Chương 166
Mặc Kỳ Lân
21/03/2017
CHƯƠNG 167
Edit : Đa Mộng
Beta : Trangki
Trên đường không có ai.
Hoằng Dạ tiến đến bên môi Hạ Vân Phong hôn một cái, xúc cảm nơi khóe môi Hạ Vân Phong thực ấm áp. Vừa rồi kinh hồn đều vì nụ hôn này mà dần dần khiến cho bình tĩnh lại.
Xe Hoằng Dạ bị tông nát nên đã kêu xe tải đến đây đưa đi.
Hoằng Dạ nói là muốn bồi Hạ Vân Phong, đương nhiên là phải tắt đi di động, không tiếp cuộc điện thoại nào. Bọn họ cùng một chỗ luôn có đề tài tán gẫu nói không xong, từ đồ cổ cho đến xe thể thao……
Do xe Hoằng Dạ bị tông hỏng cho nên Hạ Vân Phong bảo Hoằng Dạ đi xem xe mới, rồi tự mình đi mua. Hạ Vân Phong đem tiền đưa cho hắn, Hoằng Dạ cũng gật đầu đáp ứng, Hoằng Dạ bồi y đi xem triển lãm tranh cổ.
Tâm tình Hạ Vân Phong cũng dần khôi phục, chuyện A Lâm chính y không có để ý, mà là sai thủ hạ đi xử lý, y một lòng một dạ cùng nhi tử, hôm nay y thật cao hứng.
Bởi vì Hoằng Dạ bồi y đi xem triển lãm tranh cổ, mà y cũng bồi Hoằng Dạ đi xem xe mới, còn đến một nhà hàng Trung Quốc phong cảnh rất tuyệt dùng cơm, bọn họ đã khuya mới trở về.
Hoằng Dạ nói nhớ y.
Y tự nhiên là cao hứng.
Bởi vì gần đây Hoằng Dạ đều bề bộn nhiều việc, không có thời gian bồi y cho nên hôm nay cùng một chỗ Hoằng Dạ nói với y thiệt nhiều chuyện, cho dù là Hạ Vân Phong không nói lời nào, tự Hoằng Dạ cũng sẽ cùng y tán gẫu.
Thời điểm bọn họ về nhà thì chỉ có Hình Liệt cùng Ngao Dương đang ở nhà chơi điện tử. Bởi vì Hoằng Dạ hôm nay đụng xe, tuy rằng không có bị thương nhưng vẫn là cần bồi bổ.
Hạ Vân Phong về nhà bảo người hầu cấp Hoằng Dạ thuốc bổ quý để bổ thân thể, mà chính y ở phòng khách ngồi trong chốc lát, nhìn Hình Liệt cùng Ngao Dương chơi trong chốc lát rồi nghỉ ngơi.
“Ngươi như thế nào dạy Nhị ca ngươi ngoạn trò chơi bạo lực như vậy?” Hạ Vân Phong tựa vào trên sô pha hỏi Hình Liệt, Hình Liệt một bàn tay bấm chơi điện tử, một bàn tay duỗi ra phía sau……
Trượt vào trong quần áo Hạ Vân Phong. (=..= hạ lưu mọi lúc, mọi nơi)
Hắn một bên chơi trò chơi, một bên dành thời gian quay đầu lại nhìn Hạ Vân Phong: “Trò chơi này ngoạn mới vui, nhẹ nhàng quá sẽ không có ý nghĩa, tốc độ này rất nhanh, hơn nữa muốn tông liền tông.”
Bọn họ đang chơi trò chơi tàu lượn thực bạo lực.
Hạ Vân Phong cảm thấy Hình Liệt thật sự là một tên lưu manh không hơn không kém (=.,= chuẩn ko cần chỉnh), lúc này vẫn ở trên người y sờ loạn, rà qua rà lại, nếu hiện tại Ngao Dương quay đầu……
Cái gì cũng đều thấy được……
Hạ Vân Phong hất tay hắn ra, bảo hắn hảo hảo bồi Ngao Dương chơi trò chơi. Hạ Vân Phong vốn nghĩ cùng Ngao Dương tán gẫu hai câu, nhưng Ngao Dương chơi trò chơi chơi đến rất chuyên tâm.
Y cũng không có quấy rầy.
Lần trước ở phòng bơi lội, Ngao Dương “bế” y sau dó đối với y giống như không còn thân cận như trước kia nữa, hơn nữa cũng không đến phòng y ngủ, dù trước kia luôn nói sợ tối.
Hiện tại cũng chầm chậm quen rồi.
Hơn nữa đại bộ phận thời gian đều ở bên ngoài bồi bạn gái.
Kỳ thật, từ đáy lòng Hạ Vân Phong không quá thích nữ nhân Lạc Thanh Nghiên kia, bất quá lão ba nữ nhân kia đã từng giúp y……
Hơn nữa nữ nhân kia đối với Ngao Dương rất tốt.
Còn dạy Ngao Dương không ít thứ, hơn nữa lại khiến cho Ngao Dương con của y cao hứng như vậy, cho nên y mới không có phản đối quan hệ của bọn họ.
Y không biết Ngao Dương đối với chuyện phát sinh ở phòng bơi lội là nghĩ như thế nào, nhưng từ biểu hiện thường ngày xem ra, Ngao Dương thật giống như chuyện gì cũng chưa phát sinh qua vậy……
Hạ Vân Phong cũng không biết nhi tử này, rốt cuộc là hiểu hay là không hiểu.
Ngao Dương cũng chưa bao giờ đề cập đến sự kiện kia, mỗi lần Ngao Dương cùng một chỗ với y liền còn thật sự xem TV, bằng không thì dựa vào Hạ Vân Phong ngủ.
Chính là.
Ngao Dương sẽ không giống như trước kia tò mò như vậy, hắn sẽ không lại để cho Hạ Vân Phong dạy hắn chuyện về phương diện người lớn kia.
Lạc Thanh Nghiên hẳn là dạy hắn không ít.
Hạ Vân Phong nhìn thấy Ngao Dương đang chơi trò chơi, y liền lên lầu, trước khi y lên lầu Hình Liệt vươn tay sờ soạng y một phen (=..=). Y trực tiếp chụp mở tay Hình Liệt ra, đi lên lầu nghỉ ngơi.
Y vừa mới tiến vào phòng liền nhìn thấy Hoằng Dạ ngồi ở trên giường chờ y: “Muốn cùng nhau tắm rửa hay không?” Hoằng Dạ một bên cởi ra cúc áo mình, một bên chủ động mời y.
Muốn cùng nhau……
Tắm rửa hay không……
Hạ Vân Phong nở nụ cười.
Hoằng Dạ sẽ không giống Tần Diễm ở thời điểm y tắm rửa tự mình chen vào như vậy, mặc kệ thế nào Hoằng Dạ đều tôn trọng ý kiến y. Hơn nữa bình thường khi Hoằng Dạ “ôm” y cũng sẽ không giống Hình Liệt sờ loạn y như vậy……
Hoằng Dạ hầu hạ Hạ Vân Phong tắm rửa, hoàn toàn không cần Hạ Vân Phong tự mình động thủ, Hoằng Dạ sẽ chậm rãi thay y thoa sữa tắm, Hạ Vân Phong có thể cái gì cũng không cần làm, chỉ cần hút thuốc hưởng thụ là được.
Hơn nữa.
Ban đêm Hoằng Dạ sẽ ôm y xem phim.
Chính là.
Hạ Vân Phong phát hiện Hoằng Dạ thực thích phim có mặc đồng phục thầy thuốc, hộ sĩ, cảnh sát linh tinh để “làm”, y phát hiện nhi tử tựa hồ có sở thích cổ quái này (=..= bản chất a), còn lại đặc biệt thích mĩ nữ tóc vàng mắt xanh.
Ngũ quan Hoằng Dạ thực chính trực, hơn nữa hắn lại có thân phận địa vị nên người mẫu nội y kia khổ sở thương hắn như vậy, gần đây còn ở trên TV khóc lóc kể lể, nói Hoằng Dạ bỏ nàng.
Nữ nhân kia đúng là loại hình Hoằng Dạ thích, y hỏi Hoằng Dạ hai lần, nhưng Hoằng Dạ cũng khôngmuốn trả lời, chính là nói:“Đó là chuyện quá khứ, đừng nói nữa.”
Hoằng Dạ tựa hồ không có tính cùng một người mà kết giao hai lần.
“Ngươi hình như đã bỏ nàng thật lâu rồi, vì sao hiện tại nàng mới chạy đến khóc lóc kể lể.” Hạ Vân Phong dựa vào Hoằng Dạ, y nghiêng đầu nhắm mắt, lười biếng hỏi Hoằng Dạ, “Hay là nói, các ngươi mới chia tay gần đây?”
Thân thể hai người trần trụi tựa vào trên giường, chăn đắp ở bộ vị từ phần eo đi xuống. Hoằng Dạ ôm thắt lưng Hạ Vân Phong, làm cho cả người Hạ Vân Phong đều dựa vào hắn……
Đôi môi Hoằng Dạ từng chút từng chút dừng ở trên mặt y: “Đó là chuyện rất sớm trước kia, nàng muốn phao tin tức, truyền thông lại vừa thích thú tin tức như vậy.” Hắn nắm bắt tay Hạ Vân Phong, rà qua rà lại thưởng thức.
“ Ừ.”
Hạ Vân Phong lười biếng lên tiếng, cảm giác được môi Hoằng Dạ ở tại bên môi y, y cũng không có động, chính là im lặng nghỉ ngơi. Hoằng Dạ nếm qua thuốc bổ sau liền vẫn cứ như vậy ôm y nói chuyện.
Hạ Vân Phong nói Hoằng Dạ gần đây khi nào xuất môn thì cẩn thận một chút, mang thêm vài vệ sĩ, y cũng không có giấu diếm chuyện bị người đe dọa, Hoằng Dạ cũng tỏ vẻ bảo y không cần lo lắng.
Hạ Vân Phong nhớ rõ lới nói của Hoằng Dạ tại thời điểm lần trước bị người bắt cóc, y vẫn không có chủ động nhắc tới chuyện này, Hạ Vân Phong thong thả đổi một cái tư thế……
Y nằm ở trên giường, Hoằng Dạ nghiêng thân nhìn y……
“Lần trước khi ngươi bị bắt cóc, ở tầng cao nhất của tòa nhà Đông khu nói mấy lời kia, là đối bạn gái trước kia nói, hay là nói với ta?” Hạ Vân Phong nhìn Hoằng Dạ.
Hoằng Dạ nắm tay y, đặt ở bên môi hôn hai cái: “Đương nhiên là nói với ngươi.”
Hạ Vân Phong từ từ nhắm hai mắt.
Không phát ra tiếng.
Ánh mắt Hoằng Dạ dừng ở bên môi Hạ Vân Phong, mỗi một lần Hạ Vân Phong động môi, hắn đều muốn hôn lên, nhưng hắn lại rất muốn nghe âm thanh thành thục kia của Hạ Vân Phong……
“Ngươi ghen?” một bàn tay Hoằng Dạ ôm mặt y, một bàn tay nhẹ nhàng mà nắm bắt ngón tay y, đôi môi hắn dán đôi môi Hạ Vân Phong thong thả ma sát……
“Quan tâm nhi tử mà thôi.” Hạ Vân Phong giật giật môi, y thong thả mở mắt ra, híp mắt lại nhìn sườn mặt Hoằng Dạ, đôi môi Hoằng Dạ phi thường mềm mại.
Hoằng Dạ nâng môi lên……
Đôi môi Hạ Vân Phong bị hắn hôn đến bóng ướt……
Hắn từng chút một nhẹ mân môi Hạ Vân Phong, khiến cho môi y càng ướt át, càng hồng nhuận: “Ngươi quan tâm ta, ta thật cao hứng.” Hắn ái muội mân môi y……
Sau hai ngày.
Ban ngày Hoằng Dạ đều ở nhà, bọn họ thật giống như cặp vợ chồng mới cưới, không có lúc nào là đều không ôm cùng một chỗ. Chỉ có vào buổi tối, Tần Diễm bồi Hạ Vân Phong, bọn họ mới ngắn ngủi tách ra.
Hoằng Dạ ban ngày đều ở nhà, những người khác đều không ở cho nên chỉ có bọn họ ở nhà.Vì vậy Hoằng Dạ cũng không cần cố kỵ sẽ bị bọn đệ đệ nhìn thấy, hai người dính cùng một chỗ.
Cho dù chỉ là hôn môi, vừa hôn sẽ hôn thật lâu.
Không chỉ có bản thân Hạ Vân Phong mà ngay cả Hoằng Dạ đều có một loại cảm giác đang ở trong giai đoạn tình yêu cuồng nhiệt, hắn hôn đến nỗi môi Hạ Vân Phong đều có chút phát sưng lên……
Đương nhiên đôi môi Hoằng Dạ cũng bởi vì cả hai ủng hôn mà phiếm hồng……
Giống như hôn như thế nào cũng không đủ, vô luận là thời điểm Hạ Vân Phong ở phòng khách nghỉ ngơi, hay là thời điểm Hoằng Dạ làm bản thảo thiết kế, lại hoặc là trước khi ăn cơm, sau khi ăn cơm, thậm chí là tắm rửa, trước khi ngủ đều phải hôn.
Hạ Vân Phong chưa bao giờ cùng bạn giường hôn môi nhưng Hoằng Dạ không giống vậy. Quan hệ của bọn họ có điểm phức tạp, nói là phụ tử, nhưng loại quan hệ phụ tử này rất kỳ quái, nói là tình lữ, kia cũng không phải……
Nhưng quan hệ của bọn họ vô cùng thân mật……
Lúc Hoằng Dạ hôn y, y cũng không phản cảm, cũng không bài xích. Mỗi lần Hoằng Dạ hôn y xong, y đều cảm thấy đôi môi nóng lên, đầu lưỡi run lên, nhưng loại cảm giác này thực thoải mái……
Y thậm chí.
Thực thích.
Còn muốn, nhiều thêm một chút……
Hoằng Dạ đem y áp đảo lên phía sau tấm màn hoa mỹ lại rất nặng ở phòng khách kia hôn y, bởi vì từ chỗ này, cho dù là Hình Liệt cùng Ngao Dương trở về, cho dù bọn họ ở phòng khách chơi trò chơi điện tử vài giờ, chỉ cần bọn họ động tĩnh không lớn, người bên ngoài cũng không phát hiện được.
Hạ Vân Phong bị hắn hôn suốt hơn ba giờ, mà hai tay Hoằng Dạ cũng không ngại, nhẹ nhàng mà niết khấu địa phương mẫn cảm trên người Hạ Vân Phong. Cảm giác được hơi thở Hạ Vân Phong tăng thêm, hắn lại đem Hạ Vân Phong đè nén ở trên thủy tinh.
“Hôm nay ngươi rất hưng phấn.” Hoằng Dạ mỗi lần đều dán tại bên môi y nói nhỏ, hôn môi y, thân thiết xoa nắn : “Được không?”
Hạ Vân Phong mỗi lần cũng không trả lời.
“Không nói lời nào coi như ngươi cam chịu.” Hoằng Dạ mỗi lần đều đã tháo đai lưng ra, thân thể hai người cũng tựa vào cùng nhau, cảm giác nhiệt độ cơ thể lẫn nhau……
Hoằng Dạ hôn y.
Từ nụ hôn mới đầu mềm nhẹ, dần dần trở nên có chút nặng, có chút dài……
Sau đó.
Ngẫu nhiên thực dùng sức hôn y.
Hạ Vân Phong y cho tới bây giờ chưa từng bị hôn qua như vậy, tim y đập gia tốc, cho y cảm giác không đồng dạng như xưa.
Hoằng Dạ cảm thấy Hạ Vân Phong tựa hồ là rất thích, bởi vì mỗi lần Hạ Vân Phong cũng không đẩy ra……
Hạ Vân Phong đã muốn quen Hoằng Dạ mỗi ngày ôm y như vậy, hôn môi y, hôm nay Hoằng Dạ không hôn y, cũng không ôm y, y ngược lại cảm thấy có chút không được tự nhiên.
“Ngươi hôm nay nhìn ta cả ngày rồi, có chuyện gì muốn nói với ta sao?” Hoằng Dạ vẫn ngồi ở bên cạnh xem tạp chí, kỳ thật hắn luôn luôn chờ Hạ Vân Phong phản ứng……
Hạ Vân Phong uống mấy ngụm trà, thong thả buông chén trà xuống: “Ngươi hôm nay vì sao không hôn ta? (=..=)” Y hỏi thật trực tiếp, không có gì phải kiêng dè, cũng không có gì ngượng ngùng.
Trải qua mấy ngày hôm trước sau, Hoằng Dạ giống như ăn (ăn j thế Mặc tỷ cào cào), qua không được vài phút liền ôm y hôn trong chốc lát, hôn đến tâm của y đều rối loạn, Hạ Vân Phong cho tới bây giờ chưa bị người hôn qua như vậy.
