Dụ Tội

Chương 144

Mặc Kỳ Lân

21/03/2017

CHƯƠNG 144

Edit : Đa Mộng

Beta : Trangki

Hoằng Dạ tiếp nhận tạp chí nhìn nhìn rồi sai người làm đem tạp chí cầm đi: “Mấy tạp chí bát quái này đều là viết loạn.” Hắn trả lời thật tự nhiên.

“Tin tức cũng truyền bá rồi……” Ngao Dương uống canh, nhỏ giọng nói, “Mấy ngày hôm trước lúc ta bồi ba xem TV, liền thấy được……” Hắn nói xong liền cúi đầu ăn cơm.

Hoằng Dạ vươn tay sờ sờ đầu Ngao Dương: “Đều là đưa tin không thật.”

Tần Diễm ý vị thâm trường nhìn Hạ Vân Phong liếc mắt một cái, tầm mắt chuyển dời đến trên người Hoằng Dạ: “Ý của ngươi là ngươi không cùng nữ nhân kia quen nhau?” Điều hắn hỏi cũng chính là điều Hạ Vân Phong muốn hỏi.

Cũng là điều mà mọi người đều muốn biết……

“Không có.”

Tần Diễm nhìn về phía Hạ Vân Phong thần thái lười biếng, hiện tại Hạ Vân Phong tựa hồ là không có tâm tình ăn cơm nữa, thong thả uống rượu. Tần Diễm lại hỏi: “Kia vì sao lại đi khách sạn, đi đặt phòng nói chuyện phiếm?”

Hoằng Dạ gật đầu: “Ân. (suy nghĩ thú vị thật =..=)”

“Đại ca, ngươi thật sự không được tốt lắm.” Hình Liệt cười đến vui sướng khi người gặp họa. (=..=)

Hạ Vân Phong thong dong ăn cơm: “Nếu ngươi thật sự quen bạn gái, liền mang về tới cho ta xem xem.” Là phụ thân, y hoàn toàn có tư cách nói như vậy.

Hoằng Dạ không có trả lời, nhưng vẫn là an tĩnh gắp thức ăn cho Hạ Vân Phong.

Hạ Vân Phong cũng không cự tuyệt.

“Các ngươi từ từ ăn, ta còn có hồ sơ muốn xem.” Tần Diễm cũng không có tiếp tục truy vấn gì nữa, hắn ăn xong cơm rồi liền đi lên lầu.

Mà Hình Liệt cùng Ngao Dương ngồi ở dưới lầu chơi điện tử, Hạ Vân Phong cùng Hoằng Dạ còn chưa có ăn xong, Hoằng Dạ đang đợi Hạ Vân Phong, mà động tác ăn cơm của Hạ Vân Phong rất chậm, rất chậm.

Khuỷu tay Hoằng Dạ đặt ở trên bàn, một bàn tay cầm chiếc đũa chậm rãi chỉnh chỉnh lại đồ ăn trong bát, nhưng hắn không ăn, tựa hồ không có gì khẩu vị.



“Đồ ăn trong nhà có phải không ngon bằng đồ ăn bên ngoài hay không?” Hạ Vân Phong miễn cưỡng bưng bát, cầm thìa thong thả uống canh: “Không hợp khẩu vị cũng đừng ăn, tối nay bảo người hầu nấu cho ngươi món khác.”

Hoằng Dạ nhìn thấy Hạ Vân Phong buông bát xuống, mới vội vàng cầm mu bàn tay Hạ Vân Phong: “Ta cùng người mẫu kia không có quay lại với nhau, cũng không phải cái loại quan hệ như ngươi nghĩ.”

“……”

Hạ Vân Phong cảm thấy lòng bàn tay Hoằng Dạ rất nóng, y vừa định rút tay lại đã bị Hoằng Dạ nắm chặt: “Ngày đó ta đi ra ngoài chính là muốn cùng nàng nói rõ ràng.” Hắn lấy khăn tay thay Hạ Vân Phong lau miệng.

Hạ Vân Phong nhìn hắn, lười biếng trả lời: “Ân.”

“Ngươi gần đây đều ở nhà nghỉ ngơi, không có đi ra ngoài một chút nào, ngày mai ta bồi ngươi đi ra bên ngoài hít thở không khí.” Hoằng Dạ nhéo nhéo tay Hạ Vân Phong, hắn quay đầu nhìn về phía hai đệ đệ đang chơi trò chơi, xác định bọn họ không có nhìn về phía bên này sau, hắn quay đầu lại liền kề sát vào Hạ Vân Phong, hôn khóe môi Hạ Vân Phong một chút, “Được không?”

“Quên đi.” Hạ Vân Phong thong thả lắc đầu, y rút tay về, “Ngươi bình thường bận rất nhiều việc, không cần cố ý tìm thời gian theo giúp ta.”

Y cự tuyệt.

Hoằng Dạ cũng không có tiếp tục yêu cầu.

Nhưng ngày hôm sau.

Hoằng Dạ vẫn chủ động cùng Hạ Vân Phong đi chọn mua sô pha cùng với giường, Hạ Vân Phong vốn không cho hắn đi theo nhưng Hạ Vân Phong vừa ngồi lên xe, Hoằng Dạ liền chen vào. (mặt dày cũng là đặc điểm nổi bật của mấy anh công =..=)

“Ta hôm nay không có công việc.” Hoằng Dạ đi trước một bước biểu lộ thái độ, hắn lên xe sau thì xem tạp chí tiếng Anh. Hạ Vân Phong cũng không có phản đối nữa, để cho hắn đi theo.

Đến cửa hàng gia dụng Hạ Vân Phong nhìn nhìn sô pha phong cách cổ, y liếc mắt một cái liền nhìn trúng một bộ. Y còn chưa có mở miệng, Hoằng Dạ giống như biết y suy nghĩ cái gì, liền trực tiếp đi qua thử.

“Hạ lão bản, bộ sô pha này thực không tồi, là loại ngươi thích nhất.” Hoằng Dạ ngồi ở trên sô pha thực nổi bật. Loại cửa hàng cao cấp này không có vị khách nhân nào, chỉ có nhân viên cửa hàng đang giới thiệu.

Hạ Vân Phong không nhìn bộ sô pha kia nữa, y chuyển hướng đi bên kia, y tùy tiện nhìn nhìn không thấy có cái nào thích hợp, chỉ có bộ mà Hoằng Dạ ngồi lên kia là y thích nhất……

“Ngươi không thích bộ sô pha này?” Hoằng Dạ hỏi y, vỗ vỗ bên người, ý bảo Hạ Vân Phong ngồi xuống.

Hạ Vân Phong không ngồi, miễn cưỡng rũ mắt nhìn Hoằng Dạ: “Thích là thích, nhưng không nhất định sẽ thích hợp.” Y nói xong, đã muốn đi.

“Thích thì không cần bỏ qua.” Hoằng Dạ giữ chặt cổ tay y, hắn đứng lên gọi nhân viên cửa hàng tới, lấy ra thẻ đưa cho nhân viên cửa hàng, quyết định mua bộ sô pha này. Hạ Vân Phong không tính dùng tiền nhi tử, y vừa định mở miệng ngăn cản nhi tử thì Hoằng Dạ lại hào phóng nói, “Ngươi thích nó, ta sẽ mua cho ngươi, ta muốn ngươi vui vẻ.”

“Vậy mua cũng được.” Hạ Vân Phong tâm tình không tồi, tùy ý Hoằng Dạ lôi kéo. Sau, Hoằng Dạ bồi y đi chọn mua giường cho Ngao Dương cùng Hình Liệt, Hoằng Dạ cũng đưa ra không ít ý kiến. Mua hai cái giường xong, vẫn như trước là Hoằng Dạ trả tiền, Hạ Vân Phong cũng không ngăn cản. Hoằng Dạ muốn tặng này nọ cho Hình Liệt cùng Ngao Dương, y không phản đối.



Đặt hàng gia cụ xong sau, lại bảo người ta gửi đến biệt thự, Dung mẫu (= vú Dung, người phụ nữ được thuê để lo việc ăn uống… trong gia đình, nhưng vì trong nhà thúc có bà vú lo cho Cục cưng dễ nhằm lẫn nên ta để nguyên =.,=) biết việc này sau đã phụ trách bày trí gia cụ, cho nên Hoằng Dạ chủ động đưa ra đề nghị muốn mời Hạ Vân Phong ăn cơm.

“Cơm nước trong nhà không thể ăn?” Hạ Vân Phong nhíu mày, đang suy nghĩ có cần đổi đầu bếp hay không.

“Không phải.” Hoằng Dạ không kén chọn, “Nếu đã muốn đi ra rồi, liền thuận tiện ở bên ngoài ăn rồi trở về. Nếu ngươi không thích, chúng ta đây vẫn là trở về ăn.”

Hạ Vân Phong vẫn là cùng Hoằng Dạ ở bên ngoài dùng bữa tối, một nhà hàng rất lý tưởng, sắc điệu có chút tối nhưng thực thoải mái, Hạ Vân Phong thích ngồi ở vị trí gần cửa sổ.

Y rũ mắt nhìn chằm chằm món ăn mỹ vị, không cần y mở miệng, Hoằng Dạ đã biết y muốn ăn cái gì (=..=). Nhà hàng này thực hợp khẩu vị của Hạ Vân Phong nhưng Hạ Vân Phong hôm nay cũng rất ít cùng hắn nói chuyện với nhau.

Đều là Hoằng Dạ nói còn Hạ Vân Phong chỉ nghe, ngẫu nhiên gật đầu trả lời hai tiếng.

“Ngươi không phải cũng giống những người đó, cũng không tin tưởng ta.” Hoằng Dạ ánh mắt xa xăm dừng ở ngoài cửa sổ, hắn nhận thấy được Hạ Vân Phong gần đây đối với hắn rất lãnh đạm.

Hạ Vân Phong không trả lời.

Hai người ăn cơm đều không có nói nữa, thẳng đến khi ăn xong, Hạ Vân Phong không chút hoang mang động động môi: “Ta tin tưởng.” Y chưa từng có hoài nghi Hoằng Dạ.

Hoằng Dạ nghe thấy đáp án, tầm mắt hắn rơi xuống trên người Hạ Vân Phong: “Ta thật sự không có làm gì.”

“Ta biết.” Hạ Vân Phong thong dong nhìn về phía hắn, y cũng hiểu được mấy ngày nay đối đãi xa cách với Hoằng Dạ như vậy cũng đủ rồi, nhìn thấy bộ dáng Hoằng Dạ có chút thất vọng, y lười biếng ra tiếng, “Ăn xong sớm một chút về nhà, ta mệt mỏi.”

Hoằng Dạ đem chuyện tình ngày hôm đó đều nói cho Hạ Vân Phong, nữ nhân kia là muốn tìm hắn nối lại tình xưa, nhưng hắn cự tuyệt. Vì thế nên nữ nhân kia uống rượu nháo khóc nói muốn tự sát (phiền chết được, gặp phải ta thì tự sinh tự diệt nhá =..=), hắn cũng chỉ đành đi ra ngoài.

Bởi vì bạn gái mối tình đầu của hắn là người nước ngoài, cho nên đối với chuyện trong nước không quen, Hoằng Dạ không có khả năng mang nữ nhân kia đến nhà mình, nên đã đưa nữ nhân kia trở về khách sạn……

Hắn chờ cảm xúc nữ nhân kia ổn định sau mới rời đi, chuyện quá khứ Hoằng Dạ cũng không nghĩ nhắc lại, Hạ Vân Phong cũng không có truy vấn. Y không có lý do gì không tin Hoằng Dạ.

Y mới đầu là có chút bất mãn nhưng y không phải người không phân rõ phải trái. Y cũng biết Hoằng Dạ là một người không thích giải thích, bất quá hôm nay có thể nói cho y những điều này, y cũng sẽ không tiếp tục truy cứu.

Lúc hai người về nhà, trong nhà mọi thứ đều đã đổi xong, trong phòng khách không có bật đèn, Hạ Vân Phong đã nghĩ đi phòng Ngao Dương ngủ, nhưng lại bị Hoằng Dạ kéo đến trong phòng.

Suốt một tuần kế tiếp Hoằng Dạ ở lại trong nhà, hơn nữa bỏ hết một ít xã giao không cần thiết. Hạ Vân Phong vẫn là mỗi ngày ở dưới lầu bồi Ngao Dương, sau đó Hoằng Dạ đều ở cùng y.

Mỗi khi Ngao Dương xem TV hoặc là chơi game, Hoằng Dạ hoặc là an vị xem báo, hoặc là liền mát xa cho Hạ Vân Phong, giống như một chút cũng không cảm thấy nhàm chán…… (>wĐăng bởi: admin

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Dụ Tội

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook