Chương 3: Bắt gặp thiên thần !!!
Duyên Nguyễn
16/09/2015
Cả đoàn người chọn điểm dừng chân đó là dưới gốc cây cổ thụ nhìn thì có vẻ như là ngàn tuổi rồi . To lắm cả mưa cũng khó mà thấm qua cái lớp lá dày đặc ấy được . Trời bây giờ đã tối rồi , chả còn nhìn thấy rõ mặt nhau nữa . Nhìu người chia ra làm mỗi công việc , nhặt củi
,.......v......v . Bây gờ là trời đã tối rất tối luôn rồi nhờ đống lửa
mà m.n mới nhìn thấy mặt nhau .
------------sáng-----------
Hắn , người đầu tiên thức dậy , chỉ vừa bước đi được vài bước RẮC RẮC ( k có j nguy hiểm cả :3 chỉ là giẫm phải khúc cây khô thôi ) Bộ tam nghe tiếng động liền bật dậy như lò xo . Sau khi hiểu ra chuyện thì hắn cùng bộ ba tiến vào khu rừng . Trong khi m.n trong đoàn vẫn đang ngủ say như chết ( mấy chú này ghê qá dầu sôi lửa bỏng mà còn ngủ ngon lành thặc tình ) . Cả 4 người cùng tiến sâu vào trong rừng chợt :
-xuỵt_hắn đưa tay lên miệng ra hiệu cho 3 người kia
_3 nguwofi kia thấy thế thì cũng hiểu và im luôn
la là la lá......la là là lá lá la là la.......................(xl nhưng mà nó là sói chả biết hát j nữa tiếng nguwoif đương nhiên nó biết nhưng mà đưa bài hát nào đó vô đây thì k hợp cho lắm nên cứ la la v đó cho qa nha)
cả 4 người đều đơ_hắn thì trong vài giây thôi còn bộ 3 thì hồn đã lạc ở phương chời đâu r không biết nữa
(Ừm nói sao nhỉ , miêu tả về cảnh này xíu nhá ) Nó đang ngồi trên chiếc xích đu được buộc bằng dây leo , trên đầu có đội 1 vòng hoa tự làm , mặc 1 cái miếng da sói màu xám ( da kẻ thù ấy ) lệch vai 1 bên để lộ bờ vai trắng trẻo lại thon , cái tấm da được cắt và quấn thành cái váy ngắn . Đôi chân trần đang đung đưa , cổ chân và cổ tay có đeo 1 cái lắc làm bằng rễ cây , trên lắc còn được gắn đá màu sắc trong rất xinh , mái tóc màu tuyết đung đưa theo gió . Cái xích đu theo lực đẩy mà không ngừng đung đưa làm tóc nó bay troogn càng xinh hơn . Đôi môi đỏ mọng đang hát mà chẳng biết rõ đang hát cái gì . Đôi mắt khép hờ trong rất ảo . Cứ thế mọi hành động đều được thu vào mắt 4 con người kia .
-"ở nơi thế này tại sao lại có 1 cô gái như vậy nhỉ , chắc không phải người tâm thường"_suy nghĩ của hắn
-"oa thiên thần kìa!!"_suy nghĩ của bộ tam
Vì được tộc trưởng huấn luyện từ nhỏ nên rất dể nhận ra điều khác thường , nó đang hát bỗng ngừng lại đôi mắt sắc bén tinh tườm lườm về phía bọn hắn.
-gì cơ ? xa như này mà phát hiện được sao ? quả là không tầm thường tí nào!_suy nghĩ của hắn , nhếp mép cười
-oái bị phát hiện rồi sao_lại là suy nghĩ của bộ 3 đấy ạ
-Ai?_nó lớn tiếng hỏi khuôn mặt tươi cười đã không còn thay vào là 1 khuôn mặt đầy sắc bén và lạnh lùng
_vẫn im lặng
-Tôi đếm đến 3 không ra đừng trách tôi_nó lườm về phía bọn hắn lạnh lùng ra lệch
_vãn im lặng
_sức chịu đựng đã quá giới hạn , nó phóng xuống cái xích đu và chạy đến chỗ bọn hắn
Tốc độ đến kinh ngạc , 5s chỉ đúng có 5s mà nó đã đứng sau lưng bọn hắn , cả hắn cũng ngỡ ngàng về cái tốc độ này thoáng cái đã không thấy bóng dáng nó đâu . Mà khoảng cách giữa nó và bọn hắn thì khác xa .
-Nói , các người là ai_giọng nó lạnh hơn cả băng vang lên phía sau lưng bọn hắn
-aaaaaaaaaa!!!_bộ 3 nghe giọng thì la toáng lên mặc dù huấn luyện rất kĩ nhưng trong tình huống này ai mà k sợ cơ chứ cả hắn cũng giật mình khi nghe nó gọi
-bọn.........bọn tôi............_Thiên Lập lấp bắp trả lời
-Máy bay chúng tôi gặp nạn_hắn điềm đạm trả lời
-máy bay ? là cái quái gì nó ăn được không_ k còn lạnh mà thay vào là giọng nói mang sự thắc mắc vẻ khó hiểu
-cô không biết máy bay là gì hả_nhị vương hỏi
-không!!chưa nghe bao giờ_nó tỉnh bơ đáp mà làm bọn hắn xuýt ngất
-cô có phải là người không đấy ? đến cả máy bay mà cũng không biết hả ?_nhất vương lần này lên tiếng
-ừ đúng rồi!! tôi đâu phải người ! tôi là sói mà ! không thấy hả_nó nói rồi hả miệng ra cho bọn hắn xem răng nanh( 2 cái răng nanh trắng muốt sắc bén được nó đưa ra )
-hả? lão đại xem này cô ta có nanh sói này! quả thật cô ta không phải người!_tam vương hô to lên khi thấy cái răng của nó
Hắn đưa mắt nhìn nó có vẻ hiếu kì , vừa nhìn vào thì bắt gặp ánh mắt của nó đang nhìn mình hắn bất giác nhíu mày , đôi mắt thật đẹp màu hổ phách trông kiên cường và uy nghiêm thật là muốn biết cô ta là ai_suy nghĩ của hắn
Nó thì nghiên đầu nhìn hắn trông vẻ rất là đáng yêu khiến đôi mày của hắn từ từ giãn ra . Bộ tam trông thấy đôi mắt , khuôn mặt và biểu hiện như vậy thì vô cùng ngạc nhiên . Chưa có ai mà nhìn thẳng vào mắt lão đại mà trong chẳng có gì như thế . Bình thường người khác bắt gặp ánh mắt này thì có lẻ đã ngất vì sợ rồi . Còn cô gái này chỉ có biểu hiện duy nhất đó là tò mò.....
END chương 3
------------sáng-----------
Hắn , người đầu tiên thức dậy , chỉ vừa bước đi được vài bước RẮC RẮC ( k có j nguy hiểm cả :3 chỉ là giẫm phải khúc cây khô thôi ) Bộ tam nghe tiếng động liền bật dậy như lò xo . Sau khi hiểu ra chuyện thì hắn cùng bộ ba tiến vào khu rừng . Trong khi m.n trong đoàn vẫn đang ngủ say như chết ( mấy chú này ghê qá dầu sôi lửa bỏng mà còn ngủ ngon lành thặc tình ) . Cả 4 người cùng tiến sâu vào trong rừng chợt :
-xuỵt_hắn đưa tay lên miệng ra hiệu cho 3 người kia
_3 nguwofi kia thấy thế thì cũng hiểu và im luôn
la là la lá......la là là lá lá la là la.......................(xl nhưng mà nó là sói chả biết hát j nữa tiếng nguwoif đương nhiên nó biết nhưng mà đưa bài hát nào đó vô đây thì k hợp cho lắm nên cứ la la v đó cho qa nha)
cả 4 người đều đơ_hắn thì trong vài giây thôi còn bộ 3 thì hồn đã lạc ở phương chời đâu r không biết nữa
(Ừm nói sao nhỉ , miêu tả về cảnh này xíu nhá ) Nó đang ngồi trên chiếc xích đu được buộc bằng dây leo , trên đầu có đội 1 vòng hoa tự làm , mặc 1 cái miếng da sói màu xám ( da kẻ thù ấy ) lệch vai 1 bên để lộ bờ vai trắng trẻo lại thon , cái tấm da được cắt và quấn thành cái váy ngắn . Đôi chân trần đang đung đưa , cổ chân và cổ tay có đeo 1 cái lắc làm bằng rễ cây , trên lắc còn được gắn đá màu sắc trong rất xinh , mái tóc màu tuyết đung đưa theo gió . Cái xích đu theo lực đẩy mà không ngừng đung đưa làm tóc nó bay troogn càng xinh hơn . Đôi môi đỏ mọng đang hát mà chẳng biết rõ đang hát cái gì . Đôi mắt khép hờ trong rất ảo . Cứ thế mọi hành động đều được thu vào mắt 4 con người kia .
-"ở nơi thế này tại sao lại có 1 cô gái như vậy nhỉ , chắc không phải người tâm thường"_suy nghĩ của hắn
-"oa thiên thần kìa!!"_suy nghĩ của bộ tam
Vì được tộc trưởng huấn luyện từ nhỏ nên rất dể nhận ra điều khác thường , nó đang hát bỗng ngừng lại đôi mắt sắc bén tinh tườm lườm về phía bọn hắn.
-gì cơ ? xa như này mà phát hiện được sao ? quả là không tầm thường tí nào!_suy nghĩ của hắn , nhếp mép cười
-oái bị phát hiện rồi sao_lại là suy nghĩ của bộ 3 đấy ạ
-Ai?_nó lớn tiếng hỏi khuôn mặt tươi cười đã không còn thay vào là 1 khuôn mặt đầy sắc bén và lạnh lùng
_vẫn im lặng
-Tôi đếm đến 3 không ra đừng trách tôi_nó lườm về phía bọn hắn lạnh lùng ra lệch
_vãn im lặng
_sức chịu đựng đã quá giới hạn , nó phóng xuống cái xích đu và chạy đến chỗ bọn hắn
Tốc độ đến kinh ngạc , 5s chỉ đúng có 5s mà nó đã đứng sau lưng bọn hắn , cả hắn cũng ngỡ ngàng về cái tốc độ này thoáng cái đã không thấy bóng dáng nó đâu . Mà khoảng cách giữa nó và bọn hắn thì khác xa .
-Nói , các người là ai_giọng nó lạnh hơn cả băng vang lên phía sau lưng bọn hắn
-aaaaaaaaaa!!!_bộ 3 nghe giọng thì la toáng lên mặc dù huấn luyện rất kĩ nhưng trong tình huống này ai mà k sợ cơ chứ cả hắn cũng giật mình khi nghe nó gọi
-bọn.........bọn tôi............_Thiên Lập lấp bắp trả lời
-Máy bay chúng tôi gặp nạn_hắn điềm đạm trả lời
-máy bay ? là cái quái gì nó ăn được không_ k còn lạnh mà thay vào là giọng nói mang sự thắc mắc vẻ khó hiểu
-cô không biết máy bay là gì hả_nhị vương hỏi
-không!!chưa nghe bao giờ_nó tỉnh bơ đáp mà làm bọn hắn xuýt ngất
-cô có phải là người không đấy ? đến cả máy bay mà cũng không biết hả ?_nhất vương lần này lên tiếng
-ừ đúng rồi!! tôi đâu phải người ! tôi là sói mà ! không thấy hả_nó nói rồi hả miệng ra cho bọn hắn xem răng nanh( 2 cái răng nanh trắng muốt sắc bén được nó đưa ra )
-hả? lão đại xem này cô ta có nanh sói này! quả thật cô ta không phải người!_tam vương hô to lên khi thấy cái răng của nó
Hắn đưa mắt nhìn nó có vẻ hiếu kì , vừa nhìn vào thì bắt gặp ánh mắt của nó đang nhìn mình hắn bất giác nhíu mày , đôi mắt thật đẹp màu hổ phách trông kiên cường và uy nghiêm thật là muốn biết cô ta là ai_suy nghĩ của hắn
Nó thì nghiên đầu nhìn hắn trông vẻ rất là đáng yêu khiến đôi mày của hắn từ từ giãn ra . Bộ tam trông thấy đôi mắt , khuôn mặt và biểu hiện như vậy thì vô cùng ngạc nhiên . Chưa có ai mà nhìn thẳng vào mắt lão đại mà trong chẳng có gì như thế . Bình thường người khác bắt gặp ánh mắt này thì có lẻ đã ngất vì sợ rồi . Còn cô gái này chỉ có biểu hiện duy nhất đó là tò mò.....
END chương 3
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.