Hoằng Dạ buông tạp chí xuống, hắn trực tiếp đứng dậy đi phòng bếp, bưng tới một chén thuốc bổ tự mình vì Hạ Vân Phong nấu: “Ta hầm cả một buổi chiều, ngươi uống nhiều một chút.”
Thìa đưa đến bên môi Hạ Vân Phong……
“Là cái gì?”
“Bổ thân.” Môi Hoằng Dạ tiến đến bên thìa, thổi hai cái, “Ta cố ý hầm cho ngươi.” Hắn nhìn Hạ Vân Phong, hắn tự mình uy Hạ Vân Phong uống thuốc bổ.
Hạ Vân Phong nhìn thoáng qua thuốc bổ, là huyết yến thượng đẳng, y thong thả hé miệng, uống……
“Uống ngon không?”
Hạ Vân Phong gật đầu.
Hương vị không tồi.
Thuốc bổ chưa ăn ra cái gì bổ, bất quá lại có được nhi tử tri kỷ……
Hạ Vân Phong thong thả lấy qua thìa trong tay Hoằng Dạ, y dựa vào sô pha, chậm rì rì đưa một muỗng đến bên môi Hoằng Dạ, ý bảo Hoằng Dạ cũng ăn một chút……
Hoằng Dạ chính là nhìn y.
Không há mồm.
Một lát sau Hoằng Dạ mới nói: “Chính là hầm cho ngươi.”
Thìa trong tay Hạ Vân Phong như có như không nhẹ nhàng mà đụng tới môi Hoằng Dạ, động tác trong lúc vô ý của y thoạt nhìn thật giống như đang cố ý khiêu khích Hoằng Dạ.
“Lần đầu tiên ăn đến huyết yến ngon như vậy.” Hoằng Dạ theo dõi y, “Bởi vì là ngươi bón.”
Miệng thực ngọt. (=..= hơn đường phèn)
“Vậy ăn nhiều một chút.” Hạ Vân Phong đem thìa đưa trả cho Hoằng Dạ, hai người chia xẻ thuốc bổ mà Hoằng Dạ làm cả một buổi chiều.
Hạ Vân Phong nhìn thấy Hoằng Dạ uống mấy muỗng sau lại hạ bát xuống, rất nhanh Hoằng Dạ liền đè ép lại đây, huyết yến kia ở đầu lưỡi hai người chậm rãi nổi lên, cả hai tinh tế nhấm nháp……
Hạ Vân Phong ăn xong sau mới biết được đêm nay Hoằng Dạ vì sao không hôn y nữa. Hoằng Dạ hôn xong chính là nhợt nhạt chọt chot môi Hạ Vân Phong hai cái, bởi vì môi Hạ Vân Phong trải qua vài ngày hôn nồng nhiệt, bị hôn đến có chút nóng lên phát đau……
Sau đó Hạ Vân Phong liền vẫn nằm xem TV, mà Hoằng Dạ an vị ở bên cạnh y thay y mát xa, chính là Hạ Vân Phong nhìn thấy tin tức làm cho người ta ngoài ý muốn: quan lớn Đông khu ngã lầu bỏ mình.
Người này là phụ thân Lạc Thanh Nghiên.
Phụ thân Lạc Thanh Nghiên chết sau đó Hạ Vân Phong cũng đi tham gia lễ tang. Ngao Dương luôn luôn ở bên cạnh Lạc Thanh Nghiên, mà lúc Hạ Vân Phong đi chỉ dẫn theo Hình Liệt đi.
Mấy ngày nay.
Hạ Vân Phong từ trong miệng vài nhi tử biết được, gần đây xe bọn họ thường xuyên bị người lộng phá, xe cũng thường thường bị người tạt sơn, Hạ Vân Phong bảo bọn họ ở bên ngoài cẩn thận một chút.
Hôm nay.
Bên ngoài trời đổ mưa to.
Hạ Vân Phong đi đến nhà tang lễ một chuyến, bên kia tất cả đều là người của cục chính trị Đông khu. Y cũng không có tiện ở lâu, cho phép Ngao Dương lưu lại chăm sóc Lạc Thanh Nghiên.
Y cùng Hình Liệt rất nhanh liền ly khai.
Trong xe.
Hình Liệt một bên lái xe, một bên duỗi tay sờ y (=..= tập trung chuyên môn dùm cái, Hình cảnh quan), hắn thực trấn định nói với Hạ Vân Phong: “Lốp xe của ta hình như bị người phá hoại.” Hắn ngắm mắt kính điều hướng một cái……
Quả nhiên.
Bánh xe bên trái bị phá hoại.
Hạ Vân Phong ngăn tay hắn: “Chuyên tâm lái xe. (=.,= đã bảo mà…)” ánh mắt y dừng ở ngoài cửa sổ, con ngươi trầm để của y lẳng lặng nhìn chằm chằm chiếc xe hơi chạy ở bên cạnh bọn họ……
Ánh mắt Hình Liệt cũng nhìn tới mấy chiếc xe hơi bên này……
Xe chạy thật vững vàng.
Hình Liệt giảm tốc lại, hai chiếc xe bên cạnh cũng giảm tốc theo, ba chiếc xe song song chạy cùng một chỗ……
Hình Liệt cùng Hạ Vân Phong đồng thời liếc mắt kính sau một cái, phía sau xe bọn họ còn đi theo một chiếc xe hơi cùng hai chiếc xe bên cạnh giống nhau như đúc, nguy rồi……
Hạ Vân Phong thong thả vươn tay kéo đai an toàn qua, cài thật chặt.
Hình Liệt cũng không tự chủ buộc thật chặt đai an toàn buộc ở trên người, hai người cũng chưa nói chuyện, chính là xe vừa chạy lên cầu vượt, Hình Liệt bắt đầu nhấn mạnh ga, xe thể thao vượt ra ngoài như bão táp…… Đăng bởi: admin
Edit : Đa Mộng
Beta : Trangki
Trên đường không có ai.
Hoằng Dạ tiến đến bên môi Hạ Vân Phong hôn một cái, xúc cảm nơi khóe môi Hạ Vân Phong thực ấm áp. Vừa rồi kinh hồn đều vì nụ hôn này mà dần dần khiến cho bình tĩnh lại.
Xe Hoằng Dạ bị tông nát nên đã kêu xe tải đến đây đưa đi.
Hoằng Dạ nói là muốn bồi Hạ Vân Phong, đương nhiên là phải tắt đi di động, không tiếp cuộc điện thoại nào. Bọn họ cùng một chỗ luôn có đề tài tán gẫu nói không xong, từ đồ cổ cho đến xe thể thao……
Do xe Hoằng Dạ bị tông hỏng cho nên Hạ Vân Phong bảo Hoằng Dạ đi xem xe mới, rồi tự mình đi mua. Hạ Vân Phong đem tiền đưa cho hắn, Hoằng Dạ cũng gật đầu đáp ứng, Hoằng Dạ bồi y đi xem triển lãm tranh cổ.
Tâm tình Hạ Vân Phong cũng dần khôi phục, chuyện A Lâm chính y không có để ý, mà là sai thủ hạ đi xử lý, y một lòng một dạ cùng nhi tử, hôm nay y thật cao hứng.
Bởi vì Hoằng Dạ bồi y đi xem triển lãm tranh cổ, mà y cũng bồi Hoằng Dạ đi xem xe mới, còn đến một nhà hàng Trung Quốc phong cảnh rất tuyệt dùng cơm, bọn họ đã khuya mới trở về.
Hoằng Dạ nói nhớ y.
Y tự nhiên là cao hứng.
Bởi vì gần đây Hoằng Dạ đều bề bộn nhiều việc, không có thời gian bồi y cho nên hôm nay cùng một chỗ Hoằng Dạ nói với y thiệt nhiều chuyện, cho dù là Hạ Vân Phong không nói lời nào, tự Hoằng Dạ cũng sẽ cùng y tán gẫu.
Thời điểm bọn họ về nhà thì chỉ có Hình Liệt cùng Ngao Dương đang ở nhà chơi điện tử. Bởi vì Hoằng Dạ hôm nay đụng xe, tuy rằng không có bị thương nhưng vẫn là cần bồi bổ.
Hạ Vân Phong về nhà bảo người hầu cấp Hoằng Dạ thuốc bổ quý để bổ thân thể, mà chính y ở phòng khách ngồi trong chốc lát, nhìn Hình Liệt cùng Ngao Dương chơi trong chốc lát rồi nghỉ ngơi.
“Ngươi như thế nào dạy Nhị ca ngươi ngoạn trò chơi bạo lực như vậy?” Hạ Vân Phong tựa vào trên sô pha hỏi Hình Liệt, Hình Liệt một bàn tay bấm chơi điện tử, một bàn tay duỗi ra phía sau……
Trượt vào trong quần áo Hạ Vân Phong. (=..= hạ lưu mọi lúc, mọi nơi)
Hắn một bên chơi trò chơi, một bên dành thời gian quay đầu lại nhìn Hạ Vân Phong: “Trò chơi này ngoạn mới vui, nhẹ nhàng quá sẽ không có ý nghĩa, tốc độ này rất nhanh, hơn nữa muốn tông liền tông.”
Bọn họ đang chơi trò chơi tàu lượn thực bạo lực.
Hạ Vân Phong cảm thấy Hình Liệt thật sự là một tên lưu manh không hơn không kém (=.,= chuẩn ko cần chỉnh), lúc này vẫn ở trên người y sờ loạn, rà qua rà lại, nếu hiện tại Ngao Dương quay đầu……
Cái gì cũng đều thấy được……
Hạ Vân Phong hất tay hắn ra, bảo hắn hảo hảo bồi Ngao Dương chơi trò chơi. Hạ Vân Phong vốn nghĩ cùng Ngao Dương tán gẫu hai câu, nhưng Ngao Dương chơi trò chơi chơi đến rất chuyên tâm.
Y cũng không có quấy rầy.
Lần trước ở phòng bơi lội, Ngao Dương “bế” y sau dó đối với y giống như không còn thân cận như trước kia nữa, hơn nữa cũng không đến phòng y ngủ, dù trước kia luôn nói sợ tối.
Hiện tại cũng chầm chậm quen rồi.
Hơn nữa đại bộ phận thời gian đều ở bên ngoài bồi bạn gái.
Kỳ thật, từ đáy lòng Hạ Vân Phong không quá thích nữ nhân Lạc Thanh Nghiên kia, bất quá lão ba nữ nhân kia đã từng giúp y……
Hơn nữa nữ nhân kia đối với Ngao Dương rất tốt.
Còn dạy Ngao Dương không ít thứ, hơn nữa lại khiến cho Ngao Dương con của y cao hứng như vậy, cho nên y mới không có phản đối quan hệ của bọn họ.
Y không biết Ngao Dương đối với chuyện phát sinh ở phòng bơi lội là nghĩ như thế nào, nhưng từ biểu hiện thường ngày xem ra, Ngao Dương thật giống như chuyện gì cũng chưa phát sinh qua vậy……
Hạ Vân Phong cũng không biết nhi tử này, rốt cuộc là hiểu hay là không hiểu.
Ngao Dương cũng chưa bao giờ đề cập đến sự kiện kia, mỗi lần Ngao Dương cùng một chỗ với y liền còn thật sự xem TV, bằng không thì dựa vào Hạ Vân Phong ngủ.
Chính là.
Ngao Dương sẽ không giống như trước kia tò mò như vậy, hắn sẽ không lại để cho Hạ Vân Phong dạy hắn chuyện về phương diện người lớn kia.
Lạc Thanh Nghiên hẳn là dạy hắn không ít.
Hạ Vân Phong nhìn thấy Ngao Dương đang chơi trò chơi, y liền lên lầu, trước khi y lên lầu Hình Liệt vươn tay sờ soạng y một phen (=..=). Y trực tiếp chụp mở tay Hình Liệt ra, đi lên lầu nghỉ ngơi.
Y vừa mới tiến vào phòng liền nhìn thấy Hoằng Dạ ngồi ở trên giường chờ y: “Muốn cùng nhau tắm rửa hay không?” Hoằng Dạ một bên cởi ra cúc áo mình, một bên chủ động mời y.
Muốn cùng nhau……
Tắm rửa hay không……
Hạ Vân Phong nở nụ cười.
Hoằng Dạ sẽ không giống Tần Diễm ở thời điểm y tắm rửa tự mình chen vào như vậy, mặc kệ thế nào Hoằng Dạ đều tôn trọng ý kiến y. Hơn nữa bình thường khi Hoằng Dạ “ôm” y cũng sẽ không giống Hình Liệt sờ loạn y như vậy……
Hoằng Dạ hầu hạ Hạ Vân Phong tắm rửa, hoàn toàn không cần Hạ Vân Phong tự mình động thủ, Hoằng Dạ sẽ chậm rãi thay y thoa sữa tắm, Hạ Vân Phong có thể cái gì cũng không cần làm, chỉ cần hút thuốc hưởng thụ là được.
Hơn nữa.
Ban đêm Hoằng Dạ sẽ ôm y xem phim.
Chính là.
Hạ Vân Phong phát hiện Hoằng Dạ thực thích phim có mặc đồng phục thầy thuốc, hộ sĩ, cảnh sát linh tinh để “làm”, y phát hiện nhi tử tựa hồ có sở thích cổ quái này (=..= bản chất a), còn lại đặc biệt thích mĩ nữ tóc vàng mắt xanh.
Ngũ quan Hoằng Dạ thực chính trực, hơn nữa hắn lại có thân phận địa vị nên người mẫu nội y kia khổ sở thương hắn như vậy, gần đây còn ở trên TV khóc lóc kể lể, nói Hoằng Dạ bỏ nàng.
Nữ nhân kia đúng là loại hình Hoằng Dạ thích, y hỏi Hoằng Dạ hai lần, nhưng Hoằng Dạ cũng khôngmuốn trả lời, chính là nói:“Đó là chuyện quá khứ, đừng nói nữa.”
Hoằng Dạ tựa hồ không có tính cùng một người mà kết giao hai lần.
“Ngươi hình như đã bỏ nàng thật lâu rồi, vì sao hiện tại nàng mới chạy đến khóc lóc kể lể.” Hạ Vân Phong dựa vào Hoằng Dạ, y nghiêng đầu nhắm mắt, lười biếng hỏi Hoằng Dạ, “Hay là nói, các ngươi mới chia tay gần đây?”
Thân thể hai người trần trụi tựa vào trên giường, chăn đắp ở bộ vị từ phần eo đi xuống. Hoằng Dạ ôm thắt lưng Hạ Vân Phong, làm cho cả người Hạ Vân Phong đều dựa vào hắn……
Đôi môi Hoằng Dạ từng chút từng chút dừng ở trên mặt y: “Đó là chuyện rất sớm trước kia, nàng muốn phao tin tức, truyền thông lại vừa thích thú tin tức như vậy.” Hắn nắm bắt tay Hạ Vân Phong, rà qua rà lại thưởng thức.
“ Ừ.”
Hạ Vân Phong lười biếng lên tiếng, cảm giác được môi Hoằng Dạ ở tại bên môi y, y cũng không có động, chính là im lặng nghỉ ngơi. Hoằng Dạ nếm qua thuốc bổ sau liền vẫn cứ như vậy ôm y nói chuyện.
Hạ Vân Phong nói Hoằng Dạ gần đây khi nào xuất môn thì cẩn thận một chút, mang thêm vài vệ sĩ, y cũng không có giấu diếm chuyện bị người đe dọa, Hoằng Dạ cũng tỏ vẻ bảo y không cần lo lắng.
Hạ Vân Phong nhớ rõ lới nói của Hoằng Dạ tại thời điểm lần trước bị người bắt cóc, y vẫn không có chủ động nhắc tới chuyện này, Hạ Vân Phong thong thả đổi một cái tư thế……
Y nằm ở trên giường, Hoằng Dạ nghiêng thân nhìn y……
“Lần trước khi ngươi bị bắt cóc, ở tầng cao nhất của tòa nhà Đông khu nói mấy lời kia, là đối bạn gái trước kia nói, hay là nói với ta?” Hạ Vân Phong nhìn Hoằng Dạ.
Hoằng Dạ nắm tay y, đặt ở bên môi hôn hai cái: “Đương nhiên là nói với ngươi.”
Hạ Vân Phong từ từ nhắm hai mắt.
Không phát ra tiếng.
Ánh mắt Hoằng Dạ dừng ở bên môi Hạ Vân Phong, mỗi một lần Hạ Vân Phong động môi, hắn đều muốn hôn lên, nhưng hắn lại rất muốn nghe âm thanh thành thục kia của Hạ Vân Phong……
“Ngươi ghen?” một bàn tay Hoằng Dạ ôm mặt y, một bàn tay nhẹ nhàng mà nắm bắt ngón tay y, đôi môi hắn dán đôi môi Hạ Vân Phong thong thả ma sát……
“Quan tâm nhi tử mà thôi.” Hạ Vân Phong giật giật môi, y thong thả mở mắt ra, híp mắt lại nhìn sườn mặt Hoằng Dạ, đôi môi Hoằng Dạ phi thường mềm mại.
Hoằng Dạ nâng môi lên……
Đôi môi Hạ Vân Phong bị hắn hôn đến bóng ướt……
Hắn từng chút một nhẹ mân môi Hạ Vân Phong, khiến cho môi y càng ướt át, càng hồng nhuận: “Ngươi quan tâm ta, ta thật cao hứng.” Hắn ái muội mân môi y……
Sau hai ngày.
Ban ngày Hoằng Dạ đều ở nhà, bọn họ thật giống như cặp vợ chồng mới cưới, không có lúc nào là đều không ôm cùng một chỗ. Chỉ có vào buổi tối, Tần Diễm bồi Hạ Vân Phong, bọn họ mới ngắn ngủi tách ra.
Hoằng Dạ ban ngày đều ở nhà, những người khác đều không ở cho nên chỉ có bọn họ ở nhà.Vì vậy Hoằng Dạ cũng không cần cố kỵ sẽ bị bọn đệ đệ nhìn thấy, hai người dính cùng một chỗ.
Cho dù chỉ là hôn môi, vừa hôn sẽ hôn thật lâu.
Không chỉ có bản thân Hạ Vân Phong mà ngay cả Hoằng Dạ đều có một loại cảm giác đang ở trong giai đoạn tình yêu cuồng nhiệt, hắn hôn đến nỗi môi Hạ Vân Phong đều có chút phát sưng lên……
Đương nhiên đôi môi Hoằng Dạ cũng bởi vì cả hai ủng hôn mà phiếm hồng……
Giống như hôn như thế nào cũng không đủ, vô luận là thời điểm Hạ Vân Phong ở phòng khách nghỉ ngơi, hay là thời điểm Hoằng Dạ làm bản thảo thiết kế, lại hoặc là trước khi ăn cơm, sau khi ăn cơm, thậm chí là tắm rửa, trước khi ngủ đều phải hôn.
Hạ Vân Phong chưa bao giờ cùng bạn giường hôn môi nhưng Hoằng Dạ không giống vậy. Quan hệ của bọn họ có điểm phức tạp, nói là phụ tử, nhưng loại quan hệ phụ tử này rất kỳ quái, nói là tình lữ, kia cũng không phải……
Nhưng quan hệ của bọn họ vô cùng thân mật……
Lúc Hoằng Dạ hôn y, y cũng không phản cảm, cũng không bài xích. Mỗi lần Hoằng Dạ hôn y xong, y đều cảm thấy đôi môi nóng lên, đầu lưỡi run lên, nhưng loại cảm giác này thực thoải mái……
Y thậm chí.
Thực thích.
Còn muốn, nhiều thêm một chút……
Hoằng Dạ đem y áp đảo lên phía sau tấm màn hoa mỹ lại rất nặng ở phòng khách kia hôn y, bởi vì từ chỗ này, cho dù là Hình Liệt cùng Ngao Dương trở về, cho dù bọn họ ở phòng khách chơi trò chơi điện tử vài giờ, chỉ cần bọn họ động tĩnh không lớn, người bên ngoài cũng không phát hiện được.
Hạ Vân Phong bị hắn hôn suốt hơn ba giờ, mà hai tay Hoằng Dạ cũng không ngại, nhẹ nhàng mà niết khấu địa phương mẫn cảm trên người Hạ Vân Phong. Cảm giác được hơi thở Hạ Vân Phong tăng thêm, hắn lại đem Hạ Vân Phong đè nén ở trên thủy tinh.
“Hôm nay ngươi rất hưng phấn.” Hoằng Dạ mỗi lần đều dán tại bên môi y nói nhỏ, hôn môi y, thân thiết xoa nắn : “Được không?”
Hạ Vân Phong mỗi lần cũng không trả lời.
“Không nói lời nào coi như ngươi cam chịu.” Hoằng Dạ mỗi lần đều đã tháo đai lưng ra, thân thể hai người cũng tựa vào cùng nhau, cảm giác nhiệt độ cơ thể lẫn nhau……
Hoằng Dạ hôn y.
Từ nụ hôn mới đầu mềm nhẹ, dần dần trở nên có chút nặng, có chút dài……
Sau đó.
Ngẫu nhiên thực dùng sức hôn y.
Hạ Vân Phong y cho tới bây giờ chưa từng bị hôn qua như vậy, tim y đập gia tốc, cho y cảm giác không đồng dạng như xưa.
Hoằng Dạ cảm thấy Hạ Vân Phong tựa hồ là rất thích, bởi vì mỗi lần Hạ Vân Phong cũng không đẩy ra……
Hạ Vân Phong đã muốn quen Hoằng Dạ mỗi ngày ôm y như vậy, hôn môi y, hôm nay Hoằng Dạ không hôn y, cũng không ôm y, y ngược lại cảm thấy có chút không được tự nhiên.
“Ngươi hôm nay nhìn ta cả ngày rồi, có chuyện gì muốn nói với ta sao?” Hoằng Dạ vẫn ngồi ở bên cạnh xem tạp chí, kỳ thật hắn luôn luôn chờ Hạ Vân Phong phản ứng……
Hạ Vân Phong uống mấy ngụm trà, thong thả buông chén trà xuống: “Ngươi hôm nay vì sao không hôn ta? (=..=)” Y hỏi thật trực tiếp, không có gì phải kiêng dè, cũng không có gì ngượng ngùng.
Trải qua mấy ngày hôm trước sau, Hoằng Dạ giống như ăn (ăn j thế Mặc tỷ cào cào), qua không được vài phút liền ôm y hôn trong chốc lát, hôn đến tâm của y đều rối loạn, Hạ Vân Phong cho tới bây giờ chưa bị người hôn qua như vậy.
Hoằng Dạ buông tạp chí xuống, hắn trực tiếp đứng dậy đi phòng bếp, bưng tới một chén thuốc bổ tự mình vì Hạ Vân Phong nấu: “Ta hầm cả một buổi chiều, ngươi uống nhiều một chút.”
Thìa đưa đến bên môi Hạ Vân Phong……
“Là cái gì?”
“Bổ thân.” Môi Hoằng Dạ tiến đến bên thìa, thổi hai cái, “Ta cố ý hầm cho ngươi.” Hắn nhìn Hạ Vân Phong, hắn tự mình uy Hạ Vân Phong uống thuốc bổ.
Hạ Vân Phong nhìn thoáng qua thuốc bổ, là huyết yến thượng đẳng, y thong thả hé miệng, uống……
“Uống ngon không?”
Hạ Vân Phong gật đầu.
Hương vị không tồi.
Thuốc bổ chưa ăn ra cái gì bổ, bất quá lại có được nhi tử tri kỷ……
Hạ Vân Phong thong thả lấy qua thìa trong tay Hoằng Dạ, y dựa vào sô pha, chậm rì rì đưa một muỗng đến bên môi Hoằng Dạ, ý bảo Hoằng Dạ cũng ăn một chút……
Hoằng Dạ chính là nhìn y.
Không há mồm.
Một lát sau Hoằng Dạ mới nói: “Chính là hầm cho ngươi.”
Thìa trong tay Hạ Vân Phong như có như không nhẹ nhàng mà đụng tới môi Hoằng Dạ, động tác trong lúc vô ý của y thoạt nhìn thật giống như đang cố ý khiêu khích Hoằng Dạ.
“Lần đầu tiên ăn đến huyết yến ngon như vậy.” Hoằng Dạ theo dõi y, “Bởi vì là ngươi bón.”
Miệng thực ngọt. (=..= hơn đường phèn)
“Vậy ăn nhiều một chút.” Hạ Vân Phong đem thìa đưa trả cho Hoằng Dạ, hai người chia xẻ thuốc bổ mà Hoằng Dạ làm cả một buổi chiều.
Hạ Vân Phong nhìn thấy Hoằng Dạ uống mấy muỗng sau lại hạ bát xuống, rất nhanh Hoằng Dạ liền đè ép lại đây, huyết yến kia ở đầu lưỡi hai người chậm rãi nổi lên, cả hai tinh tế nhấm nháp……
Hạ Vân Phong ăn xong sau mới biết được đêm nay Hoằng Dạ vì sao không hôn y nữa. Hoằng Dạ hôn xong chính là nhợt nhạt chọt chot môi Hạ Vân Phong hai cái, bởi vì môi Hạ Vân Phong trải qua vài ngày hôn nồng nhiệt, bị hôn đến có chút nóng lên phát đau……
Sau đó Hạ Vân Phong liền vẫn nằm xem TV, mà Hoằng Dạ an vị ở bên cạnh y thay y mát xa, chính là Hạ Vân Phong nhìn thấy tin tức làm cho người ta ngoài ý muốn: quan lớn Đông khu ngã lầu bỏ mình.
Người này là phụ thân Lạc Thanh Nghiên.
Phụ thân Lạc Thanh Nghiên chết sau đó Hạ Vân Phong cũng đi tham gia lễ tang. Ngao Dương luôn luôn ở bên cạnh Lạc Thanh Nghiên, mà lúc Hạ Vân Phong đi chỉ dẫn theo Hình Liệt đi.
Mấy ngày nay.
Hạ Vân Phong từ trong miệng vài nhi tử biết được, gần đây xe bọn họ thường xuyên bị người lộng phá, xe cũng thường thường bị người tạt sơn, Hạ Vân Phong bảo bọn họ ở bên ngoài cẩn thận một chút.
Hôm nay.
Bên ngoài trời đổ mưa to.
Hạ Vân Phong đi đến nhà tang lễ một chuyến, bên kia tất cả đều là người của cục chính trị Đông khu. Y cũng không có tiện ở lâu, cho phép Ngao Dương lưu lại chăm sóc Lạc Thanh Nghiên.
Y cùng Hình Liệt rất nhanh liền ly khai.
Trong xe.
Hình Liệt một bên lái xe, một bên duỗi tay sờ y (=..= tập trung chuyên môn dùm cái, Hình cảnh quan), hắn thực trấn định nói với Hạ Vân Phong: “Lốp xe của ta hình như bị người phá hoại.” Hắn ngắm mắt kính điều hướng một cái……
Quả nhiên.
Bánh xe bên trái bị phá hoại.
Hạ Vân Phong ngăn tay hắn: “Chuyên tâm lái xe. (=.,= đã bảo mà…)” ánh mắt y dừng ở ngoài cửa sổ, con ngươi trầm để của y lẳng lặng nhìn chằm chằm chiếc xe hơi chạy ở bên cạnh bọn họ……
Ánh mắt Hình Liệt cũng nhìn tới mấy chiếc xe hơi bên này……
Xe chạy thật vững vàng.
Hình Liệt giảm tốc lại, hai chiếc xe bên cạnh cũng giảm tốc theo, ba chiếc xe song song chạy cùng một chỗ……
Hình Liệt cùng Hạ Vân Phong đồng thời liếc mắt kính sau một cái, phía sau xe bọn họ còn đi theo một chiếc xe hơi cùng hai chiếc xe bên cạnh giống nhau như đúc, nguy rồi……
Hạ Vân Phong thong thả vươn tay kéo đai an toàn qua, cài thật chặt.
Hình Liệt cũng không tự chủ buộc thật chặt đai an toàn buộc ở trên người, hai người cũng chưa nói chuyện, chính là xe vừa chạy lên cầu vượt, Hình Liệt bắt đầu nhấn mạnh ga, xe thể thao vượt ra ngoài như bão táp…… Đăng bởi: admin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.