Dựa Vào Giá Trị Vũ Lực, Ta Bạo Hồng Giới Giải Trí
Chương 26:
Tây Sơ Bạch
28/11/2023
Trần Văn Hinh cảnh cáo với vẻ mặt lạnh lùng: “Bành Phong, anh đừng có quá đáng.”
Bành Phong lạnh lùng hừm một tiếng: “Tôi nói sai sao? Cô ấy thậm chí còn không biết nhảy múa, có rất nhiều thực tập sinh và ngôi sao thế hệ thứ hai từ nước ngoài trở về trong chương trình đó. Làm sao cô ấy có thể cạnh tranh với họ? Cho dù cô ấy có đến đó cũng sẽ không được chọn đâu, cô đang làm dang dở người ta đấy.”
Những người khác bên cạnh nghe vậy đều cảm thấy có lý.
Lâm Tê tuy xinh đẹp nhưng những chương trình tìm kiếm tài năng không chỉ đơn thuần ở ngoại hình mà còn ở thực lực.
Chủ yếu là do cô nhảy múa... thực sự làm khó cho ban giám khảo.
Cảm nhận được ánh mắt tán thành của mọi người, Bành Phong càng tự tin hơn, anh ta liếc nhìn Lâm Tê thì thấy cô cũng đang nhìn mình rất nghiêm túc.
Chợt đắc ý nghĩ: Nhìn xem, chắc là cô ta đã hối hận rồi.
“Lâm Tê, nếu cô muốn đổi quản lý vẫn còn kịp, cô ta là một quản lý kém cỏi, sớm đã chẳng có ai chịu theo cô ta rồi, tôi nói với công ty một tiếng là được.”
Sau đó, Lâm Tê hỏi với vẻ mặt nghiêm túc: “Anh đang ganh tỵ với cô ấy sao?”
Bành Phong: ?
Thấy mọi người nhìn mình bằng ánh mắt kỳ lạ, anh ta lập tức lớn tiếng: “Cô nói gì chứ? Sao tôi có thể ganh tỵ được, nực cười. Trần Văn Hinh bây giờ ra sao rồi? Tôi ganh tỵ với cô ta ư?”
Lâm Tê với dáng vẻ “Tôi rất hiểu anh, không cần phủ nhận”, điềm tĩnh an ủi: “Không sao đâu, chắc là anh chưa bao giờ nâng đỡ nghệ sĩ, tôi có thể hiểu được.”
Kiếp trước cô đã từng chứng kiến rất nhiều sự cạnh tranh ở nơi làm việc, chuyện này liên quan đến việc làm và sự sống còn, thực sự cũng không có gì khó hiểu.
Vừa nói xong, Trần Văn Hinh bật cười “khì khì” với vẻ mặt lạnh lùng.
Những tiếng cười nhỏ cũng vang lên từ khắp nơi, những biểu cảm trên khuôn mặt của những người xem đều không thể diễn tả được.
Bành Phong khiêu khích hết lần này đến lần khác, ai có con mắt tinh tường cũng có thể thấy quả thực chua đến mức sắp ướp ra mùi rồi, nhất là từ khi Lâm Tê bị người khác ký hợp đồng, trong lòng anh ta chắc chắn mất thăng bằng.
Quan trọng là Lâm Tê nói chuyện nghiêm túc thì thuyết phục được người khác, vẻ mặt nghiêm túc thì trông rất buồn cười.
Bành Phong không khỏi có chút tức giận, giận dữ hét lên: “Cô đừng có đổ oan cho người khác, tại sao tôi lại ganh tị với cô ta? Là bị bạo lực mạng hay là trong tay không có nghệ sĩ nào?”
Bành Phong lạnh lùng hừm một tiếng: “Tôi nói sai sao? Cô ấy thậm chí còn không biết nhảy múa, có rất nhiều thực tập sinh và ngôi sao thế hệ thứ hai từ nước ngoài trở về trong chương trình đó. Làm sao cô ấy có thể cạnh tranh với họ? Cho dù cô ấy có đến đó cũng sẽ không được chọn đâu, cô đang làm dang dở người ta đấy.”
Những người khác bên cạnh nghe vậy đều cảm thấy có lý.
Lâm Tê tuy xinh đẹp nhưng những chương trình tìm kiếm tài năng không chỉ đơn thuần ở ngoại hình mà còn ở thực lực.
Chủ yếu là do cô nhảy múa... thực sự làm khó cho ban giám khảo.
Cảm nhận được ánh mắt tán thành của mọi người, Bành Phong càng tự tin hơn, anh ta liếc nhìn Lâm Tê thì thấy cô cũng đang nhìn mình rất nghiêm túc.
Chợt đắc ý nghĩ: Nhìn xem, chắc là cô ta đã hối hận rồi.
“Lâm Tê, nếu cô muốn đổi quản lý vẫn còn kịp, cô ta là một quản lý kém cỏi, sớm đã chẳng có ai chịu theo cô ta rồi, tôi nói với công ty một tiếng là được.”
Sau đó, Lâm Tê hỏi với vẻ mặt nghiêm túc: “Anh đang ganh tỵ với cô ấy sao?”
Bành Phong: ?
Thấy mọi người nhìn mình bằng ánh mắt kỳ lạ, anh ta lập tức lớn tiếng: “Cô nói gì chứ? Sao tôi có thể ganh tỵ được, nực cười. Trần Văn Hinh bây giờ ra sao rồi? Tôi ganh tỵ với cô ta ư?”
Lâm Tê với dáng vẻ “Tôi rất hiểu anh, không cần phủ nhận”, điềm tĩnh an ủi: “Không sao đâu, chắc là anh chưa bao giờ nâng đỡ nghệ sĩ, tôi có thể hiểu được.”
Kiếp trước cô đã từng chứng kiến rất nhiều sự cạnh tranh ở nơi làm việc, chuyện này liên quan đến việc làm và sự sống còn, thực sự cũng không có gì khó hiểu.
Vừa nói xong, Trần Văn Hinh bật cười “khì khì” với vẻ mặt lạnh lùng.
Những tiếng cười nhỏ cũng vang lên từ khắp nơi, những biểu cảm trên khuôn mặt của những người xem đều không thể diễn tả được.
Bành Phong khiêu khích hết lần này đến lần khác, ai có con mắt tinh tường cũng có thể thấy quả thực chua đến mức sắp ướp ra mùi rồi, nhất là từ khi Lâm Tê bị người khác ký hợp đồng, trong lòng anh ta chắc chắn mất thăng bằng.
Quan trọng là Lâm Tê nói chuyện nghiêm túc thì thuyết phục được người khác, vẻ mặt nghiêm túc thì trông rất buồn cười.
Bành Phong không khỏi có chút tức giận, giận dữ hét lên: “Cô đừng có đổ oan cho người khác, tại sao tôi lại ganh tị với cô ta? Là bị bạo lực mạng hay là trong tay không có nghệ sĩ nào?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.