Dựa Vào Giá Trị Vũ Lực, Ta Bạo Hồng Giới Giải Trí

Chương 24:

Tây Sơ Bạch

28/11/2023

Lâm Tê tuy mặc đồ cổ trang, nhưng thường ngày cô thường mặc đồ ngủ để dễ di chuyển, cổ tai áo cũng được gài lại nên cũng không phải là không thể nhảy múa được.

Cô nhanh chóng được xếp vào vị trí phía trước để nhảy theo.

Nhạc vừa bắt đầu vang lên, cô cũng di chuyển theo, mặc dù cô có thể theo kịp động tác, tay chân phối hợp nhịp nhàng, nhưng cô lại cứng đờ và buồn cười một cách khó hiểu.

Các thực tập sinh khác bên cạnh không nhịn được bật cười.

Nhảy được một nửa thì giáo viên tắt nhạc.



Nhìn Trần Văn Hinh sắc mặt tái nhợt ở bên cạnh, an ủi: “Có thể là do quần áo của cô ấy, cô đưa cô ấy đi thay quần áo trước đi.”

Phòng tập nhảy có đồng phục tập do công ty đặt may, là loại ngắn tay và để lộ rốn, kèm theo váy ngắn để tôn lên vóc dáng.

Trong phòng thay đồ, Lâm Tê im lặng một lúc nhìn bộ đồ có chất liệu vải đơn giản.

Công ty này lại nghèo như vậy.

Thảo nào Trần Văn Hinh và Bành Phong vất vả ra ngoài tìm người, cũng không thấy ở đây có bao nhiêu nhân viên.

Cô không khỏi lo lắng không biết có thể phát lương cho mình hay không.

Lâm Tê không muốn thay bộ trang phục kỳ quặc này, nhưng sợ nếu nói với Trần Văn Hinh rằng quá ít vải thìsẽ khiến cô ấy buồn, hình như bản thân cô đang chê nghèo ưa giàu nên cuối cùng cô đã quyết định mặc bộ đồ này.



Sau khi ra ngoài, Lâm Tê nhảy rất tệ.

Giáo viên tập nhảy đề nghị: “Cô quá căng thẳng rồi, thả lỏng chút.”

Không chỉ động tác cứng đờ mà biểu cảm của cũng bắt đầu trở nên cứng nhắc.

Rõ ràng là cô đang nhảy một điệu nhảy của nhóm nhạc nữ gợi cảm và dễ thương, nhưng khuôn mặt thì căng thẳng, toàn thân khí thế lạnh thấu xương như một thanh kiếm lạnh không vỏ.

Cô giáo dạy nhảy gợi ý: “Cô quá căng thẳng rồi, hãy buông lỏng.”

Lâm Tê điềm tĩnh nhìn cô, các động tác vẫn thực hiện hoàn hảo phong cách riêng của mình.

Giáo viên dạy nhảy: “...”

Sau khi thực hiện hai lần, cô tắt nhạc nhìn Trần Văn Hinh: “Hay là thôi đi, cô ấy không làm được đâu.” Sau một hồi lưỡng lự, cô đổi lời: “Trừ khi học lại từ đầu, tôi sẽ cố gắng vài ngày xem sao.”

Trần Văn Hinh thở dài: “Không kịp rồi.”

Cô bảo Lâm Tê thay quần áo lần nữa rồi đưa cô rời khỏi phòng học, cuối cùng cô đành phải gửi bản giới thiệu bản thân trước.

Nhưng e rằng cơ hội thành công rất mong manh.

Giáo viên dạy nhảy nhìn về hướng bọn họ đang rời đi, cau mày lẩm bẩm: “Thật kỳ lạ, tay chân của người mới này rõ ràng rất hài hòa, đủ lực, phản ứng và năng lực học tập cũng không tệ, không giống nền tảng của người bình thường, nhưng nhảy thì…”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Dựa Vào Giá Trị Vũ Lực, Ta Bạo Hồng Giới Giải Trí

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook