Chương 11
Mẫn Nhiên
24/11/2021
Quý Hựu Ngôn không lạ gì việc dựa vào những scandal liên quan đến couple để duy trì độ nhận diện vì ngày trước cô từng theo con đường đó. Cô cũng biết năm xưa khi tham gia show sống còn, có rất nhiều fan ship cô với Cảnh Tú, nhưng đây là lần đầu tiên cô trực tiếp tiếp xúc với một người như thế.
Thẳng thắn mà nói, cô từng cãi vã với Cảnh Tú vô số lần vì chuyện ship couple, thế mà nay vật đổi sao dời, lâu không gặp một người biết về những gắn bó thuở xưa của cả hai khiến cô cảm thấy âm thầm vui sướng.
Nguyễn Ninh Vi nhận ra phản ứng ngạc nhiên của cô thì cảm thấy càng thêm ngại ngùng, "Em vô ý tứ quá, khi đó em vừa mới gia nhập giới giải trí, tìm..." Cô nàng ngưng một lát như thể đang phải tìm kiếm từ ngữ phù hợp, "Kết được một người bạn thân, cậu ấy siêu thích chị và cô giáo Cảnh, lúc nào cũng quan tâm đến hai người, còn thường xuyên kể với em nữa, thành thử kéo theo em cũng dần yêu thích hai chị. Cậu ấy rất chăm xem video với fanfic của hai chị, nhưng không có nhiều hàng chất lượng lắm cho nên em bắt đầu tự quay tự viết cho cậu ấy xem."
Quý Hựu Ngôn kìm không nổi mừng rỡ, khéo léo cảm thán, "Quan hệ giữa em và bạn em tốt thật đấy." Thế quái nào nghe như kể về người yêu vậy? Sao tự dưng cảm giác hai bên đầu Đào Hành Nhược nhu nhú ít xương rồi?
Nguyễn Ninh Vi sửng sốt, mím môi trầm mặc vài giây mới thấp giọng đáp, "Chị Quý à, em hỏi chị vấn đề kia không phải để dò xét gì đâu. Chỉ là em có một khúc mắc cần phải hóa giải." Dứt lời, cô nàng tựa hồ cũng không quan tâm xem Quý Hựu Ngôn có đưa mình đáp án hay không mà nói sang chuyện khác, "Đúng rồi, chị này, đừng quên việc chính nha, chị còn chưa nhận đồ chị nhờ em mang đến nè."
Cô nàng đứng dậy đến bên tường, từ trong vali hành lý lấy ra một túi giấy, xoay người đưa Quý Hựu Ngôn, "Em không lấy nhầm chứ ạ?"
Quý Hựu Ngôn hẵng còn đang suy xét thông tin trong những lời ban nãy, tuy nhiên người ta đã cố tình chấm dứt câu chuyện, Quý Hựu Ngôn cũng không muốn khiến đối phương phải khó chịu. Cô đưa tay nhận lấy chiếc túi, cúi đầu kiểm tra đồ bên trong gồm các loại thuốc mỡ xoa bóp kèm theo thuốc dạng lỏng, đều được đóng gói ngăn nắp bèn lên tiếng, "Em chu đáo quá, cảm ơn nhé, tự dưng lại phiền em đi đi lại lại như vậy."
Nguyễn Ninh Vi lắc đầu, khách khí đáp, "Chị nói gì thế, em còn phải thấy hạnh phúc vì chị tin tưởng ở em này, lại còn cho em cơ hội được vào nhà của thần tượng nữa chứ." Cô nàng quan tâm hỏi han, "Chị bị đau nhức chỗ nào ạ?"
"Không phải, chị... chị phòng khi cô Cảnh cần đến." Quý Hựu Ngôn do dự một chút trước khi quyết định thẳng thắn.
Khóe môi Nguyễn Ninh Vi cong lên, dường như đã sáng tỏ điều gì nhưng lại nhanh chóng giấu đi. Thứ cần đưa đã đưa đến tận tay, Nguyễn Ninh Vi nhìn đồng hồ, sợ mình ảnh hưởng tới thời gian nghỉ ngơi của Quý Hựu Ngôn liền khéo léo ngỏ lời, "Chị Quý, đã không còn sớm, không làm phiền chị nữa, em đi tìm đạo diễn đây."
Quý Hựu Ngôn hơi bất ngờ. Cô những tưởng Nguyễn Ninh Vi sẽ hỏi ý kiến cô về việc chuẩn bị diễn tập ngày mai, nhưng cuối cùng Nguyễn Ninh Vi thậm chí còn không hề nhắc đến?
Dù gì sếp lớn cũng đã nhờ vả, huống chi cũng là người mình, hiếm khi Quý Hựu Ngôn chủ động đề cập, "Em chuẩn bị cho ngày mai đến đâu rồi?"
Nguyễn Ninh Vi kéo khóa vali lên, dựng nó dậy, sờ tai đáp, "Em không biết nữa, em không quá chắc chắn về việc này. Thật ra em còn muốn nhờ chị chỉ giáo em cơ, nhưng..." Cô nàng nở nụ cười, "thực lực em thế nào tự em nắm rõ. Không biết tổng giám đốc Đào đã trao đổi gì với chị, nếu chị ấy có làm chị thấy khó xử thì mong chị đừng để trong lòng. Chị hãy cứ tuân theo nguyên tắc của bản thân đi ạ." Cả cô và Quý Hựu Ngôn đều không được đào tạo chính quy, khởi điểm lúc gia nhập giới giải trí có thể xem như tương tự, mà trước kia cô đã nghe qua rất nhiều người trào phúng Quý Hựu Ngôn giả đò tri thức, vờ vịt thanh cao, cho nên thầm đoán hẳn Quý Hựu Ngôn sẽ không ưa những hành vi phá hủy cán cân công bằng trong tranh đấu.
Quý Hựu Ngôn im lặng, sau đó cảm thấy thoải mái. Cô thành tâm nói, "Trong quá trình diễn tập nếu cần trợ giúp gì thì cứ nói thẳng, chị sẽ cố gắng giúp đỡ."
Cô chỉ hứa hẹn sẽ hỗ trợ trong diễn xuất, Nguyễn Ninh Vi nghe hiểu, đúng là không nằm ngoài dự đoán. Cô nàng nhẹ nhàng gật đầu, "Vâng ạ, chị an tâm, em sẽ không khách khí đâu."
"Vậy em đi đây ạ."
Nguyễn Ninh Vi đứng dậy bước ra ngoài, Quý Hựu Ngôn bám theo tiễn cô.
Có điều Quý Hựu Ngôn chưa kịp làm gì thì cửa phòng đột nhiên đã mở ra.
Cảnh Tú đẩy cửa bước vào, đôi má trắng nõn ửng hồng, tóc mái hơi thấm ướt, hiển nhiên là do vừa chuyên tâm diễn tập trở về.
Ba người hai phía tại cửa chạm mặt nhau, Cảnh Tú thoáng vẻ ngạc nhiên. Song cô nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, lẳng lặng khép cửa phòng lại.
"Chị Cảnh, em đến để đưa đồ cho chị Quý ạ." Nguyễn Ninh Vi lên tiếng đầu tiên, vượt qua mọi dự liệu của Quý Hựu Ngôn chính là trong giọng Nguyễn Ninh Vi chứa sự thân thiết. "Sao chị đổ nhiều mồ hôi thế?"
Cảnh Tú cười nhạt, hồi đáp, "Vừa rồi diễn tập có cảnh hành động, không tránh được."
Nguyễn Ninh Vi lập tức thức thời, "Vậy chị Cảnh mau đi rửa ráy đi ạ, em không làm chị chậm trễ nữa. À, em có mang quà qua tặng chị, đã nhờ chị Quý giữ hộ chị rồi đấy."
Cảnh Tú gật đầu, "Ừ, cảm ơn em trước."
Quý Hựu Ngôn lễ phép tiễn Nguyễn Ninh Vi ra tận cửa thang máy. Lúc trở về, cô phát hiện Cảnh Tú vẫn chưa đi tắm rửa mà còn dựa lưng trên ghế sofa, gương mặt hướng về phía cửa, bộ dạng trông như đang chờ cô vậy.
"Sao thế?" Quý Hựu Ngôn đóng cửa lại, thắc mắc. Cô tiến lại gần Cảnh Tú, thấy rõ quần áo đối phương thấm ướt mồ hôi bèn lập tức đi đóng cửa sổ lại.
"Lần sau đừng dẫn thí sinh về phòng nữa, cậu cảm thấy bên phía truyền thông còn chưa đủ tư liệu đăng bài hay sao?" Sau lưng cô, giọng Cảnh Tú vang lên.
Động tác của Quý Hựu Ngôn khựng lại, xoay người thấy khuôn mặt Cảnh Tú mềm mại hơn nhiều bởi mệt mỏi liền nở nụ cười, "Cậu đang quan tâm đến tôi đó à?"
Cảnh Tú hơi sững người, sau đó ngồi thẳng lưng, lạnh nhạt nhìn Quý Hựu Ngôn, "Tôi sợ tai bay vạ gió thôi." Cô nhắc nhở, "Dù sao không phải có mỗi cậu sinh hoạt trong căn phòng này."
Mặt Quý Hựu Ngôn thoáng chốc tái nhợt.
Thật ra cô cũng cân nhắc vấn đề ấy. Nhưng hành nghề lâu năm, cô biết tất cả các nhân viên có mặt tại đây đều đã ký cam kết giữ bí mật, hệ thống bảo mật của chương trình vững vàng kiên cố, thường thì những chuyện thế này sẽ không bao giờ bị lộ ra để công chúng biết được. Hơn nữa show còn chưa khởi quay thì cánh báo chí vẫn chưa đặt lính ở đây, cho nên cô mới không kiêng dè gì.
Nhưng Cảnh Tú nói đúng, chẳng có gì chứng minh sẽ không xuất hiện sơ hở cả, khả năng liên lụy đến đối phương thực sự tồn tại. Quý Hựu Ngôn chán nản mím môi, "Tôi biết rồi, sẽ không còn lần sau đâu, cậu yên tâm."
Cảnh Tú nghiêng mặt đi chỗ khác, năm ngón tay đặt trên sofa khẽ siết lại. Mấy giây sau, cô lại trở về nhìn Quý Hựu Ngôn, ngữ khí tựa hồ đã hòa hoãn hơn, "Được, tôi đi tắm đây."
Tầm mắt Quý Hựu Ngôn rơi vào chiếc túi Nguyễn Ninh Vi đưa đến giúp mình, ngập ngừng muốn nói lại thôi, "Ừ, cậu mau đi đi."
Sau khi Cảnh Tú bỏ đi, Quý Hựu Ngôn vẫn chưa về phòng mà ngồi lên sofa. Cô lấy hết đồ trong túi xếp ra ngoài, cẩn thận phân loại rồi lựa thuốc mỡ có lẽ hôm nay Cảnh Tú sẽ cần đến, đặt riêng vào một chiếc túi.
Công việc nhanh chóng hoàn tất. Quý Hựu Ngôn nâng điện thoại lên, trong đầu đột nhiên thoáng qua những lời Nguyễn Ninh Vi mới nói ban nãy.
Cô do dự trước trang chủ WeChat hồi lâu rồi thuận theo mong muốn gửi tin cho Nguyễn Ninh Vi, "Ninh Vi à, ban nãy em kể em từng quay rất nhiều video của chị và cô Cảnh nhỉ, còn từng viết cả fanfic nữa."
"Vâng ạ." Nguyễn Ninh Vi mau lẹ phản hồi.
"Có thể gửi cho chị xem được không?" Mặt Quý Hựu Ngôn hơi nóng.
Ngay sau đó cô trông thấy bên cạnh avatar hình tròn của Nguyễn Ninh Vi hiện lên dòng chữ 'đối phương đang nhập tin' thoắt ẩn thoắt hiện không liền mạch, thành thử đợi mãi chưa thấy hồi âm. Quý Hựu Ngôn đỡ trán, lúng túng tự trách mình nóng vội hấp tấp.
May sao Nguyễn Ninh Vi cũng chịu phản hồi, "Vâng ạ, nếu có gì mạo phạm thì xin chị Quý hãy khoan dung [icon yêu thương]." Bên dưới đính vài đường link, kéo xuống có cả tệp văn bản đính kèm.
Quý Hựu Ngôn gửi lại sticker cười, có tật giật mình bảo, "Chị chỉ hiếu kỳ thôi." Gửi xong tin đến cả cô cũng phải sửng sốt, đúng là mất trí rồi, nhắn thế này chẳng phải quá mức giấu đầu hở đuôi hay sao?
Vừa định thu hồi tin nhắn, Nguyễn Ninh Vi đã đáp, "Em biết mà, em cũng không suy nghĩ gì nhiều đâu [nháy mắt cười]."
Quý Hựu Ngôn: "..."
Nghe xem có tí vẻ không nghĩ nhiều nào không? Cô quyết tâm mặc kệ lưới rách, dứt khoát không thèm giải thích thêm. Nguyễn Ninh Vi phán đoán sao cũng được, kể cả khi mọi người có nắm được đằng chuôi dù ít dù nhiều thì cũng chẳng ai đem nó tung hô cho công chúng.
Phòng Cảnh Tú vang lên tiếng kéo cửa kính, chắc Cảnh Tú tắm xong rồi. Quý Hựu Ngôn liền ngồi nghiêm chỉnh, đóng khung chat với Nguyễn Ninh Vi đi. Cô nhìn đồng hồ, đợi mười lăm phút trôi qua cho Cảnh Tú xong xuôi hết thủ tục dưỡng da, cô mới gõ cửa phòng đối phương.
Thành ra lần thứ hai xuất hiện cảnh tượng Quý Hựu Ngôn ôm hai cái túi đứng trước cửa phòng Cảnh Tú.
Cô mới gõ nhẹ hai lần, cánh cửa đã mở. Tóc Cảnh Tú ướt, toàn thân tản ra hương thơm của sữa tắm, trong cảm giác lan ran âm ẩm, dường như Cảnh Tú trở nên nhu hòa cực độ, "Sao thế?"
Quý Hựu Ngôn đưa món quà Nguyễn Ninh Vi nhờ chuyển hộ cho cô, "Quà của Ninh Vi này."
Cảnh Tú đưa tay tiếp nhận, bình thản nói, "Làm phiền cậu rồi."
Quý Hựu Ngôn cười, quan tâm hỏi, "Vết thương sáng nay đã khá hơn chưa? Khâu luyện tập cho tiết mục ổn cả chứ?" Buổi trưa Diêu Tiêu có báo cáo với cô, rằng eo Cảnh Tú có bị va đập, lại còn ngã lên ghế nên eo bị bầm khá lớn. Có điều Cảnh Tú kiên quyết coi nhẹ, không muốn đi bệnh viện mà chỉ thoa thuốc mỡ lên rồi bỏ đó.
"Tốt rồi, không sao hết." Cảnh Tú nhẹ nhàng trả lời.
Quý Hựu Ngôn thấy thái độ cô có vẻ ôn hòa thì được voi đòi tiên, cẩn thận từng li từng tí thử dò xét, "Mấy năm trước tôi theo học một sư phụ chuyên về xoa bóp bấm huyệt, thế nên khá có kiến thức trong việc lưu thông khí huyết, co giãn gân cốt đấy, nếu cậu không ngại, tôi giúp cậu mát xa được không?"
Chuyện xảy ra sau khi Cảnh Tú bị thương, trong lúc cô nhận một bộ phim truyền hình, vì liên quan đến đặc điểm nhân vật nên may mắn được tiếp xúc với một vị sư phụ rất có tiếng trong ngành. Vốn dĩ chỉ cần học mấy bước cơ bản để diễn cho đúng là xong, nhưng vì Cảnh Tú nên cô cố ý qua lại thăm hỏi nhiều lần, kết giao với vị sự phụ để xin chút ít ngón nghề. Mà kể cả khi làm như thế, trong lòng cô vẫn luôn nghĩ chắc sau này cũng chẳng cần dùng đến.
Mấy năm trước? Cảnh Tú không hỏi cô chi tiết là mấy năm mà đã lập tức tự lần ra được, hai năm trước, sau khi cô rời khỏi giới giải trí, Quý Hựu Ngôn có nhận một bộ phim về đề tài thời dân quốc. Vai của Quý Hựu Ngôn là người thừa kế một võ quán, trùng hợp trong một lần cứu nam chính đã có màn mát xa xoa bóp cực kỳ ám muội. Sau khi bộ phim đóng máy, scandal phim giả tình thật giữa nam diễn viên bạn diễn và Quý Hựu Ngôn đã làm dậy sóng một thời gian dài.
Vẻ mặt Cảnh Tú chẳng mấy chốc lạnh như băng, nụ cười có cũng như không nhuốm vẻ giễu cợt, "Tôi không nghĩ quan hệ giữa chúng ta tốt đến mức độ ấy."
Nụ cười của Quý Hựu Ngôn cứng lại. Thật ra cô cũng đoán trước mình sẽ bị từ chối, nhưng không ngờ Cảnh Tú lại bài xích tới mức đó, ngay cả ngữ khí cũng hàm chứa ý công kích.
Vẻ nhu hòa ban nãy là ảo giác sao? Quý Hựu Ngôn thầm nhủ.
"Mức độ ấy thì ngay cả đồng nghiệp bình thường cũng có thể mà?" Thấy Cảnh Tú không phản ứng, Quý Hựu Ngôn mím môi cầu khẩn.
Cảnh Tú trông thấy ánh mắt người đứng đối diện mới mấy giây trước còn sáng rực nay tràn đầy tăm tối ủ dột.
Thành ra lại có chút mềm lòng.
Cứ coi như ý tốt của người ta đi.
Cảnh Tú nhíu mày nhận lấy túi, lời ít ý nhiều, "Bao nhiêu."
Con người Quý Hựu Ngôn mới sáng hơn được tẹo đã lại nhuốm ít thất vọng, vội vã khước từ, "Không đáng là bao đâu."
Nhưng Cảnh Tú vẫn giữ vẻ kiên quyết.
Sắc mặt Quý Hựu Ngôn thay đổi liên tục, rồi tự dưng cô đổi giọng đáp ứng, "Được thôi."
Cô lấy điện thoại ra, mở màn hình add bạn của WeChat, nghiêm túc đề nghị, "Vậy chuyển khoản qua WeChat đi."
