Chương 289
Mặc Kỳ Lân
21/03/2017
CHƯƠNG 294 PHIÊN NGOẠI 25 H
Edit : Đa Mộng
Beta : Trangki
Sau khi Hình Liệt tan tầm, hai người đã đến đó.
Lần này vẫn là Hình Liệt thay Hạ Vân Phong đổi quần áo, hai người đổi dục bào xong, không đi hưởng thụ dược liệu ngay mà đi lên lầu dùng cơm.
Hạ Vân Phong tùy tiện ăn một chút, hai người ngồi ở vị trí bên cửa sổ, vừa lúc có thể quan sát cảnh vật bên ngoài. Hạ Vân Phong biết đêm nay Hình Liệt không tính dẫn y đi trở về……
Vì nơi này có cung cấp phòng nghỉ……
“Gần đây mệt lắm sao?”
“Có một chút.” Hình Liệt gật gật đầu, vì gần đây vụ án rất nhiều.
“Ngươi không phải không cần mang đội đi xử lý chuyện của cục cảnh sát rồi sao, bây giờ còn phải đi làm?” Hạ Vân Phong cảm thấy Hình Liệt không giống với cảnh tư các khu khác.
Vì cảnh tư các khu mỗi ngày đều có nơi để tiêu khiển, trên cơ bản chuyện trong cục cảnh sát chỉ cần xem tư liệu cấp dưới báo cáo.
Sẽ không tự mình mang đội đi ra ngoài phá án.
Nhưng mà……
Hình Liệt không giống……
Hình Liệt rất có trách nhiệm.
Có vài vụ án hắn lại tự thân mang đội đi xử lý……
“Gần đây không có vụ án nào nên không cần đi làm.” bình thường những vụ án Hình Liệt xử lý đều khá lớn, nhưng mấy vụ án nhỏ hắn cũng canh rất chặt, hắn làm việc rất nghiêm túc.
Sẽ không giống mấy cảnh tư của cục cảnh sát khác, làm qua loa cho xong.
“Kỳ thật ta rất ghét cảnh sát.” Hạ Vân Phong một bên trầm ổn nhìn Hình Liệt, một bên miễn cưỡng uống nước, ngữ khí y thật tự nhiên, cũng thập phần thong thả……
Y rất ghét cảnh sát……
Hầu hết đều là……
Động tác ăn của Hình Liệt cũng đình chỉ, hắn nhìn Hạ Vân Phong liếc mắt một cái, thấy biểu tình của Hạ Vân Phong rất nghiêm túc, hắn đẩy đẩy cái ghế ngồi xuống bên cạnh Hạ Vân Phong: “Vì sao?” Hình Liệt cầm khăn ăn xoa xoa miệng, sau đó thong thả mà bình tĩnh ăn thức ăn.
“Này còn cần hỏi sao.” Hạ Vân Phong không chút hoang mang buông chén nước xuống. Giọng của y lộ ra vài phần ý cười rõ ràng, thanh âm trầm thấp kia êm dịu mà mê người……
Trong lòng Hình Liệt biết chắc, nhưng hắn muốn nghe Hạ Vân Phong chính mồm giải đáp cho hắn: “ ‘Bằng hữu’ cảnh sát của ngươi cũng không ít, giúp ngươi làm việc cho cảnh sát càng nhiều.”
Hình Liệt dùng cái nĩa sáng bóng thành thạo cắt thức ăn đưa vào trong miệng mình. Hắn một bên không tiếng động chậm rãi ăn, một bên nghiêng đầu nhìn Hạ Vân Phong đang châm thuốc……
“Cho nên mới càng thêm ghét.” Việc làm của mấy cảnh sát khiến cho Hạ Vân Phong thực phản cảm. Muốn đen thì đen, muốn trắng thì trắng, cầm tiền lương chính phủ lại thay hắc đạo làm việc, loại người “ ăn cây táo, rào cây sung ” này khiến cho Hạ Vân Phong thực phản cảm.
Nếu Bắc đường của y có người như thế, sẽ trực tiếp bị chấp hành “Gia pháp” của Bắc đường. Tuy rằng y ở cảnh cục có rất nhiều cơ sở ngầm, nhưng y đối với những người đó rất khinh thường.
Bởi vì loại người này, tùy thời đều có thể làm phản, không có một lập trường nào đáng nói.
Muốn làm hắc đạo liền đường đường chính chính làm hắc đạo, muốn làm bạch đạo cũng đừng dính vào hắc đạo, nếu không chỉ có thể gọi là duy lợi, là đồ tiểu nhân.
Huynh đệ Bắc đường cũng rất phản cảm người như thế……
Hình Liệt không tiếng động ăn món ngon, ánh mắt dừng ở trên đôi môi đang hút thuốc kia của Hạ Vân Phong: “Vậy có phải ngươi cũng ghét ta hay không?”
Hắn hỏi thật trực tiếp, còn có hưng trí nhìn chằm chằm Hạ Vân Phong.
Hắn muốn nhìn một chút Hạ Vân Phong rốt cuộc sẽ trả lời như thế nào, mới sẽ không làm tổn thương tình cảm giữa bọn họ.
Hạ Vân Phong trong tay đỡ cái tẩu dài nhỏ, cái tẩu kia được làm bằng ngọc rất sáng, tốc độ hút thuốc của Hạ Vân Phong thủy chung đều là chậm rì rì ……
Nghe được Hình Liệt hỏi lại, y chỉ thản nhiên nhìn Hình Liệt liếc mắt một cái: “Nếu ngươi không phải con ta, ta đã sớm sai người chặt tay chân ngươi, móc mắt của ngươi……” Y tạm dừng nửa ngày mới nói tiếp……
“Sau đó thiến ngươi, rồi ném xuống biển cho cá ăn……” Y nói cực kỳ thong thả, sương khói bên môi có chút mê mắt, khóe miệng của y không có chút tươi cười……
Ánh mắt nặng nề kia rất nghiêm túc……
Y không phải nói đùa.
“Ngươi bỏ được?” Hình Liệt hơi nghiêng đầu nhìn y, thấy Hạ Vân Phong từ chối cho ý kiến, miễn cưỡng nâng mi lên một chút, hắn không dấu vết để sát vào Hạ Vân Phong, “Không nói lời nào ta coi như ngươi cam chịu luyến tiếc ta, nếu ngươi thiến ta, còn ai có thể cho ngươi thoải mái giống hôm nay chứ. (=..= còn cả đống bên ngoài ấy)” Cái tay không của hắn, nhẹ nhàng mà ma sát môi dưới Hạ Vân Phong một cái……
Khiến cho Hạ Vân Phong nghiêng đầu nhìn hắn……
Lúc này —
Hình Liệt tiến lên, đôi môi gắt gao in ở trên đôi môi đang lượn lờ sương khói kia của Hạ Vân Phong, sương khói giữa môi cả hai thong thả tràn ngập.
Hình Liệt cũng không ghét mùi thuốc lá thản nhiên kia.
Một bàn tay Hình Liệt để qua đầu vai Hạ Vân Phong, cố định đầu Hạ Vân Phong……
Hình Liệt hơi hơi nghiêng đầu, chóp mũi cả hai lần lượt chạm vào nhau, đôi môi gắn bó với nhau. Hình Liệt không có tiến thêm một bước nào, chỉ hơi dùng sức ấn đầu Hạ Vân Phong một cái, làm cho đôi môi Hạ Vân Phong “Chủ động” đè nén môi hắn……
Hạ Vân Phong không có đẩy Hình Liệt ra.
Hình Liệt hôn xong, đã đem môi rời khỏi môi Hạ Vân Phong.
Sau đó.
Lại tiếp tục ăn.
Cái tay ấn trụ đầu Hạ Vân Phong của hắn kia, thuận thế trượt xuống đầu vai Hạ Vân Phong……
“Nếu ngươi đem ta thiến, về sau ngươi sẽ không được uống ‘Sữa tươi’ nữa (=..= hạ lưu).” Hình Liệt bưng chén rượu bên cạnh lên, hướng tới Hạ Vân Phong làm động tác uống, chính hắn uống mấy hớp rượu sau lại bổ sung, “Ngươi biết không, chiều nay ở trong văn phòng, bộ dáng ngươi nằm ở trên bàn công tác lười biếng nhìn ta, thật sự là……”
Nhìn thấy trên mặt Hạ Vân Phong không có biểu tình gì, Hình Liệt ngừng lại. Thẳng đến khi Hạ Vân Phong giật giật môi, hỏi hắn: “Thật sự là cái gì?” Y muốn biết, khi đó thế nào……
Cái tay khoát lên đầu vai Hạ Vân Phong kia của Hình Liệt ái muội trượt đến phần eo Hạ Vân Phong, đột nhiên kéo Hạ Vân Phong một phen, làm cho cả người Hạ Vân Phong đều dựa vào trên người hắn……
Hạ Vân Phong chỉ cảm thấy một cỗ nhiệt tức xâm nhập bên tai, đồng thời cùng với giọng nói mang theo tiếng cười xấu xa của Hình Liệt: “Mê chết người ……” Hắn cơ hồ là dán ở bên tai Hạ Vân Phong.
Mê chết người ……
Giọng nói và hơi thở khi nói của Hình Liệt khiến cho lỗ tai Hạ Vân Phong thực ngứa, ngay cả màng tai cũng có chút ngứa ……
“Nếu ngươi đem ta đi thiến, ta cũng chỉ có thể sử dùng tay thỏa mãn ngươi, hoặc là ngươi xem ngày nào đó ngươi giúp ta đi đặt một dụng cụ kích thước cùng ta không sai biệt lắm (=..= hạ lưu có cỡ)……” Hình Liệt một bên xấu xa nói, một bên thay Hạ Vân Phong đem bít-tết cắt ra.
Hạ Vân Phong dùng chiếc đũa gắp miếng bít-tết đã cắt, đưa vào trong miệng mình tinh tế nhấm nháp.
Không biết có phải nhà hàng này hương vị quá ngon, hay bởi vì bít-tết này là Hình Liệt cắt cho y, nói tóm lại hương vị rất ngon.
Hạ Vân Phong gặp Hình Liệt nhìn chằm chằm vào môi y, y gắp một miếng đưa tới bên miệng Hình Liệt: “Hương vị cũng không tệ lắm, ngươi cũng nếm thử đi.” Y giống như là đang thưởng cho Hình Liệt……
Còn tự mình đút……
“Ta nghĩ ngươi thích nghe.” Hình Liệt rất phối hợp hé miệng, ăn món Hạ Vân Phong đút cho hắn, “Ngươi nếu không thích, ta đây liền tự giác không nói.” Hắn ăn món Hạ Vân Phong đút, hôn thân hai má Hạ Vân Phong.
Hạ Vân Phong cũng chỉ thản nhiên nhìn Hình Liệt liếc mắt một cái: “Lưu manh…… (chuẩn lun =.,=)” Y không muốn nói con mình là lưu manh, nhưng hành vi và cử chỉ của Hình Liệt làm cho y cảm thấy rất giống……
Hình Liệt cũng không giận ngược lại cười: “Ta hợp pháp.”
Hắn ở cơ quan chấp pháp của chính phủ làm việc, tự nhiên là hợp pháp, bất quá ở trong mắt Hạ Vân Phong, nói Hình Liệt là “Lưu manh hợp pháp” một chút cũng không quá đáng, dù sao bản thân Hạ Vân Phong cũng không thích cảnh sát.
Bởi vì làm lão đại Bắc khu nên Hạ Vân Phong từng tự mình lĩnh giáo qua thủ pháp phá án của Hình Liệt.
Chiêu số hạ lưu của Hình Liệt thật đúng là không hề thiếu……
Hình Liệt bảo Hạ Vân Phong dùng miệng đút hắn, Hạ Vân Phong không để ý Hình Liệt.
Vì thế.
Hình Liệt lập tức liền tỏ rõ bất mãn của hắn: “Kỳ thật ta đút ngươi cũng như nhau .” Hắn ngậm một ngụm bít-tết, nhai nát sau lại “Cường ngạnh” đút cho Hạ Vân Phong.
Hạ Vân Phong bị bắt tựa vào trên người Hình Liệt.
Y hô hấp rất chậm, nhưng đôi môi mở ra, nhận thức ăn mà Hình Liệt đút vào miệng y……
Hơn nữa……
Hình Liệt vẫn thong thả hôn y……
Một bên vừa ăn, một bên hôn……
Như vậy……
Làm cho Hạ Vân Phong cảm thấy có chút không tốt lắm……
Này dù sao cũng là bên ngoài……
Hạ Vân Phong muốn đẩy Hình Liệt ra, nhưng hai tay Hình Liệt lại ôm sát y khiến cho cả hai dựa vào càng thêm gần. Rất nhanh Hạ Vân Phong không còn chống đẩy nữa, ngay cả thân thể cũng thả lỏng …… Đăng bởi: admin
Edit : Đa Mộng
Beta : Trangki
Sau khi Hình Liệt tan tầm, hai người đã đến đó.
