Chương 16: Thích Dượng Bắn Vào…
Đông Trúc
15/01/2024
Đầu óc hỗn loạn của Tô Bối trong nháy mắt bị giọng nữ vừa quen thuộc vừa ngọt ngào này đánh thức.
“Nha đầu chết tiệt, con không có việc gì lại đi trêu chọc người phụ nữ của Văn Lê làm gì?”
Lúc Tô Bối còn đang thất thần, giọng nói đầy ham muốn của một người đàn ông truyền đến.
“Ưm hừ... Người quản con... Dượng... Đầu ngực con ngứa quá...”
Giọng nói bất mãn của cô gái khiến Tô Bối nổi da gà.
“Đồ dâm dãng này! Con cho rằng ông đây nguyện ý quản con!?”
Người đàn ông lợi dụng màn đêm bao trùm, cởi quần, thả ra một vật to lớn rồi dán vào trên đùi của cô gái nhỏ: “Đã nói hôm nay đi hẹn hò với ông đây, kết quả chạy không thấy bóng dáng! Làm hại ông đây bị gió lạnh thổi nguyên ngày không nói, mới vừa về thì lại nghe nói con bị phạt đi từ đường quỳ, dượng chạy tới chỗ bác cả của con để xin thì lại bị khiển trách một trận. Cho nên con nói xem… Phải đền bù cho ông đây như thế nào!?”
Hai chân Văn Uyển kẹp chặt ở trên lưng người đàn ông, dưới thân là côn thịt nóng bỏng của ông ta, đôi tay nhỏ nhắn vòng qua cổ người đàn ông, ưỡn ngực nhét cặp bánh bao non mềm vào miệng người kia.
“Bồi thường dượng liếm ngực Uyển Uyển, hung hăng đâm vào tiểu huyệt Uyển Uyển được không... Uyển Uyển thích dượng nhất...”
Diệp Liệt Thanh nghe cô gái trong lòng nói, bàn tay to thô ráp hung hăng bóp một cái ở trên mông cô gái: “Không nói thật với ông đây, hôm nay ông sẽ không làm...”
Nghe thấy vậy, Văn Uyển ôm cổ người đàn ông, cúi đầu trực tiếp hôn lên môi ông ta, đầu lưỡi thơm ngọt ở trong miệng người kia không kiêng nể gì quấn lấy đầu lưỡi to dây dưa không ngớt.
“Ưm... Thật là nóng quá đi... Nóng đến nỗi tiểu huyệt Uyển Uyển đều ướt...”
Nói xong, còn dùng đôi gò bồng đảo không ngừng cọ vào ngực Diệp Liệt Thanh.
“Con điếm nhỏ này! Chưa trưởng thành đã lẳng lơ như vậy! Chờ con trưởng thành thì ông đây không thỏa mãn được con?!”
Người đàn ông ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng côn thịt dưới thân cũng dán sát rạt ở trên hoa huyệt ướt đẫm nước của cô gái nhỏ.
Văn Uyển cắn môi người đàn ông: “Chờ dượng không cử động được nữa, Uyển Uyển sẽ tự mình cưỡi lên người dượng!”’
“Đệt!” Diệp Liệt Thanh khẽ mắng một tiếng, cầm côn thịt hung hăng đâm mạnh vào trong huyệt hoa non nớt của cô gái.
“A... Côn thịt của dượng đã lâu không tới thao Uyển Uyển cũng to rồi...”
Diệp Liệt Thanh chống người lên tường, ra sức đùa cợt: “Đồ lẳng lơ này, nói nhỏ một chút, sợ người khác không nghe thấy con bị dượng thao?”
“Ưm~nghe thấy thì nghe thấy thôi... Người ta cứ thích bị dượng thao... A... Còn thích dượng bắn vào... A...”
Tô Bối ẩn mình trong bóng tối bị ép nghe xuân cung sống động của hai người, trong lúc nhất thời đột nhiên hiểu được lời Văn Uyển nói bên cạnh đập chứa nước.
‘Chúng ta là người chung đường.’
Văn Uyển và dượng của em ấy....
Mặc dù mấy ngày nay cô đã lĩnh hội mối quan hệ rắc rối phức tạp của Văn gia, nhưng cũng chưa từng nghĩ tới trong nhà họ Văn vậy mà đã loạn đến loại tình trạng này.
Trong phòng ăn bên ngoài bếp, một thiếu nữ còn mấy tháng nữa mới trưởng thành đang làm tình với một người đàn ông trạc tuổi cha của cô gái.
Người kia còn là chồng của cô cô gái... Dượng trên danh nghĩa của cô gái.
Trong bóng tối, tiếng rên rỉ đè nén của cô gái liên tục tràn vào lỗ tai Tô Bối.
“A dượng ơi, nhẹ thôi, mạnh quá.”
“Ư~dượng hút đầu ngực thật tê~ôi~đau~”
“A... a... a... dượng... đừng bú nữa... một lúc nữa sữa cũng bị hút ra rồi...”
Tiếng rên rỉ ngọt ngào của cô gái không chỉ kích thích Diệp Liệt Thanh càng thao càng ác.
Ngay cả Tô Bối trong phòng bếp nghe được, cơ thể vốn đã nóng bỏng của cô cũng không khỏi nóng thêm vài phần.
Tô Bối có thể cảm nhận rõ ràng một luồng nhiệt từ dưới cơ thể mình tuôn ra, thân thể như mềm nhũn ra của cô chống lên bệ nấu ăn để khỏi bị ngã xuống.
