Chương 5: Yu,tội ác được phơi bày
thienkim_10_05
17/01/2014
Sau khi rời khỏi đó,Nick lại phải lên quỷ vương bẩm báo,xong
lại chạy về ma nữ bà bà chơi cờ xong rồi lại bay tới giải quyết vụ zombies lộng
hành..rồi lại đi tới nhà ma nữ bà bà rồi lại bay đi giải quyết tiếp một vụ của
zombies rồi lại chạy tới lỗ hổng của địa giới mà lấp,rồi còn bay tới bay lui đi
kiếm mấy linh hồn vất vưởng cho quỷ bà,rồi mới đi về nhà.(khổ sở khổ sở.)Vừa về
tới nhà,điều đầu tiên đập vào mắt anh là một đống ác quỷ và vô cùng quỷ cấp B
cùng vài đám mây ngọc bích đang đậu trước cửa nhà anh thì anh mới nhận ra rằng..đã
quên mất Vi.OMG. Hèn gì mà giận gì mà giận gớm thế..dính một đòn của đám mây
thôi đủ làm anh biến thành miếng thịt cháy rồi..đã vậy..khẽ thở dài,anh mắng thầm:
-Cái đồ ác quỷ(thì là ác quỷ chứ là gì nữa. Nick:không liên quan tới cô,xí. T/g: đã vậy* lấy giấy bút,viết kịch bản nhanh chóng*)-Cái đồ ác quỷ...quỷ sứ,phong ba quỷ lợn,ngậm thịt phun xương,ngậm xương ra cám,ngậm chó ra mèo,ngậm người ra quỷ,ngậm quỷ ra thiên nga,ngậm thịt tươi ra thịt..ra thịt..ra thịt của con nào không cho ta vô nhà....aaaaaa.._tuôn một tràng rồi ngồi phịch xuống đất khóc nức nở..ôi,tác giả vô cùng thương xót..thương xót cho cái vẻ ngoài hào nhoáng mà tác giả đã chăm chút mà giới thiệu.
Sau khi phun ra những lời lẽ cay độc nhưng không có tà khí thì anh mới quyết định đi ngủ ké nên mới lục đục chạy qua nhà Vi xin ngủ nhờ,khổ nỗi người mở cửa lại là chị Vi ta và câu chuyện lại bắt đầu.Khi nhìn thấy người làm phiền giấc ngủ là ai thì khuôn mặt lạnh lùng thoáng chút sự tức giận,miệng Vi lẩm nhẩm,và sau đó hàng loạt hành động được xảy ra. Hàng loạt tiếng động đầy cầu xin cũng sảy ra.
Sáng hôm sau,mặt trăng đã biến mất thay bằng các vì sao thật đẹp hệt như những đám mây được bao phủ bởi những viên kẹo bông trắng muốt.Kaun lục đục đi kiếm máu cho cô,vừa bước chân ra cửa,tiếng hét vang vọng ở dưới sân, cô thầm nghĩ"sao đám người này ưa phá đám giấc ngủ thế nhỉ"rồi cô phẩy tay,và Kaun nhà ta cũng trong tình trạng của Nick.Đến gần trưa,cô mới chịu thức dậy.nhìn cô lúc này thì đầu tóc hơi rối một tý,mắt thâm một tý do thiếu ngủ,mặt xanh xao,môi đo đỏ,quần áo nhàu nát.Nhìn mình trong gương,cô khó chịu,xé rách cái áo rồi thay đồ khác và cột lại tóc,cuối cùng là rửa mặt,đánh răng,uống một chút máu mà cô dự trữ trong phòng.Cô bước ra khỏi phòng,tất cả người hầu vừa nhìn thấy cô ngay lập tức đồng thanh:"kính chào cô chủ, chúc cô chủ một ngày tốt đẹp.".Cô xua tay rồi cất bước xuống bếp,lòng thấy vui vui vì sắp có đồ uống khoái khẩu.Đặt chân tới bàn bếp,thẳng tắp một hàng đầy đồ ăn thức uống nhưng tuyệt nhiên không có ly máu được Kaun đặt cẩn thận vào chiếc ly thuỷ tinh được khắc sắc sảo và đặt ở bên cạnh góc bàn ăn,nhìn xung quanh,không thấy Kaun để thức uống ở đâu,cô nhíu mày đảo quanh nhà,lục tìm lại những sự việc lúc nãy,mắt cô sáng lên một chút,rồi trừng mắt,trực giờ mà thấy Kaun cô sẽ xé xác Kaun ra..Tà khí đầy rẫy xung quanh người cô,cô hậm hực đi kiếm gì để khuây khoả,vừa bước ra khỏi cửa,cô nhìn sự việc trước mặt và giọng hát lanh lảnh,nhẹ nhàng cất lên,tác giả xin xen vào truyện luôn:
Một chàng trai với tài người thay đổi nhiều khuôn mặt khác nhau
Một chàng trai với vẻ đẹp đất tạo
Một người hầu với hình dáng là con rắn
Một người hầu luôn sợ cô chủ của mình
Đó là ai?? Là ai ? Là anh là anh,Kaun và Nick,hai kẻ đáng chết,đáng khinh,đáng nguyền rủa,đáng bị trâu đạp,bò húc,sói ăn,chó cắn,gấu vả,hổ nhai,đà điểu đuổi và hơn hết là bị bà hành hạ.-Từ hát sang nổi sùng,hét..đương nhiên là giữa thanh thiên bạch trực rồi ,đã đời nghe chưi khiến hai người đau mắt,quặn lòng,mắt đảo xung quanh tìm lối thoát thì thấy cô lại chỗ hai người mà hỏi:"máu tôi đâu rồi"
-Chưa có ạ_Kaun nói nhỏ thật nhỏ"chưa có?làm gì mà chưa có"Cô đưa tay lên định đấm cho anh một cái thì bị một lực đẩy từ một thứ nhỏ bé nhưng sức không hề nhỏ đẩy cho một cái bay tới cửa chính,hên là cô là một ác quỷ chứ con người chắc bay xa một mét,tan xương nát thịt mất.
Nhân vật: Lala,hơn 1000 tuổi.Cô mang trong mình dòng máu của phù thuỷ và thần chết nên cô có một sức mạnh phi thường. Là đệ tử của Vi,mãi mãi trong hình dáng một đứa bé,đó chính là lời nguyền của Vi đối với Lala.
Lala có một người bạn,đó chính là teddy.Nghe tên thì chắc nghĩ là gấu nhưng đó là một con mèo,lông trắng như tuyết,trên cổ đeo một chiếc nhẫn đính viên ngọc tuyết.
Ái da,không ai ghé fix đành tự cổ vũ và tiếp tục câu chuyện còn dở dang.
Cô khẽ nhíu mày khi thấy người trước mặt đang líu lo:
-Sư phụ.....đệ tử nhớ người quá à.-Lala nhảy cẩng lên,ôm hôn Vi chùn chụt.Một cái nhìn không mấy thiện cảm do chàng Kaun đập vào mắt Lala.
- Ê..con rắn kia,gặp bổn tiểu thư sao không chào hả?-Lala lườm Kaun,buông một câu.
- Sao ta phải chào nhà ngươi chứ.. Đồ con nhóc ranh-Kaun lè lưỡi,khiến cho cô bé kia đầu đầy khói."cả hai ngậm mồm đi"-Vi khó chịu cất giọng khiến hai người lạnh gáy.
- Sư phụ..đệ tử đi ngao du khắp nơi..giờ có một vài thông tin cần bẩm-Lala nói như trong phim kiếm hiệp,mắt không ngừng liếc Kaun.-còn đây là ai mà được ở cạnh sư phụ thế ạ?
- Vô phòng ta-Vi quay đi,cất bước để lại hai con người đang nhìn nhau tét khói.
- Tiểu tử nhà ngươi đừng hòng đụng vào sư phụ của ta..ma quỷ phương nào mau khai danh tánh.-Lala nhảy lên,trực bay tới xé nát Kaun ra.
- Tiểu tử,con nhóc ranh như ngươi dám nói ta như vậy.-Kaun bốc khói,giọng phẫn nộ.
- Nhóc ranh? Bà đây hơn ngươi cả ngàn tuổi mà ngươi dám xưng hô thế với ta?-Lala không kìm được mình,hét to
-.. Nực cười,với thân hình nhỏ xíu đó mà đòi làm chị ư?-Kaun không kém,nhưng giọng vẫn rất thấp,đủ để con người kia nghe được mà tức ói máu."Cả hai tên ngốc các ngươi..Vào"-Vi đánh ý nghĩ vô đầu hai người khiến Lala và Kaun mém té xỉu.
-Sư phụ..đó là ai vậy-Lala chỉ tay vào Kaun,tỏ vẻ không phục." Chạy sai vặt"-Vi cất tiếng.
- Chạy-sai-vặt?ahahahahaa thế mà dám láo với bổn tiểu thư?? Ahahaha.. Dỏng tai mà nghe cho rõ..Ta chính là Lala được mệnh danh là "Tiểu ma nữ".-Lala hùng dũng nói,dù gì cô cũng là cấp bậc cao nhất,cũng có tên như "Mắt bạc" và "người muôn mặt" còn tên kia chưa từng thấy qua,phải dạy dỗ chứ,nói xong cô cười như mấy bà phù thuỷ trong truyện phản diện."Bây giờ hai ngươi muốn ta treo lên không?"-Vi đưa tay lên,từ tay cô,những sợi dây leo từ từ bò ra,nhô cao lên.
-Ta mờ nhạt tới mức các ngươi quên ta luôn à-Giọng nói đó không ai khác chính là "người muôn mặt".
-aaaaaa..Anh Nick,em nhớ anh quá..-Lala hét lên một cái rồi bay tới ôm lấy Nick."Coi thường ta đến vậy ư"-Vi tung dây leo ra rồi đọc thần chú.
Nửa tiếng sau..
-Sư phụ..tha cho Lala đi mà..sư phụ..-Lala khóc thảm thiết.Cô cùng Nick đang bị treo ngược trên trần nhà,vì lẽ nào đó,Kaun đang ung dung rót máu cho cô chủ.
- Cô chủ,đây ạ-Kaun đưa ly máu cho cô,từ khoé môi anh,một nụ cười chế giễu hé mở."Tốt,Nick..ngươi kể về Yu nghe nào"-Vi nói vấn đề chính lên,khiến bầu không khí thoáng chốc bị chất đầy sự nghiêm túc.
-Ít nhất cũng cho ta xuống chứ,ta chóng mặt quá rồi-Nick phân bua."rầm" Mặt Nick dính với đất
Mẹ hiền hoà.
- Cảm ơn..Ta vào vấn đề chính thôi.-Nick phủi đồ rồi nghiêm túc nói.-Vi..có phải lần trước em đã lên thiên giới mà không hề bị một vết thương đúng không? Điều đó lý giải cho sự ngây ngô của đám thiên thần.Còn tên thiên thần Yu..Kaun ngươi đã giết hắn ta chưa?-Nick quay sang hỏi Kaun,khiến chàng khẽ giật mình.
Ta không biết đã giết chưa.-Kaun lạnh lùng nói,suy cho cùng,anh chẳng qua chỉ cho hắn ta uống thuốc độc thôi,sống chết tuỳ mấy tên y tế trên ấy.Nhưng lúc rời khỏi,anh có cảm nhận được là có một linh hồn thiên giới đã xuống địa phủ nên anh cũng im lặng.
- Hajzzz..Thật ra,thiên thần Yu có một người em sinh đôi,cả hai người đã tách ra khỏi cơ thể thật,Người ngươi giết nắm giữ phần tốt,còn phần xấu vẫn còn ở thiên giới,ắt hẳn nhiệm vụ của cô chưa hoàn thành.-Nick quay sang nhìn Vi,không có chút ngạc nhiẻn hay thất vọng nào biểu lộ trên gương mặt cô,từ khoé môi,một giọng nói ở âm vực thấp nhất cất lên:
- Dám lừa ta..Ta-sẽ-cho-tên-đó-trở-thành người-của-địa-phủ-Vi đang cười,một nụ cười thật đẹp,đẹp như nước hồ trong vắt,cứa vào tim bất cứ ai rồi để lại đường cắt trống rỗng,khô khốc,nhưng nụ cười đó đầy sự khinh bỉ,và khi nụ cười thu lại,ánh mắt cô thay đổi,đã lạnh lùng nay còn lạnh hơn,Kaun có cảm giác,con người này chỉ là một lúc khinh bỉ của cô.Khiến anh thấy ghê sợ chính mình khi là người của cô,anh cảm thấy mình thật kinh tởm..đó là suy nghĩ của anh,và anh nhìn qua hai người còn lại..có lẽ cả ba cảm thấy,mình đã đánh thức một con quỷ thật sự..sợ hãi khi nhận ra đó là một sự ngu si khi nói với cô.Sợ hãi khi nghĩ rằng trò chơi của cô đã bắt đầu,một trò chơi chết chóc,vẫn đôi môi đo đỏ ấy,giọng nói lạnh lùng,băng lãnh cất lên:
-Giết-hắn-cho-ta- Vi đã cảm thấy khó chịu thật sự.
-Tuân lệnh-Lala quỳ xuống,Kaun cũng quỳ,và Lala nở một nụ cười ác quỷ.
-Cái đồ ác quỷ(thì là ác quỷ chứ là gì nữa. Nick:không liên quan tới cô,xí. T/g: đã vậy* lấy giấy bút,viết kịch bản nhanh chóng*)-Cái đồ ác quỷ...quỷ sứ,phong ba quỷ lợn,ngậm thịt phun xương,ngậm xương ra cám,ngậm chó ra mèo,ngậm người ra quỷ,ngậm quỷ ra thiên nga,ngậm thịt tươi ra thịt..ra thịt..ra thịt của con nào không cho ta vô nhà....aaaaaa.._tuôn một tràng rồi ngồi phịch xuống đất khóc nức nở..ôi,tác giả vô cùng thương xót..thương xót cho cái vẻ ngoài hào nhoáng mà tác giả đã chăm chút mà giới thiệu.
Sau khi phun ra những lời lẽ cay độc nhưng không có tà khí thì anh mới quyết định đi ngủ ké nên mới lục đục chạy qua nhà Vi xin ngủ nhờ,khổ nỗi người mở cửa lại là chị Vi ta và câu chuyện lại bắt đầu.Khi nhìn thấy người làm phiền giấc ngủ là ai thì khuôn mặt lạnh lùng thoáng chút sự tức giận,miệng Vi lẩm nhẩm,và sau đó hàng loạt hành động được xảy ra. Hàng loạt tiếng động đầy cầu xin cũng sảy ra.
Sáng hôm sau,mặt trăng đã biến mất thay bằng các vì sao thật đẹp hệt như những đám mây được bao phủ bởi những viên kẹo bông trắng muốt.Kaun lục đục đi kiếm máu cho cô,vừa bước chân ra cửa,tiếng hét vang vọng ở dưới sân, cô thầm nghĩ"sao đám người này ưa phá đám giấc ngủ thế nhỉ"rồi cô phẩy tay,và Kaun nhà ta cũng trong tình trạng của Nick.Đến gần trưa,cô mới chịu thức dậy.nhìn cô lúc này thì đầu tóc hơi rối một tý,mắt thâm một tý do thiếu ngủ,mặt xanh xao,môi đo đỏ,quần áo nhàu nát.Nhìn mình trong gương,cô khó chịu,xé rách cái áo rồi thay đồ khác và cột lại tóc,cuối cùng là rửa mặt,đánh răng,uống một chút máu mà cô dự trữ trong phòng.Cô bước ra khỏi phòng,tất cả người hầu vừa nhìn thấy cô ngay lập tức đồng thanh:"kính chào cô chủ, chúc cô chủ một ngày tốt đẹp.".Cô xua tay rồi cất bước xuống bếp,lòng thấy vui vui vì sắp có đồ uống khoái khẩu.Đặt chân tới bàn bếp,thẳng tắp một hàng đầy đồ ăn thức uống nhưng tuyệt nhiên không có ly máu được Kaun đặt cẩn thận vào chiếc ly thuỷ tinh được khắc sắc sảo và đặt ở bên cạnh góc bàn ăn,nhìn xung quanh,không thấy Kaun để thức uống ở đâu,cô nhíu mày đảo quanh nhà,lục tìm lại những sự việc lúc nãy,mắt cô sáng lên một chút,rồi trừng mắt,trực giờ mà thấy Kaun cô sẽ xé xác Kaun ra..Tà khí đầy rẫy xung quanh người cô,cô hậm hực đi kiếm gì để khuây khoả,vừa bước ra khỏi cửa,cô nhìn sự việc trước mặt và giọng hát lanh lảnh,nhẹ nhàng cất lên,tác giả xin xen vào truyện luôn:
Một chàng trai với tài người thay đổi nhiều khuôn mặt khác nhau
Một chàng trai với vẻ đẹp đất tạo
Một người hầu với hình dáng là con rắn
Một người hầu luôn sợ cô chủ của mình
Đó là ai?? Là ai ? Là anh là anh,Kaun và Nick,hai kẻ đáng chết,đáng khinh,đáng nguyền rủa,đáng bị trâu đạp,bò húc,sói ăn,chó cắn,gấu vả,hổ nhai,đà điểu đuổi và hơn hết là bị bà hành hạ.-Từ hát sang nổi sùng,hét..đương nhiên là giữa thanh thiên bạch trực rồi ,đã đời nghe chưi khiến hai người đau mắt,quặn lòng,mắt đảo xung quanh tìm lối thoát thì thấy cô lại chỗ hai người mà hỏi:"máu tôi đâu rồi"
-Chưa có ạ_Kaun nói nhỏ thật nhỏ"chưa có?làm gì mà chưa có"Cô đưa tay lên định đấm cho anh một cái thì bị một lực đẩy từ một thứ nhỏ bé nhưng sức không hề nhỏ đẩy cho một cái bay tới cửa chính,hên là cô là một ác quỷ chứ con người chắc bay xa một mét,tan xương nát thịt mất.
Nhân vật: Lala,hơn 1000 tuổi.Cô mang trong mình dòng máu của phù thuỷ và thần chết nên cô có một sức mạnh phi thường. Là đệ tử của Vi,mãi mãi trong hình dáng một đứa bé,đó chính là lời nguyền của Vi đối với Lala.
Lala có một người bạn,đó chính là teddy.Nghe tên thì chắc nghĩ là gấu nhưng đó là một con mèo,lông trắng như tuyết,trên cổ đeo một chiếc nhẫn đính viên ngọc tuyết.
Ái da,không ai ghé fix đành tự cổ vũ và tiếp tục câu chuyện còn dở dang.
Cô khẽ nhíu mày khi thấy người trước mặt đang líu lo:
-Sư phụ.....đệ tử nhớ người quá à.-Lala nhảy cẩng lên,ôm hôn Vi chùn chụt.Một cái nhìn không mấy thiện cảm do chàng Kaun đập vào mắt Lala.
- Ê..con rắn kia,gặp bổn tiểu thư sao không chào hả?-Lala lườm Kaun,buông một câu.
- Sao ta phải chào nhà ngươi chứ.. Đồ con nhóc ranh-Kaun lè lưỡi,khiến cho cô bé kia đầu đầy khói."cả hai ngậm mồm đi"-Vi khó chịu cất giọng khiến hai người lạnh gáy.
- Sư phụ..đệ tử đi ngao du khắp nơi..giờ có một vài thông tin cần bẩm-Lala nói như trong phim kiếm hiệp,mắt không ngừng liếc Kaun.-còn đây là ai mà được ở cạnh sư phụ thế ạ?
- Vô phòng ta-Vi quay đi,cất bước để lại hai con người đang nhìn nhau tét khói.
- Tiểu tử nhà ngươi đừng hòng đụng vào sư phụ của ta..ma quỷ phương nào mau khai danh tánh.-Lala nhảy lên,trực bay tới xé nát Kaun ra.
- Tiểu tử,con nhóc ranh như ngươi dám nói ta như vậy.-Kaun bốc khói,giọng phẫn nộ.
- Nhóc ranh? Bà đây hơn ngươi cả ngàn tuổi mà ngươi dám xưng hô thế với ta?-Lala không kìm được mình,hét to
-.. Nực cười,với thân hình nhỏ xíu đó mà đòi làm chị ư?-Kaun không kém,nhưng giọng vẫn rất thấp,đủ để con người kia nghe được mà tức ói máu."Cả hai tên ngốc các ngươi..Vào"-Vi đánh ý nghĩ vô đầu hai người khiến Lala và Kaun mém té xỉu.
-Sư phụ..đó là ai vậy-Lala chỉ tay vào Kaun,tỏ vẻ không phục." Chạy sai vặt"-Vi cất tiếng.
- Chạy-sai-vặt?ahahahahaa thế mà dám láo với bổn tiểu thư?? Ahahaha.. Dỏng tai mà nghe cho rõ..Ta chính là Lala được mệnh danh là "Tiểu ma nữ".-Lala hùng dũng nói,dù gì cô cũng là cấp bậc cao nhất,cũng có tên như "Mắt bạc" và "người muôn mặt" còn tên kia chưa từng thấy qua,phải dạy dỗ chứ,nói xong cô cười như mấy bà phù thuỷ trong truyện phản diện."Bây giờ hai ngươi muốn ta treo lên không?"-Vi đưa tay lên,từ tay cô,những sợi dây leo từ từ bò ra,nhô cao lên.
-Ta mờ nhạt tới mức các ngươi quên ta luôn à-Giọng nói đó không ai khác chính là "người muôn mặt".
-aaaaaa..Anh Nick,em nhớ anh quá..-Lala hét lên một cái rồi bay tới ôm lấy Nick."Coi thường ta đến vậy ư"-Vi tung dây leo ra rồi đọc thần chú.
Nửa tiếng sau..
-Sư phụ..tha cho Lala đi mà..sư phụ..-Lala khóc thảm thiết.Cô cùng Nick đang bị treo ngược trên trần nhà,vì lẽ nào đó,Kaun đang ung dung rót máu cho cô chủ.
- Cô chủ,đây ạ-Kaun đưa ly máu cho cô,từ khoé môi anh,một nụ cười chế giễu hé mở."Tốt,Nick..ngươi kể về Yu nghe nào"-Vi nói vấn đề chính lên,khiến bầu không khí thoáng chốc bị chất đầy sự nghiêm túc.
-Ít nhất cũng cho ta xuống chứ,ta chóng mặt quá rồi-Nick phân bua."rầm" Mặt Nick dính với đất
Mẹ hiền hoà.
- Cảm ơn..Ta vào vấn đề chính thôi.-Nick phủi đồ rồi nghiêm túc nói.-Vi..có phải lần trước em đã lên thiên giới mà không hề bị một vết thương đúng không? Điều đó lý giải cho sự ngây ngô của đám thiên thần.Còn tên thiên thần Yu..Kaun ngươi đã giết hắn ta chưa?-Nick quay sang hỏi Kaun,khiến chàng khẽ giật mình.
Ta không biết đã giết chưa.-Kaun lạnh lùng nói,suy cho cùng,anh chẳng qua chỉ cho hắn ta uống thuốc độc thôi,sống chết tuỳ mấy tên y tế trên ấy.Nhưng lúc rời khỏi,anh có cảm nhận được là có một linh hồn thiên giới đã xuống địa phủ nên anh cũng im lặng.
- Hajzzz..Thật ra,thiên thần Yu có một người em sinh đôi,cả hai người đã tách ra khỏi cơ thể thật,Người ngươi giết nắm giữ phần tốt,còn phần xấu vẫn còn ở thiên giới,ắt hẳn nhiệm vụ của cô chưa hoàn thành.-Nick quay sang nhìn Vi,không có chút ngạc nhiẻn hay thất vọng nào biểu lộ trên gương mặt cô,từ khoé môi,một giọng nói ở âm vực thấp nhất cất lên:
- Dám lừa ta..Ta-sẽ-cho-tên-đó-trở-thành người-của-địa-phủ-Vi đang cười,một nụ cười thật đẹp,đẹp như nước hồ trong vắt,cứa vào tim bất cứ ai rồi để lại đường cắt trống rỗng,khô khốc,nhưng nụ cười đó đầy sự khinh bỉ,và khi nụ cười thu lại,ánh mắt cô thay đổi,đã lạnh lùng nay còn lạnh hơn,Kaun có cảm giác,con người này chỉ là một lúc khinh bỉ của cô.Khiến anh thấy ghê sợ chính mình khi là người của cô,anh cảm thấy mình thật kinh tởm..đó là suy nghĩ của anh,và anh nhìn qua hai người còn lại..có lẽ cả ba cảm thấy,mình đã đánh thức một con quỷ thật sự..sợ hãi khi nhận ra đó là một sự ngu si khi nói với cô.Sợ hãi khi nghĩ rằng trò chơi của cô đã bắt đầu,một trò chơi chết chóc,vẫn đôi môi đo đỏ ấy,giọng nói lạnh lùng,băng lãnh cất lên:
-Giết-hắn-cho-ta- Vi đã cảm thấy khó chịu thật sự.
-Tuân lệnh-Lala quỳ xuống,Kaun cũng quỳ,và Lala nở một nụ cười ác quỷ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.