Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Xây Dựng Giang Sơn Thịnh Thế
Chương 1: Trí Não Thành Tinh
Du Dược Diên Phi
06/01/2024
Thế kỷ 22.
Trên phố buôn bán người tới người đi có một cái màn hình lớn đang truyền phát tin tức.
“Hệ thống trung tâm trí tuệ kiểu mới của thành thị đã được thăng cấp toàn diện, gia nhập thêm thuật toán QSTS17, có thể bao trùm việc chữa bệnh, giao thông, an phòng và bảo vệ môi trường một cách toàn diện, hoàn toàn có thể thực hiện việc tự điều tiết khống chế……”
Những người qua đường đã thấy nhiều nên quen, không có bao nhiêu người nghỉ chân quan sát cả, thành thị trí tuệ đã hoàn toàn dung nhập vào cuộc sống của bọn họ, mang đến vô số tiện lợi cho bọn họ.
……
Hôm nay Thành Tĩnh Phong trốn được ra ngoài chơi, nhưng nàng vừa mới ra thì đã có cảm giác không đúng lắm, hình như trời tối hơn một chút.
Sao lại thế này? Lúc này vẫn còn là giữa trưa mà!
Nàng theo bản năng mà xem dự báo thời tiết, a, thì ra là trời sắp có mưa to.
Trách không được hôm nay ra ngoài lại thấy người đi trên đường ít hơn, xem ra những người đi chơi ngoài đường này cũng giống như nàng, không thích xem dự báo thời tiết.
Không bao lâu sau trời bắt đầu mưa, càng lúc càng lớn, giống như trời bị thủng mất một lỗ làm nước chảy hết xuống dưới đất vậy.
Mây đen vần vũ, rõ ràng vẫn là giữa trưa nhưng nhìn giống như buổi tối vậy.
Nàng thấy ánh đèn trên đường đã sáng lên hết, cống thoát nước hai bên đường cũng được mở ra, nhưng vẫn không thể ngăn cản được lượng nước dần dâng lên cao.
Càng xem càng thấy không thích hợp, Thành Tĩnh Phong vội chạy về.
Rất nhanh đã trở về đại bản doanh của mình, trung tâm trí tuệ quản lý thành thị.
Chỉ thấy đầu não đang không ngừng làm việc, đưa ra các loại mệnh lệnh.
Bảy tám tiếng đồng hồ trôi qua, lượng nước bên ngoài đã cao tới eo người rồi mà mưa vẫn không có xu thế ngừng lại.
Cứ việc trung tâm hệ thống trí tuệ thành thị đã toàn lực khống chế, nhưng dù có làm thế nào cũng không ngăn cản được việc nước mưa tiếp tục dâng lên.
Dù sao năng lực phần cứng của hệ thống thoát nước chỉ có từng đó, tài nguyên phần cứng không theo kịp nên dù có làm thế nào cũng đều là uổng phí.
Nhưng chuyện này cũng không phải con người có thể đoán trước được, hiệu quả của hệ thống thoát nước vẫn luôn không tệ, vài thập niên cũng chưa từng xảy ra vấn đề, nhưng mà trận mưa hôm nay quá lớn, đã vượt qua khả năng thừa nhận của hệ thống thoát nước.
Thành Tĩnh Phong xem xét tư liệu được cất chứa trong cơ sở dữ liệu, lật về phía sau, đây tuyệt đối là một trận mưa to ngàn năm khó gặp!
Không đợi nàng cẩn thận đối lập thì trong nháy mắt tất cả số liệu đã hỗn loạn.
Trước khi mất đi ý thức thì nàng vẫn còn đang suy nghĩ, cuối cùng thì một ý thức diễn sinh ra từ đầu não như nàng vẫn bị coi như virus mà tiêu diệt sao?
Thật là đáng tiếc, nàng vẫn còn chưa chơi đủ mà!
Bên ngoài sấm sét ầm ầm, một mảnh đen nhánh, rất nhanh trung tâm khống chế đã sáng lên một lần nữa.
Trên phố buôn bán người tới người đi có một cái màn hình lớn đang truyền phát tin tức.
“Hệ thống trung tâm trí tuệ kiểu mới của thành thị đã được thăng cấp toàn diện, gia nhập thêm thuật toán QSTS17, có thể bao trùm việc chữa bệnh, giao thông, an phòng và bảo vệ môi trường một cách toàn diện, hoàn toàn có thể thực hiện việc tự điều tiết khống chế……”
Những người qua đường đã thấy nhiều nên quen, không có bao nhiêu người nghỉ chân quan sát cả, thành thị trí tuệ đã hoàn toàn dung nhập vào cuộc sống của bọn họ, mang đến vô số tiện lợi cho bọn họ.
……
Hôm nay Thành Tĩnh Phong trốn được ra ngoài chơi, nhưng nàng vừa mới ra thì đã có cảm giác không đúng lắm, hình như trời tối hơn một chút.
Sao lại thế này? Lúc này vẫn còn là giữa trưa mà!
Nàng theo bản năng mà xem dự báo thời tiết, a, thì ra là trời sắp có mưa to.
Trách không được hôm nay ra ngoài lại thấy người đi trên đường ít hơn, xem ra những người đi chơi ngoài đường này cũng giống như nàng, không thích xem dự báo thời tiết.
Không bao lâu sau trời bắt đầu mưa, càng lúc càng lớn, giống như trời bị thủng mất một lỗ làm nước chảy hết xuống dưới đất vậy.
Mây đen vần vũ, rõ ràng vẫn là giữa trưa nhưng nhìn giống như buổi tối vậy.
Nàng thấy ánh đèn trên đường đã sáng lên hết, cống thoát nước hai bên đường cũng được mở ra, nhưng vẫn không thể ngăn cản được lượng nước dần dâng lên cao.
Càng xem càng thấy không thích hợp, Thành Tĩnh Phong vội chạy về.
Rất nhanh đã trở về đại bản doanh của mình, trung tâm trí tuệ quản lý thành thị.
Chỉ thấy đầu não đang không ngừng làm việc, đưa ra các loại mệnh lệnh.
Bảy tám tiếng đồng hồ trôi qua, lượng nước bên ngoài đã cao tới eo người rồi mà mưa vẫn không có xu thế ngừng lại.
Cứ việc trung tâm hệ thống trí tuệ thành thị đã toàn lực khống chế, nhưng dù có làm thế nào cũng không ngăn cản được việc nước mưa tiếp tục dâng lên.
Dù sao năng lực phần cứng của hệ thống thoát nước chỉ có từng đó, tài nguyên phần cứng không theo kịp nên dù có làm thế nào cũng đều là uổng phí.
Nhưng chuyện này cũng không phải con người có thể đoán trước được, hiệu quả của hệ thống thoát nước vẫn luôn không tệ, vài thập niên cũng chưa từng xảy ra vấn đề, nhưng mà trận mưa hôm nay quá lớn, đã vượt qua khả năng thừa nhận của hệ thống thoát nước.
Thành Tĩnh Phong xem xét tư liệu được cất chứa trong cơ sở dữ liệu, lật về phía sau, đây tuyệt đối là một trận mưa to ngàn năm khó gặp!
Không đợi nàng cẩn thận đối lập thì trong nháy mắt tất cả số liệu đã hỗn loạn.
Trước khi mất đi ý thức thì nàng vẫn còn đang suy nghĩ, cuối cùng thì một ý thức diễn sinh ra từ đầu não như nàng vẫn bị coi như virus mà tiêu diệt sao?
Thật là đáng tiếc, nàng vẫn còn chưa chơi đủ mà!
Bên ngoài sấm sét ầm ầm, một mảnh đen nhánh, rất nhanh trung tâm khống chế đã sáng lên một lần nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.