Dụ Hành

Chương 48:

Lam Trà

14/09/2024

Mãi về sau này, Trần Quân vẫn luôn nhớ rõ ánh mắt này, thậm chí cậu không hiểu hết ý nghĩa trong đó, chỉ cảm thấy lúc đó mặt Lâm Mạt Nhi không chút biểu cảm đứng ở đó, giống một người bằng sứ không nhúc nhích, bị điêu khắc một cách tinh tế đứng im ở đó, vĩnh viễn không thể nào chạm đến.

Trái tim Trần Quân run lên, đột nhiên nảy sinh một loại cảm xúc không rõ, không giống cảm giác phẫn hận phóng túng khi ở nhà, cũng không loại cảm giác nhàm chán

nhìn ra ngoài cửa sổ, không phải cảm giác cô độc không lý giải được, đây là cảm giác mà hơn 20 năm qua cậu ta chưa từng trải qua — đó là cảm giác sợ hãi.

Chờ lúc cậu ta phục hồi tỉnh thần, Lâm Mạt Nhi đã quay lưng, viết lên bảng đen mấy chữ to.

Từng nét phấn Lâm Mạt Nhi viết trên bảng đen, âm thanh số 01 không ngừng vang lên trong đầu.

“Ký chủ làm sao bây giờ? Vì sao đối tượng công lược lại chủ động kêu đám học sinh đến học bù? Quá kỳ lạ! Nếu không phải quyền hạn của cô không đủ, ta còn tưởng rằng cô đổi sang thuật con rối cơ!”

Thuật con rối? Lâm Mạt Nhi nheo nheo mắt:

“Một tháng trước cũng không phải là ta chơi không, sở dĩ chưa có bất kỳ hành động gì là vì ta đang quan sát, ta thường xuyên đi đến tổ 3, thứ nhất là vì dụ dỗ, thứ hai là vì quan sát từng biểu hiện nhỏ của cậu ta, suy đoán mối quan hệ của cậu ta với các học sinh khác, suy đoán tình huống gia đình của cậu ta, nhiệm vụ nhánh xuất hiện, vừa đúng lúc cần dùng đến những tin tức đó.”



“Cậu ta nói với đám học sinh mối quan hệ của hai người à?” Số 1 vui sướng nói: “Nhất định là như thế rồi”.

“Không, cậu ta sẽ không nói cho đám học sinh lớp thể chất chuyện này, hơn nữa video quay trộm cũng sẽ không cho bất kỳ ai xem, còn nữa, ngươi đừng có mong chờ cái gì “tập thể” kia...”

“Này! Người ta cố ý cho cái nhiệm vụ nhánh này xuất hiện mà cô lại không chơi tập thể! Đáng ghét”.

“Nhưng ta không thích tập thể, vì chơi tập thể rất dễ mất khống chế”.

“Được rồi, bài học đến đây thôi, hy vọng các bạn về nhà ôn tập thật tốt, ngày mai cô sẽ kiểm tra bài.”

Lâm Mạt Nhi thu dọn sách vở, vừa bước ra cửa vừa nói: “Bạn nào về sau cùng nhớ đóng cửa sổ cẩn thận, cô có việc đi trước, hẹn gặp lại”.

Vừa nói xong liền lập tức bước ra ngoài.

Lúc này trời đã thực sự tối rồi, đèn đường trường không quá sáng, con đường dài hơi tối tăm, hàng cây ngô đồng ven đường, sắc đỏ của lá ngô đồng chưa hoàn toàn chìm vào màn đêm, như bị màn sương mỏng bao phủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Dụ Hành

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook