Dụ Tội

Chương 102

Mặc Kỳ Lân

21/03/2017

CHƯƠNG 102

Edit : Đa Mộng

Beta : Trangki

Tần Diễm bị Hạ Vân Phong tát cho một phát tát.

“Ngươi đánh ta?” Thực hiển nhiên Tần Diễm không phục. (ai bảo hỗn =..=)

“Ta đánh ngươi thì thế nào, ta là đang dạy dỗ ngươi.” trong mắt Hạ Vân Phong vẫn bình tĩnh như trước, y chỉ có chút mệt mỏi nhìn chằm chằm Tần Diễm. Y nói chuyện cũng vẫn chậm như thường: “Không có nhi tử nào lại nói chuyện với phụ thân như vậy.”

Tần Diễm câm miệng, cắn môi không nói.

Nhưng ánh mắt hắn lại có vẻ hơi lãnh đạm, còn có điểm phức tạp, tựa hồ đang thầm oán Hạ Vân Phong động thủ đánh hắn. Phải biết rằng, Tần Diễm lớn như vậy rồi cũng chưa từng bị người tát qua.

Vốn y đã vì chuyện Hạ Đông mà cùng hắn không thoải mái, hiện tại mâu thuẫn của hai người có thể nói đã thăng cấp. Hạ Vân Phong cũng không muốn đánh Tần Diễm, không muốn đánh nhi tử……

Nhưng vừa rồi vẫn đánh Tần Diễm.

Khẳng định Tần Diễm sẽ càng chán ghét y, quan hệ vừa mới có chút tiến triển thì đã bị một cái tát của y đánh cho tan thành mây khói. Hạ Vân Phong cũng không biết làm như thế nào để dạy nhi tử.

“Ngươi chính là dùng loại phương pháp bạo lực này dạy nhi tử?” Tần Diễm cau mày, hắn phi thường bất mãn. Hắn nhu nhu mặt, hơi cười nhạo nhìn về phía Hạ Vân Phong : “Ngươi muốn ta tôn trọng ngươi, vậy trước hết ngươi làm tấm gương tốt cho ta xem, không cho ta cùng Hạ Đông qua lại còn chưa tính. Ta có thể không đi tìm hắn, ngươi nghĩ ta bẩn như vậy ta cũng không so đo, cũng không chấp nhặt với ngươi, nhưng chính ngươi còn không phải cùng Hoằng Dạ kia dây dưa không rõ, là chính ngươi có vấn đề, không phải ta có vấn đề……”

Tần Diễm dùng tiếng Trung nói xong, tiếp theo lại rất tức giận liên tiếp tuôn ra một tràng tiếng Anh. Tuy Hạ Vân Phong nghe không hiểu Tần Diễm nói tiếng Anh, nhưng y biết Tần Diễm đang chỉ trích y. (beta: vuốt mồ hôi chửi lại còn chửi bằng tiếng anh, xin bái phục :v )

Hạ Vân Phong không tính đi nữa, y đứng ở tại chỗ ánh mắt rất mệt mỏi. Y im lặng nghe Tần Diễm miệng tuôn đầy tiếng Anh nói với y, y nghe không hiểu vẫn còn nghe, nhưng từ trong giọng nói có thể nghe ra Tần Diễm rất có ý kiến với y.

“Ngươi không cần nghĩ ai cũng bẩn như vậy, ta rất bình thường, ta và ngươi không giống nhau, ta không phải đồng tính luyến ái.” cho tới bây giờ Tần Diễm đều rất trực tiếp, hắn lại bắt đầu nói tiếng Trung.

“Ta……” Hạ Vân Phong muốn nói ta cũng không phải.

Nhưng Tần Diễm cũng rất trực tiếp ngắt lời y: “Lúc trước là ngươi bảo Hạ Đông theo ta, hiện tại ngươi lại đối với hắn như vậy, hơn nữa ngươi còn hoài nghi ta và hắn có gì đó. Ở trong mắt ngươi có phải giữa nam nhân và nam nhân không thể tồn tại tình bạn hay không?” Hắn bạo phát, nghĩ tới mấy ngày trước, hắn cũng không nói chuyện với Hạ Vân Phong, hôm nay lại đem điều muốn nói đều nói ra.

