Chương 11: tôi muốn theo anh về !! thế nào ?????
Duyên Nguyễn
16/09/2015
------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
mặc dù là không có ý tưởng gì nhìu nên là cố vặn vắt óc ra suy nghĩ àm viết vậy chap này có khong hay m.n pỏ qua cho nhá
------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Sáng , cả đêm nó và hắc lang thức nên mắt bây giờ có đôi nét thâm quầng , vẻ mặt tiều tụy , huyết lang thì khỏi nói luôn khỏe và tươi tắn như ngày nào , ngủ quá mà . Nó thì rời chỗ đó , đi đến chỗ cái xích đu , treo hồn ở đó vậy . Hắc lang và Huyết lang thì về hang làm gì đó không biết .
------------Chỗ hắn---------------
-M.n c.bị sóng của chúng ta đã phát và ta đã liêc lạc với cục đại diên bên mình nên sẽ có người đến đưa chúng ta đi_hắn thông báo cho m.n trong đoàn (còn nhớ lúc hắn vào cái tiệm bán đồ điện j đó không , hắn vào tìm cách liên lạc ấy)
-Vâng !! thưa lão đại_cả đoàn đáp , nghe hắn nói vậy thì mặt ai cũng hớn hở vì sắp rời khỏi cái nơi quái quỉ này
-Được rồi , m.n thu dọn đồ đạc đi khi nào phi cơ đấy họ sẽ bắt được sóng của chúng ta phát ra_hắn lại thoogn báo
-Dạ rõ!!!!_cả đoàn đáp
Nói rồi hắn rời khỏi cây cổ thụ , đi dạo. Loanh quoanh thì hắn đã đến chỗ cái xích đu từ lúc nào không biết . Hắn lại đơ , khi thấy 1 thiên thần đang trên cái xích đu ấy . Nhanh chóng lấy lại vẻ bình tỉnh tới chỗ nó :
-sao mới có 1 ngày không gặp mà nhìn cô có vẻ tiều tụy thế ?_hắn quan tâm
-không cần anh lo !! bao giờ anh về với nơi của anh???_nó chán nãn hỏi
-sớm nhất là trong hôm nay !! mà có viejc gì không ???_hắn ngạc nhiên khi thấy nó quan tâm tới việc mình sắp đi như vậy
-tôi muốn theo anh về !!! thế nào ???_ nó không hỏi vòng vo mà vô luôn vấn đề , có lẻ hôm qua nó đã thoogn suốt
-cái gì ??? tôi có nghe nhầm không???_hắn càng ngạc nhiên hơn
-ừ !! chắc anh nghe nhầm rồi đấy!! haizz phải chi anh nghe nhầm thì tốt biết mấy_nó với vẻ mặt ỉu xìu nói
-được rồi nếu cô muốn !! thì cứ theo tôi về!!_hắn cười mỉm với nó
-ừ khi nào anh đi cứ quay lại đây tìm tôi !!_nó ủ rũ nói
-ok!! vậy tôi đi trước_hắn lại cười
-ừ mà dẹp cái nụ cười ấy của anh đi chả đẹp và lương thiện tí nào
_nụ cười hắn tắt lun thay vào đó là 1 cái lườm về phía nó_hắn không nói gì sải bước đi luôn
Xong việc nó quay lại hang , vừa đi vào trong nó đã nghe tiếng cãi vã , mà giọng nói đấy không ai khác chính là Hắc lang , Huyết lang , Tộc trưởng :
-bố nói gì cơ con sẽ không chấp nhận cho chị ấy đi đâu_hắc lang hét
-bố thật tàn nhẫn với tụi con_huyết lang khóc rống lên
-ta đã nói rồi không ai cãi được lệnh ta đâu !!!_tộc trưởng vẻ kiên quyết nói
-được rồi m.n không phải cãi nhau vì con nữa !! con đi là được chứ gì???_nó tiến vào
-chị nói cái quái gì vậy???_cả hắc lang và huyết lang trợn tròn mắt kinh ngạc hỏi nó
-ừ chị sẽ đi !! nếu có cơ hội sẽ về thăm m.n _nó
-con nghĩ được như vậy là tốt_tộc trưởng nói với vẻ hài lòng
Nó nói rồi lại quay về cái xích đu đợi hắn , việc tạm biệt coi như đã xong bây giờ nó chẳng còn vướng bận gì nữa , ngước mặt lên trời nhắm mắt lại vẻ suy tư nó dần dần chìm và giấc ngủ............
mặc dù là không có ý tưởng gì nhìu nên là cố vặn vắt óc ra suy nghĩ àm viết vậy chap này có khong hay m.n pỏ qua cho nhá
------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Sáng , cả đêm nó và hắc lang thức nên mắt bây giờ có đôi nét thâm quầng , vẻ mặt tiều tụy , huyết lang thì khỏi nói luôn khỏe và tươi tắn như ngày nào , ngủ quá mà . Nó thì rời chỗ đó , đi đến chỗ cái xích đu , treo hồn ở đó vậy . Hắc lang và Huyết lang thì về hang làm gì đó không biết .
------------Chỗ hắn---------------
-M.n c.bị sóng của chúng ta đã phát và ta đã liêc lạc với cục đại diên bên mình nên sẽ có người đến đưa chúng ta đi_hắn thông báo cho m.n trong đoàn (còn nhớ lúc hắn vào cái tiệm bán đồ điện j đó không , hắn vào tìm cách liên lạc ấy)
-Vâng !! thưa lão đại_cả đoàn đáp , nghe hắn nói vậy thì mặt ai cũng hớn hở vì sắp rời khỏi cái nơi quái quỉ này
-Được rồi , m.n thu dọn đồ đạc đi khi nào phi cơ đấy họ sẽ bắt được sóng của chúng ta phát ra_hắn lại thoogn báo
-Dạ rõ!!!!_cả đoàn đáp
Nói rồi hắn rời khỏi cây cổ thụ , đi dạo. Loanh quoanh thì hắn đã đến chỗ cái xích đu từ lúc nào không biết . Hắn lại đơ , khi thấy 1 thiên thần đang trên cái xích đu ấy . Nhanh chóng lấy lại vẻ bình tỉnh tới chỗ nó :
-sao mới có 1 ngày không gặp mà nhìn cô có vẻ tiều tụy thế ?_hắn quan tâm
-không cần anh lo !! bao giờ anh về với nơi của anh???_nó chán nãn hỏi
-sớm nhất là trong hôm nay !! mà có viejc gì không ???_hắn ngạc nhiên khi thấy nó quan tâm tới việc mình sắp đi như vậy
-tôi muốn theo anh về !!! thế nào ???_ nó không hỏi vòng vo mà vô luôn vấn đề , có lẻ hôm qua nó đã thoogn suốt
-cái gì ??? tôi có nghe nhầm không???_hắn càng ngạc nhiên hơn
-ừ !! chắc anh nghe nhầm rồi đấy!! haizz phải chi anh nghe nhầm thì tốt biết mấy_nó với vẻ mặt ỉu xìu nói
-được rồi nếu cô muốn !! thì cứ theo tôi về!!_hắn cười mỉm với nó
-ừ khi nào anh đi cứ quay lại đây tìm tôi !!_nó ủ rũ nói
-ok!! vậy tôi đi trước_hắn lại cười
-ừ mà dẹp cái nụ cười ấy của anh đi chả đẹp và lương thiện tí nào
_nụ cười hắn tắt lun thay vào đó là 1 cái lườm về phía nó_hắn không nói gì sải bước đi luôn
Xong việc nó quay lại hang , vừa đi vào trong nó đã nghe tiếng cãi vã , mà giọng nói đấy không ai khác chính là Hắc lang , Huyết lang , Tộc trưởng :
-bố nói gì cơ con sẽ không chấp nhận cho chị ấy đi đâu_hắc lang hét
-bố thật tàn nhẫn với tụi con_huyết lang khóc rống lên
-ta đã nói rồi không ai cãi được lệnh ta đâu !!!_tộc trưởng vẻ kiên quyết nói
-được rồi m.n không phải cãi nhau vì con nữa !! con đi là được chứ gì???_nó tiến vào
-chị nói cái quái gì vậy???_cả hắc lang và huyết lang trợn tròn mắt kinh ngạc hỏi nó
-ừ chị sẽ đi !! nếu có cơ hội sẽ về thăm m.n _nó
-con nghĩ được như vậy là tốt_tộc trưởng nói với vẻ hài lòng
Nó nói rồi lại quay về cái xích đu đợi hắn , việc tạm biệt coi như đã xong bây giờ nó chẳng còn vướng bận gì nữa , ngước mặt lên trời nhắm mắt lại vẻ suy tư nó dần dần chìm và giấc ngủ............
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.