Dựa Vào Livestream Huyền Học Trở Thành Đỉnh Lưu Ở Địa Phủ
Chương 42: Chu Tước Sát
Điềm Trúc
04/02/2023
Cô nhìn về phía Cao Trì: “Bức tranh chữ kia là do cha của ông viết, đúng không?”
Cao Trì liên tục gật đầu: “Đúng vậy! Chiếc kệ kia vốn dĩ ban đầu dùng làm ngăn tủ để cất tài liệu. Khi cha của tôi… đã chết trong trận cháy kia, tất cả các tài liệu ở đó đã bị cháy sạch, chỉ còn bức tranh chữ này bình yên vô sự.”
“Sau đó, chúng tôi có sơn sửa lại bức tường này, và cũng dựa theo lời đề nghị của vị đại sư phong thủy kia, treo bức tranh chữ này ở trên tường của sảnh chính. Cho nên, bức tranh chữ này mới là vật phẩm đặc biệt.”
Cố Chi Tang nở một nụ cười: “Cha của ông chết trong một đám cháy, chữ viết tay lại bị treo ở nơi xảy ra sự việc thì nó tương đương như một môi giới để khóa hồn. Vong hồn của cha ông đã bị trấn áp trong chính bức tranh chữ này, không thể xuống âm phủ để đầu thai.”
“Nơi này lại chính là mắt trận, nơi vận thế bị đảo ngược, suy yếu nhất. Âm khí cuồn cuộn không ngừng được chuyển đổi sẽ liên tục xé rách vong hồn được khóa bên trong, khiến cho nó cực kỳ thống khổ.”
“Con cháu có huyết thống trực hệ cũng sẽ bởi vì vậy mà chịu ảnh hưởng. Tôi nghĩ, đây mới chính là nguyên nhân khiến người thân trong gia đình ông chết thảm.”
Cao Trì không biết đã nghĩ đến điều gì nên sắc mặt đột nhiên trắng bệch.
Cố Chi Tang lại nói: “Trước khi cha ông chết thì phong thủy của khu biệt thự này rất tốt. Khi đó nhà của ông như mặt trời ban trưa, tài lộc dồi dào.”
“Từ ngày cha ông qua đời, bức tranh chữ này được treo lên trên thì phúc và họa bắt đầu đảo ngược. Tôi nghĩ rằng trong lòng ông cũng biết người gây ra chuyện này là ai.”
Đúng vậy, thảm kịch của nhà bọn họ quả thật bắt đầu từ cái chết của cha mẹ ông ấy.
Cao Trì cũng thật sự nghĩ đến một người, nhưng dù thế nào thì ông ấy cũng không muốn cũng không thể tin tưởng được.
“Ngoại trừ mắt trận và sát trận kia thì đại sư phong thủy đó hẳn là còn thay đổi thêm mấy chỗ nữa.”
Cố Chi Tang bỏ hộp cờ xuống, cô đang nhớ lại bố cục khu biệt thư mà hôm nay cô đã nhìn thấy.
“Tất cả các cửa sổ trong khu biệt thự nhà ông có hướng nhìn về phía Nam ngọn núi đều đã được sửa lại, đúng không?”
Cao Trì cẩn thận nhớ lại, ông ấy chỉ mơ hồ nhớ một số đoạn ngắn: “Hình như có chuyện như vậy. Đại sư đó nói rằng trong nhà có người chết nên không may mắn, cần phải sửa cửa sổ để tán khí. Đại sư Cố à, chẳng lẽ chuyện này cũng có ảnh hưởng gì sao?”
Khi Cố Chi Tang nói về vấn đề cửa sổ thì đạo diễn Lý Thành Hà – người vẫn luôn theo dõi sát sao trong trường quay, đã ngay lập tức cho người chạy đến phía Nam để quay chụp cửa sổ khu biệt thự.
Từ hướng quay phim nhìn ra ngoài cửa sổ thì mọi người có thể nhìn thấy núi non trùng điệp, rừng cây mênh mông, phong cảnh cực kỳ tươi đẹp.
Nhưng khi cẩn thận quay thêm các chi tiết của cửa sổ thì khán giả cũng chú ý đến một số điều bất thường.
[Cửa sổ này thật là kỳ lạ. Có kiểu dáng giống như cửa sổ đẩy thời xưa vậy, nhưng mà màu đỏ rực của thủy tinh cũng không phù hợp với phong cách tổng thể lắm thì phải.]
[Vì sao trên từng cửa sổ đều chạm khắc một đôi vòng đồng? Giống như…]
Cố Chi Tang: “Sơn kính cửa sổ bằng màu đỏ, bên trên lại khắc đôi vòng đồng, hướng đẩy cửa ra lại nhìn về đường đi trên đồi núi. Ông không biết là nhìn cửa sổ đó giống hệt như một cánh cổng sao?”
Cao Trì: “… Quả thật rất giống.”
“Tôi lại hỏi ông một câu nữa, có phải ở phía Nam ngọn núi này là phần mộ tổ tiên của nhà ông hay không?”
Tuy là câu hỏi nhưng giọng nói của Cố Chi Tang đã khẳng định chắc chắn: “Cổng khu lăng mộ tọa Nam hướng Bắc, cách một ngọn núi đối diện thẳng với cửa sổ nhà ông.”
Cao Trì càng nghe càng sợ hãi, đôi tay của ông ấy run rẩy tê dại. Khi nhìn thấy đôi mắt trừng lớn của ông ấy thì Cố Chi Tang cũng đã có kết luận.
Cô cũng không muốn thừa nước đục thả câu, tốc độ nói cũng nhanh hơn: “Tổ sư gia của môn phái Lỗ Ban* cũng đã từng nói một câu rằng, hai nhà không thể xây cửa đối diện với nhau, nếu như thế thì một nhà chắc chắn sẽ phải lui xuống, tôi tốt thì anh không tốt, anh tốt thì tôi cũng buồn rầu.”
(*Lỗ Ban người đã viết rất nhiều các loại sách dạy về cách thức xây nhà, làm vật dụng, cho nên các thợ xây sau này tôn lên làm ông tổ nghề, trong các bản sách truyền cho hậu thế ngài có chỉ dạy thêm về các bùa chú, trừ tà, chữa bệnh.)
“Đây chính là {Chu Tước Sát}. Vốn dĩ nhà ở cõi Dương và Âm Trạch của tổ tiên được xây dựng đối xứng cách một ngọn núi, như vậy sẽ được tổ tiên phù hộ che chở. Nhưng sau khi đổi cửa sổ thì nó đã trở thành cánh cổng đối diện với Hung Thần.”
“Muốn giải trừ {Chu Tước Sát} thì có hai phương pháp. Thứ nhất là ở bên ngoài cửa treo một cái kính bát quái. Tuy nhiên cửa sổ này đã được làm bằng mặt kính nên cũng có tác dụng tương tự như một cái kính bát quái.”
“Nhưng đây là một phương pháp công kích. Nếu đối diện là hàng xóm bình thường thì cũng không sao, nhưng nhà ông đang tấn công về phía âm hồn!”
Không những thế, đó còn là tổ tông của nhà mình! Có thể chiếm được lợi ích gì sao?
Cao Trì liên tục gật đầu: “Đúng vậy! Chiếc kệ kia vốn dĩ ban đầu dùng làm ngăn tủ để cất tài liệu. Khi cha của tôi… đã chết trong trận cháy kia, tất cả các tài liệu ở đó đã bị cháy sạch, chỉ còn bức tranh chữ này bình yên vô sự.”
“Sau đó, chúng tôi có sơn sửa lại bức tường này, và cũng dựa theo lời đề nghị của vị đại sư phong thủy kia, treo bức tranh chữ này ở trên tường của sảnh chính. Cho nên, bức tranh chữ này mới là vật phẩm đặc biệt.”
Cố Chi Tang nở một nụ cười: “Cha của ông chết trong một đám cháy, chữ viết tay lại bị treo ở nơi xảy ra sự việc thì nó tương đương như một môi giới để khóa hồn. Vong hồn của cha ông đã bị trấn áp trong chính bức tranh chữ này, không thể xuống âm phủ để đầu thai.”
“Nơi này lại chính là mắt trận, nơi vận thế bị đảo ngược, suy yếu nhất. Âm khí cuồn cuộn không ngừng được chuyển đổi sẽ liên tục xé rách vong hồn được khóa bên trong, khiến cho nó cực kỳ thống khổ.”
“Con cháu có huyết thống trực hệ cũng sẽ bởi vì vậy mà chịu ảnh hưởng. Tôi nghĩ, đây mới chính là nguyên nhân khiến người thân trong gia đình ông chết thảm.”
Cao Trì không biết đã nghĩ đến điều gì nên sắc mặt đột nhiên trắng bệch.
Cố Chi Tang lại nói: “Trước khi cha ông chết thì phong thủy của khu biệt thự này rất tốt. Khi đó nhà của ông như mặt trời ban trưa, tài lộc dồi dào.”
“Từ ngày cha ông qua đời, bức tranh chữ này được treo lên trên thì phúc và họa bắt đầu đảo ngược. Tôi nghĩ rằng trong lòng ông cũng biết người gây ra chuyện này là ai.”
Đúng vậy, thảm kịch của nhà bọn họ quả thật bắt đầu từ cái chết của cha mẹ ông ấy.
Cao Trì cũng thật sự nghĩ đến một người, nhưng dù thế nào thì ông ấy cũng không muốn cũng không thể tin tưởng được.
“Ngoại trừ mắt trận và sát trận kia thì đại sư phong thủy đó hẳn là còn thay đổi thêm mấy chỗ nữa.”
Cố Chi Tang bỏ hộp cờ xuống, cô đang nhớ lại bố cục khu biệt thư mà hôm nay cô đã nhìn thấy.
“Tất cả các cửa sổ trong khu biệt thự nhà ông có hướng nhìn về phía Nam ngọn núi đều đã được sửa lại, đúng không?”
Cao Trì cẩn thận nhớ lại, ông ấy chỉ mơ hồ nhớ một số đoạn ngắn: “Hình như có chuyện như vậy. Đại sư đó nói rằng trong nhà có người chết nên không may mắn, cần phải sửa cửa sổ để tán khí. Đại sư Cố à, chẳng lẽ chuyện này cũng có ảnh hưởng gì sao?”
Khi Cố Chi Tang nói về vấn đề cửa sổ thì đạo diễn Lý Thành Hà – người vẫn luôn theo dõi sát sao trong trường quay, đã ngay lập tức cho người chạy đến phía Nam để quay chụp cửa sổ khu biệt thự.
Từ hướng quay phim nhìn ra ngoài cửa sổ thì mọi người có thể nhìn thấy núi non trùng điệp, rừng cây mênh mông, phong cảnh cực kỳ tươi đẹp.
Nhưng khi cẩn thận quay thêm các chi tiết của cửa sổ thì khán giả cũng chú ý đến một số điều bất thường.
[Cửa sổ này thật là kỳ lạ. Có kiểu dáng giống như cửa sổ đẩy thời xưa vậy, nhưng mà màu đỏ rực của thủy tinh cũng không phù hợp với phong cách tổng thể lắm thì phải.]
[Vì sao trên từng cửa sổ đều chạm khắc một đôi vòng đồng? Giống như…]
Cố Chi Tang: “Sơn kính cửa sổ bằng màu đỏ, bên trên lại khắc đôi vòng đồng, hướng đẩy cửa ra lại nhìn về đường đi trên đồi núi. Ông không biết là nhìn cửa sổ đó giống hệt như một cánh cổng sao?”
Cao Trì: “… Quả thật rất giống.”
“Tôi lại hỏi ông một câu nữa, có phải ở phía Nam ngọn núi này là phần mộ tổ tiên của nhà ông hay không?”
Tuy là câu hỏi nhưng giọng nói của Cố Chi Tang đã khẳng định chắc chắn: “Cổng khu lăng mộ tọa Nam hướng Bắc, cách một ngọn núi đối diện thẳng với cửa sổ nhà ông.”
Cao Trì càng nghe càng sợ hãi, đôi tay của ông ấy run rẩy tê dại. Khi nhìn thấy đôi mắt trừng lớn của ông ấy thì Cố Chi Tang cũng đã có kết luận.
Cô cũng không muốn thừa nước đục thả câu, tốc độ nói cũng nhanh hơn: “Tổ sư gia của môn phái Lỗ Ban* cũng đã từng nói một câu rằng, hai nhà không thể xây cửa đối diện với nhau, nếu như thế thì một nhà chắc chắn sẽ phải lui xuống, tôi tốt thì anh không tốt, anh tốt thì tôi cũng buồn rầu.”
(*Lỗ Ban người đã viết rất nhiều các loại sách dạy về cách thức xây nhà, làm vật dụng, cho nên các thợ xây sau này tôn lên làm ông tổ nghề, trong các bản sách truyền cho hậu thế ngài có chỉ dạy thêm về các bùa chú, trừ tà, chữa bệnh.)
“Đây chính là {Chu Tước Sát}. Vốn dĩ nhà ở cõi Dương và Âm Trạch của tổ tiên được xây dựng đối xứng cách một ngọn núi, như vậy sẽ được tổ tiên phù hộ che chở. Nhưng sau khi đổi cửa sổ thì nó đã trở thành cánh cổng đối diện với Hung Thần.”
“Muốn giải trừ {Chu Tước Sát} thì có hai phương pháp. Thứ nhất là ở bên ngoài cửa treo một cái kính bát quái. Tuy nhiên cửa sổ này đã được làm bằng mặt kính nên cũng có tác dụng tương tự như một cái kính bát quái.”
“Nhưng đây là một phương pháp công kích. Nếu đối diện là hàng xóm bình thường thì cũng không sao, nhưng nhà ông đang tấn công về phía âm hồn!”
Không những thế, đó còn là tổ tông của nhà mình! Có thể chiếm được lợi ích gì sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.