Chương 2
panda
26/10/2015
Thế là kết thúc 1 buổi học mệt mỏi. nó đang rảo chân ra cổng trường thì có 1 người đánh vào vai nó. Nó quay lại thì thấy nhỏ Vy đang cười 1 cách nham nhở- ê con quỷ mày cười j ha?_ Nó bực mình nói
- Bạn hiền sao nóng thế, từ từ ngồi xuống uống miếng nước ăn miếng bánh nào.
- bánh nước đâu đâu? ( cái thú ăn uống của nó lại tái phát haizz)
- con nhỏ này tao nói dậy thui mà. Cái tính ham ăn ham ngủ của mày k bỏ đc hả nhóc?
- Nhóc gì ở đây chứ. hứ kệ tao. K ăn k ngủ sao sống mày. Mà mày tới đi theo tao làm j? đừng nói chỉ tới đây nói nhảm thôi nhe?_ nó nói
Vy mặt tối lại:
- gì?? tạo đầu bị thần kinh đâu mà tới đây nói nhảm chứ- vậy mày muốn j? Mà bồ mày đâu. Bình thường đi chung với cha ken mà. sao hôm nay k thấy hay tự nhiên nhớ tao nên tới tìm phải không? haha tao biết mày nhớ tao mà, ngại quá_ màng tự sướng của nó lại bắt đầu
cốc!! Vy cốc vào đầu nó bó tay bảo:
- Thôi đi cô ơi! unreal power( ảo tưởng sức mạnh) vừa thui, chia cho con với. bồ tui tui k nhớ thôi chứ ở đó mà đi nhớ cô. Thật ra ken đi vs key rồi nên tao tới đi về chung vs mày nè
- Trời hóa ra ông ken bận nên bà mới nhớ tới tao. haizzz tội cho tao wa mà, hix hix
- Dạ e xin. Mà mày bk sao k? Ken vs Key là bạn thân ak. Nên hồi nảy Key mới xuống chỗ mình ngồi chứ k mày cũng k có may mắn ngồi bên cạnh trai đẹp đâu
_ Hóa ra là dậy. nhưng thiệt tình là tao thích trai đẹp thiệt nhưng mà tên kia thì phải suy nghi lại ak
_ sao phải suy nghĩ? Đúng chuẩn mấy nhân vật trong truyện tiểu thuyết mày hay đọc sao
_ uh.. thì cũng giống. nhưng tính tình lại k giống. Mặt thì cứ lạnh tanh. chả nói chuyện j cả, khó tính sao sao ak. khó nắm bắt suy nghĩ
- Trời. bị đặt đòi nắm bắt suy nghĩ của người ta
- Kệ tui nha!! thôi đi về. tao đói lắm oy nè
vậy là nó và Vy thẳng tiến về nhà. Nó bước vào nhà thì nghe giống mẹ nó nói
- sao đi về trễ dậy. nhanh mà thay đồ xuống ăn cơm trưa oy
- dạ
nó đi thẳng lên phòng, nhưng k hiểu sao nó cứ suy nghĩ về hs mới hôm nay. Nó luôn nghĩ trên đời sẽ k bao h có người thứ 2 bước vào cuộc sống của nó, nhưng hình như nó đã quên mất 1 điều là nó vẫn nhớ đến người ấy. hắn vs người ấy nó thấy khá Giống nhau về gương mặt và cả giọng nói. Nhưng lại khác nhau về nụ cười, hắn thì chả cười còn người ấy thì có nụ cười rất ấm. nó dẹp suy nghi wa 1 bên chạy xuống ăn cơm với mẹ, ba nó thì đi làm tới chiều mới về nên trưa chỉ có 2 mẹ con nó.
Ăn cơm xong nó rửa chén đâu vào đấy oy lên phòng mình, nó tay cầm cuốn tiểu thuyết đang đọc dở và tiếp tục cày truyện. Nó rất thix truyện đặc biệt là truyện chữ vs thể loại tình cảm, truyện teen hay ngôn tình nhưng lại ghét đọc truyện tranh, haizz nó khá lập dị thì phải. nó đọc và ngủ quên khi nào k hay. Nó lại chìm vào ác mộng bám theo nó cả năm nay. Một cơn ác mộng đầy nước mắt khó mà thoát ra được
- Bạn hiền sao nóng thế, từ từ ngồi xuống uống miếng nước ăn miếng bánh nào.
- bánh nước đâu đâu? ( cái thú ăn uống của nó lại tái phát haizz)
- con nhỏ này tao nói dậy thui mà. Cái tính ham ăn ham ngủ của mày k bỏ đc hả nhóc?
- Nhóc gì ở đây chứ. hứ kệ tao. K ăn k ngủ sao sống mày. Mà mày tới đi theo tao làm j? đừng nói chỉ tới đây nói nhảm thôi nhe?_ nó nói
Vy mặt tối lại:
- gì?? tạo đầu bị thần kinh đâu mà tới đây nói nhảm chứ- vậy mày muốn j? Mà bồ mày đâu. Bình thường đi chung với cha ken mà. sao hôm nay k thấy hay tự nhiên nhớ tao nên tới tìm phải không? haha tao biết mày nhớ tao mà, ngại quá_ màng tự sướng của nó lại bắt đầu
cốc!! Vy cốc vào đầu nó bó tay bảo:
- Thôi đi cô ơi! unreal power( ảo tưởng sức mạnh) vừa thui, chia cho con với. bồ tui tui k nhớ thôi chứ ở đó mà đi nhớ cô. Thật ra ken đi vs key rồi nên tao tới đi về chung vs mày nè
- Trời hóa ra ông ken bận nên bà mới nhớ tới tao. haizzz tội cho tao wa mà, hix hix
- Dạ e xin. Mà mày bk sao k? Ken vs Key là bạn thân ak. Nên hồi nảy Key mới xuống chỗ mình ngồi chứ k mày cũng k có may mắn ngồi bên cạnh trai đẹp đâu
_ Hóa ra là dậy. nhưng thiệt tình là tao thích trai đẹp thiệt nhưng mà tên kia thì phải suy nghi lại ak
_ sao phải suy nghĩ? Đúng chuẩn mấy nhân vật trong truyện tiểu thuyết mày hay đọc sao
_ uh.. thì cũng giống. nhưng tính tình lại k giống. Mặt thì cứ lạnh tanh. chả nói chuyện j cả, khó tính sao sao ak. khó nắm bắt suy nghĩ
- Trời. bị đặt đòi nắm bắt suy nghĩ của người ta
- Kệ tui nha!! thôi đi về. tao đói lắm oy nè
vậy là nó và Vy thẳng tiến về nhà. Nó bước vào nhà thì nghe giống mẹ nó nói
- sao đi về trễ dậy. nhanh mà thay đồ xuống ăn cơm trưa oy
- dạ
nó đi thẳng lên phòng, nhưng k hiểu sao nó cứ suy nghĩ về hs mới hôm nay. Nó luôn nghĩ trên đời sẽ k bao h có người thứ 2 bước vào cuộc sống của nó, nhưng hình như nó đã quên mất 1 điều là nó vẫn nhớ đến người ấy. hắn vs người ấy nó thấy khá Giống nhau về gương mặt và cả giọng nói. Nhưng lại khác nhau về nụ cười, hắn thì chả cười còn người ấy thì có nụ cười rất ấm. nó dẹp suy nghi wa 1 bên chạy xuống ăn cơm với mẹ, ba nó thì đi làm tới chiều mới về nên trưa chỉ có 2 mẹ con nó.
Ăn cơm xong nó rửa chén đâu vào đấy oy lên phòng mình, nó tay cầm cuốn tiểu thuyết đang đọc dở và tiếp tục cày truyện. Nó rất thix truyện đặc biệt là truyện chữ vs thể loại tình cảm, truyện teen hay ngôn tình nhưng lại ghét đọc truyện tranh, haizz nó khá lập dị thì phải. nó đọc và ngủ quên khi nào k hay. Nó lại chìm vào ác mộng bám theo nó cả năm nay. Một cơn ác mộng đầy nước mắt khó mà thoát ra được
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.