Tác giả có lời muốn nói:
Quý Hựu Ngôn đắc ý dạt dào: Mình thật đúng là một em bé thông minh!
Thẳng thắn mà nói, cô từng cãi vã với Cảnh Tú vô số lần vì chuyện ship couple, thế mà nay vật đổi sao dời, lâu không gặp một người biết về những gắn bó thuở xưa của cả hai khiến cô cảm thấy âm thầm vui sướng.
Nguyễn Ninh Vi nhận ra phản ứng ngạc nhiên của cô thì cảm thấy càng thêm ngại ngùng, "Em vô ý tứ quá, khi đó em vừa mới gia nhập giới giải trí, tìm..." Cô nàng ngưng một lát như thể đang phải tìm kiếm từ ngữ phù hợp, "Kết được một người bạn thân, cậu ấy siêu thích chị và cô giáo Cảnh, lúc nào cũng quan tâm đến hai người, còn thường xuyên kể với em nữa, thành thử kéo theo em cũng dần yêu thích hai chị. Cậu ấy rất chăm xem video với fanfic của hai chị, nhưng không có nhiều hàng chất lượng lắm cho nên em bắt đầu tự quay tự viết cho cậu ấy xem."
Quý Hựu Ngôn kìm không nổi mừng rỡ, khéo léo cảm thán, "Quan hệ giữa em và bạn em tốt thật đấy." Thế quái nào nghe như kể về người yêu vậy? Sao tự dưng cảm giác hai bên đầu Đào Hành Nhược nhu nhú ít xương rồi?
Nguyễn Ninh Vi sửng sốt, mím môi trầm mặc vài giây mới thấp giọng đáp, "Chị Quý à, em hỏi chị vấn đề kia không phải để dò xét gì đâu. Chỉ là em có một khúc mắc cần phải hóa giải." Dứt lời, cô nàng tựa hồ cũng không quan tâm xem Quý Hựu Ngôn có đưa mình đáp án hay không mà nói sang chuyện khác, "Đúng rồi, chị này, đừng quên việc chính nha, chị còn chưa nhận đồ chị nhờ em mang đến nè."
Cô nàng đứng dậy đến bên tường, từ trong vali hành lý lấy ra một túi giấy, xoay người đưa Quý Hựu Ngôn, "Em không lấy nhầm chứ ạ?"
Quý Hựu Ngôn hẵng còn đang suy xét thông tin trong những lời ban nãy, tuy nhiên người ta đã cố tình chấm dứt câu chuyện, Quý Hựu Ngôn cũng không muốn khiến đối phương phải khó chịu. Cô đưa tay nhận lấy chiếc túi, cúi đầu kiểm tra đồ bên trong gồm các loại thuốc mỡ xoa bóp kèm theo thuốc dạng lỏng, đều được đóng gói ngăn nắp bèn lên tiếng, "Em chu đáo quá, cảm ơn nhé, tự dưng lại phiền em đi đi lại lại như vậy."
Nguyễn Ninh Vi lắc đầu, khách khí đáp, "Chị nói gì thế, em còn phải thấy hạnh phúc vì chị tin tưởng ở em này, lại còn cho em cơ hội được vào nhà của thần tượng nữa chứ." Cô nàng quan tâm hỏi han, "Chị bị đau nhức chỗ nào ạ?"
"Không phải, chị... chị phòng khi cô Cảnh cần đến." Quý Hựu Ngôn do dự một chút trước khi quyết định thẳng thắn.
Khóe môi Nguyễn Ninh Vi cong lên, dường như đã sáng tỏ điều gì nhưng lại nhanh chóng giấu đi. Thứ cần đưa đã đưa đến tận tay, Nguyễn Ninh Vi nhìn đồng hồ, sợ mình ảnh hưởng tới thời gian nghỉ ngơi của Quý Hựu Ngôn liền khéo léo ngỏ lời, "Chị Quý, đã không còn sớm, không làm phiền chị nữa, em đi tìm đạo diễn đây."
Quý Hựu Ngôn hơi bất ngờ. Cô những tưởng Nguyễn Ninh Vi sẽ hỏi ý kiến cô về việc chuẩn bị diễn tập ngày mai, nhưng cuối cùng Nguyễn Ninh Vi thậm chí còn không hề nhắc đến?
Dù gì sếp lớn cũng đã nhờ vả, huống chi cũng là người mình, hiếm khi Quý Hựu Ngôn chủ động đề cập, "Em chuẩn bị cho ngày mai đến đâu rồi?"
Nguyễn Ninh Vi kéo khóa vali lên, dựng nó dậy, sờ tai đáp, "Em không biết nữa, em không quá chắc chắn về việc này. Thật ra em còn muốn nhờ chị chỉ giáo em cơ, nhưng..." Cô nàng nở nụ cười, "thực lực em thế nào tự em nắm rõ. Không biết tổng giám đốc Đào đã trao đổi gì với chị, nếu chị ấy có làm chị thấy khó xử thì mong chị đừng để trong lòng. Chị hãy cứ tuân theo nguyên tắc của bản thân đi ạ." Cả cô và Quý Hựu Ngôn đều không được đào tạo chính quy, khởi điểm lúc gia nhập giới giải trí có thể xem như tương tự, mà trước kia cô đã nghe qua rất nhiều người trào phúng Quý Hựu Ngôn giả đò tri thức, vờ vịt thanh cao, cho nên thầm đoán hẳn Quý Hựu Ngôn sẽ không ưa những hành vi phá hủy cán cân công bằng trong tranh đấu.
Quý Hựu Ngôn im lặng, sau đó cảm thấy thoải mái. Cô thành tâm nói, "Trong quá trình diễn tập nếu cần trợ giúp gì thì cứ nói thẳng, chị sẽ cố gắng giúp đỡ."
Cô chỉ hứa hẹn sẽ hỗ trợ trong diễn xuất, Nguyễn Ninh Vi nghe hiểu, đúng là không nằm ngoài dự đoán. Cô nàng nhẹ nhàng gật đầu, "Vâng ạ, chị an tâm, em sẽ không khách khí đâu."
"Vậy em đi đây ạ."
Nguyễn Ninh Vi đứng dậy bước ra ngoài, Quý Hựu Ngôn bám theo tiễn cô.
Có điều Quý Hựu Ngôn chưa kịp làm gì thì cửa phòng đột nhiên đã mở ra.
Cảnh Tú đẩy cửa bước vào, đôi má trắng nõn ửng hồng, tóc mái hơi thấm ướt, hiển nhiên là do vừa chuyên tâm diễn tập trở về.
Ba người hai phía tại cửa chạm mặt nhau, Cảnh Tú thoáng vẻ ngạc nhiên. Song cô nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, lẳng lặng khép cửa phòng lại.
"Chị Cảnh, em đến để đưa đồ cho chị Quý ạ." Nguyễn Ninh Vi lên tiếng đầu tiên, vượt qua mọi dự liệu của Quý Hựu Ngôn chính là trong giọng Nguyễn Ninh Vi chứa sự thân thiết. "Sao chị đổ nhiều mồ hôi thế?"
Cảnh Tú cười nhạt, hồi đáp, "Vừa rồi diễn tập có cảnh hành động, không tránh được."
Nguyễn Ninh Vi lập tức thức thời, "Vậy chị Cảnh mau đi rửa ráy đi ạ, em không làm chị chậm trễ nữa. À, em có mang quà qua tặng chị, đã nhờ chị Quý giữ hộ chị rồi đấy."
Cảnh Tú gật đầu, "Ừ, cảm ơn em trước."
Quý Hựu Ngôn lễ phép tiễn Nguyễn Ninh Vi ra tận cửa thang máy. Lúc trở về, cô phát hiện Cảnh Tú vẫn chưa đi tắm rửa mà còn dựa lưng trên ghế sofa, gương mặt hướng về phía cửa, bộ dạng trông như đang chờ cô vậy.
"Sao thế?" Quý Hựu Ngôn đóng cửa lại, thắc mắc. Cô tiến lại gần Cảnh Tú, thấy rõ quần áo đối phương thấm ướt mồ hôi bèn lập tức đi đóng cửa sổ lại.
"Lần sau đừng dẫn thí sinh về phòng nữa, cậu cảm thấy bên phía truyền thông còn chưa đủ tư liệu đăng bài hay sao?" Sau lưng cô, giọng Cảnh Tú vang lên.
Động tác của Quý Hựu Ngôn khựng lại, xoay người thấy khuôn mặt Cảnh Tú mềm mại hơn nhiều bởi mệt mỏi liền nở nụ cười, "Cậu đang quan tâm đến tôi đó à?"
Cảnh Tú hơi sững người, sau đó ngồi thẳng lưng, lạnh nhạt nhìn Quý Hựu Ngôn, "Tôi sợ tai bay vạ gió thôi." Cô nhắc nhở, "Dù sao không phải có mỗi cậu sinh hoạt trong căn phòng này."
Mặt Quý Hựu Ngôn thoáng chốc tái nhợt.