“Ta hiểu lầm rồi sao?” Hạ Vân Phong rất bình tĩnh nhìn hắn, chẳng lẽ thật sự y đã hiểu lầm rồi……

“Hạ Đông là đối tác đầu tiên mà ta quen sau khi về nước, cũng là bằng hữu duy nhất ở đây.” Tần Diễm bình tĩnh nhìn chằm chằm nam nhân lười biếng, hắn có chút bất mãn đề cao âm lượng: “Ngươi đã hoài nghi ta như vậy, cũng không tin hắn như vậy, vậy lúc trước ngươi việc gì muốn hắn theo ta đi giúp ngươi đả thông nhân mạch, bây giờ ngươi lại hoài nghi chúng ta.”

“……”

“Có phải ngươi cảm thấy ta không nên có bằng hữu?” lúc này vẻ mặt Tần Diễm mới dịu đi một chút, không khí giữa hai người rất căng thẳng. Tần Diễm thấy Hạ Vân Phong không nói gì, hắn cũng không nghĩ khắc khẩu với Hạ Vân Phong nữa. Đây là lần đầu tiên kể từ khi hắn về nhà tới nay đã cùng Hạ Vân Phong phát sinh tranh chấp kịch liệt ngay trước mặt như vậy, nếu tiếp tục nữa e rằng hắn sẽ nói ra những lời càng khó nghe.

Nhìn thấy Hạ Vân Phong trầm mặc, hắn cũng không muốn giải thích nữa, hắn không muốn nhìn Hạ Vân Phong nên trực tiếp lên lầu đi ngủ, cũng không có được một tấc lại muốn tiến một thước chỉ trích Hạ Vân Phong.

Tần Diễm luôn luôn rất lãnh tĩnh nhưng hôm nay lại dùng thái độ này nói với y, y cũng biết Tần Diễm rất giận. Y mệt mỏi cau mày, dựa ngồi vào trên sô pha, ngay cả tâm tình hút thuốc cũng không có nữa.



Chẳng lẽ y thật sự hiểu sai rồi.

Y đánh Tần Diễm cũng không phải bởi vì Tần Diễm chống đối y mà vì thái độ Tần Diễm đối với y rất có vấn đề, hoàn toàn không có đem phụ thân y đây để vào mắt. Vì cứu vãn quan hệ giữa y và Tần Diễm, Hạ Vân Phong đã rất đau đầu. Vì để cả hai trở nên bình tĩnh một chút, đêm nay y không có đến “quấy rầy” Tần Diễm, cũng không có ngủ cùng Ngao Dương.

Y ở phòng khách ngồi cả một đêm.

Y suy nghĩ rất nhiều.

Sáng hôm sau nhìn thấy Tần Diễm xuống lầu, y vẫn cùng Tần Diễm ăn bữa sáng. Lúc Tần Diễm ăn sáng có thói quen xem báo tiếng Anh, Hạ Vân Phong an vị ở đối diện Tần Diễm nhìn hắn.

“Đêm nay ngươi có rảnh không?” Hạ Vân Phong rũ mắt, động tác thong thả uống thuốc bổ.

“Chuyện gì?” Tần Diễm không nhìn Hạ Vân Phong, chỉ lật báo tiếng Anh: “Khả năng có việc.”

Cái gì kêu khả năng có việc.

Có việc thì có việc.

Không có việc thì sẽ không có việc, cái gì kêu khả năng……

“Đêm nay ngươi và Hạ Đông cùng nhau trở về ăn cơm.” tối hôm qua Hạ Vân Phong suy nghĩ thật lâu, nếu chỉ là bằng hữu, y sẽ không phản đối. Y cũng không muốn chỉ vì Hạ Đông mà phá hủy quan hệ phụ tử giữa bọn họ.

“Không rảnh.” Tần Diễm buông báo xuống, ăn mấy miếng điểm tâm liền chuẩn bị đi cục chính trị.

“Ta muốn giới thiệu Hoằng Dạ cho các ngươi quen.” Hạ Vân Phong cũng nghĩ qua. Nếu tối hôm qua Tần Diễm thấy được tin tức Hoằng Dạ trở về, y cũng không có gì phải giấu diếm.

“Không có hứng thú.” Tần Diễm lãnh đạm nói xong liền xoa xoa miệng, trực tiếp xuất môn đi làm.

Hạ Vân Phong cũng không có ngăn cản, y im lặng ăn bữa sáng xong mới lên lầu trở về phòng ngủ. Lúc y tỉnh lại đã là buổi tối, y lười biếng nằm ở trên giường Tần Diễm ngủ bù.

Bình thường khi Hạ Vân Phong nghỉ ngơi, người hầu trong nhà cũng sẽ chiếu cố Ngao Dương, y cũng thực phiền lòng. Ngao Dương ở nhà sẽ không xảy ra chuyện gì, nhiều lắm chỉ có ở dưới lầu xem phim.

Y ở trên giường Tần Diễm ngủ thật lâu, thẳng đến khi Tần Diễm quay về, y mới chậm rãi mở to mắt. Tần Diễm thân hình không ổn ngồi ở bên giường, Hạ Vân Phong ngửi được một cỗ mùi rượu đậm đặc……

Tần Diễm uống rượu.

Tối nay Tần Diễm uống rất nhiều, vì vừa kết thúc xong một vụ án lớn nên mấy luật sư tụ lại ăn uống, hơn nữa mấy ngày nay thật phiền muộn, một mình hắn uống sáu bình rượu Tây.

Ngay cả bản thân trở về như thế nào hắn cũng không biết nữa, túi tiền và di động đều rơi cả. Hắn còn tưởng rằng mình vẫn còn đang ở chung cùng bạn gái tại khu biệt thự của những người giàu có ở nước ngoài.

Hắn chậm rãi tháo cà vạt ném xuống đất……

Tần Diễm hàm hàm hồ hồ nói tiếng Anh, Hạ Vân Phong căn bản nghe không hiểu.

“Ngươi đang nói cái gì?” Hạ Vân Phong chậm rãi ngồi dậy, lộ ra hơn phân nửa thân thể xích lõa. Trong phòng không bật đèn, tầm mắt rất tối.



Tần Diễm lắc lắc lắc lắc đứng lên, cởi quần áo ra liền nằm ngã ở trên giường, một tay túm hết chăn trên người Hạ Vân Phong kéo qua, đắp ở trên người hắn.

Trong phòng điều hòa mở vừa vặn, Hạ Vân Phong ngồi ở bên cạnh Tần Diễm, chậm rãi thay Tần Diễm đắp chăn: “Sao lại uống nhiều rượu như vậy, ngươi không vui?”

Tần Diễm mơ mơ màng màng gật đầu.

Hạ Vân Phong trầm mặc trong chốc lát, sau đó chậm rãi kéo một góc chăn ở trên thân Tần Diễm, che lại bộ vị trọng điểm của mình: “Mấy ngày nay ta cũng tự hỏi rất nhiều, ngươi và Hạ Đông kết giao bằng hữu, ta cũng sẽ không có ý kiến nữa, chỉ cần ngươi vui vẻ là được rồi.” Y không muốn cái nhà này cả ngày đều huyên náo đến gà chó không yên, y cũng muốn nhi tử cao hứng.

Nếu y không thỏa hiệp, tình cảm giữa phụ tử bọn họ có lẽ sẽ tiếp tục giằng co. Hạ Vân Phong không muốn nhìn thấy nhi tử mỗi ngày đều không buồn nói lời nào, hoặc là chiến tranh lạnh với y, hoặc là uống say mới về nhà……

Thân là phụ thân Tần Diễm, y không thể giận dỗi với nhi tử. Thật vất vả y mới tìm Tần Diễm về, y cũng không hy vọng Tần Diễm vì vậy mà có điều thầm oán đối với y.

Tần Diễm tựa hồ loáng thoáng lên tiếng.

Hạ Vân Phong đang chuẩn bị rời giường đi lấy khăn nóng tới chà lau cho Tần Diễm thì Tần Diễm lại vươn tay giữ chặt cổ tay y. Tần Diễm đối diện với Hạ Vân Phong, không cho y rời đi.

Y biết Tần Diễm uống rất nhiều rượu, hiện tại khẳng định rất không thoải mái, mà Tần Diễm thần chí không rõ, chỉ cảm thấy cảnh vật đều không ngừng xoay chuyển, hắn rất choáng……

Nhưng hắn lại biết, không thể buông tay y ra.

“Không cần đi.” Tần Diễm rốt cục nói rõ ràng ba chữ này, hắn tăng thêm lực đạo trên tay, vật ngã Hạ Vân Phong xuống. Hai tay của hắn lập tức khẩn trương ôm nam nhân thần thái lười biếng……

Thái dương Tần Diễm toát ra mồ hôi, trên khuôn mặt bình thường luôn mang theo vài phần ngạo khí kia, giờ phút này có vẻ có vài phần yếu ớt, khó chịu ôm sát thân thể xích lõa của Hạ Vân Phong.

Hạ Vân Phong thấy nhi tử say quá khó chịu, y chậm rãi vỗ về Tần Diễm: “Ta không đi.” Y nghiêng thân bị Tần Diễm ôm, giống như an ủi vỗ vỗ sườn thắt lưng hắn……

Hơi thở trầm trọng lại cực nóng kia của Tần Diễm đều phun ở trên mặt Hạ Vân Phong. Mùi rượu nồng đậm làm cho Hạ Vân Phong cũng hơi chút say, hai má y bị hơi thở nóng rực kia dần dần làm ướt……

Thắt lưng Hạ Vân Phong cũng bị Tần Diễm dần dần ôm sát thêm……

Nhìn thấy nhi tử không thoải mái nhíu mày, Hạ Vân Phong cũng chậm rãi ôm sát Tần Diễm. Y kéo chăn đắp thân thể lại, thân thể Tần Diễm rất nóng……

Tần Diễm còn không ngừng hồ ngôn loạn ngữ, nhưng hắn toàn nói tiếng Anh, Hạ Vân Phong hoàn toàn nghe không hiểu, nhưng y cảm giác được Tần Diễm ôm y không buông tay, y cũng chỉ đành im lặng tùy ý Tần Diễm ôm……

Tần Diễm ở nước ngoài sinh hoạt rất nhiều năm nên nói tiếng Anh rất rõ, nhưng Hạ Vân Phong cũng không cảm thấy mình và nhi tử có vấn đề gì về mặt giao tiếp. Y giống như an ủi vỗ vỗ Tần Diễm, động tác y rất thong thả, rất nhẹ……

“Tần Diễm, có phải ngươi rất nóng hay không?” Hạ Vân Phong cảm giác được nhiệt độ cơ thể của Tần Diễm đang không ngừng tăng lên. Trong chăn trở nên rất nóng, hơi thở Tần Diễm cũng nóng bỏng như vậy……

“Nóng……” Tần Diễm hàm hồ đáp một từ, nhưng rất nhanh liền im lặng. Hạ Vân Phong nhẹ nhàng vỗ lưng hắn, làm cho mày của hắn cũng dần dần giãn ra……

Tần Diễm cảm thấy rất nóng.

Đầu cũng rất đau, máu trong cơ thể giống như đang thiêu đốt, hắn chỉ biết mình đang ôm cái gì đó rất mát, làm cho hắn rất thoải mái. “ Cái đó ” rất mềm dẻo, tựa hồ có người ở bên tai hắn thong thả nói chuyện……

Loại cảm giác này thật thoải mái, làm cho hắn ôm chặt người bên cạnh…… Đăng bởi: admin

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Dụ Tội

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook