Dụ Tội

Chương 150

Mặc Kỳ Lân

21/03/2017

CHƯƠNG 150

Edit : Đa Mộng

Beta : Trangki

Hạ Vân Phong còn giữ lại vài tia thanh tỉnh: “Không thể như vậy, như vậy là không đúng. (Đa Mộng : (=..=) 4 tên kia sao ko thấy thúc nói Trangki : có nói nhưng có ăn thua đâu :v )” Tay y đỡ bồn tắm lớn bên cạnh, y nghiêng thân đưa lưng về phía Hạ Đông, để cho Hạ Đông chà xát lưng cho y.

Nhưng Hạ Đông lại không có động tác gì.

“Thì ra ta làm nhiều như vậy, ngươi thủy chung vẫn không nhìn tới ta.” Hạ Đông thấp giọng nói xong sau đó vẫn im lặng thay Hạ Vân Phong chà lưng.

Nước thực nóng.

Lực đạo chà lau cũng rất mạnh, Hạ Vân Phong trở nên rất nóng. Hơn nữa tóc mai ở trên cổ y đều chảy ra mồ hôi, hơi nước hun đúc sắc mặt y khiến y trở nên thực dễ chịu.

Y sốt cao không giảm làm cho hai má có chút phiếm hồng, cái tay đỡ bồn tắm lớn bên cạnh của y bị Hạ Đông kéo xuống dưới, lòng bàn tay Hạ Đông phủ lên bàn tay y, nhẹ nhàng nắm tay y.

Ngón tay y hơi trở nên trắng……

Hai tay Hạ Đông xuyên qua dưới nách y vòng đến bên hông y, phía sau lưng nóng rực của y gắt gao dán ngực Hạ Đông, Hạ Đông hai tay nhẹ nhàng mà nắm tay y.

Lòng bàn tay phủ lên mu bàn tay Hạ Vân Phong, đem cả người Hạ Vân Phong đều ôm trụ, hắn cứ như vậy ôm Hạ Vân Phong ở trong bồn tắm lớn ngâm thật lâu, tư thế như vậy khiến Hạ Vân Phong cảm thấy thực an toàn. (=..=an toàn chỗ nào)

Y nghiêng đầu, dựa vào Hạ Đông.

Cái trán nóng bỏng mâu thuẫn ở thái dương Hạ Đông, nhiệt khí từ miệng y thở ra đều phả vào sườn mặt Hạ Đông, y im lặng nghe Hạ Đông thấp giọng nói chuyện.

“Nếu ngươi thật sự chán ghét ta như vậy, thì không cần cho ta quản lý công ty, trở về sau ta đem sự vụ công ty trả lại cho ngươi.” Hạ Đông nhẹ nhàng mà nắm tay Hạ Vân Phong, đem bàn tay y đặt lên môi hôn nhẹ……



“Ngươi…” Hạ Vân Phong vẻ mặt thực suy yếu, y vô lực nhìn chăm chú vào Hạ Đông, “Vì sao?” Y khó tránh khỏi có chút sinh khí, Hạ Đông thế nhưng ở lúc này nói với y muốn từ chức.

“Vô luận ta làm như thế nào, ngươi cũng không khích lệ ta. Ta thay ngươi đem công ty quản lý đến như thế nào, ngươi cũng sẽ không nhìn ta liếc mắt thêm một cái.” Hạ Đông cô đơn cúi đầu, hắn chậm rãi ôm sát Hạ Vân Phong.

Ánh mắt Hạ Vân Phong dừng lại ở sườn mặt Hạ Đông, trên mặt Hạ Đông dính bọt nước, hai tròng mắt bình tĩnh kia mang theo mấy phần thương tâm. Hạ Vân Phong giật giật môi: ”Ngươi chỉ có thể giúp ta làm việc, ta nuôi ngươi lớn như vậy, ngươi không thể vong ân phụ nghĩa.” Giọng nói y thực suy yếu, chậm đến làm cho người ta hoảng hốt.

Đôi môi Hạ Đông dán tại trên gương mặt nóng bỏng của y: “Ta sẽ không quên ân tình của ngươi.” Nói xong, đôi môi hắn chậm rãi đè nén hai má Hạ Vân Phong……

“Ngươi nghĩ muốn cái gì, có thể mở miệng nói với ta.” Hạ Vân Phong biết Hạ Đông mất hứng, ngẫu nhiên nháo loạn cáu kỉnh cũng là bình thường, y xác thực hẳn là thưởng cho Hạ Đông một chút.

Y bảo Hạ Đông nghĩ muốn cái gì liền tự mình mở miệng nói.

“Ta nghĩ muốn ngươi.” Môi Hạ Đông dán tại hai má y, bình tĩnh yêu cầu, đồng thời hắn đem Hạ Vân Phong ôm chặt hơn nữa, đây là lần thứ hai hắn đưa ra yêu cầu như vậy. (=.,= là lần thứ hai nga…)

Hắn nhớ rõ, lần đầu tiên lúc hắn đưa ra yêu cầu này bị Hạ Vân Phong hung hăng giáo huấn một hồi. Từ đó về sau hắn chỉ có thể nghĩ, không dám tiếp tục ở trước mặt Hạ Vân Phong nhắc tới chuyện này.

Đây là lần thứ hai……

Hạ Vân Phong bị bệnh, không có khí lực đánh hắn, cho nên hắn lại lặp lại một lần: “Ta chỉ muốn ngươi.” Hắn còn thật sự nhìn vẻ mặt Hạ Vân Phong dần hiện lên phức tạp.

Đôi môi kề sát hai má Hạ Vân Phong kia của hắn, một đường đi đến khóe môi Hạ Vân Phong.

Trên lông mi Hạ Vân Phong có giọt nước rơi xuống, y cụp mắt xuống, cũng không biết suy nghĩ cái gì, y thong thả nói chuyện: “Ngươi dám sao?” Y cảm thấy Hạ Đông không dám.

Hạ Đông không có trả lời, nhìn y trong chốc lát, đường hoàng đổ lên môi y.

Hắn dám.

Hắn cũng không phải không dám.



Trước kia hắn lo lắng Hạ Vân Phong sẽ để ý, sẽ đối với hắn phản cảm mà thôi. Bất quá hiện tại hắn có làm hay không đối với Hạ Vân Phong mà nói đều giống nhau, dù sao Hạ Vân Phong cũng sẽ không lấy con mắt kia nhìn hắn.

Hắn biết, thân phận của hắn không thể đánh đồng với bọn Hoằng Dạ, yêu cầu của hắn không cao, chỉ hy vọng có thể thường thường nhìn thấy Hạ Vân Phong mà thôi nhưng đều không có cơ hội.

Hắn là do Hạ Vân Phong tự tay nuôi lớn, hắn cũng rất muốn kêu Hạ Vân Phong là ba ba.

Nhưng mà….

Hạ Vân Phong không cho hắn gọi.

Đôi môi Hạ Đông dán ở trên môi y, nhẹ nhàng mà mân hôn đôi môi nóng bỏng của Hạ Vân Phong. Đôi môi hắn chậm rãi đè nén, nhẹ nhàng mà duyện hôn môi y……

Đôi môi nóng ướt cùng đầu lưỡi nóng mềm kia tiếp xúc, độ ấm đôi môi Hạ Vân Phong rất cao, đầu lưỡi nóng bỏng kia cũng ướt át mềm mại như vậy……

Thực giống như trước kia.

Hạ Vân Phong rõ ràng cảm giác được đầu lưỡi Hạ Đông vẽ viền môi y, xuyên thấu qua khe môi của hai người có thể tinh tường nhìn thấy đầu lưỡi đỏ ướt mềm mại, ái muội dây dưa……

Hạ Đông nghiêng đầu thuận lợi cho hắn xâm nhập hôn Hạ Vân Phong, ánh mắt hơi sầu não của hắn dừng ở sườn mặt Hạ Vân Phong. Này cũng là một lần cơ hội cuối cùng của hắn, có lẽ qua đêm nay Hạ Vân Phong sẽ không tiếp tục dùng hắn nữa.

Cho nên.

Hắn buộc chặt cánh tay, xiết chặt tay Hạ Vân Phong, đè nén môi Hạ Vân Phong, cho y một cái hôn sâu triền miên mà đau khổ……

Đầy miệng Hạ Vân Phong đều tràn ngập hơi thở dương cương của Hạ Đông, Hạ Đông hàm chứa đầu lưỡi y, tinh tế mút vào, liếm hôn mỗi một tấc mẫn cảm trong miệng y.

“Ngô……” Hạ Vân Phong nóng đến hừ lên tiếng.

Đôi môi Hạ Đông chậm rãi dời đi môi y: “Ba…… ( >ww.Đăng bởi: admin

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Dụ Tội

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook