Đứa Em Trai Tôi Là Kẻ Cuồng Chiếm Hữu
Chương 23: Trụy Lạc [H++]
Hà100
24/06/2022
" không! đừng tôi xin đó! "
Hắn không thèm quan tâm đưa tôi đến một căn phòng chính xác hơn đó là một căn hầm dưới ngầm nơi đây tối tăm đến một tia nắng cũng không thể xuyên qua được. Ngỡ gàng rồi hoảng hốt tôi đã ở đây mấy tháng rồi mà lại chưa biết nhà này có một nơi như vậy.Tôi sợ run người khi nhìn quanh...nào là dây xích, hay thậm chí là equipment for sex tất tần tật về doi ra đều đủ...Tôi kiếp sợ thật rồi hai tay bịt miệng lại có lẽ suy nhĩ tôi đoán đúng hắn...có thể giết tôi gây lập tức rồi đó. Đứng trước cái gọi là "danh giới tử thần" tôi khóc thét ai mà chả vậy đều sợ chết cả mà thôi...
"cho...hức tôi ra đây ngay...ngay lập tức"
Hắn cười man dợ thủ thỉ:
" muốn cái nào nhỉ "
" không...không muốn! "
Tôi lắc đầu lia lịa hai hằng lệ không tự chủ mà dơi xuống cầu mong sự "tha thứ" đó, thấy không có hồi âm tôi lại sợ hãi hơn hắn định lần này làm gì nữa tôi ước có ai đó xuất hiện ngay bây giờ ngăn cản sự biến thái của hắn nhưng hiện thực luôn phũ phàng tôi phải nghĩ cách an toàn cho bản thân trước đã.
Nếu nghĩ cách khác có tỉ lệ phần trăm rất ít thì chi bằng dùng chính mục đích của hắn lật lại tình thế. Dù bản thân mình có thấy ghê tởm nhưng tình thế gấp rút không cho ta lựa chọn cả.
Tôi giãn mặt tay vòng qua ôm cổ hắn
" nào không nên như vậy chứ muốn gì em chiều ~ "
Mặt hắn lại đen như đít nồi tôi không biết mình lại làm sao điều gì nữa tính cách hắn thật khó hiểu
" hah~ em nghĩ làm như vậy là có thể thoát ra khỏi đây ư mơ đi"
Ôi không! hắn đã vậy mà nhìn thấu rồi ư...tôi quá coi thường rồi...kế cuối cùng cũng bị lộ quá nhanh
Chưa kịp cho tôi cãi hắn đẩy mạnh xuống chiếc giường rồi còng tay tôi lại. Tôi thực sự tức giận muốn gào lên rằng " thôi đủ rồi" nhưng đối với tình huống này thì không nên vì người đó...
Tôi phải làm chi giờ tay lần này là còng sắt điều hiển nhiên là không thể phá rồi, tôi còn nhớ như in cái lần hắn làm nhục thân xác nó đau lắm mà không giám gục ngã
Tôi nắm chặt tay hắn vỡn không để ý tiếp tục "trò chơi tình dục" đó. Vốn tôi chỉ mặc một chiếc áo rộng thễnh của hắn chứ không có đồ nội y che cả mà mảnh vải che phần da thịt cuối cùng trên đã bị hắn xé rồi còn đâu. Tôi xoạc hai chân hình chữ M ở tư thế này phần nhạy cảm hoa huyệt còn chưa lành lại sau cuộc đả kích đó
Hắn lại nảy suy nghĩ trong đầu nhẹ giọng quấn hút:
" nếu em chủ động tôi sẽ làm nhẹ hơn đó "
Tôi ngoảnh lại hai mắt rơm rớm nhìn hắn biết là đây chỉ là kế dụ nhưng nó đúng!
" vậy tháo cho tôi đi...đau lắm "
Hắn gật đầu nhẹ cái rồi bỏ cái vật cản đó đi, thà đáp lại hắn còn bớt đau hơn là để hắn hành động một mình trên thân thể đó.
