Chương 6
panda
26/10/2015
MỌi thứ vẫn trôi qua êm đềm nhưng hình như nó nhận ra rằng sự xuất hiện của hắn khiến cho cuộc sống của nó thú vị hơn thì phải. NÓ có cảm giác gần gũi, trái tim nó như được ấm lên hơn. NHưng nó vẫn chưa biết được rằng hắn thật sự là 1 ng như thế nào, hắn rất khó đoán khi thì lạnh lùng đến đáng sợ khi thì tỏ ra thân thiện với nó. Haizz suy nghĩ nhiều làm cho nó mệt và đi vào giấc ngủ 1 cách dễ dàng hơn. Lại 1 lần nữa nó lại mơ đến giấc mơ ấy, 1 giấc mơ hồi ức đáng sợ. ! phần nó muốn quên đi để k phải mệt mỏi nữa, 1 phần nó lại muốn nhớ nó muốn cái hồi ức ấy đi theo nó để luôn nhắc nhở nó rằng mình từng làm j vs người mình đã yêu thương. Nỗi nhớ của nó về anh vẫn chưa hề giảm đi tẹo nào. nhiều khi nó muốn trốn chạy thật xa chỉ có 1 mình nó thôi, thật sự nó muốn yên tĩnh để tạm quên đi những thứ ồn ào của thành phố, muốn nhớ về kỉ niệm đẹp của 2 ngườiHôm nay nó đến trường với tâm trạng k được vui vẻ cho lắm. Tại vì sáng nay có mưa, thấy mưa nó lại buồn. Hồi đó nó thích mưa lắm, nhưng từ ngày ấy thì nó chả còn thích nữa, mưa đã mang anh đi thật xa rồi. Vô lớp nó thấy Vy đang hớn hở bên cạnh Ken, nó k muốn làm Vy phải lo cho nó nữa, vy đã lo cho nó quá nhiều , nên nó cố gắng vui vẻ đến chỗ tụ hắn
- chào buổi sáng
vy thấy nó k khỏi lo lắng, vì Vy thấy sáng nay mưa khá to, sợ nó lại tổn thương, vy hỏi
- Nu mày k sao chứ
- sao? sao gì? tao khỏe mà_ nó cười tươi nhất có thể
- chắc chứ
- chắc mà, cô bạn của tôi lo xa quá rồi đấy. thôi cô vào học thôi
Ken cũng có chút lo lắng cũng hỏi
- k sao thiệt chứ? có gì thì nhớ nói cho tôi với Vy nha
- tôi bk rồi mà. @ vợ chồng nhà mấy ng lo xa quá đi mất
thế là tiết học bắt đầu, hắn nảy h bên cạnh nhưng chả hiểu tụ nó nói gì cả, nhưng hắn k quan tâm lắm nên k hỏi, nếu quan trọng thì chắc cha Ken sẽ nói cho hắn nghe rồi ( ken chắc cũng ít nhiều chuyện nhỉ ^^)
suốt 3 tiết nó chả nói gì, lâu lâu cứ nhìn ra cửa sổ, những hạt mưa cứ vô tình tạt vào cửa sổ lớp học khiến lòng nó buồn da diết. hắn thì lâu lâu nhìn nó thấy nó lạ lắm, đôi mắt hiện lên 1 nỗi đau lớn mà hắn k thể nào hiểu nổi.
Ra chơi, vy rủ nó xuống căn tin nhưng nó k chịu xuống nên vy đành đi với ken.còn hắn thì bỏ đi đâu không biết. nó mệt mỏi nằm dài ra bàn ngủ 1 giấc.
Hắn thì bỗng nghe điện thoại có việc gấp ở công ty ba hắn nên hắn bỏ 2 tiết cuối mà về luôn. hắn đi vô công ty, các nhân viên lễ phép chào, dù gì hắn cũng là phó chủ tịch nên k ai dám thất lễ., hắn gọi trợ lý báo cáo tình hình cho hắn
- thưa phó chủ tịch, công ty chúng ta bỗng bị kiện vì dùng kim cương giả làm trang sức ạ
- giả? _ hắn nhíu mày lại
- đã gọi cho ba tôi chưa
- dạ chưa, tôi chỉ mới báo cho ngài thôi
- tốt, vậy đừng báo cho ba tôi, cái này là việc nhỏ, tôi sẽ giải quyết. Bây giờ anh kêu nhà báo tới tôi sẽ giải thích cụ thể, chắc là có người muốn hại công ty ta thôi. anh kêu người kiểm định trang sức tới đây làm bảng báo cáo về trang sức của chúng ta rồi phát cho bọn phóng viên đi.
- vâng, tôi xin phép đi
Thế là hắn đã giải quyết xong h chỉ đợi nhà báo đáng tin nói lại vụ việc thôi là ok. Hắn khẽ nhắm hờ mắt. thì hắn bỗng nhiên muốn kiểm tra nhân viên của mình nên đã gọi trợ lý mang hồ sơ tất cả nhân viên vào. hắn xem 1 lượt thì tất cả đều ổn. nhưng tới hồ sơ của 1 ng thì hắn khá ngạc nhiên đó là hồ sơ ba của nó, hóa ra ba của nó làm phó trưởng phòng thiết kế ở công ty hắn, hắn gọi trợ lý vào 1 lần nữa kêu anh thăng chức cho ba nó lên chức trưởng phòng đồng thời tăng lương lên cho ba nó. k hiểu tại sao hắn làm dậy thôi thì do nó là bạn chung lớp với hắn nên hắn muốn giúp nó 1 chút vậy
Hắn mệt mỏi bước vào nhà, căn nhà lạnh đến đáng sợ nhưng hắn đã wen rồi, hắn vào phòng mình tìm 1 thứ j đó trong ngăn tủ. Đó là 1 sợi dây chuyền hình 2 trái tim lồng vào nhau. trên mỗi trái tim có gắn kim cương rất tinh xảo, hắn bỗng buồn khi nhìn thấy sợi dậy chuyền này. hắn đang miên man suy nghĩ thì nghe tiếng ken gọi hắn nên hắn vội bỏ dây chuyền vào trong cặp bên cạnh mình rồi quay lại mở cửa chạy xuống nhà
Ken cười chào hắn
- chào mày , làm j trên đó mà lâu thế hả?
- k làm gì hết, mày tới đây làm gì?
- trời bạn bè dậy đó, tới chơi vs mày k được hả?
- k phải bình thường mày đi với Vy mà
- uh thì bình thường là dậy nhưng lâu lâu phải qua chơi vs bạn hiền chứ
- gớm, muốn j nói nhanh coi
- hì hì tính rủ mày đi bar chơi cho bớt chán thôi. đi k?
- đi nhưng mày bao?
- trời!! Mày tính toán thế
- tao mà dân kinh doanh không tính toán thì phá sản à
- bk rồi bk rồi. bao là dc chứ j. đi thôi
Thế là 2 ng rủ nhau vào quán bar chơi.
- chào buổi sáng
vy thấy nó k khỏi lo lắng, vì Vy thấy sáng nay mưa khá to, sợ nó lại tổn thương, vy hỏi
- Nu mày k sao chứ
- sao? sao gì? tao khỏe mà_ nó cười tươi nhất có thể
- chắc chứ
- chắc mà, cô bạn của tôi lo xa quá rồi đấy. thôi cô vào học thôi
Ken cũng có chút lo lắng cũng hỏi
- k sao thiệt chứ? có gì thì nhớ nói cho tôi với Vy nha
- tôi bk rồi mà. @ vợ chồng nhà mấy ng lo xa quá đi mất
thế là tiết học bắt đầu, hắn nảy h bên cạnh nhưng chả hiểu tụ nó nói gì cả, nhưng hắn k quan tâm lắm nên k hỏi, nếu quan trọng thì chắc cha Ken sẽ nói cho hắn nghe rồi ( ken chắc cũng ít nhiều chuyện nhỉ ^^)
suốt 3 tiết nó chả nói gì, lâu lâu cứ nhìn ra cửa sổ, những hạt mưa cứ vô tình tạt vào cửa sổ lớp học khiến lòng nó buồn da diết. hắn thì lâu lâu nhìn nó thấy nó lạ lắm, đôi mắt hiện lên 1 nỗi đau lớn mà hắn k thể nào hiểu nổi.
Ra chơi, vy rủ nó xuống căn tin nhưng nó k chịu xuống nên vy đành đi với ken.còn hắn thì bỏ đi đâu không biết. nó mệt mỏi nằm dài ra bàn ngủ 1 giấc.
Hắn thì bỗng nghe điện thoại có việc gấp ở công ty ba hắn nên hắn bỏ 2 tiết cuối mà về luôn. hắn đi vô công ty, các nhân viên lễ phép chào, dù gì hắn cũng là phó chủ tịch nên k ai dám thất lễ., hắn gọi trợ lý báo cáo tình hình cho hắn
- thưa phó chủ tịch, công ty chúng ta bỗng bị kiện vì dùng kim cương giả làm trang sức ạ
- giả? _ hắn nhíu mày lại
- đã gọi cho ba tôi chưa
- dạ chưa, tôi chỉ mới báo cho ngài thôi
- tốt, vậy đừng báo cho ba tôi, cái này là việc nhỏ, tôi sẽ giải quyết. Bây giờ anh kêu nhà báo tới tôi sẽ giải thích cụ thể, chắc là có người muốn hại công ty ta thôi. anh kêu người kiểm định trang sức tới đây làm bảng báo cáo về trang sức của chúng ta rồi phát cho bọn phóng viên đi.
- vâng, tôi xin phép đi
Thế là hắn đã giải quyết xong h chỉ đợi nhà báo đáng tin nói lại vụ việc thôi là ok. Hắn khẽ nhắm hờ mắt. thì hắn bỗng nhiên muốn kiểm tra nhân viên của mình nên đã gọi trợ lý mang hồ sơ tất cả nhân viên vào. hắn xem 1 lượt thì tất cả đều ổn. nhưng tới hồ sơ của 1 ng thì hắn khá ngạc nhiên đó là hồ sơ ba của nó, hóa ra ba của nó làm phó trưởng phòng thiết kế ở công ty hắn, hắn gọi trợ lý vào 1 lần nữa kêu anh thăng chức cho ba nó lên chức trưởng phòng đồng thời tăng lương lên cho ba nó. k hiểu tại sao hắn làm dậy thôi thì do nó là bạn chung lớp với hắn nên hắn muốn giúp nó 1 chút vậy
Hắn mệt mỏi bước vào nhà, căn nhà lạnh đến đáng sợ nhưng hắn đã wen rồi, hắn vào phòng mình tìm 1 thứ j đó trong ngăn tủ. Đó là 1 sợi dây chuyền hình 2 trái tim lồng vào nhau. trên mỗi trái tim có gắn kim cương rất tinh xảo, hắn bỗng buồn khi nhìn thấy sợi dậy chuyền này. hắn đang miên man suy nghĩ thì nghe tiếng ken gọi hắn nên hắn vội bỏ dây chuyền vào trong cặp bên cạnh mình rồi quay lại mở cửa chạy xuống nhà
Ken cười chào hắn
- chào mày , làm j trên đó mà lâu thế hả?
- k làm gì hết, mày tới đây làm gì?
- trời bạn bè dậy đó, tới chơi vs mày k được hả?
- k phải bình thường mày đi với Vy mà
- uh thì bình thường là dậy nhưng lâu lâu phải qua chơi vs bạn hiền chứ
- gớm, muốn j nói nhanh coi
- hì hì tính rủ mày đi bar chơi cho bớt chán thôi. đi k?
- đi nhưng mày bao?
- trời!! Mày tính toán thế
- tao mà dân kinh doanh không tính toán thì phá sản à
- bk rồi bk rồi. bao là dc chứ j. đi thôi
Thế là 2 ng rủ nhau vào quán bar chơi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.