Đưa Cơ Trưởng Về Làm Vị Hôn Thê
Chương 114: Hôn lễ thế kỷ (2)
Nguyễn TThùy Trang
03/04/2022
Kiều Hân đứng trên khán đài với chiếc váy cô dâu lộng lẫy. Váy trễ vai lại càng tăng thêm vẻ quyến rũ, huyền ảo. Những viên đá lấp lánh được đính trên váy toả ra nhiều màu sắc từ ánh đèn chiếu vào chúng.
Cô nhìn lại anh, muốn xem vẻ mặt của anh ngay lúc này thì đúng lúc bắt gặp bộ mặt thất thần của anh đang nhìn mình đắm đuối, cô hơi ngượng, quay mặt xuống phía dưới nơi những vị khách ở buổi hôn lễ đang ngồi.
Vài giay cô mới có thể nghĩ đến hình dáng chú dể của anh hồi nãy cũng thật đẹp trai. Hai bên má ửng hồng làm cho phấn má càng thêm vẻ rõ nét hơn.
MC bắt đầu giới thiệu đôi chút về thông tin đám cưới, xuất thân hai bên gia đình cô dâu chú rể, những chàng pháo tay vang lên rộn ràng. Cô cảm thấy anh có vẻ ngày càng đứng gần lại phía mình.
Cuối cùng đến cái thời khắc cô không dám nghĩ đến đó là hôn. Mọi người phía dưới vỗ tay nồng nhiệt hơn. MC hỏi lại.
- "Cô dâu và chú rể có thể chứng mình tình yêu của mình trước bao nhiêu con mắt trứng kiến lễ cưới nơi đây bằng một nụ hôn không?"
Kiều Hân nhìn xuống dưới, thật sự phải nói là số người ở đây không ít. cô quay mặt lại nhìn MC định từ chối thì nhanh chóng phía Dương Tư Thần đã nói nhanh và dứt khoát.
- "Tôi đồng ý"
Tư Thần bắt đầu tiến lại phía cô, Lục tiểu Hân hơi ngại nhìn anh. Bắt gặp được tâm lý của cô anh ghé vào tai cô nói khẽ.
- "Chỉ là hôn thôi mà, đúng không?"
- "Ừm"
Anh choàng tay qua eo của cô mà ôm lấy vòng eo nhỏ. Hai tay cô đặt lên đôi vai của anh vô tình lại đúng cách hôn mà không cần MC phải hướng dẫn.
Dương Tư Thần khẽ cúi xuống đặt nụ hôn lên môi của cô thật nhẹ nhàng. Anh không hôn sâu, nhưng dù chỉ là hôn nhẹ ở phía ngoài thôi cũng đủ làm người ta lưu luyến rồi.
Khung cảnh nơi khám đài dần dần chìm vào sự ngọt ngào của cô dâu và chú rể. Xong nụ hôn đó thì mọi người bắt đầu lên để tặng quà cưới.
Thống đốc Dương Tiêu Hồng, ba mẹ của Kiều Hân, những vị khách lần lượt thay phiên nhau mà lên. Người thì trao vòng vàng, người trao nhẫn và những món quà to tác khác. Khung cảnh trở nên long trọng hơn vì những món quà đắt đỏ ấy.
Đến giây phút cuối cùng MC bắt đầu đọc hai cái tên.
- "Và cuối cùng là Lâm Hạ Thành và Phi Vũ đang tiến về phía khán đài tặng cho cô dâu chú rể một món quà thật ý nghĩa, xin mời"
Mọi người bắt đầu hướng ánh mắt về phía ngoài cửa kia là Lâm Hạ Thành và Phi Vũ đang đi cùng nhau trên tay khiêng quà cưới có vẻ món quà rất to lớn. Lục Kiều Hân nhìn ra, cô không ngờ Lâm Hạ Thành và Phi Vũ từ lúc nào đã biết nhau từ mà không cần sự giới thiệu của cô và anh.
Lâm Hạ Thành và Phi Vũ đem món quà đến trước khán đài ngay trước bao sự tò mò về món quà ấy của hai bọn họ đã chuẩn bị.
Thật sự bọn họ không thể đoán được vật to lớn bên trong là gì, bọn họ bắt đầu mong đợi quà cưới được mở ra, giây phút Lâm Hạ Thành và Phi Vũ mở món quà ra thì lại khiến bao vị khách nơi đây đều bật ngửa.