Lần này vẫn là Hình Liệt thay Hạ Vân Phong đổi quần áo, hai người đổi dục bào xong, không đi hưởng thụ dược liệu ngay mà đi lên lầu dùng cơm.
Hạ Vân Phong tùy tiện ăn một chút, hai người ngồi ở vị trí bên cửa sổ, vừa lúc có thể quan sát cảnh vật bên ngoài. Hạ Vân Phong biết đêm nay Hình Liệt không tính dẫn y đi trở về……
Vì nơi này có cung cấp phòng nghỉ……
“Gần đây mệt lắm sao?”
“Có một chút.” Hình Liệt gật gật đầu, vì gần đây vụ án rất nhiều.
“Ngươi không phải không cần mang đội đi xử lý chuyện của cục cảnh sát rồi sao, bây giờ còn phải đi làm?” Hạ Vân Phong cảm thấy Hình Liệt không giống với cảnh tư các khu khác.
Vì cảnh tư các khu mỗi ngày đều có nơi để tiêu khiển, trên cơ bản chuyện trong cục cảnh sát chỉ cần xem tư liệu cấp dưới báo cáo.
Sẽ không tự mình mang đội đi ra ngoài phá án.
Nhưng mà……
Hình Liệt không giống……
Hình Liệt rất có trách nhiệm.
Có vài vụ án hắn lại tự thân mang đội đi xử lý……
“Gần đây không có vụ án nào nên không cần đi làm.” bình thường những vụ án Hình Liệt xử lý đều khá lớn, nhưng mấy vụ án nhỏ hắn cũng canh rất chặt, hắn làm việc rất nghiêm túc.
Sẽ không giống mấy cảnh tư của cục cảnh sát khác, làm qua loa cho xong.
“Kỳ thật ta rất ghét cảnh sát.” Hạ Vân Phong một bên trầm ổn nhìn Hình Liệt, một bên miễn cưỡng uống nước, ngữ khí y thật tự nhiên, cũng thập phần thong thả……
Y rất ghét cảnh sát……
Hầu hết đều là……
Động tác ăn của Hình Liệt cũng đình chỉ, hắn nhìn Hạ Vân Phong liếc mắt một cái, thấy biểu tình của Hạ Vân Phong rất nghiêm túc, hắn đẩy đẩy cái ghế ngồi xuống bên cạnh Hạ Vân Phong: “Vì sao?” Hình Liệt cầm khăn ăn xoa xoa miệng, sau đó thong thả mà bình tĩnh ăn thức ăn.
“Này còn cần hỏi sao.” Hạ Vân Phong không chút hoang mang buông chén nước xuống. Giọng của y lộ ra vài phần ý cười rõ ràng, thanh âm trầm thấp kia êm dịu mà mê người……
Trong lòng Hình Liệt biết chắc, nhưng hắn muốn nghe Hạ Vân Phong chính mồm giải đáp cho hắn: “ ‘Bằng hữu’ cảnh sát của ngươi cũng không ít, giúp ngươi làm việc cho cảnh sát càng nhiều.”
Hình Liệt dùng cái nĩa sáng bóng thành thạo cắt thức ăn đưa vào trong miệng mình. Hắn một bên không tiếng động chậm rãi ăn, một bên nghiêng đầu nhìn Hạ Vân Phong đang châm thuốc……
“Cho nên mới càng thêm ghét.” Việc làm của mấy cảnh sát khiến cho Hạ Vân Phong thực phản cảm. Muốn đen thì đen, muốn trắng thì trắng, cầm tiền lương chính phủ lại thay hắc đạo làm việc, loại người “ ăn cây táo, rào cây sung ” này khiến cho Hạ Vân Phong thực phản cảm.
Nếu Bắc đường của y có người như thế, sẽ trực tiếp bị chấp hành “Gia pháp” của Bắc đường. Tuy rằng y ở cảnh cục có rất nhiều cơ sở ngầm, nhưng y đối với những người đó rất khinh thường.
Bởi vì loại người này, tùy thời đều có thể làm phản, không có một lập trường nào đáng nói.
Muốn làm hắc đạo liền đường đường chính chính làm hắc đạo, muốn làm bạch đạo cũng đừng dính vào hắc đạo, nếu không chỉ có thể gọi là duy lợi, là đồ tiểu nhân.
Huynh đệ Bắc đường cũng rất phản cảm người như thế……
Hình Liệt không tiếng động ăn món ngon, ánh mắt dừng ở trên đôi môi đang hút thuốc kia của Hạ Vân Phong: “Vậy có phải ngươi cũng ghét ta hay không?”
Hắn hỏi thật trực tiếp, còn có hưng trí nhìn chằm chằm Hạ Vân Phong.
Hắn muốn nhìn một chút Hạ Vân Phong rốt cuộc sẽ trả lời như thế nào, mới sẽ không làm tổn thương tình cảm giữa bọn họ.
Hạ Vân Phong trong tay đỡ cái tẩu dài nhỏ, cái tẩu kia được làm bằng ngọc rất sáng, tốc độ hút thuốc của Hạ Vân Phong thủy chung đều là chậm rì rì ……
Nghe được Hình Liệt hỏi lại, y chỉ thản nhiên nhìn Hình Liệt liếc mắt một cái: “Nếu ngươi không phải con ta, ta đã sớm sai người chặt tay chân ngươi, móc mắt của ngươi……” Y tạm dừng nửa ngày mới nói tiếp……
“Sau đó thiến ngươi, rồi ném xuống biển cho cá ăn……” Y nói cực kỳ thong thả, sương khói bên môi có chút mê mắt, khóe miệng của y không có chút tươi cười……
Ánh mắt nặng nề kia rất nghiêm túc……
Y không phải nói đùa.
“Ngươi bỏ được?” Hình Liệt hơi nghiêng đầu nhìn y, thấy Hạ Vân Phong từ chối cho ý kiến, miễn cưỡng nâng mi lên một chút, hắn không dấu vết để sát vào Hạ Vân Phong, “Không nói lời nào ta coi như ngươi cam chịu luyến tiếc ta, nếu ngươi thiến ta, còn ai có thể cho ngươi thoải mái giống hôm nay chứ. (=..= còn cả đống bên ngoài ấy)” Cái tay không của hắn, nhẹ nhàng mà ma sát môi dưới Hạ Vân Phong một cái……
Khiến cho Hạ Vân Phong nghiêng đầu nhìn hắn……
Lúc này —
Hình Liệt tiến lên, đôi môi gắt gao in ở trên đôi môi đang lượn lờ sương khói kia của Hạ Vân Phong, sương khói giữa môi cả hai thong thả tràn ngập.
Hình Liệt cũng không ghét mùi thuốc lá thản nhiên kia.
Một bàn tay Hình Liệt để qua đầu vai Hạ Vân Phong, cố định đầu Hạ Vân Phong……
Hình Liệt hơi hơi nghiêng đầu, chóp mũi cả hai lần lượt chạm vào nhau, đôi môi gắn bó với nhau. Hình Liệt không có tiến thêm một bước nào, chỉ hơi dùng sức ấn đầu Hạ Vân Phong một cái, làm cho đôi môi Hạ Vân Phong “Chủ động” đè nén môi hắn……
Hạ Vân Phong không có đẩy Hình Liệt ra.
Hình Liệt hôn xong, đã đem môi rời khỏi môi Hạ Vân Phong.
Sau đó.
Lại tiếp tục ăn.
Cái tay ấn trụ đầu Hạ Vân Phong của hắn kia, thuận thế trượt xuống đầu vai Hạ Vân Phong……
“Nếu ngươi đem ta thiến, về sau ngươi sẽ không được uống ‘Sữa tươi’ nữa (=..= hạ lưu).” Hình Liệt bưng chén rượu bên cạnh lên, hướng tới Hạ Vân Phong làm động tác uống, chính hắn uống mấy hớp rượu sau lại bổ sung, “Ngươi biết không, chiều nay ở trong văn phòng, bộ dáng ngươi nằm ở trên bàn công tác lười biếng nhìn ta, thật sự là……”
Nhìn thấy trên mặt Hạ Vân Phong không có biểu tình gì, Hình Liệt ngừng lại. Thẳng đến khi Hạ Vân Phong giật giật môi, hỏi hắn: “Thật sự là cái gì?” Y muốn biết, khi đó thế nào……
Cái tay khoát lên đầu vai Hạ Vân Phong kia của Hình Liệt ái muội trượt đến phần eo Hạ Vân Phong, đột nhiên kéo Hạ Vân Phong một phen, làm cho cả người Hạ Vân Phong đều dựa vào trên người hắn……
Hạ Vân Phong chỉ cảm thấy một cỗ nhiệt tức xâm nhập bên tai, đồng thời cùng với giọng nói mang theo tiếng cười xấu xa của Hình Liệt: “Mê chết người ……” Hắn cơ hồ là dán ở bên tai Hạ Vân Phong.
Mê chết người ……
Giọng nói và hơi thở khi nói của Hình Liệt khiến cho lỗ tai Hạ Vân Phong thực ngứa, ngay cả màng tai cũng có chút ngứa ……
“Nếu ngươi đem ta đi thiến, ta cũng chỉ có thể sử dùng tay thỏa mãn ngươi, hoặc là ngươi xem ngày nào đó ngươi giúp ta đi đặt một dụng cụ kích thước cùng ta không sai biệt lắm (=..= hạ lưu có cỡ)……” Hình Liệt một bên xấu xa nói, một bên thay Hạ Vân Phong đem bít-tết cắt ra.
Hạ Vân Phong dùng chiếc đũa gắp miếng bít-tết đã cắt, đưa vào trong miệng mình tinh tế nhấm nháp.
Không biết có phải nhà hàng này hương vị quá ngon, hay bởi vì bít-tết này là Hình Liệt cắt cho y, nói tóm lại hương vị rất ngon.
Hạ Vân Phong gặp Hình Liệt nhìn chằm chằm vào môi y, y gắp một miếng đưa tới bên miệng Hình Liệt: “Hương vị cũng không tệ lắm, ngươi cũng nếm thử đi.” Y giống như là đang thưởng cho Hình Liệt……
Còn tự mình đút……
“Ta nghĩ ngươi thích nghe.” Hình Liệt rất phối hợp hé miệng, ăn món Hạ Vân Phong đút cho hắn, “Ngươi nếu không thích, ta đây liền tự giác không nói.” Hắn ăn món Hạ Vân Phong đút, hôn thân hai má Hạ Vân Phong.
Hạ Vân Phong cũng chỉ thản nhiên nhìn Hình Liệt liếc mắt một cái: “Lưu manh…… (chuẩn lun =.,=)” Y không muốn nói con mình là lưu manh, nhưng hành vi và cử chỉ của Hình Liệt làm cho y cảm thấy rất giống……
Hình Liệt cũng không giận ngược lại cười: “Ta hợp pháp.”
Hắn ở cơ quan chấp pháp của chính phủ làm việc, tự nhiên là hợp pháp, bất quá ở trong mắt Hạ Vân Phong, nói Hình Liệt là “Lưu manh hợp pháp” một chút cũng không quá đáng, dù sao bản thân Hạ Vân Phong cũng không thích cảnh sát.
Bởi vì làm lão đại Bắc khu nên Hạ Vân Phong từng tự mình lĩnh giáo qua thủ pháp phá án của Hình Liệt.
Chiêu số hạ lưu của Hình Liệt thật đúng là không hề thiếu……
Hình Liệt bảo Hạ Vân Phong dùng miệng đút hắn, Hạ Vân Phong không để ý Hình Liệt.
Vì thế.
Hình Liệt lập tức liền tỏ rõ bất mãn của hắn: “Kỳ thật ta đút ngươi cũng như nhau .” Hắn ngậm một ngụm bít-tết, nhai nát sau lại “Cường ngạnh” đút cho Hạ Vân Phong.
Hạ Vân Phong bị bắt tựa vào trên người Hình Liệt.
Y hô hấp rất chậm, nhưng đôi môi mở ra, nhận thức ăn mà Hình Liệt đút vào miệng y……
Hơn nữa……
Hình Liệt vẫn thong thả hôn y……
Một bên vừa ăn, một bên hôn……
Như vậy……
Làm cho Hạ Vân Phong cảm thấy có chút không tốt lắm……
Này dù sao cũng là bên ngoài……
Hạ Vân Phong muốn đẩy Hình Liệt ra, nhưng hai tay Hình Liệt lại ôm sát y khiến cho cả hai dựa vào càng thêm gần. Rất nhanh Hạ Vân Phong không còn chống đẩy nữa, ngay cả thân thể cũng thả lỏng …… Đăng bởi: admin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.