Thật ra cô cũng cân nhắc vấn đề ấy. Nhưng hành nghề lâu năm, cô biết tất cả các nhân viên có mặt tại đây đều đã ký cam kết giữ bí mật, hệ thống bảo mật của chương trình vững vàng kiên cố, thường thì những chuyện thế này sẽ không bao giờ bị lộ ra để công chúng biết được. Hơn nữa show còn chưa khởi quay thì cánh báo chí vẫn chưa đặt lính ở đây, cho nên cô mới không kiêng dè gì.
Nhưng Cảnh Tú nói đúng, chẳng có gì chứng minh sẽ không xuất hiện sơ hở cả, khả năng liên lụy đến đối phương thực sự tồn tại. Quý Hựu Ngôn chán nản mím môi, "Tôi biết rồi, sẽ không còn lần sau đâu, cậu yên tâm."
Cảnh Tú nghiêng mặt đi chỗ khác, năm ngón tay đặt trên sofa khẽ siết lại. Mấy giây sau, cô lại trở về nhìn Quý Hựu Ngôn, ngữ khí tựa hồ đã hòa hoãn hơn, "Được, tôi đi tắm đây."
Tầm mắt Quý Hựu Ngôn rơi vào chiếc túi Nguyễn Ninh Vi đưa đến giúp mình, ngập ngừng muốn nói lại thôi, "Ừ, cậu mau đi đi."
Sau khi Cảnh Tú bỏ đi, Quý Hựu Ngôn vẫn chưa về phòng mà ngồi lên sofa. Cô lấy hết đồ trong túi xếp ra ngoài, cẩn thận phân loại rồi lựa thuốc mỡ có lẽ hôm nay Cảnh Tú sẽ cần đến, đặt riêng vào một chiếc túi.
Công việc nhanh chóng hoàn tất. Quý Hựu Ngôn nâng điện thoại lên, trong đầu đột nhiên thoáng qua những lời Nguyễn Ninh Vi mới nói ban nãy.
Cô do dự trước trang chủ WeChat hồi lâu rồi thuận theo mong muốn gửi tin cho Nguyễn Ninh Vi, "Ninh Vi à, ban nãy em kể em từng quay rất nhiều video của chị và cô Cảnh nhỉ, còn từng viết cả fanfic nữa."
"Vâng ạ." Nguyễn Ninh Vi mau lẹ phản hồi.
"Có thể gửi cho chị xem được không?" Mặt Quý Hựu Ngôn hơi nóng.
Ngay sau đó cô trông thấy bên cạnh avatar hình tròn của Nguyễn Ninh Vi hiện lên dòng chữ 'đối phương đang nhập tin' thoắt ẩn thoắt hiện không liền mạch, thành thử đợi mãi chưa thấy hồi âm. Quý Hựu Ngôn đỡ trán, lúng túng tự trách mình nóng vội hấp tấp.
May sao Nguyễn Ninh Vi cũng chịu phản hồi, "Vâng ạ, nếu có gì mạo phạm thì xin chị Quý hãy khoan dung [icon yêu thương]." Bên dưới đính vài đường link, kéo xuống có cả tệp văn bản đính kèm.
Quý Hựu Ngôn gửi lại sticker cười, có tật giật mình bảo, "Chị chỉ hiếu kỳ thôi." Gửi xong tin đến cả cô cũng phải sửng sốt, đúng là mất trí rồi, nhắn thế này chẳng phải quá mức giấu đầu hở đuôi hay sao?
Vừa định thu hồi tin nhắn, Nguyễn Ninh Vi đã đáp, "Em biết mà, em cũng không suy nghĩ gì nhiều đâu [nháy mắt cười]."
Quý Hựu Ngôn: "..."
Nghe xem có tí vẻ không nghĩ nhiều nào không? Cô quyết tâm mặc kệ lưới rách, dứt khoát không thèm giải thích thêm. Nguyễn Ninh Vi phán đoán sao cũng được, kể cả khi mọi người có nắm được đằng chuôi dù ít dù nhiều thì cũng chẳng ai đem nó tung hô cho công chúng.
Phòng Cảnh Tú vang lên tiếng kéo cửa kính, chắc Cảnh Tú tắm xong rồi. Quý Hựu Ngôn liền ngồi nghiêm chỉnh, đóng khung chat với Nguyễn Ninh Vi đi. Cô nhìn đồng hồ, đợi mười lăm phút trôi qua cho Cảnh Tú xong xuôi hết thủ tục dưỡng da, cô mới gõ cửa phòng đối phương.
Thành ra lần thứ hai xuất hiện cảnh tượng Quý Hựu Ngôn ôm hai cái túi đứng trước cửa phòng Cảnh Tú.
Cô mới gõ nhẹ hai lần, cánh cửa đã mở. Tóc Cảnh Tú ướt, toàn thân tản ra hương thơm của sữa tắm, trong cảm giác lan ran âm ẩm, dường như Cảnh Tú trở nên nhu hòa cực độ, "Sao thế?"
