Chương 67
Chanh
28/02/2024
Thời gian đầu đi đến đất nước xa lạ sinh sống không hề dễ dàng một chút
nào.May mắn Quý Trạch Viễn thuần thục tiếng Anh nên dễ dàng giao tiếp
hơn.
Chỗ ở,vật dụng linh tinh đều có người chuẩn bị hết thẩy.Mỗi ngày của anh đều trôi qua rất nhàm chán.Ban ngày thì đến lớp buổi tối lại đến phòng điều trị riêng.Mỗi lần như thế bác sĩ riêng đều tiến hành thôi miên dần dần làm từng bước một.
Tối về thì anh chỉ làm duy nhất một việc là gọi liên tục vào số máy của Lư Hiểu Khê.Anh biết cô đổi số nhưng số cũ vẫn đổ chuông,chứng tỏ là cô vẫn đang dùng nó.
Gọi không nghe thì anh lại nhắn tin,mỗi ngày đều chúc buổi sáng rồi dặn dò cô đủ thứ tối lại chúc cô ngủ ngon.Dù cô không hồi âm thì anh cũng không nản chí, chỉ cần số di động đó vẫn đổ chuông thì mọi thứ đều có thể được.
———————
Sau kì nghỉ tết mọi thứ đều bắt đầu.Lư Hiểu Khê cùng em trai đều nhập học ở ngôi trường mới.Ở Uyển Thành mọi thứ đều xa lạ.Anh chị em bên nội cũng đều là người đi làm không ai cùng lứa tuổi của cô.
Cha Lư Dực từ khi về đây ở thì thời gian ở nhà rất nhiều,nhiều lần định hỏi thăm sao cha lại có thời giờ thì toàn bị ông phớt lờ.Nên dần cô cũng không suy nghĩ đến nó nữa.
Hôm nay là ngày nhập học đầu tiên,cả hai chị em đều chỉn chu ngồi trên chiếc xe hơi của cha.Trường tiểu học của Tiểu Khải gần hơn nên ông đưa thằng bé đến trước.
Lúc này trên xe chỉ còn lại hai cha con,bầu không khí êm ấm cha hỏi một câu,con gái liền ngoan ngoãn trả lời.Ông dặn dò cô rất nhiều,làm sao để kết bạn mới làm sao để tránh xa những bạn xấu.
Mãi đến lúc Lư Hiểu Khê bước xuống xe thì ông mới thôi dặn dò.Đều là học sinh cấp 3 rồi để cha đưa đến lớp thì có hơi kì cục.Thế là ông đành nhìn theo bóng dáng con gái khuất dần sau đám đông,rồi mới lái xe rời đi.
Cô theo hướng chỉ dẫn của bạn học mà tìm đến lớp.Về thành tích của cô thì nằm gọn ở lớp đầu.Chỉ đang ở hk2 của lớp 10 nên việc chuyển trường cũng bình thường.Bạn bè cũng sẽ dễ dàng làm quen hơn.
Ngày đầu đến lớp cũng không quen biết ai,giáo viên chủ nhiệm lại nói cô tự mình đến lớp tìm lớp trưởng xếp chỗ ngồi.Lư Hiểu Khê tính tình có hơi nhát người,cô đứng bên ngoài phòng học quan sát bạn bè trong lớp một chút,định tìm một bạn học hỏi lớp trưởng là ai thì bả vai liền có người chạm vào.
Nào ngờ vừa nhìn đến người kia thì Lư Hiểu Khê càng bất ngờ hơn.Đôi mắt to tròn mở to nhìn thiếu niên trước mắt,giọng nói không chắc chắn cất lên.
- Thừa Hi?
- Mới không gặp có vài tuần mà cậu quên tớ nhanh vậy sao.
Ngôn Thừa Hi trên gương mặt tràn ý cười,cậu vui vẻ mà đưa tay cầm lấy balo của cô.
- Vào lớp thôi,cậu không cần tìm lớp trưởng đâu vì tớ là lớp trưởng rồi.
- Hả???
Cứ thế một nùi dấu chấm hỏi hiện lên,Lư Hiểu Khê cứ thế mà như con ngỗng đi theo cậu vào lớp.Vừa ngồi vào chỗ cô không còn tâm trạng để ý bạn học mới mà tiến gần đến Ngôn Thừa Hi mà hỏi.
- Sao cậu lại ở đây?Còn làm luôn cả lớp trưởng?Không phải bây giờ cậu nên ở trường ở thành phố N sao???
Cậu điềm nhiên mà lắng nghe từng câu hỏi của cô,khoé môi vẫn luôn là nụ cười ấm áp đó.Đến khi Lư Hiểu Khê ngừng lại thì cậu mới trả lời từng vấn đề.
- Chúng ta cùng quê mà,tớ muốn về đây sống với ông bà nên chuyển tới đây thôi……
Cùng quê là sự thật nhưng mục đích cậu nói ra thì không đúng,toàn là bịa đặc mà thôi.
- Vì thành tích của tớ vừa hay ở đầu bảng nên tớ có nói chuyện qua với giáo viên xin làm lớp trưởng.
………
Cuối cùng thì cô cũng hiểu được.Ngôn Thừa Hi từ nhỏ sống ở nước ngoài.Năm ngoái vừa chuyển về nước nhưng lại ở thành phố khác.Năm nay muốn được ở cùng ông bà nên chuyển về Uyển Thành.
Trùng hợp là hai người cùng quê.Điều này cô biết từ lâu rồi,cha mẹ của cậu là bạn thân của cha cô mà đều cùng nhau lớn lên cả.
Mọi sự trùng hợp thế này Lư Hiểu Khê rất nhanh đã tiếp nhận cũng không suy nghĩ sâu xa gì.Ngược lại cô lại cảm thấy vui vẻ thì hơn.Ở nơi xa lạ lại gặp được bạn cũ còn là hàng xóm ngày ngày đi học cùng nhau.
Cứ thế cả hai người thân thiết mà trò qua chuyện lại.Những bạn học khác đều nổi tính tò mò mà nhìn hai người họ.Không kể đến việc hai bạn học mới tới mà họ lại có vẻ ngoài nổi bật như thế,đặc biệt là cậu thiếu niên kia.Là mẫu bạn trai điển hình của thiếu nữ,giống hệt như bạch nguyệt quang vậy.
Ngôn Thừa Hi tính tình dễ hoà hợp,trước kia cậu có chút ít nói nhưng giờ thì lại cởi mở hơn.Không ít bạn học đến bắt chuyện làm quen với cậu phần lớn là nữ sinh thôi.
Lư Hiểu Khê thì khá ngại giao tiếp,cô chỉ yên lặng ngồi bên cạnh cậu.Lắng tai nghe cuộc giới thiệu giữa bạn học vây quanh kia.
Chỗ ở,vật dụng linh tinh đều có người chuẩn bị hết thẩy.Mỗi ngày của anh đều trôi qua rất nhàm chán.Ban ngày thì đến lớp buổi tối lại đến phòng điều trị riêng.Mỗi lần như thế bác sĩ riêng đều tiến hành thôi miên dần dần làm từng bước một.
Tối về thì anh chỉ làm duy nhất một việc là gọi liên tục vào số máy của Lư Hiểu Khê.Anh biết cô đổi số nhưng số cũ vẫn đổ chuông,chứng tỏ là cô vẫn đang dùng nó.
Gọi không nghe thì anh lại nhắn tin,mỗi ngày đều chúc buổi sáng rồi dặn dò cô đủ thứ tối lại chúc cô ngủ ngon.Dù cô không hồi âm thì anh cũng không nản chí, chỉ cần số di động đó vẫn đổ chuông thì mọi thứ đều có thể được.
———————
Sau kì nghỉ tết mọi thứ đều bắt đầu.Lư Hiểu Khê cùng em trai đều nhập học ở ngôi trường mới.Ở Uyển Thành mọi thứ đều xa lạ.Anh chị em bên nội cũng đều là người đi làm không ai cùng lứa tuổi của cô.
Cha Lư Dực từ khi về đây ở thì thời gian ở nhà rất nhiều,nhiều lần định hỏi thăm sao cha lại có thời giờ thì toàn bị ông phớt lờ.Nên dần cô cũng không suy nghĩ đến nó nữa.
Hôm nay là ngày nhập học đầu tiên,cả hai chị em đều chỉn chu ngồi trên chiếc xe hơi của cha.Trường tiểu học của Tiểu Khải gần hơn nên ông đưa thằng bé đến trước.
Lúc này trên xe chỉ còn lại hai cha con,bầu không khí êm ấm cha hỏi một câu,con gái liền ngoan ngoãn trả lời.Ông dặn dò cô rất nhiều,làm sao để kết bạn mới làm sao để tránh xa những bạn xấu.
Mãi đến lúc Lư Hiểu Khê bước xuống xe thì ông mới thôi dặn dò.Đều là học sinh cấp 3 rồi để cha đưa đến lớp thì có hơi kì cục.Thế là ông đành nhìn theo bóng dáng con gái khuất dần sau đám đông,rồi mới lái xe rời đi.
Cô theo hướng chỉ dẫn của bạn học mà tìm đến lớp.Về thành tích của cô thì nằm gọn ở lớp đầu.Chỉ đang ở hk2 của lớp 10 nên việc chuyển trường cũng bình thường.Bạn bè cũng sẽ dễ dàng làm quen hơn.
Ngày đầu đến lớp cũng không quen biết ai,giáo viên chủ nhiệm lại nói cô tự mình đến lớp tìm lớp trưởng xếp chỗ ngồi.Lư Hiểu Khê tính tình có hơi nhát người,cô đứng bên ngoài phòng học quan sát bạn bè trong lớp một chút,định tìm một bạn học hỏi lớp trưởng là ai thì bả vai liền có người chạm vào.
Nào ngờ vừa nhìn đến người kia thì Lư Hiểu Khê càng bất ngờ hơn.Đôi mắt to tròn mở to nhìn thiếu niên trước mắt,giọng nói không chắc chắn cất lên.
- Thừa Hi?
- Mới không gặp có vài tuần mà cậu quên tớ nhanh vậy sao.
Ngôn Thừa Hi trên gương mặt tràn ý cười,cậu vui vẻ mà đưa tay cầm lấy balo của cô.
- Vào lớp thôi,cậu không cần tìm lớp trưởng đâu vì tớ là lớp trưởng rồi.
- Hả???
Cứ thế một nùi dấu chấm hỏi hiện lên,Lư Hiểu Khê cứ thế mà như con ngỗng đi theo cậu vào lớp.Vừa ngồi vào chỗ cô không còn tâm trạng để ý bạn học mới mà tiến gần đến Ngôn Thừa Hi mà hỏi.
- Sao cậu lại ở đây?Còn làm luôn cả lớp trưởng?Không phải bây giờ cậu nên ở trường ở thành phố N sao???
Cậu điềm nhiên mà lắng nghe từng câu hỏi của cô,khoé môi vẫn luôn là nụ cười ấm áp đó.Đến khi Lư Hiểu Khê ngừng lại thì cậu mới trả lời từng vấn đề.
- Chúng ta cùng quê mà,tớ muốn về đây sống với ông bà nên chuyển tới đây thôi……
Cùng quê là sự thật nhưng mục đích cậu nói ra thì không đúng,toàn là bịa đặc mà thôi.
- Vì thành tích của tớ vừa hay ở đầu bảng nên tớ có nói chuyện qua với giáo viên xin làm lớp trưởng.
………
Cuối cùng thì cô cũng hiểu được.Ngôn Thừa Hi từ nhỏ sống ở nước ngoài.Năm ngoái vừa chuyển về nước nhưng lại ở thành phố khác.Năm nay muốn được ở cùng ông bà nên chuyển về Uyển Thành.
Trùng hợp là hai người cùng quê.Điều này cô biết từ lâu rồi,cha mẹ của cậu là bạn thân của cha cô mà đều cùng nhau lớn lên cả.
Mọi sự trùng hợp thế này Lư Hiểu Khê rất nhanh đã tiếp nhận cũng không suy nghĩ sâu xa gì.Ngược lại cô lại cảm thấy vui vẻ thì hơn.Ở nơi xa lạ lại gặp được bạn cũ còn là hàng xóm ngày ngày đi học cùng nhau.
Cứ thế cả hai người thân thiết mà trò qua chuyện lại.Những bạn học khác đều nổi tính tò mò mà nhìn hai người họ.Không kể đến việc hai bạn học mới tới mà họ lại có vẻ ngoài nổi bật như thế,đặc biệt là cậu thiếu niên kia.Là mẫu bạn trai điển hình của thiếu nữ,giống hệt như bạch nguyệt quang vậy.
Ngôn Thừa Hi tính tình dễ hoà hợp,trước kia cậu có chút ít nói nhưng giờ thì lại cởi mở hơn.Không ít bạn học đến bắt chuyện làm quen với cậu phần lớn là nữ sinh thôi.
Lư Hiểu Khê thì khá ngại giao tiếp,cô chỉ yên lặng ngồi bên cạnh cậu.Lắng tai nghe cuộc giới thiệu giữa bạn học vây quanh kia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.