Nhật ngậm lấy đầu ** đưa lưỡi ươn ướt chạm vào khiến nó nở rộ ra khiến hắn thích thú. Bàn tay hư hỏng sờ soạng linh tinh. Không hiểu sao tôi lại cảm giác sung sướng đến kì lạ chả có vẻ trống đối nữa mà nâng ngực nên để hắn dễ dàng hơn
Hắn nhìn vậy thì hài lòng còn tôi lại không thấy vậy dốt cuộc bản thân mình sao lại...có thể. Suy nghĩ là vậy nhưng cơ thể lại 'thật thà' quá mức rồi
Đầu tôi bấy giờ trống rỗng chả nghĩ được gì cả cứ bị hắn dẫn dắt. Có lẽ tôi đã cái gọi là trụy lạc mà hắn đem lại đánh mất hết lí trí
Hắn không thèm quan tâm đưa tôi đến một căn phòng chính xác hơn đó là một căn hầm dưới ngầm nơi đây tối tăm đến một tia nắng cũng không thể xuyên qua được. Ngỡ gàng rồi hoảng hốt tôi đã ở đây mấy tháng rồi mà lại chưa biết nhà này có một nơi như vậy.Tôi sợ run người khi nhìn quanh...nào là dây xích, hay thậm chí là equipment for sex tất tần tật về doi ra đều đủ...Tôi kiếp sợ thật rồi hai tay bịt miệng lại có lẽ suy nhĩ tôi đoán đúng hắn...có thể giết tôi gây lập tức rồi đó. Đứng trước cái gọi là "danh giới tử thần" tôi khóc thét ai mà chả vậy đều sợ chết cả mà thôi...
"cho...hức tôi ra đây ngay...ngay lập tức"
Hắn cười man dợ thủ thỉ:
" muốn cái nào nhỉ "
" không...không muốn! "
Tôi lắc đầu lia lịa hai hằng lệ không tự chủ mà dơi xuống cầu mong sự "tha thứ" đó, thấy không có hồi âm tôi lại sợ hãi hơn hắn định lần này làm gì nữa tôi ước có ai đó xuất hiện ngay bây giờ ngăn cản sự biến thái của hắn nhưng hiện thực luôn phũ phàng tôi phải nghĩ cách an toàn cho bản thân trước đã.
Nếu nghĩ cách khác có tỉ lệ phần trăm rất ít thì chi bằng dùng chính mục đích của hắn lật lại tình thế. Dù bản thân mình có thấy ghê tởm nhưng tình thế gấp rút không cho ta lựa chọn cả.
Tôi giãn mặt tay vòng qua ôm cổ hắn
" nào không nên như vậy chứ muốn gì em chiều ~ "
Mặt hắn lại đen như đít nồi tôi không biết mình lại làm sao điều gì nữa tính cách hắn thật khó hiểu
" hah~ em nghĩ làm như vậy là có thể thoát ra khỏi đây ư mơ đi"
Ôi không! hắn đã vậy mà nhìn thấu rồi ư...tôi quá coi thường rồi...kế cuối cùng cũng bị lộ quá nhanh
Chưa kịp cho tôi cãi hắn đẩy mạnh xuống chiếc giường rồi còng tay tôi lại. Tôi thực sự tức giận muốn gào lên rằng " thôi đủ rồi" nhưng đối với tình huống này thì không nên vì người đó...
Tôi phải làm chi giờ tay lần này là còng sắt điều hiển nhiên là không thể phá rồi, tôi còn nhớ như in cái lần hắn làm nhục thân xác nó đau lắm mà không giám gục ngã
Tôi nắm chặt tay hắn vỡn không để ý tiếp tục "trò chơi tình dục" đó. Vốn tôi chỉ mặc một chiếc áo rộng thễnh của hắn chứ không có đồ nội y che cả mà mảnh vải che phần da thịt cuối cùng trên đã bị hắn xé rồi còn đâu. Tôi xoạc hai chân hình chữ M ở tư thế này phần nhạy cảm hoa huyệt còn chưa lành lại sau cuộc đả kích đó
Hắn lại nảy suy nghĩ trong đầu nhẹ giọng quấn hút:
" nếu em chủ động tôi sẽ làm nhẹ hơn đó "
Tôi ngoảnh lại hai mắt rơm rớm nhìn hắn biết là đây chỉ là kế dụ nhưng nó đúng!
" vậy tháo cho tôi đi...đau lắm "
Hắn gật đầu nhẹ cái rồi bỏ cái vật cản đó đi, thà đáp lại hắn còn bớt đau hơn là để hắn hành động một mình trên thân thể đó.
Nhật ngậm lấy đầu ** đưa lưỡi ươn ướt chạm vào khiến nó nở rộ ra khiến hắn thích thú. Bàn tay hư hỏng sờ soạng linh tinh. Không hiểu sao tôi lại cảm giác sung sướng đến kì lạ chả có vẻ trống đối nữa mà nâng ngực nên để hắn dễ dàng hơn
Hắn nhìn vậy thì hài lòng còn tôi lại không thấy vậy dốt cuộc bản thân mình sao lại...có thể. Suy nghĩ là vậy nhưng cơ thể lại 'thật thà' quá mức rồi
Đầu tôi bấy giờ trống rỗng chả nghĩ được gì cả cứ bị hắn dẫn dắt. Có lẽ tôi đã cái gọi là trụy lạc mà hắn đem lại đánh mất hết lí trí
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.