Hoá ra món quà to lớn ấy là một chiếc ghế tình yêu dành cho vợ chồng cưới. Dương Tư Thần đưa ánh mắt hơi vẻ tức giận nhìn về phía Phi Vũ. Còn cậu ta thì chỉ biết cười nhìn anh. Phi Vũ lấy micro lên nói.
- "Đại ca, hôm nay là ngày vui của anh và tiểu thư Lục Kiều Hân. Tuy hai bọn em không có món quà gì to tát chỉ có thể chuẩn bị chiếc ghế tình yêu này tặng anh chị làm quà cưới. Mong món quà này sẽ khiến hai anh chị hài lòng"
Hảo đàn em:))
Nghe xong câu nói đó của Phi Vũ thì tất cả mọi người nơi đây đều rộ lên tiếng cười. Trong một buổi tiệc cưới to lớn như vậy Không ai có thể nghĩ đến một món quà cưới thật là độc đáo và mới lạ của hai vị thiếu gia. Thật là làm cho người ta có thể liên tưởng đến nhiều chuyện khác.
Sau khi Phi Vũ nói xong thì đến lượt Lâm Hạ Thành cầm micro lên nói những lời chúc.
- "Cơ trưởng Lục, em làm việc với chị bao nhiêu lâu nay cũng chưa từng nghĩ đến việc chị sẽ bỏ bê công việc của mình mà đi lấy chồng như vậy. Món quả này là do em và Phi Vũ đã chuẩn bị cho hai anh chị, chúc hai anh chị sống với nhau và yêu thương nhau thật hạnh phúc tới khi đầu bạc răng rơi vẫn không ngừng yêu"
Nói xong câu này mọi người bắt đầu vỗ tay nồng nhiệt và sau cùng là những lời nói đầy xúc động của mẹ cô.
- " Kiều Hân, vậy là con gái lớn đã có người đến hốt rồi, mẹ rất vui thay cho con đã gặp được đúng người yêu đích thực của đời mình. Mong hai đứa sau này sống với nhau thật hạnh phúc"
- "Con cám ơn ba mẹ, cám ơn mọi người, cám ơn người em yêu"
Kết thúc hôn lễ là những chàng vỗ tay và những câu nói đầy xúc động.
Cô nhìn lại anh, muốn xem vẻ mặt của anh ngay lúc này thì đúng lúc bắt gặp bộ mặt thất thần của anh đang nhìn mình đắm đuối, cô hơi ngượng, quay mặt xuống phía dưới nơi những vị khách ở buổi hôn lễ đang ngồi.
Vài giay cô mới có thể nghĩ đến hình dáng chú dể của anh hồi nãy cũng thật đẹp trai. Hai bên má ửng hồng làm cho phấn má càng thêm vẻ rõ nét hơn.
MC bắt đầu giới thiệu đôi chút về thông tin đám cưới, xuất thân hai bên gia đình cô dâu chú rể, những chàng pháo tay vang lên rộn ràng. Cô cảm thấy anh có vẻ ngày càng đứng gần lại phía mình.
Cuối cùng đến cái thời khắc cô không dám nghĩ đến đó là hôn. Mọi người phía dưới vỗ tay nồng nhiệt hơn. MC hỏi lại.
- "Cô dâu và chú rể có thể chứng mình tình yêu của mình trước bao nhiêu con mắt trứng kiến lễ cưới nơi đây bằng một nụ hôn không?"
Kiều Hân nhìn xuống dưới, thật sự phải nói là số người ở đây không ít. cô quay mặt lại nhìn MC định từ chối thì nhanh chóng phía Dương Tư Thần đã nói nhanh và dứt khoát.
- "Tôi đồng ý"
Tư Thần bắt đầu tiến lại phía cô, Lục tiểu Hân hơi ngại nhìn anh. Bắt gặp được tâm lý của cô anh ghé vào tai cô nói khẽ.
- "Chỉ là hôn thôi mà, đúng không?"
- "Ừm"
Anh choàng tay qua eo của cô mà ôm lấy vòng eo nhỏ. Hai tay cô đặt lên đôi vai của anh vô tình lại đúng cách hôn mà không cần MC phải hướng dẫn.
Dương Tư Thần khẽ cúi xuống đặt nụ hôn lên môi của cô thật nhẹ nhàng. Anh không hôn sâu, nhưng dù chỉ là hôn nhẹ ở phía ngoài thôi cũng đủ làm người ta lưu luyến rồi.
Khung cảnh nơi khám đài dần dần chìm vào sự ngọt ngào của cô dâu và chú rể. Xong nụ hôn đó thì mọi người bắt đầu lên để tặng quà cưới.
Thống đốc Dương Tiêu Hồng, ba mẹ của Kiều Hân, những vị khách lần lượt thay phiên nhau mà lên. Người thì trao vòng vàng, người trao nhẫn và những món quà to tác khác. Khung cảnh trở nên long trọng hơn vì những món quà đắt đỏ ấy.
Đến giây phút cuối cùng MC bắt đầu đọc hai cái tên.
- "Và cuối cùng là Lâm Hạ Thành và Phi Vũ đang tiến về phía khán đài tặng cho cô dâu chú rể một món quà thật ý nghĩa, xin mời"
Mọi người bắt đầu hướng ánh mắt về phía ngoài cửa kia là Lâm Hạ Thành và Phi Vũ đang đi cùng nhau trên tay khiêng quà cưới có vẻ món quà rất to lớn. Lục Kiều Hân nhìn ra, cô không ngờ Lâm Hạ Thành và Phi Vũ từ lúc nào đã biết nhau từ mà không cần sự giới thiệu của cô và anh.
Lâm Hạ Thành và Phi Vũ đem món quà đến trước khán đài ngay trước bao sự tò mò về món quà ấy của hai bọn họ đã chuẩn bị.
Thật sự bọn họ không thể đoán được vật to lớn bên trong là gì, bọn họ bắt đầu mong đợi quà cưới được mở ra, giây phút Lâm Hạ Thành và Phi Vũ mở món quà ra thì lại khiến bao vị khách nơi đây đều bật ngửa.
Hoá ra món quà to lớn ấy là một chiếc ghế tình yêu dành cho vợ chồng cưới. Dương Tư Thần đưa ánh mắt hơi vẻ tức giận nhìn về phía Phi Vũ. Còn cậu ta thì chỉ biết cười nhìn anh. Phi Vũ lấy micro lên nói.
- "Đại ca, hôm nay là ngày vui của anh và tiểu thư Lục Kiều Hân. Tuy hai bọn em không có món quà gì to tát chỉ có thể chuẩn bị chiếc ghế tình yêu này tặng anh chị làm quà cưới. Mong món quà này sẽ khiến hai anh chị hài lòng"
Hảo đàn em:))
Nghe xong câu nói đó của Phi Vũ thì tất cả mọi người nơi đây đều rộ lên tiếng cười. Trong một buổi tiệc cưới to lớn như vậy Không ai có thể nghĩ đến một món quà cưới thật là độc đáo và mới lạ của hai vị thiếu gia. Thật là làm cho người ta có thể liên tưởng đến nhiều chuyện khác.
Sau khi Phi Vũ nói xong thì đến lượt Lâm Hạ Thành cầm micro lên nói những lời chúc.
- "Cơ trưởng Lục, em làm việc với chị bao nhiêu lâu nay cũng chưa từng nghĩ đến việc chị sẽ bỏ bê công việc của mình mà đi lấy chồng như vậy. Món quả này là do em và Phi Vũ đã chuẩn bị cho hai anh chị, chúc hai anh chị sống với nhau và yêu thương nhau thật hạnh phúc tới khi đầu bạc răng rơi vẫn không ngừng yêu"
Nói xong câu này mọi người bắt đầu vỗ tay nồng nhiệt và sau cùng là những lời nói đầy xúc động của mẹ cô.
- " Kiều Hân, vậy là con gái lớn đã có người đến hốt rồi, mẹ rất vui thay cho con đã gặp được đúng người yêu đích thực của đời mình. Mong hai đứa sau này sống với nhau thật hạnh phúc"
- "Con cám ơn ba mẹ, cám ơn mọi người, cám ơn người em yêu"
Kết thúc hôn lễ là những chàng vỗ tay và những câu nói đầy xúc động.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.