——————————
Thịt với ba chồng tạm thời không có, cho Văn Uyển chút thịt vụn.
“Nha đầu chết tiệt, con không có việc gì lại đi trêu chọc người phụ nữ của Văn Lê làm gì?”
Lúc Tô Bối còn đang thất thần, giọng nói đầy ham muốn của một người đàn ông truyền đến.
“Ưm hừ... Người quản con... Dượng... Đầu ngực con ngứa quá...”
Giọng nói bất mãn của cô gái khiến Tô Bối nổi da gà.
“Đồ dâm dãng này! Con cho rằng ông đây nguyện ý quản con!?”
Người đàn ông lợi dụng màn đêm bao trùm, cởi quần, thả ra một vật to lớn rồi dán vào trên đùi của cô gái nhỏ: “Đã nói hôm nay đi hẹn hò với ông đây, kết quả chạy không thấy bóng dáng! Làm hại ông đây bị gió lạnh thổi nguyên ngày không nói, mới vừa về thì lại nghe nói con bị phạt đi từ đường quỳ, dượng chạy tới chỗ bác cả của con để xin thì lại bị khiển trách một trận. Cho nên con nói xem… Phải đền bù cho ông đây như thế nào!?”
Hai chân Văn Uyển kẹp chặt ở trên lưng người đàn ông, dưới thân là côn thịt nóng bỏng của ông ta, đôi tay nhỏ nhắn vòng qua cổ người đàn ông, ưỡn ngực nhét cặp bánh bao non mềm vào miệng người kia.
“Bồi thường dượng liếm ngực Uyển Uyển, hung hăng đâm vào tiểu huyệt Uyển Uyển được không... Uyển Uyển thích dượng nhất...”
Diệp Liệt Thanh nghe cô gái trong lòng nói, bàn tay to thô ráp hung hăng bóp một cái ở trên mông cô gái: “Không nói thật với ông đây, hôm nay ông sẽ không làm...”
Nghe thấy vậy, Văn Uyển ôm cổ người đàn ông, cúi đầu trực tiếp hôn lên môi ông ta, đầu lưỡi thơm ngọt ở trong miệng người kia không kiêng nể gì quấn lấy đầu lưỡi to dây dưa không ngớt.
“Ưm... Thật là nóng quá đi... Nóng đến nỗi tiểu huyệt Uyển Uyển đều ướt...”
Nói xong, còn dùng đôi gò bồng đảo không ngừng cọ vào ngực Diệp Liệt Thanh.
“Con điếm nhỏ này! Chưa trưởng thành đã lẳng lơ như vậy! Chờ con trưởng thành thì ông đây không thỏa mãn được con?!”
Người đàn ông ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng côn thịt dưới thân cũng dán sát rạt ở trên hoa huyệt ướt đẫm nước của cô gái nhỏ.
Văn Uyển cắn môi người đàn ông: “Chờ dượng không cử động được nữa, Uyển Uyển sẽ tự mình cưỡi lên người dượng!”’
“Đệt!” Diệp Liệt Thanh khẽ mắng một tiếng, cầm côn thịt hung hăng đâm mạnh vào trong huyệt hoa non nớt của cô gái.
“A... Côn thịt của dượng đã lâu không tới thao Uyển Uyển cũng to rồi...”
Diệp Liệt Thanh chống người lên tường, ra sức đùa cợt: “Đồ lẳng lơ này, nói nhỏ một chút, sợ người khác không nghe thấy con bị dượng thao?”
“Ưm~nghe thấy thì nghe thấy thôi... Người ta cứ thích bị dượng thao... A... Còn thích dượng bắn vào... A...”
Tô Bối ẩn mình trong bóng tối bị ép nghe xuân cung sống động của hai người, trong lúc nhất thời đột nhiên hiểu được lời Văn Uyển nói bên cạnh đập chứa nước.
‘Chúng ta là người chung đường.’
Văn Uyển và dượng của em ấy....
Mặc dù mấy ngày nay cô đã lĩnh hội mối quan hệ rắc rối phức tạp của Văn gia, nhưng cũng chưa từng nghĩ tới trong nhà họ Văn vậy mà đã loạn đến loại tình trạng này.
Trong phòng ăn bên ngoài bếp, một thiếu nữ còn mấy tháng nữa mới trưởng thành đang làm tình với một người đàn ông trạc tuổi cha của cô gái.
Người kia còn là chồng của cô cô gái... Dượng trên danh nghĩa của cô gái.
Trong bóng tối, tiếng rên rỉ đè nén của cô gái liên tục tràn vào lỗ tai Tô Bối.
“A dượng ơi, nhẹ thôi, mạnh quá.”
“Ư~dượng hút đầu ngực thật tê~ôi~đau~”
“A... a... a... dượng... đừng bú nữa... một lúc nữa sữa cũng bị hút ra rồi...”
Tiếng rên rỉ ngọt ngào của cô gái không chỉ kích thích Diệp Liệt Thanh càng thao càng ác.
Ngay cả Tô Bối trong phòng bếp nghe được, cơ thể vốn đã nóng bỏng của cô cũng không khỏi nóng thêm vài phần.
Tô Bối có thể cảm nhận rõ ràng một luồng nhiệt từ dưới cơ thể mình tuôn ra, thân thể như mềm nhũn ra của cô chống lên bệ nấu ăn để khỏi bị ngã xuống.
——————————
Thịt với ba chồng tạm thời không có, cho Văn Uyển chút thịt vụn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.