Dựa Vào Giá Trị Vũ Lực, Ta Bạo Hồng Giới Giải Trí
Chương 22:
Tây Sơ Bạch
28/11/2023
Cả hai đi vào phòng khác, nghe thấy Bành Phong giận dữ hét lên ở bên ngoài: “Đừng để bị cô ta lừa, cô lên baidu tra sẽ biết cô ta đã làm gì, cô ta gần như không có tài nguyên hay mối quan hệ nào trong giới giải trí, đi theo cô ta có khác nào bị phong sát đâu?”
“Cô đi theo cô ta, chi bằng đi theo tôi.”
Sắc mặt của Trần Văn Hinh có hơi khó coi, cô ấy đóng cửa để ngăn chặn âm thanh.
Cô ấy để bản hợp đồng lên bàn, nhìn Lâm Tê vẫn chưa hoàng hồn ở trước mặt, do dự một lát, cuối cùng nói: “Cô cũng đã nghe nói rồi, tình hình hiện tại của tôi ở đây quả thực không ổn lắm, có lẽ sẽ không có tài nguyên tốt dành cho cô, nhưng cô yên tâm, tôi nhất định sẽ cố gắng để nâng đỡ cô.”
Hơn nữa, hợp đồng cô đưa ra là phân chia cao nhất trong số những người mới đến.
Nhưng Lâm Tê đọc không hiểu.
“Được.” Cô không đồng ý và muốn ký hợp đồng.
“Lâm Tê.” Trần Văn Hinh lại gọi cô: “Thực ra... với điều kiện của cô, tìm người khác có lẽ sẽ có thể phát triển được tốt hơn.”
Cô tin rằng sẽ có nhiều công ty sẽ sẵn sàng ký hợp đồng với cô, nhất là nghe Bành Phong nói hình như cô đã trở nên khá nổi tiếng trên mạng.
“Tôi tin tưởng cô.” Lâm Tê động viên cô ấy rất xa lạ, thực ra cô chỉ muốn tìm việc làm để kiếm sống: “Hơn nữa cô đã giúp tôi.”
Trần Văn Hinh sững sờ, đột nhiên cảm thấy vành mắt rưng rưng: “Chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.”
Lâm Tê chỉ ký tên mà không nói gì cả.
Sau khi ký xong hợp đồng, Trần Văn Hinh đã gửi thông tin của cô lên cấp trên để báo cáo, coi như là đã thành công gia nhập công ty.
Cuối cùng cũng tìm được việc làm, tâm trạng của Lâm Tê trở nên tốt hơnt.
Cô vừa lên mạng tìm hiểu, bởi vì con người trên thế giới này có rất nhiều thời gian rảnh rỗi nên ngành giải trí phát triển nhanh chóng, địa vị của các nghệ sĩ cũng tăng lên theo đó khiến nghề này hiện nay không kém phần cạnh tranh kịch liệt và yêu cầu rất cao.
Lâm Tê kiếp trước bước ra núi thây biển máu, không sợ yêu cầu cao, huống hồ có thể nào thì cũng không khó như làm bảo vệ.
Nhưng cô vẫn lấy tinh thần, chủ động hỏi: “Giờ tôi cần phải làm những gì?”
Trần Văn Hinh nói: “Gần đây có một cuộc thi tìm kiếm tài năng sắp được phát sóng, tôi sẽ xem cô có thể tham gia hay không.”
Lần đầu tiên nhìn thấy Lâm Tê, cô ấy đã nghĩ tới con đường phát triển của cô rồi.
Với điều kiện của cô, sẽ thật lãng phí nếu không trở thành thần tượng.
Huống hồ đối với những người mới không học chuyên ngành, các cuộc thi tìm kiếm tài năng là cơ hội tốt nhất để lộ diện.
“Cô đi theo cô ta, chi bằng đi theo tôi.”
Sắc mặt của Trần Văn Hinh có hơi khó coi, cô ấy đóng cửa để ngăn chặn âm thanh.
Cô ấy để bản hợp đồng lên bàn, nhìn Lâm Tê vẫn chưa hoàng hồn ở trước mặt, do dự một lát, cuối cùng nói: “Cô cũng đã nghe nói rồi, tình hình hiện tại của tôi ở đây quả thực không ổn lắm, có lẽ sẽ không có tài nguyên tốt dành cho cô, nhưng cô yên tâm, tôi nhất định sẽ cố gắng để nâng đỡ cô.”
Hơn nữa, hợp đồng cô đưa ra là phân chia cao nhất trong số những người mới đến.
Nhưng Lâm Tê đọc không hiểu.
“Được.” Cô không đồng ý và muốn ký hợp đồng.
“Lâm Tê.” Trần Văn Hinh lại gọi cô: “Thực ra... với điều kiện của cô, tìm người khác có lẽ sẽ có thể phát triển được tốt hơn.”
Cô tin rằng sẽ có nhiều công ty sẽ sẵn sàng ký hợp đồng với cô, nhất là nghe Bành Phong nói hình như cô đã trở nên khá nổi tiếng trên mạng.
“Tôi tin tưởng cô.” Lâm Tê động viên cô ấy rất xa lạ, thực ra cô chỉ muốn tìm việc làm để kiếm sống: “Hơn nữa cô đã giúp tôi.”
Trần Văn Hinh sững sờ, đột nhiên cảm thấy vành mắt rưng rưng: “Chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.”
Lâm Tê chỉ ký tên mà không nói gì cả.
Sau khi ký xong hợp đồng, Trần Văn Hinh đã gửi thông tin của cô lên cấp trên để báo cáo, coi như là đã thành công gia nhập công ty.
Cuối cùng cũng tìm được việc làm, tâm trạng của Lâm Tê trở nên tốt hơnt.
Cô vừa lên mạng tìm hiểu, bởi vì con người trên thế giới này có rất nhiều thời gian rảnh rỗi nên ngành giải trí phát triển nhanh chóng, địa vị của các nghệ sĩ cũng tăng lên theo đó khiến nghề này hiện nay không kém phần cạnh tranh kịch liệt và yêu cầu rất cao.
Lâm Tê kiếp trước bước ra núi thây biển máu, không sợ yêu cầu cao, huống hồ có thể nào thì cũng không khó như làm bảo vệ.
Nhưng cô vẫn lấy tinh thần, chủ động hỏi: “Giờ tôi cần phải làm những gì?”
Trần Văn Hinh nói: “Gần đây có một cuộc thi tìm kiếm tài năng sắp được phát sóng, tôi sẽ xem cô có thể tham gia hay không.”
Lần đầu tiên nhìn thấy Lâm Tê, cô ấy đã nghĩ tới con đường phát triển của cô rồi.
Với điều kiện của cô, sẽ thật lãng phí nếu không trở thành thần tượng.
Huống hồ đối với những người mới không học chuyên ngành, các cuộc thi tìm kiếm tài năng là cơ hội tốt nhất để lộ diện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.