất...."
“Cô ơi, bài này làm như thế nào ạ?” Trần Quân ngồi ở phía trước khiêm tốn hỏi bài Lâm Mạt Nhi, Lâm Mạt Nhi lập tức ôn thanh giải đáp.
Trần Quân nhìn chằm chằm mặt ôn hòa của Lâm Mạt Nhi, cả tiết này hắn đều nhìn chằm chằm vào mặt cô, người phụ nữ này, rõ ràng ngày hôm qua còn dâm đãng nằm ở dưới thân hắn, nhưng hôm nay lạnh nhạt tựa như một người xa lạ, so với trước lúc phát sinh quan hệ còn xa lạ hơn, mặt cô lạnh băng đối với hắn, lạnh băng không chút lưu tình nào, thái độ cùng với học sinh khác quả thực cách biệt một trời một vực!
Nhưng là sự khác nhau này chỉ có một mình hắn thấy.
“Cô ơi!” Hắn hô một câu, Lâm Mạt Nhi quay lại nhìn hắn, hắn mở miệng ra: “Chỗ này em không hiểu, cô lại đây một chút.”
Lâm Mạt Nhi mặt vô biểu tình, cô dừng một chút, liền đi đến trước bàn học Trần Quân, cô cúi đầu thì thấy, trên giấy nháp kia chỉ viết mấy chữ to: “Thấy được nhũ mương của cô rồi nha!”
Sắc mặt Lâm Mạt Nhi biến đổi, lập tức đi, nhưng tay Trần Quân đã từ phía dưới bàn, kéo lấy váy cô——
Hắn hạ giọng nói chuyện cùng Lâm Mạt Nhi: “Cô có mặc quần lót chữ Đinh (丁) hay không? Chẳng lẽ là cô đã quên mất ngày hôm qua mình đã cao trào ở chỗ này rồi hay sao.”
Lâm Mạt Nhi liếc nhìn hắn, nói: “Trần đồng học, công khóa đã làm được hoàn mỹ, lần này có lẽ có thể tốt nghiệp đi?”
Tiếng cô hơi lớn, bạn học hàng trên đều nhìn qua, rốt cuộc Trần Quân cũng buông tay lôi kéo váy cô xuống, Lâm Mạt Nhi một giây cũng không dừng lại, đã đi tới giảng bài cho học sinh hàng trên.
“Thật là đáng giận!” Trần Quân phẫn hận nói, thuận miệng nói chuyện cùng bạn học bên cạnh: “Cậu thấy đúng không?”
Bạn học một bên cười cười lấy lòng Trần Quân, mở miệng: “Kỳ thật tôi thấy cô giáo Lâm vừa xinh đẹp vừa rất ôn hòa….”
Trần Quân đột nhiên nhìn hắn một cái, học sinh kia cứng người lại, ngay sau đó gặp được Trần Quân lộ ra một nụ cười ác liệt kỳ dị: “Đúng vậy, thật là đẹp.”
Lâm Mạt Nhi dẫm lên giày cao gót, bước từng bước một đi vào WC nữ, thời gian này đang ở trong giờ học, trong WC vừa yên lặng vừa tối tăm, chỉ có vài tia ánh sáng từ cửa sổ trên cao chiếu vào.
"Đi sao!" Hắn gắt gao nhìn chằm chằm di động, một bên lẩm bẩm nói: "Rõ ràng lúc nãy vẫn là bộ dáng bộ dâm đãng, thật là một cô giáo trong ngoài không đồng nhất...."
“Cô ơi, bài này làm như thế nào ạ?” Trần Quân ngồi ở phía trước khiêm tốn hỏi bài Lâm Mạt Nhi, Lâm Mạt Nhi lập tức ôn thanh giải đáp.
Trần Quân nhìn chằm chằm mặt ôn hòa của Lâm Mạt Nhi, cả tiết này hắn đều nhìn chằm chằm vào mặt cô, người phụ nữ này, rõ ràng ngày hôm qua còn dâm đãng nằm ở dưới thân hắn, nhưng hôm nay lạnh nhạt tựa như một người xa lạ, so với trước lúc phát sinh quan hệ còn xa lạ hơn, mặt cô lạnh băng đối với hắn, lạnh băng không chút lưu tình nào, thái độ cùng với học sinh khác quả thực cách biệt một trời một vực!
Nhưng là sự khác nhau này chỉ có một mình hắn thấy.
“Cô ơi!” Hắn hô một câu, Lâm Mạt Nhi quay lại nhìn hắn, hắn mở miệng ra: “Chỗ này em không hiểu, cô lại đây một chút.”
Lâm Mạt Nhi mặt vô biểu tình, cô dừng một chút, liền đi đến trước bàn học Trần Quân, cô cúi đầu thì thấy, trên giấy nháp kia chỉ viết mấy chữ to: “Thấy được nhũ mương của cô rồi nha!”
Sắc mặt Lâm Mạt Nhi biến đổi, lập tức đi, nhưng tay Trần Quân đã từ phía dưới bàn, kéo lấy váy cô——
Hắn hạ giọng nói chuyện cùng Lâm Mạt Nhi: “Cô có mặc quần lót chữ Đinh (丁) hay không? Chẳng lẽ là cô đã quên mất ngày hôm qua mình đã cao trào ở chỗ này rồi hay sao.”
Lâm Mạt Nhi liếc nhìn hắn, nói: “Trần đồng học, công khóa đã làm được hoàn mỹ, lần này có lẽ có thể tốt nghiệp đi?”
Tiếng cô hơi lớn, bạn học hàng trên đều nhìn qua, rốt cuộc Trần Quân cũng buông tay lôi kéo váy cô xuống, Lâm Mạt Nhi một giây cũng không dừng lại, đã đi tới giảng bài cho học sinh hàng trên.
“Thật là đáng giận!” Trần Quân phẫn hận nói, thuận miệng nói chuyện cùng bạn học bên cạnh: “Cậu thấy đúng không?”
Bạn học một bên cười cười lấy lòng Trần Quân, mở miệng: “Kỳ thật tôi thấy cô giáo Lâm vừa xinh đẹp vừa rất ôn hòa….”
Trần Quân đột nhiên nhìn hắn một cái, học sinh kia cứng người lại, ngay sau đó gặp được Trần Quân lộ ra một nụ cười ác liệt kỳ dị: “Đúng vậy, thật là đẹp.”
Lâm Mạt Nhi dẫm lên giày cao gót, bước từng bước một đi vào WC nữ, thời gian này đang ở trong giờ học, trong WC vừa yên lặng vừa tối tăm, chỉ có vài tia ánh sáng từ cửa sổ trên cao chiếu vào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.