Quý Hựu Ngôn đưa món quà Nguyễn Ninh Vi nhờ chuyển hộ cho cô, "Quà của Ninh Vi này."
Cảnh Tú đưa tay tiếp nhận, bình thản nói, "Làm phiền cậu rồi."
Quý Hựu Ngôn cười, quan tâm hỏi, "Vết thương sáng nay đã khá hơn chưa? Khâu luyện tập cho tiết mục ổn cả chứ?" Buổi trưa Diêu Tiêu có báo cáo với cô, rằng eo Cảnh Tú có bị va đập, lại còn ngã lên ghế nên eo bị bầm khá lớn. Có điều Cảnh Tú kiên quyết coi nhẹ, không muốn đi bệnh viện mà chỉ thoa thuốc mỡ lên rồi bỏ đó.
"Tốt rồi, không sao hết." Cảnh Tú nhẹ nhàng trả lời.
Quý Hựu Ngôn thấy thái độ cô có vẻ ôn hòa thì được voi đòi tiên, cẩn thận từng li từng tí thử dò xét, "Mấy năm trước tôi theo học một sư phụ chuyên về xoa bóp bấm huyệt, thế nên khá có kiến thức trong việc lưu thông khí huyết, co giãn gân cốt đấy, nếu cậu không ngại, tôi giúp cậu mát xa được không?"
Chuyện xảy ra sau khi Cảnh Tú bị thương, trong lúc cô nhận một bộ phim truyền hình, vì liên quan đến đặc điểm nhân vật nên may mắn được tiếp xúc với một vị sư phụ rất có tiếng trong ngành. Vốn dĩ chỉ cần học mấy bước cơ bản để diễn cho đúng là xong, nhưng vì Cảnh Tú nên cô cố ý qua lại thăm hỏi nhiều lần, kết giao với vị sự phụ để xin chút ít ngón nghề. Mà kể cả khi làm như thế, trong lòng cô vẫn luôn nghĩ chắc sau này cũng chẳng cần dùng đến.
Mấy năm trước? Cảnh Tú không hỏi cô chi tiết là mấy năm mà đã lập tức tự lần ra được, hai năm trước, sau khi cô rời khỏi giới giải trí, Quý Hựu Ngôn có nhận một bộ phim về đề tài thời dân quốc. Vai của Quý Hựu Ngôn là người thừa kế một võ quán, trùng hợp trong một lần cứu nam chính đã có màn mát xa xoa bóp cực kỳ ám muội. Sau khi bộ phim đóng máy, scandal phim giả tình thật giữa nam diễn viên bạn diễn và Quý Hựu Ngôn đã làm dậy sóng một thời gian dài.
Vẻ mặt Cảnh Tú chẳng mấy chốc lạnh như băng, nụ cười có cũng như không nhuốm vẻ giễu cợt, "Tôi không nghĩ quan hệ giữa chúng ta tốt đến mức độ ấy."
Nụ cười của Quý Hựu Ngôn cứng lại. Thật ra cô cũng đoán trước mình sẽ bị từ chối, nhưng không ngờ Cảnh Tú lại bài xích tới mức đó, ngay cả ngữ khí cũng hàm chứa ý công kích.
Vẻ nhu hòa ban nãy là ảo giác sao? Quý Hựu Ngôn thầm nhủ.
"Mức độ ấy thì ngay cả đồng nghiệp bình thường cũng có thể mà?" Thấy Cảnh Tú không phản ứng, Quý Hựu Ngôn mím môi cầu khẩn.
Cảnh Tú trông thấy ánh mắt người đứng đối diện mới mấy giây trước còn sáng rực nay tràn đầy tăm tối ủ dột.
Thành ra lại có chút mềm lòng.
Cứ coi như ý tốt của người ta đi.
Cảnh Tú nhíu mày nhận lấy túi, lời ít ý nhiều, "Bao nhiêu."
Con người Quý Hựu Ngôn mới sáng hơn được tẹo đã lại nhuốm ít thất vọng, vội vã khước từ, "Không đáng là bao đâu."
Nhưng Cảnh Tú vẫn giữ vẻ kiên quyết.
Sắc mặt Quý Hựu Ngôn thay đổi liên tục, rồi tự dưng cô đổi giọng đáp ứng, "Được thôi."
Cô lấy điện thoại ra, mở màn hình add bạn của WeChat, nghiêm túc đề nghị, "Vậy chuyển khoản qua WeChat đi."
Tác giả có lời muốn nói:
Quý Hựu Ngôn đắc ý dạt dào: Mình thật đúng là một em bé thông minh!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.